Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Chương 47: Lại lười đặt tên chương



Isora và Nami đang ngồi nói chuyện thì đột nhiên.

- Ầm!

- Các người không biết dừng lại là gì à?

Isora bất lực nói.

- Hai tên đó... Tớ đi tìm Chopper đây.

Nami gật đầu nói.

- Đi đi.

Một lúc sau Isora xuất hiện ở hành lang của lâu đài, Isora tò mò nói.

- Sao mà nơi này đầy tuyết vậy...?

Luffy và Sanji hét lên.

- Isora!

Isora quay qua hỏi.

- Chuyện gì? Các cậu mau đống cửa lại đi, lạnh quá.

Sanji nói.

- Ở trên cửa có một tổ chim, nếu đống lại thì nó sẽ rớt xuống.

Luffy nói.

- Chuyện đó không quan trọng. Isora, bọn tớ vừa tìm thấy một con quái vật biết nói, đứng thẳng, đi bằng hai chân, còn có thể biến lớn, biến nhỏ, rất là ngầu luôn, tớ quyết định muốn rủ nó vào băng!

Isora nói.

- Tớ với Nami đang muốn nói cho cậu đây, mà lúc nãy cậu có nói hai chữ quái vật trước mặt Chopper không?

Sanji hỏi.


- Chopper?

Isora nói.

- Là con tuần lộc mũi xanh đó. Ủa Luffy đâu?

Sanji nhìn xung quanh sau đó chỉ vào dấu chân trên tuyết nói.

- Chắc là đi tìm con tuần lộc Chopper kia rồi.

Isora nói.

- À, nếu mà cậu ấy đi tìm thì chắc chắn là Chopper sẽ vào băng rồi.

Sanji nói.

- Đồng ý. Tớ đi xem Nami đây.

Isora gật đầu nói.

- Đi đi, tớ đi xem Luffy.

Sau đó hai người chia nhau đi về hai hướng, Isora đi theo dấu chân của Luffy, được một lúc thì trên đất hết tuyết, Isora nhìn cái ngã rẽ phía trước nói.

- Nên rẽ hướng nào đây... Bên trái, hay bên phải? Hay là đi thẳng... Thôi đi bên trái vậy.

Một lúc sau Isora lại quay lại nói.

- Không đúng rồi, rẽ phải thử xem sao.

Lại năm phút trôi qua.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Isora quay lại chỗ cũ nhìn vào lối đi thẳng nói.

- Thì ra là ở đây.

Isora đi thẳng tới phía trước một lúc thì con đường lại được phủ tuyết, đi thêm một lúc thì thấy một cái cầu thang đầy tuyết, dưới chân cầu thang là một đống mảnh vỡ thủy tinh và một cái lỗ thủng hình người, Isora đi đến gần nhìn vào cái lỗ thủng trên tuyết nói.

- Lại chậm một bước rồi.

Garuda Goro nói.

- Cậu có bị đần không vậy? Không biết sùng cảm ứng Khí sao? Tên đần độn! Ngu ngốc!

Isora nói.

- Là tôi không muốn, ông im đê!

Isora nói xong thì lặng lẽ nhắm mắt lại, bắt đầu cảm ứng Khí, lúc này thế giới trong mắt của hắn hoàn toàn thay đổi, tất cả mọi thứ đều biến thành những điểm sáng khác nhau, tòa lâu đài to lớn bên ngoài biến thành một mô hình nhỏ trong mắt của Isora, lúc này trong tòa lâu đài có rất nhiều điểm sáng, Isora cố gắng tìm kiếm điểm sáng của Luffy, một lúc sau hắn nhìn thấy hai điểm sáng đang nhanh chóng di động trong tòa lâu đài, một màu vàng đất đang di động phía trước, một màu đỏ đang ở phí sau, hai điểm sáng đang di chuyển về phía phòng của Nami, lúc này một bóng người xuất hiện nhìn vào tòa lâu đài gật đầu nói.

- Ồ, không tệ nha. Có tiến bộ.

Isora mở mắt ra giật mình nói.

- Goro, sau ông thấy được không gian cảm ứng của tôi??

Garuda Goro nói.

- Vì tôi vốn trong cơ thể cậu mà, ngu ngốc!

Isora nói nhỏ.

- Đồ nhiều chuyện!

Garuda Goro nói.

- Cậu có nói nhỏ tôi cũng nghe được. Đồ đần!

Isora tức giận đi về phía phòng Nami thì lại thấy Chopper và Luffy chạy ra ngoài, Isora bất lực nói.

- Quá mệt mỏi rồi. Không đuổi nữa!

Isora bước vào trong phòng Nami, khi nhìn thấy không khí ngưng trọng ở trong thì hắn cười hì hì nói.

- À, mọi người cứ tiếp tục ha. Tôi đi tìm Chopper...

Nói xong Isora quay người đi ra ngoài hét lên.

- Này! Luffy chờ một chút!


Isora chạy ra thật xa, dựa vào tường nói.

- Hết hồn, cứ tưởng là lại phải nghe mấy câu chuyện kia. Người già thích kể chuyện như vậy sao?

Garuda Goro nói.

- Cậu thay đổi rồi Isora.

Isora mỉm cười nhìn lên trần nhà nói.

- Có lẽ vậy... Mà ông cũng thay đổi rồi Goro, ông nói nhiều hơn trước.

Isora đứng lên đi vào một căn phòng gần đó, hắn biết cả Luffy và Chopper đều ở trong này, vừa đi vào thì Isora đã thấy Luffy vừa ăn trái cây vừa nói.

- Làm hải tặc đúng là sướng thiệt! Ha ha ha!

Isora nói.

- Sướng cái đầu của cậu, không có hải tặc nào ăn vụn như cậu đâu.

Luffy bỏ cả một đĩa trái cây vào mồm nói.

- Ai nói không có.

Isora hỏi.

- Hai tặc nào ăn vụn?

Luffy kéo cái đĩa ra chỉ vào người nói.

- Tớ, vua hải tặc tương lai.

Isora lắc đầu dựa vào tường nói.

- Chắc chỉ có cậu là ăn vụn.

Luffy nói.

- Usopp cũng ăn vụn.

Isora nói.

- Quên mất là còn Usopp, này Chopper, sau này đừng có học theo tên này, hắn chỉ giỏi ăn vụn và đánh nhau.

Chopper đi ra khỏi chỗ núp hỏi.

- Nè, hai cậu có thật sự là một hải tặc không vậy?

Isora kéo mặt Luffy nói.

- Đương nhiên, cậu đừng tưởng tên này ngu ngốc, nếu có người đụng tới đồng đội của hắn, hắn nhất định sẽ đánh bay người đó. Dù liều mạng hắn cũng sẽ làm việc đó.

Luffy cười nói.

- Cậu nên làm đồng đội của tôi đi, làm hặc tặc thật sự rất vui. Chúng ta sẽ cùng ca hát.

Chopper hỏi.

- Cậu nói... Ca hát à?

Luffy nói.

- Đúng vậy, cùng ca hát và cùng nhảy múa.

Chopper hỏi.

- Hải tặc cũng làm vậy hả?

Luffy nói.

- Chứ sao, ngoài ca hát và nhảy múa. Chúng ta có thể cùng phiêu lưu trên biển.

Chopper hỏi.

- Phiêu lưu? Hải tặc ca hát, nhảy múa, còn có thể phiêu lưu?

Luffy nói.

- Đương nhiên là phải có, vì hải tặc rất liều lĩnh và thích lao vào các cuộc phiêu lưu. Nhờ vậy mà chúng tôi gặp được rất nhiều người tuyệt vời.


Isora nói.

- Mặc dù điều cậu nói là đúng. Nhưng đừng có lúc nào cũng lao vào nguy hiểm, TÊN THUYỀN TRƯỞNG NGU NGỐC!

Luffy nói.

- Ý gì hả tên kia!

Isora nói.

- Theo nghĩ đen lẫn nghĩa bóng luôn đó thuyền trưởng ngu ngốc! Cậu không hiểu à? Nếu cậu không phá cái Eternal Pose chỉ đến Alabasta thì Nami đâu có bị bệnh đâu. ngu ngốc! Ngu ngốc! Ngu ngốc!

Luffy tức giận nói.

- Muốn đánh nhau đúng không?

Isora nói.

- Đúng vậy đó! Nhào zô!

Sau đó hai người lao vào đánh nhau còn Chopper thì lặng lẽ đi ra ngoài đống cửa lại, rồi lại lặng lẽ khóa cửa, Isora nói.

- Này Luffy, hình như chúng ta bị nhốt...

Luffy đứng dập nhìn qua cửa nói. . Truyện Thám Hiểm

- Này! Vụ gì đây?

Chopper ở ngoài nói.

- Ai kêu bám dai làm gì!

Luffy nói.

- Làm đồng đội của tớ đi...

Chopper nói.

- Thế tôi mới bảo là cậu bám dai!

Luffy nói.

- Làm hải tặc vui lắm!

Chopper nói.

- Đủ rồi! Cứ ngủ một giấc trong đó đi! Mấy vết thương của cậu... Không có vận động nhiều thế được đâu, biết không! Thật là, đúng là đần độn. Hả chìa khóa đâu?

Chopper quay đầu lại, khi thấy cánh cửa đang từ từ mở ra thì Chopper hoảng sợ vừa chạy vừa hét.

- TẠI SAO!?

Luffy nói.

- Chờ đã nào!

Isora nhìn hai người chạy xa nói.

- Rượt đuổi không mệt sao? Thôi đi ngủ một chút vậy...

Isora ngáp dài một cái rồi đống cửa lại, sau đó tìm một góc ấm áp nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

P/s chiêu cũ, ngủ cho qua cốt truyện dài ngoằn ngoèo của bác oda. Tối còn 2 chương.