Tam Thái Tử

Chương 913: Chém giết lẫn nhau

La Căn- Tư Phi đứng lên, toàn thân run rẩy nhưng mặt vẫn nở một nụ cười nhạt.

Bằng Tam xuất chiêu, đánh ra một dải lụa lửa đỏ. Gã muốn bắt sống đối phương, giao cho La Căn- Khoa Lâm chủ động ra ra tay. Đây cũng là chỗ thông minh của gã, dù sao La Căn- Tư Phi cũng là người thừa kế thứ nhất của gia tộc, con trai trưởng của tộc trưởng đương thời, tuy rằng bị giết trong thí luyện, nhưng ai có thể bảo đảm gia chủ La Căn không tìm kẻ thù giết con mình. Lă Căn- Khoa Lâm sẽ không thể xảy ra chuyện, còn Bằng Tam gã thì không có gì khiến người khác kiêng kỵ. Trường hợp như thế này trong lịch sử cũng xuất hiện không ít, thỏ chết sói được hưởng, Bằng Tam không thể không cẩn thận.

Ông ——!

Ánh sáng ngũ sắc chớp động, dải lụa màu đỏ trong nháy mắt nổ tung, căn bản rất khó tiếp cận La Căn- Tư Phi trong vòng ba trượng.

Bằng Tam sắc mặt tỏ ra chút kinh ngạc, không ngờ trong tay đối phương lại có thần khí Chí Tôn có thể đối đầu với cường giả Đế cấp.

La Căn- Khoa Lâm cau mày, hắn cảm nhận được một chút quen thuộc trong năng lượng ngũ sắc trên người La Căn- Tư Phi, nhưng nhất thời không nhớ ra đã gặp ở đâu.

- Lão Cửu, nghe ta khuyên một câu, ngươi nên buông tha đi, lần thí luyện này không phải cường giả Đế cấp là có thể giải quyết được.
La Căn Tư Phi trầm giọng nói.

- Hừ, tuy không biết ngươi làm thế nào mà nhếch nhác như vậy, nhưng ta không phải ngươi, không đến thời khắc cuối cùng, ta nhất định không bỏ cuộc. Bằng Tam không cần nương tay, có chuyện gì bản thiếu gia một mình gánh chịu.
La Căn- Khoa Lâm hiểu được ý nghĩ của Bằng Tam, mặc dù La Căn- Tư Phi bình tĩnh khiến hắn có chút lo lắng, nhưng Bằng Tam là một cường giả Đế cấp thật sự, còn La Căn- Tư Phi chỉ là Võ Tôn đỉnh cao, ngay cả cấp Thánh Nhân cũng chưa đạt tới, đương nhiên không phải đối thủ xứng tầm với Bằng Tam.

Bằng Tam hít một hơi sâu, cả người đánh ra một đạo thánh lực màu đỏ, hóa thành lò luyện đỏ rực bao vây La Căn- Tư Phi, đồng thời hỏa diễm đáng sợ từ bên trong cháy lên. Nếu đã không cần nương tay, gã vừa ra tay đã dùng đến thần thông mạnh nhất. Đừng nói là cường giả Võ Tôn đỉnh cao, ngay cả cấp Thánh Nhân đỉnh cao, rơi vào trong hỏa lò của gã cũng chỉ có một số phận là hóa thành tro tàn.

- Vốn định dùng để cuối cùng đối phó với Tư Kha Đạt, không nghĩ tới phải dùng vào lúc này.
La Căn- Tư Phi hít sâu một hơi, năng lượng ngũ sắc trong cơ thể bùng nổ, một thần bàn ngũ sắc xuất hiện cạnh ngay đỉnh đầu của La Căn- Tư Phi, đồng thời trên mặt xuất hiện nhiều ký hiệu nhấp nháy, một cánh cửa mờ mờ ảo ảo xuất hiện, một luồng khí tức khủng bố từ bên trong thổi ra.

Kẹt!

Cánh cửa mở rộng, một đạo thân ảnh hùng tráng đi ra.

- Tham kiến Tư Phi thiếu gia!
Người trong cánh cửa quỳ một chân xuống nói với La Căn- Tư Phi, biểu tình cung kính xuất phát từ nội tâm..

- Tháp Lí, lần này lại phiền người ra tay rồi.
La Căn- Tư Phi sắc mặt lộ một chút cười nhạt.

- Nguyện góp sức vì Tư Phi thiếu gia!
Tháp Lí nói với giọng nịnh nọt. Dáng người cường tráng, thoạt nhìn trông rất to lớn cứng cáp, nhưng khuôn mặt lại là mặt trắng không râu, làn da mịn màng, giống như thân thể của Sử Thái Long kết hợp với khuôn mặt tuấn tú của Lâm Chí Dĩnh, thoạt nhìn đã tràn đầy cảm giác buồn nôn. Thêm vào đó là nụ cười nịnh nọt càng khiến người khác cảm thấy không thoải mái.

Tráng sĩ đứng dậy, xuất một quyền, khiến biển lửa cùng với hỏa lò cực lớn vỡ tan.

Bằng Tam bên ngoài hỏa lò sắc mặt nháy mắt tái nhợt, thần thông mạnh nhất bị phá, khiến gã không nhịn được suýt phun máu. Nhưng gã nhẫn nhịn lại,đem máu đã lên tới cổ họng mạnh mẽ nuốt xuống.

- Chuyện gì thế này?
La Căn- Khoa Lâm sợ hãi nói. Uy lực lò luyện hỏa diễm của Bằng Tam hắn biết rõ, sao lại bị vỡ nát như thế này? La Căn- Tư Phi thực lực mạnh như vậy sao? La Căn- Khoa Lâm. lắc đầu, không tin đối phương có thực lực như vậy, nếu không trong đợt cạnh tranh lúc trước cũng không bị La Căn- Tư Kha Đạt cấp Thánh Nhân đoạt đi đệ nhất.

- Thiếu gia đi thôi, có cường giả cấp Chí Tôn sắp đến!
Bằng Tam phản ứng cực nhanh, gã cảm nhận được khí tức người kia thuộc loại khí tức của cường giả cấp Chí Tôn, diện mạo cả người cũng giống như vong hồn, thiếu chút nữa gã đã bị hù chết.

- Ngọc Diện Tu La, ta nhớ ra rồi, quang mang ngũ sắc kia chính là Tu La bàn của Ngọc Diện Tu La!
La Căn- Khoa Lâm nhanh chóng nhận ra. Gượng cười có chút tuyệt vọng nhìn đại hán uy vũ bên cạnh La Căn- Tư Phi.

- Bằng Tam, ngăn hắn lại!
La Căn- Khoa Lâm hét to, quay người lại, tìm đường chạy trốn.

- Khà khà, biết được bí mật của bản thiếu gia còn muốn chạy sao?
La Căn- Tư Phi cười lạnh. La Căn- Khoa Lâm tuy là người thừa kế xếp thứ chín, nhưng là một cá nhân cực kỳ xuất sắc, kinh doanh cực kỳ tốt những thuộc địa, sản nghiệp được sở hữu từ gia tộc La Căn, đây cũng là lý do vì sao hắn có thể chiêu mộ được hai gã cường giả Đế cấp. Dù sao càng là xếp sau, khả năng trở thành tộc trưởng tương lai càng thấp, lời hiệu triệu càng ít có giá trị. Đa số bên cạnh người thừa kế đều không có cường giả Đế cấp, có thể chiêu mộ được cường giả cấp Thánh Nhân đã được xem là thành công rồi.

La Căn- Khoa Lâm tuy kinh hãi, nhưng không coi là sợ hãi, dù sao khoảng cách giữa hắn và cấm chế phía sau quá gần, hơn nữa trong tay hắn còn có một miếng phù triện xuyên qua, trốn qua đạo cấm chế này là tiến vào phạm vi thần thức của lão tổ cấp Chí Tôn, La Căn- Tư Phi dù có kiêu ngạo cũng không dám tàn sát huyết mạch trực hệ của gia tộc ngay trước mắt lão tổ.

Nhưng thần sắc của hắn rất nhanh đã cứng lại, bởi vì một bàn tay to đột nhiên vươn tới, phút chốc tóm được gáy hắn, đồng thời sử dụng sức mạnh to lớn nháy mắt giam cầm La Căn- Khoa Lâm.

Hắn khổ sở quay đầu lại, nhìn về phía tên thân tín đáng ra phải thay hắn cản trở sự truy đuổi này.

- Bằng Tam, ngươi…!
La Căn- Khoa Lâm không tin vào mắt mình.

- Khoa Lâm thiếu gia xin thứ lỗi, ta không muốn chết!
Bằng Tam áy náy nói. Gã biết chỉ có bắt La Căn- Khoa Lâm mới có con đường sống.

- Khốn kiếp. ngươi thật khốn kiếp, bản thiếu gia tín nhiệm ngươi như thế, nhưng ngươi lại phản bội ta!
La Căn- Khoa Lâm giận dữ, lớn tiếng mắng. Đáng tiếc Bằng Tam ra tay vì căn bản không còn con đường nào khác.

Gã dẫn La Căn- Khoa Lâm từng bước đi về phía La Căn- Tư Phi. Quỳ gối xuống sợ hãi nói:
- Bằng Tam kính dâng tội nhân La Căn- Khoa Lâm, xin tha cho cái mạng nhỏ của tại hạ.

- Ha ha… lão Cửu, cảm giác bị người thân tín phản bội như thế nào?
La Căn- Tư Phi sung sướng cười to. Lúc trước diễu võ dương oai, bây giờ đã đảo ngược, nhân sinh sự tình không thể dự liệu được chính là việc khôi hài này.

- Muốn giết cứ giết, ta thua rồi.
La Căn- Khoa Lâm kiên cường nói.

- Không tồi, nếu trong những thí luyện khác, ta sẽ không giết ngươi, nhưng lần này khác, người thất bại chỉ có chết.
La Căn- Tư Phi lạnh lùng nói.

La Căn- Khoa Lâm thần sắc biến đổi, hắn cảm nhận được sát khí trên người La Căn- Tư Phi, lạnh cả xương sống, phút chốc trong mắt hiện ra vẻ bối rối.

- Ngươi có biết bảy đạo cấm chế này là do ai bố trí không?
La Căn- Tư Phi vẫn chưa động thủ, ngược lại chỉ về phía bảy đạo cấm chế giam cầm tiểu viện Lý Lân nói.

La Căn- Khoa Lâm lắc đầu, hắn luôn nghĩ rằng đây là vì những người thừa kế khác phòng ngừa Lý Lân đào tẩu mà thiết lập nên cấm chế này, bây giờ xem ra sự tình không đơn giản như hắn nghĩ.

- Đây là cấm chế do lão tổ tự tay bố trí, mặc dù mục đích là ngăn cản bên trong đào tẩu ra, nhưng mục đích chính chỉ có một, đó là sử dụng thần thông cấm kỵ của Chúa tể Quang Minh — Đoạt Mệnh đại pháp. Lão Cửu, giết ngươi rồi, toàn bộ vận khí của ngươi sẽ truyền vào trong ta, đến lúc đó vận khí của ta sẽ mạnh lên, làm cái gì cũng dễ dàng thành công.
Nói xong La Căn- Tư Phi đắc chí cười to.

- Ngươi sẽ không được như ý muốn đâu.
La Căn- Khoa Lâm trầm giọng nói.

- Hừ, bất kể có thành công hay không, ngươi đều sẽ không thấy được. Bằng Tam! Muốn sống hãy giết hắn ngay cho ta.
Nếu như trước đây, loại bán chủ cầu vinh như Bằng Tam y cực kỳ chướng mắt, bởi vì hôm nay gã có thể bán đứng La Căn- Khoa Lâm, thì ngày mai gã cũng có thể bán y. Nhưng lúc y tranh đấu với Lý Lân đã tổn thất toàn bộ thân tín cao giai, cần chiêu mộ gấp cường giả Đế cấp bổ sung bề ngoài, vì thế mới cho Bằng Tam cơ hội, để gã giết La Căn- Khoa Lâm bày tỏ thái độ rõ ràng.

- Tuân lệnh!
Bằng Tam không chút do dự, bàn tay to dùng sức nghiến một cái, tiếng răng rắc vang lên, cổ của La Căn- Khoa Lâm vặn vẹo, đồng thời thần hồn trong cơ thể cũng bị một đạo ngũ hành hỏa diễm thiêu chết. Đường đường là người thừa kế thứ chín của gia tộc La Căn, thiên phú xuất chúng, là thiên tài có tư cách tranh đoạt vị trí gia chủ lại chết kiểu này trong tay một kẻ gia nô. Lúc cận kề cái chết mắt hắn mở to, không nghĩ đến bản thân lại có kết cục như thế này.

Nháy mắt La Căn- Khoa Lâm ngã xuống, trong bảy đạo cấm chế ở trên không, một luồng ánh sáng kim sắc vỡ vụn, sau đó bị một luồng lớn nhất bên cạnh cắn nuốt sạch.

- Người thừa kế thứ chín chết rồi, giết hắn là người thừa kế thứ nhất La Căn- Tư Phi!
Gia chủ đương thời của gia tộc La Căn trầm giọng nói. Mặc dù bọn họ không thấy được nội tình bên trong, nhưng dựa vào luồng ánh sáng vận khí của những người thừa kế, có thể phán đoán được sự sống chết của bọn họ. Khảo nghiệm này bắt đầu chưa lâu, đã có một người thừa kế ngã xuống, thành đá kê chân cho người khác tăng cường vận khí của bản thân.