Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 300: Danh vọng lên cao

Đêm,

Mai Viên Sơn Trang gần đó một khu đất hoang.

Một to lớn bóng người đang cầm đao đứng đó, nãy giờ đã trôi qua hơn một khắc chung nhưng người này vẫn lặng im không nhúc nhích, hai mắt nhắm nghiền, ngay cả hơi thở, nhịp tim cái này dấu hiệu sự sống cũng như có như không khó bề phân biệt, thật dễ làm người lầm tưởng đây chỉ là một pho tượng mà thôi.

Bỗng lúc này, một con rắn từ đâu đó đi săn mồi ngang qua nơi đây, dường như sự xuất hiện của nó làm bừng tỉnh một thứ gì đó rất khủng khiếp.

Chỉ thấy, vẫn trơ ra người kia đột ngột mở mắt, trong bóng đêm dường như hai tia hồ quang lóe lên sáng rọi, đao của hắn cũng gần như ngay lúc đó biến mất.

“Xì xì.....”

Kia xấu số con rắn chỉ kịp rít lên một tiếng, trên người nó lập tức nổ ra một chùm huyết vụ mông lung, không được bao lâu liền phiêu tán trong không khí. Chỉ để lại ngay lúc trước nó tồn tại vị trí một bộ xương trắng xóa, sạch tinh như đã phơi sương phơi nắng rất lâu ngày, bị đám côn trùng, kiến dọn dẹp tỉ mỉ hết sạch máu thịt dưa thừa vậy.

Nếu có người biết hàng nhìn thấy cảnh này sẽ lập tức nhận ra đây chính là một môn chí tà đao pháp của Sát Thần Tông mà chính bản thân bọn họ cũng rất ít người dám luyện.

Thất Sát Ma Đao!

Còn người này vậy không phải ai khác chính là Tống Khuyết.

Từ đêm qua đến giờ, chết trên tay hắn cũng đã có hơn 10 điều nhân mạng. Môn Ma đao này chính là như thế tà dị, càng giết nhiều người tu luyện càng nhanh, trên thân thể quấn quanh oán khí, sát khí, tử khí chính là nó vật đại bổ, vì thế Tống Khuyết mới nửa đêm âm thầm chạy đến chỗ hoang dã như này tiến hành luyện tập.

Thất Sát Ma Đao - Huyết sát, Hồn sát, Vong sát, Tai sát, Kiếp sát, Tuế sát, Mệnh sát.

Hắn đã thuần thục nắm giữ trong đó 2 sát đầu tiên, Huyết sát cùng Hồn sát, uy lực có thể nói cực kỳ khủng bố.

Bình thường võ giả đối đầu với hắn một đao này, nếu tinh thần tu luyện không đến nơi đến chốn vậy kết cục cùng vừa rồi con rắn sẽ không khác. Đao còn chưa thương đến người cũng đã bị đao thế đánh cho hồn phi phách tán, sau đó huyết nhục từ từ bốc hơi, chỉ để lại trên đời một bộ xương khô trơ chọi.

Trước đó Tập Cận thằng kia cũng tu luyện đến mức này thôi.

Tiếp sau một đao Vong sát, vậy nạn nhân ngay cả xương khô cũng bị đánh thành bụi mịn, coi như hoàn toàn tiêu vong trên đời.

Ba chiêu này còn là trong phạm vi võ học hắn có thể lý giải, nhưng sau đó 4 chiêu nghe miêu tả càng lúc càng huyền huyễn rồi.

Tai sát, Kiếp sát, Tuế sát, Mệnh sát!

Luyện đến cao thâm, một đao xuất ra đối phương không cách nào né tránh. Nếu để Tả thần côn giải thích theo một cách huyền học vậy đao này sẽ đánh thẳng lên khí vận đối phương, để nạn nhân liên tục gặp tai kiếp quấn thân, còn có thể tước đoạt cả thọ nguyên.

Đến cuối cùng tối cường một đao, cái này thì khó lường rồi. Không cần trực tiếp giao thủ, chỉ bằng một tia khí cơ của đối phương, Ma Đao vừa ra địch nhân lập tức mệnh cách đều nát, thần tiên hạ phàm cũng không cách nào cứu, chính là như thế trâu bò không hợp thói thường.

Nghe trong bí tịch miêu tả đến thiên hoa loạn trụy mà Tống lão ma hai mắt ứa đầy ngôi sao. Đây cũng là một trong những nguyên nhân lớn để hắn bất chấp nguy hiểm liều lĩnh luyện tập này môn tà công.

Đơn giản là quá trâu có được hay không?

Đáng tiếc người viết cuốn bí tịch này tu luyện cũng không đến nơi đến chốn, chỉ mới bước vào cảnh giới Tai sát mà thôi, vì vậy hắn còn chưa có cơ hội thưởng thức phía sau mấy đao phong thái.

Nếu có cơ hội nhất định phải đến Sát Thần Tông một chuyến tìm đến Thất Sát Ma Đao bản gốc – Tống lão gia âm thầm hạ quyết tâm.

“Ba ba, vừa rồi ngươi thi triển là cái gì đao chiêu, thật sự quá đáng sợ, quá... quá đen tối rồi.” – Đang lúc hắn trong đầu ý dâm, một giọng nói non nớt run rẩy trong đầu vang lên để Tống Khuyết bừng tỉnh.

Hóa ra là tiểu Thiên đứa này tiện nghi nhi tử, nó hầu như lúc nào cũng kè kè bên người hắn, như thế có thể tăng tiến hai bên ăn ý đồng thời trợ giúp lẫn nhau lĩnh ngộ đao ý.

Ngày thường tiểu tử này rất ít quấy nhiễu hắn tu luyện nhưng hôm nay gặp mình lão cha chém ra một đao tà ác như vậy, nó mới hơi sợ hãi, không nhịn được phải mở miệng nghi vấn.

“Haizzz, nhi tử, con phải hiểu trên đời cái gì cũng có tính hai mặt. Không có bóng đêm vậy lấy đâu ra ánh sáng? Sứ mệnh của những người như chúng ta là phải diệt sạch trên đời gian tà bất nghĩa, đám đó cực gian cực ác hạng người là không cách nào cảm hóa, chỉ có thể dùng càng thêm thô bạo biện pháp đến chấn nhiếp đe dọa mới chấn trụ được bọn chúng.

Nhi tử, võ công không phân chia tà ác đúng sai, sai là ở mục đích người sử dụng. Ngươi phải nhớ kỹ một câu gia tộc chúng ta châm ngôn, hành tẩu trong bóng tối, nhưng tâm ta hướng về quang minh, nhất định phải khắc sâu ghi nhớ ngày ngày suy ngẫm rồi.”

Tiểu mơ hồ Thiên Đao lại lần nữa bị tiện nhân này lắc lư què, lúc này mãn đầu đều là nhân sinh triết lý cùng câu này bức cách thật cao thật ngầu lòi châm ngôn.

Lẩm nhẩm hồi lâu, tiểu gia hỏa mới kích động reo hò:

“Ba ba, ta biết rồi, chúng ta gia tộc vậy quá vĩ đại rồi. Sẵn sàng hi sinh chính mình vì người khác, làm những việc mọi người không muốn làm, chỉ thầm lặng như một đôi cánh vô hình che chở cho trên cuộc đời này chính nghĩa thiện lành.

Ba ba, ta sau này nhất định sẽ càng thêm cố gắng để phụ giúp ngài!”

Cái này.... ta có nói qua thế sao?

Tống cha cũng là mộng bức, cuối cùng sao cũng được, chỉ có thể hàm hồ gật đầu:

“Ân, trẻ nhỏ dễ dạy, tiếp tục tu luyện đi!”

“Rõ, ba ba!”

Trách nhiệm dạy con nên người cũng thật nặng nề mà cao cả, Tống ba ba luyện tập thêm một hồi liền thi triển khinh công, không kinh động người nào lần nữa trở về trong phòng mình nghỉ ngơi.

Nghĩ đến sắp tới lão Đỗ quẫn cảnh, hắn cũng đặc biệt chờ mong ngày trôi qua nhanh một chút đây.

......

Một ngày, hai ngày..... một tuần, hai tuần...

Hai tuần đã trôi qua, Nguyễn Tuấn Huy con hàng kia lời thề son sắt báo thù rửa hận còn văng vẳng bên tai nhưng trứng đau là đến bây giờ ngay cả bọt sóng cũng chưa thấy nhấc lên, bên cạnh quận thành Linh Giang Bang lão Đỗ vẫn đang nhảy nhót tưng bừng làm Tống lão gia buồn bực đến hộc máu.

Lâu như thế này còn chưa động tĩnh, 8 thành là đã làm hòa.

F*ck your mom!

Hắn ngay cả những trò thô bỉ gay lọ cũng đã dùng ra, thằng chó Thiếu Tông chủ này vậy mà vẫn còn nhịn được, quả thật quá khiến người thất vọng rồi. Tống Khuyết đặc biệt cảm thấy mình vẽ rắn thêm chân, rảnh háng vẽ vời cho thêm chuyện vô bổ. Chả được tích sự gì lại vô duyên vô cớ đưa đám kia trên thuyền người vào vòng nguy hiểm.

Thật mẹ nó đều không là cái loại gì tốt.

Tống lão ma không biết hắn thủ đoạn cũng đã bị người đoán ra đến gần hết, nếu không vậy thằng này lúc này không giãy nảy lên không thể.

Cũng may hắn không biết, lần này kế hoạch tuy chưa được hoàn mỹ, Đỗ Như Hối còn chưa ngoan ngoãn xuống lỗ để lại một chút khuyết điểm nhỏ như vậy nhưng đại thể cũng đủ khiến hắn hài lòng.

Những ngày này, quả nhiên đúng theo hắn dự đoán, đợi Tống đại quan nhân chiến tích tại trên giang hồ sục sôi truyền bá ra sau, hắn danh tiếng bây giờ có thể nói là phá trần, chân chính đứng tại Dương Nam đạo đầu sóng ngọn gió.

Mới qua được bao lâu, Huyết Nguyệt Yêu Cơ vị kia tuyệt thế thiên kiêu sự tích còn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, Dương Nam lần nữa xuất hiện một vị tân tấn thiên kiêu.

Tuy Tống Khuyết còn chưa đột phá Nhất lưu, nhưng bằng hắn tiềm lực cùng chiến lực, dù là cẩn thận nhất người cũng 9 thành tin tưởng hắn có thể trước 20 tuổi phá tan cái này đạo khảm, khi đó bằng hắn biến thái thần lực, tại một đám thiên kiêu cũng sẽ là thuộc về hàng đầu tồn tại.

Võ vận xuôi nam!

Đây là không biết bắt nguồn từ đâu cách nói, trong vòng một đêm liền tràn lan khắp đại giang nam bắc ngõ nhỏ, tuy chỉ là lời truyền ngôn nhưng rất nhiều người bắt đầu tin tưởng cái này lời nói tính chân thật.

Giang Hồ Ký Sự bình chọn 7 vị tuyệt thế thiên kiêu, Nam vực có 2, bây giờ còn lòi ra thêm một cái thực lực không kém Hắc Kim Cương Tống Khuyết, vậy hẳn sẽ không phải tín khẩu khai hà. Ngay cả triều đình bên kia cũng đang rất quan tâm, mật thiết chú ý theo dõi bên này một dãy nhất cử nhất động.

Đối với thượng tầng biến hóa Tống gia không quan tâm, hắn còn là lâng lâng hưởng thụ danh vọng bạo tăng mang đến chỗ tốt.

Bái phỏng, hạ lễ, đầu nhập....

Nguyệt Khuyết Các bây giờ có thể nói người ra người vào, đăng mốn bái phỏng nối liền không dứt. Trước cửa Tổng bộ từ sáng sớm đã xếp hàng một hàng dài những người có tâm muốn nhập bang, xin tiến hành khảo hạch.

Trong đó càng là không thiếu hạng tu vi tinh thâm võ giả, tất cả chỉ cầu mượn thế Tống Khuyết cái này hỏa tiễn để bay lên trời sảng một phen.

Tống đại quan nhân tự nhiên ai đến cũng không cự tuyệt, dặn dò lão Thẩm đều phải nhất nhất khách khí đón chào. Đợi chứng thực thông tin, tra xét nhân phẩm thông qua, những người này sẽ được hắn đích thân chiêu mộ vào trong bang.

Đáng nói là bây giờ Nguyệt Khuyết Các tiêu chuẩn tuyển người lại lần nữa tăng lên một cấp bậc, không có Lục giai tu vi vậy không được hưởng Trưởng lão tịch. Một năm 3 lần tăng lên ngạch cửa, cái này trong lịch sử các môn phái không biết có hay không nhưng nhất định cực kỳ hiếm gặp.

Ngày xưa mấy kẻ chần chờ không quyết, còn muốn quan vọng một thời gian bây giờ càng là đấm ngực dậm chân, tiếc nuối hùi hụi. Thế cuộc biến hóa quá nhanh, để bọn họ còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý rồi.

Tất nhiên có người người sầu sẽ có kẻ vui, mới gia nhập Trương Thiên Dương, Hứa Dật cùng Cố Tư Giai ba người chính là vui vẻ đám người kia. Bọn họ đang vì mình anh minh quyết định mà reo hò đây, tuy nhiên đồng thời, mấy người cũng cảm thấy trong lòng gấp gáp.

Nhất là một đám cao tầng đời cũ như Thẩm, Thiết hai vị Phó Các chủ, Cao Lãng, Sở Tiêu, Tần Vũ... một đám trưởng lão, trên đầu bây giờ càng là áp lực sơn đại.

Lão Thẩm đỡ một chút, còn lại mấy người đều là thuần một sắc Tứ giai võ giả nha, nhìn nhà mình Các chủ nhất kỵ tuyệt trần, bọn họ có cố gắng mấy cũng chưa thể bắt kịp bóng lưng, cả đám đều trong lòng sinh ra điên cuồng báo động.

Bây giờ mấy vị này hầu như cả ngày đều là trốn trong nhà điên cuồng tu luyện đây, không nhanh lên vậy bọn họ rất có thể sẽ bị bỏ rơi.

Những việc này Tống Khuyết biết, hắn cũng là nhạc kiến kỳ thành. Không có động lực liền không có tiến bộ, hắn cũng muốn nhìn xem mình thuộc hạ chịu như thế kích thích sẽ cho mình như nào một bất ngờ.

Tương lai thật đáng chờ mong!