Danh sách
Truyện mới
Truyện mới cập nhật
Truyện đọc nhiều
Truyện hoàn thành
Trà Truyện Blog
Truyện đã đọc
Thể loại
Giải nghĩa
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Trọng Sinh
Đô Thị
Huyền Huyễn
Hài Hước
Dị Giới
Ngôn Tình
Xuyên Không
Điền Văn
Cổ Đại
Dị Năng
Mạt Thế
Hệ Thống
Teen
Sủng
Đam Mỹ
Sắc
Nữ Phụ
Khoa Huyễn
Nữ Cường
Ngược
Xuyên Nhanh
Khác
Bách Hợp
Võng Du
Quân Sự
Lịch Sử
Linh Dị
Trinh Thám
Cung Đấu
Việt Nam
Gia Đấu
Đoản Văn
Quan Trường
Thám Hiểm
Phương Tây
Đông Phương
Light Novel
Đang cập nhật
Du Hí
Đồng Nhân
Kỳ Huyễn
Võ Hiệp
Cạnh Kỹ
Tiểu Thuyết
Tổng hợp
Tình Cảm
Kinh dị
Ma
Huyền Nghi
Kỳ Ảo
Dã Sử
Đăng nhập
Google
Facebook
Xin chào
Facebook
Google +
DANH SÁCH
Truyện mới
Truyện mới cập nhật
Truyện đọc nhiều
Truyện hoàn thành
Trà Truyện Blog
Truyện đã đọc
THÔNG TIN CÁ NHÂN
Trang cá nhân
Truyện đang theo dõi
Bình luận của thành viên
Thoát
Trang chủ
Truyện [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân
Chương 7: Quan tâm
[Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân
Chương 7: Quan tâm
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương trước
Size chữ
16
18
20
22
24
26
28
30
Chiều cao dòng
100%
120%
140%
160%
180%
200%
Không cách đoạn
Có
Không
Chương tiếp
Bạn biết không?
Tôi cứ luôn ngỡ rằng mình được mọi người quan tâm nhiều lắm nhưng thực sự thì tôi đã nhầm.
Tôi đứng đó thở như một người bị lên cơn xuyễn, ấy vậy mà chẳng có ai để ý tới.
Có thể bạn sẽ cho rằng tôi đang làm quá vấn đề nhưng bạn hãy hiểu cho tôi.
Tôi cố níu kéo lấy vạt áo của người đằng trước nhưng tuyệt nhiên họ không để ý rằng tôi đang bị làm sao.
Tôi buồn nhưng càng buồn hơn khi nhìn thấy người bạn mình ghét lại quan tâm tới mình.
Đôi khi trong hoạn nạ thật sự tôi mới biết đâu là sự quan tâm. Họ đến với tôi, tôi sẽ cố mở tấm lòng mình.
Nhưng.
Điều đó lại làm người khác khó chịu.
Họ công khai chỉ trích người bạn đó trước mặt tôi không màng tới xung quanh mình đang có ai.
Tôi thất vọng và trống rỗng bởi tôi biết mình chỉ là hạt bụi trong mắt người khác.
Quả thực đời không như mơ, nhưng tại sao tôi lại vẫn cố hi vọng.
Tôi cất giấu nó lại sâu trong trí nhớ hay nên quên đi.
Đối diện nhưng tôi lại không đủ mạnh mẽ.
Tôi nên làm gì?
19/04/2015
Biên Hoà ngày nắng nhưng lòng buồn.
Chương trước
Chương tiếp
Báo lỗi chương
BÌNH LUẬN
Gửi bình luận