Trên bầu trời có mấy đạo thân ảnh lướt qua, thực lực của những người này cực kỳ cường đại. Thuyền trên mặt sông đều bị giám sát, không bỏ sót bất cứ người nào, duy chỉ có hòm quan tài đang trôi nổi trên sông là không ai người chú ý.
Bên trong quan tài chính là Tát Ma vừa trốn chạy, hắn biết thực lực của mình yếu kém, cho dù hắc bà mang theo hắn chạy cũng sẽ không chạy xa được, không bằng nghĩ kế đánh lừa. Hắc bà và hắn đều trốn trong cái quan tài tan hoang này, khí tức của Hắc bà dễ dàng mê hoặc thần thức của những người muốn tra xét.
Đây là phương pháp thoát thân duy nhất mà mập mạp có thể nghĩ được. Đương nhiên, bơi dọc theo đại giang thì khoảng cách đến gia tộc La Căn cực xa, mục đích của Tát Ma cũng không phải trở về địa bàn của gia tộc La Căn mà là đi đến một phân bộ, đem tin tức này báo lại cho gia tộc La Căn. Hắn tin tưởng nếu gia tộc La Căn nhúng tay vào, cho dù không cứu được Lý Lân cũng có thể giảm bớt một phần lớn áp lực cho Lý Lân.
Lý Lân đang ẩn cư trong sơn thôn để nghiên cứu nên không biết được việc mập mạp mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng đi báo tin, nhưng mà cho dù có biết, hiện tại hắn cũng không có biện pháp phân thân đi ứng cứu. Theo thời gian trôi qua, vợ của Trần Đại Đao, vợ của Trần Lão Ngưu còn có vợ của Trần Tiểu Tam cũng đã mang thai, việc này thì không có gì, nhưng trọng yếu nhất là, theo sự hình thành của ba đứa trẻ này, có mấy lần đã xảy ra dị tượng.
- Ánh sáng tràn ngập thiên địa, thiên địa dị tượng trong truyền thuyết sinh ra cùng với Chúa tể Quang Minh. Đương nhiên, dị tượng này chỉ sinh ra trong nháy mắt, sau đó đã bị Lý Lân và La Đức mạnh mẽ khống chế giam cầm. Lực lượng của một mình Lý Lân có lẽ không đủ, nhưng từ khi có La Đức gia nhập vào thì sự việc đã đơn giản hơn rất nhiều.
Theo sau ánh sáng tràn ngập thiên địa, là một mảnh ma vụ hắc ám tối đen bốc lên, cuối cùng hóa thành một Ma Ảnh nghìn trượng gào thét trên không.
- Đây là dị tượng của Chúa tể Hắc Ám, ma vương hàng thế, Lý Lân, ngươi nói cho ta biết có chuyện đang xảy ra vậy? La Đức lớn tiếng nói. Liên tiếp xuất hiện hai dị tượng trong truyền thuyết xảy ra khi chúa tể Chí Tôn xuất sinh, cho dù là La Đức cũng cảm thấy trong lòng nơm nớp lo sợ.
- Hắc hắc, lúc trước không phải ta đã cho ngươi biết rồi hay sao? Ta đang muốn chế tạo ra mấy vị chúa tể. Lý Lân cười vô hại, nhưng La Đức hận không thể dùng một cước đạp vỡ khuôn mặt tươi cười của hắn. Lúc trước có quỷ mới tin ngươi.
Hắc ám biến mất, khí huyết sát phóng lên cao, một con dơi huyết sắc đang giang rộng đôi cánh giữa không trung.
- Bản thể của Chúa tể Ám Dạ vậy mà lại là một con dơi cực lớn, trách không được trời sinh đã có thể hút máu. Lý Lân cười cười, một đôi tặc nhãn liếc nhìn La Đức. Trong lòng thầm đoán không biết bản thể của nàng rốt cuộc là cái gì.
- Khốn kiếp, chẳng lẽ vợ của Lão Ngưu mang Chúa tể Ám Dạ trong bụng hay sao? La Đức quá sợ hãi. Ánh mắt nhìn về phía Lý Lân cực kỳ không tốt.
Lý Lân bị nàng nhìn chằm chằm, có chút sợ hãi, cười nói: - Không thể nói là Chúa tể Ám Dạ, chỉ là dùng máu tươi của hắn bồi dưỡng ra một sinh mạng mới. Hiện tại đứa nhỏ chưa được sinh ra, ai cũng không thể khẳng định chính xác có thành công hay không.
La Đức gắt gao theo dõi hắn, cuối cùng khẽ hé đôi môi đỏ mộng, tức giận nói: - Ta là nhân loại, ngươi cũng không cần phải đoán, phụ thân ta đúng thật là Chúa tể Ám Dạ, ta tên là La Đức, cũng không phải người sáng lập gia tộc La Đức. Người sáng lập gia tộc La Đức là chị ruột của ta, hai người chúng ta là hai tâm hồn song sinh, dùng chung một thân thể.
La Đức nói làm cho Lý Lân ngạc nhiên, ngay sau đó lộ ra nụ cười mỉm.
- Như vậy thật thú vị, không phải là ngươi ngay từ thời khắc sinh ra đã bị tỷ tỷ của ngươi áp chế thần hồn đấy chứ, sau này khi hắn gặp chuyện không may thì ngươi mới thức tỉnh?
La Đức sắc mặt âm u, rất lâu sau mới u buồn nói: - Ngươi biết thì đã làm sao, hồn lực chúng ta giống nhau, nàng có thể đạt tới thực lực gì thì ta cũng có thể đạt tới như thế. Giống như tỷ ấy chỉ có thể áp chế ta mà không thể giết ta vậy, ta cũng chỉ có thể áp chế nàng mà không thể giết nàng, nếu có một ngày ta trở nên suy yếu, nàng sẽ lập tức áp chế ta.
- Ngươi chỉ muốn thoát khỏi nàng? Hai tròng mắt Lý Lân nở rộ tinh quang, nếu như có thể giúp La Đức làm được chuyện này, cho dù nàng không trở thành người một nhà được, cũng có thể coi là một đồng minh quan trọng. Lý Lân còn chưa tự đại đến mức dám một người khiêu chiến cường giả Chúa tể cấp.
- Ngươi có biện pháp? La Đức lập tức hưng phấn lên, dù sao thủ đoạn của Lý Lân quá mức quỷ dị, có lẽ có thể giúp hắn giải quyết đại nguy cơ.
Lý Lân gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
- Ngươi có ý gì, rốt cuộc là có biện pháp hay là không?
La Đức nổi giận, cảm giác Lý Lân đang đùa giỡn nàng.
Lý Lân cười khổ nói: - Cái gọi là thần hồn song sinh chẳng qua là hai đạo ý thức dùng chung một đạo bản nguyên linh hồn. Điều này trong sinh lý học cũng coi là dị dạng, nếu muốn giải quyết vấn đề này, chỉ có thể chặt đứt bản nguyên linh hồn, đem một đạo ý thức và một nửa bản nguyên linh hồn lấy ra, đồng thời dùng một thân thể khác để chứa đựng nó.
- Hừ, ngươi nói những thứ này ta tự nhiên cũng biết rõ, nhưng người nào có thể chia đều được bản nguyên linh hồn? Cho dù là cường giả Chúa tể cấp cũng không thể làm được. La Đức thần sắc ảm đạm. Chúa tể Ám Dạ là phụ thân của các nàng tất nhiên cũng biết tình huống của hắn, đáng tiếc năm đó Chúa tể Ám Dạ cũng không thể bảo đảm chính mình có thể thành công chia lìa thần hồn của hai đứa con, cuối cùng lựa chọn trí năng của một người, trấn áp thần hồn của một người khác.
Lý Lân cười gượng, dùng năng lực tỉ mỉ của thần thức của hắn, cắt thần hồn là chuyện có thể làm được, mấu chốt duy nhất chính là quan hệ giữa Lý Lân và La Đức. Cắt thần hồn bản nguyên chỉ có người thân mật nhất mới có thể làm được. Hơn nữa không thể mang theo một chút tư tâm nào, nếu không hai thần hồn va chạm, chẳng những người thi pháp gặp nguy hiểm, hai nàng cũng sẽ gặp phải nguy hiểm cực lớn.
- Chuyện này cứ để sau đã, có lẽ chờ ta đạt tới Chúa tể cấp mới có thể giúp ngươi làm được. Lý Lân nghĩ ngợi nói.
- Sao! Ngươi có thể đạt tới cấp Chúa Tể, đừng có nằm mơ, trên thế giới này có vô số cường giả, chỉ cường giả Chí Tôn đỉnh phong đã có không ít, những người này không chỉ là mấy vạn năm mà thậm chí có người đã mấy trăm vạn năm bị vây ở Chí Tôn cấp đỉnh phong mà không thể lần tìm được cánh cửa đột phá lên cấp chúa tể. Ngươi chỉ là một thiếu niên hơn hai mươi tuổi, ngay cả Chí Tôn đỉnh phong cũng chưa đạt tới, muốn đạt tới cấp chúa tể còn không biết là ngày tháng năm nào. Đến lúc đó bản tiểu thư chính mình cũng đã đạt tới cấp Chí Tôn, ai còn cần ngươi hỗ trợ. La Đức liếc mắt, khinh thường nói. Chính nàng không tin lời của Lý Lân, chẳng qua chỉ xem lời của hắn là để biện bạch cho việc không tìm ra biện pháp nào mà thôi.
Lý Lân không cần phải nhiều lời nữa, hắn biết lúc này nói cái gì cũng vô dụng.
Lý Lân mỗi ngày vẫn mang theo La Đức đến xem bệnh cho ba nàng, buổi tối lại cùng La Đức giam cầm hư không, phòng ngừa thiên địa dị tượng khuếch trương mà đưa tới những cường giả khác làm xuất hiện việc không lường được.
Rất nhanh, ba nàng đã đủ tháng đủ ngày, bụng nhô cao lên, đã đến ngày chuyển dạ. Ba nàng cũng đã phát hiện đứa nhỏ mà chính mình đang mang có sự khác biệt so với những người khác.
Trần Đại Đao, Trần Lão Ngưu, Trần Tiểu Tam, ba người vừa hứng phấn vừa khẩn trương. Bọn họ cùng nhau tiến đến, hy vọng Lý Lân có thể tự mình ra tay đỡ đẻ cho ba nàng.
Lý Lân cũng không có tỏ vẻ khó xử, sảng khoái đáp ứng. Đồng thời La Đức trở thành trợ thủ của Lý Lân, điều này làm cho ba nhà hoàn toàn yên tâm. Vợ nhà mình tuy rằng bộ dạng cũng không tồi, nhưng so với La Đức thì thật là kém xa. Hơn nữa trong mười tháng này, y đức của thầy lang Lý Lân cũng đã đủ thuyết phục được ba người, tất nhiên đối với việc Lý Lân đỡ đẻ không có vướng bận gì.
- Đại Đao, ta thấy ba chị dâu sẽ có thể cùng sinh vào một thời điểm, không bằng đến phòng của ta để sinh đi, như vậy cũng tiện cho ta có thể đồng thời chiếu cố cả ba người. Lý Lân nói.
Ba người tất nhiên không có ý kiến gì, đợi ngày mà Lý Lân dự đoán tới, ba người tự động mang phu nhân của mình tìm tới cửa.
- Triệu tiên sinh, lão nhân nhà ta lại đồng ý cho ngươi đỡ đẻ, việc này chỉ sợ phải làm phiền ngươi rồi! Vợ của Lão Ngưu vẫn sang sảng, lôi kéo tay của Lý Lân, nói không ngừng.
Lý Lân mỉm cười gật đầu, ở đây mọi người quan hệ rất hữu hảo, vợ của Lão Ngưu tuy rằng giọng lớn, nhưng tâm địa vô cùng tốt. Thật sự xem Lý Lân là tiểu huynh đệ, bình thường có đồ tốt gì cũng sai khiến Lão Ngưu đưa tới đây. Nhưng thật ra vợ của Đại Đao và vợ của Tiểu Tam lại có chút ngượng ngùng.
Quang Ám đại lục cũng không phân biệt đối xử nam nữ, nhưng thầy thuốc sản khoa vẫn là do nữ tử đảm nhiệm, đương nhiên, việc gì cũng đều không thể tuyệt đối, dưới tình huống đặc thù đôi khi cũng có thầy thuốc nam đỡ đẻ.