Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 224: Liệt Hỏa Tửu

Vân gia người rời đi, Tống gia tiếp đó mấy ngày nên như nào sống liền tiếp tục như thế tiêu dao sống.

Thông qua Vân Hi giải thích hắn mới hiểu, làm chủ sự tổ chức Dao Trì Tiệc trà Thiên Hà Kiếm Phái cùng Triệu Minh chủ đối với Dương Nam đạo bồi dưỡng người tuổi trẻ đó là cực kỳ để bụng.

Chính vì thế lần này nghe tin Linh Giang Bang Đỗ Như Hối vậy mà dám âm thầm phục kích, cản trở khiến một vị khách mời không thể đến dự tiệc. Bên đó người là thực sự tức giận, nếu như không phải lão Đỗ cũng là thuộc biên chế Cửu Giang Minh, vậy lần này bọn họ nhất định không có quả tốt để ăn.

Dù Đỗ Như Hối cực lực phủ nhận, nhưng tháng ngày tới này là hắn đã bị người nghiêm ngặt chú ý. Nếu không có một lý do chính đáng gì, chỉ vì ghen ghét mà dám ra tay với Tống Khuyết, vậy Cửu Giang Minh cùng Linh Ứng Tự tuyệt không nhẹ tha cho hắn. Thằng này bây giờ cũng là thành thật không được.

Tống lão gia cũng vui vẻ nhàn rỗi như thế, tận dụng thời gian khó được này là tăng mạnh cường hóa bản thân cùng bồi dưỡng thủ hạ. Ngay cả Dương gia tỷ muội cùng đám sủng vật cũng bị hắn thao luyện một phen.

Dương Mật cùng Dương Tử làm hào môn thiên kim, từ nhỏ đã được bồi dưỡng nên đáy tốt vô cùng. Đừng nhìn 2 tiểu nha đầu còn nhỏ, nhưng cũng đã có sấp sỉ một Mã lực đấy, có Tống gia Tesseract giúp đỡ, trong thời gian ngắn trở thành võ giả đã là tất nhiên.

Còn nữa là Đao Tử, đã trở thành mình thân tín thuộc hạ, Tống Khuyết cũng không keo kiệt dạy bảo. Kẻ này bây giờ võ công cũng là tăng mạnh, trong vòng mấy tháng vậy đột phá 4 giai hẳn không vấn đề.

Chỉ có Lý Tín, Tống đại quan nhân nói đến thằng này cũng chỉ biết chép miệng thở dài.

Ở bên này bị Tần Vũ hành hạ cho phát sợ, Lý Tín đó là suốt ngày tìm cách trốn về trong thành, nay thì về học Thẩm Tử Minh quản lý bang vụ, mai thì thăm mẹ... thật không khiến người bớt lo.

......

Nghênh Phong Các,

Mập mạp Từ lão bản ngày hôm nay chính là cho ngừng buôn bán, chính bản thân hắn còn mặc một thân thể diện quần áo từ sáng đến giờ đứng chờ ở dưới cửa, hôm nay nơi này có khách quý lâm môn.

“Tống thiếu! Ngươi đến rồi!”

Đợi thấy Tống gia dẫn theo Thiết Phi Long, Thẩm Tử Minh, Nhiếp Phong, Hùng Bá, Chung Hồng, Phạm Nhất Vượng 6 người xuất hiện cuối đường, Từ lão bản trên mặt vội vàng gạt ra nụ cười, đon đả chạy ra đón tiếp.

“Từ lão bản khách khí, từ lần trước đến giờ việc làm ăn còn tốt chứ?” – Tống Khuyết hiền hòa cùng hắn bắt chuyện.

“Nhờ Tống thiếu phúc, mọi chuyện còn tốt cả.”

Từ lão bản vui mừng tít mắt trở về một câu, rồi lập tức quay sang hạ nhân phân phó cho 7 người dắt ngựa, sau đó mới quay sang ra dấu:

“Tống thiếu, chư vị đại nhân mời theo ta, phòng ta đã chuẩn bị sẵn.”

“Được, làm phiền Từ lão bản.” - Tống Khuyết cười gật đầu, dẫn theo mấy người đi lên lầu.

Hôm nay hắn đến đây múc đích là muốn hẹn Từ Thanh, Ngô Thiên mấy vị quan phụ mẫu trong thành đến ăn bữa cơm thân mật, thuận tiện nhờ cậy mấy chuyện.

Hẹn là vào buổi trưa, mấy người làm chủ nhà tự nhiên phải đến sớm. Hắn cũng không vội vàng ngồi trong phòng cùng lão Thiết lão Thẩm mấy người hàn huyên một chút trong bang sự vụ. Đợi không được bao lâu thì mấy vị khách quý đã dắt tay nhau đến đông đủ.

Vào cửa là 3 người, ngoại trừ Từ Thanh, Ngô Thiên còn một người lạ mặt, lão Từ thấy bọn họ ra đón lập tức cho mấy người giới thiệu:

“Tống Khuyết, vị này chính là chúng ta huyện mới Huyện Uý Thập Thủ Hằng. Thập đại nhân, vị này tuổi trẻ tuấn kiệt chính là chúng ta Thanh Hà nổi danh Nguyệt Khuyết Các Các chủ Tống Khuyết.”

“Ra mắt Thập đại nhân!”

“Tống Các chủ! Hạnh ngộ!”

Mấy người cho nhau làm quen, tại hạ nhân dẫn đường rất nhanh sôi nổi nhập tịch.

Đợi nói chuyện một hồi, thức ăn đã bưng lên đông đủ Tống Khuyết mới lấy ra đưa cho Phạm Nhất Vượng thay mọi người châm tửu.

Hương tửu lập tức lan ra bốn phía, Tống lão gia lúc này mới nâng chén mở miệng:

“Đa tạ ba vị đại nhân ngày hôm nay nể mặt đến đây, chén đầu tiểu tử mạn phép chào mừng Thập đại nhân đến với Thanh Hà huyện.”

“Ha ha, hay lắm, cạn!”

Mấy người đồng loạt nâng chén uống cạn.

Một hơi vào bụng, Từ, Thập 2 người ánh mắt cũng là sáng lên:

“Rượu này...”

“Ha ha, Từ đại nhân. Ngày hôm nay chuyện ta muốn nhờ cũng là thứ này.” – Hài lòng nhìn qua mấy người phản ứng, Tống gia cười mở miệng. Lúc này lão Phạm cũng đem 3 bình rượu mới đặt trước mặt 3 người.

“Rượu này gọi Liệt Hỏa Tửu, là do ta tự thân ủ. Những ngày tới là sẽ mở xưởng buôn bán, vì thế tiểu tử ở đây muốn nhờ các vị đại nhân chiếu cố nhiều hơn.”

“Lợi hại, lợi hại. Tống Khuyết ngươi không những văn võ song toàn, kể cả việc kinh doanh cũng có cách. Thật sự vô cùng lợi hại.” – Từ Thanh nếm thử qua rượu lập tức hiểu thứ này giá trị, không nhịn được mở miệng liên tiếp 3 tiếng lợi hại thán phục.

“Một chút thành quả không đáng là gì, còn cần mấy vị đại nhân chiếu cố nhiều hơn.”

“Bằng các ngươi Nguyệt Khuyết Các uy thế ngược lại chiếu cố mấy lão đầu chúng ta mới là đúng.”

Từ Thanh nở nụ cười:

“Yên tâm, thứ này một khi xuất thế, ta cái này Huyện lệnh vậy có lẽ cũng sẽ được thơm lây, tất nhiên là sẽ toàn lực duy trì tiểu tử ngươi rồi.”

“Ha ha, vậy tiểu tử trước cảm tạ Từ đại nhân!”

“Gọi ta bá phụ như lão Ngô được rồi, chúng ta không cần như thế xa lạ.”

“Hì hì, đa tạ bá phụ!” – Tống Khuyết tự nhiên không có làm kiêu đạo lý.

“Ha ha, thế mới đúng sao. Lão Ngô lão Thiết các ngươi cũng quá không chân chính, có bậc này thứ tốt vậy mà không cùng ta chia sẻ, nếu không phải rượu này sắp bán vậy ta cũng không biết đến bao giờ mới được nếm thử đây.”

Từ Thanh hài lòng gật đầu cười, không quên quay sang Ngô, Thiết 2 người oán trách, để kia 2 người có khổ không nói nên lời.

Bọn họ, nhất là lão Thiết cũng là mới biết chuyện này, lão Ngô còn khá một chút, trước đó cũng từng nếm thử rượu do Ngô Diệc đem về. Nhưng số lượng rất ít, mình hắn uống còn không đủ đây, nào còn dư để chia sẻ với người. Vì thế đối mặt với Từ Thanh chất vấn chỉ có thể căng da đầu chắp ta tạ lỗi không phải.

Mấy người sau đó liền vui vẻ hưởng dụng bữa tiệc.

Thập Thủ Hằng cùng Tống Khuyết chưa quen, cũng ngại nói nhiều. Nhưng có lão Phạm, lão Chung mấy người bồi chuyện cũng rất nhanh hòa đồng, đến cuối bữa cũng đã là bị chuốc cho không ít rượu vào bụng.

Ăn uống no say, Tống Khuyết mấy người mới xuống cửa tiễn đi 3 vị này quan phụ mẫu. Trước khi đi còn tặng mỗi người chục bình rượu làm quà lễ để cả 3 vui mừng không được.

Tống gia cũng hài lòng, ít ra mình sau này chuyện làm ăn tại nơi này là sẽ không lo bị người chơi xấu. Hơn nữa khi nãy hắn cũng đã cùng mấy vị nói qua về chuyện mở đường thu phí tại Ưng Giản Sầu. Cả 3 đều vỗ ngực bảo đảm cho lớn nhất duy trì.

........

Thu qua đông tới,

Mùa đông lại lần nữa ghé qua Đại Viêm phiến này mêng mang thổ địa, năm nay Đông tới đặc biệt sớm, mới sang tháng 10, bách tính đã cảm thấy thời tiết rét lạnh đên tận xương phả thẳng vào mặt.

Nhưng đối với những người yêu rượu, nhất là Dương Nam đám bợm rượu. Năm nay bọn họ có thể ở nhà vui vẻ ngâm nga mấy câu mùa đông không lạnh.

Nguyên nhân bởi từ mấy ngày trước, trải qua thời gian dài tuyên truyền tạo thế, Vân gia thương hội đặc cung Liệt Hỏa tửu đã chính thức được đưa ra thị trường

Trái ngược với hiện nay trên thị trường bán tràn lan các loại rượu gạo, rượu ủ trái cây. Loại này đặc biệt rượu đốt có thể cháy, vị đạo lại nóng rực cháy ruột cháy gan vừa hiện thế tự nhiên gây ra cực lớn oanh động. 5000 bình vừa chảy ra thị trường trải qua mấy ngày danh tiếng nổ tung truyền bá liền bị người cướp cái không, chân chính 1 giọt khó cầu.

Nghe nói Vân Hải Các định giá 50 lượng nhất bình, nhưng sau muộn mấy ngày, có những người ra giá cả trăm lượng bạc cũng không thể mua được, đại đa số người đến nay vẫn chỉ là nghe thấy tiếng mà chưa thấy hình, mới chỉ trên tinh thần tưởng tượng ra loại này hảo tửu.

Chính vì thế Thanh Hà thành cái này huyện thành bé nhỏ dạo gần đây khá là nhộn nhịp khách hành hương, không thiếu thương gia cùng những người yêu rượu nghe nói nơi này là quê hương Liệt Hỏa Tửu liền không ngại đường xa lặn lội đến đây tìm vận may.

Không thể không nói thật sự có mấy kẻ may mắn đạt được mong muốn, vì thuận lợi khai hỏa Liệt Hỏa Tửu danh tiếng, Tống Khuyết trong thành còn là chuyên môn thiết kế một chuyên doanh cửa hàng, hàng ngày vẫn đều đặn bán ra một ít rượu.

Tất nhiên là hạn mua 1 người 1 bình, nhưng dù thế cũng khiến cho rất nhiều người được nếm thử loại này mới rượu ngon. Bây giờ nơi đó mỗi sáng sớm người xếp hàng cầu mua có thể nói là nối dài không dứt đây.

Không ít người vì chuyện xếp hàng mà ra tay đánh nhau để Từ Thanh cùng Ngô Thiên không thể không cho mấy người bộ khoái chuyên môn ra giữ gìn trật tự.

Thanh Hà thành lần nữa dũng mãnh tràn vào một đống lớn võ giả, để lão Từ cũng đau mà sung sướng. Đau đầu vì mấy vị đại gia này ba ngày hai đầu gây chuyện để bách tính náo loạn cái không chừng, đồng thời lại vui sướng vì không như chuyện ma giáo lần trước, lần này toàn bộ thuần túy là danh vọng, để hắn người Huyện lệnh này bất chợt tầm đó lại được nổi danh một hồi.

Cũng may có Nguyệt Khuyết Các người ra mặt chấn nhiếp, nói chung trong thành cuộc sống còn tính ngay ngắn trật tự. Đám thương nhân, bách tính cũng vì có đông khách đến thăm mà việc làm ăn tốt lên không ít. Chung Hồng ngày trước cũng cười không ngậm được mồm khoe khoang hắn dưới trướng sòng bạc sinh ý bạo tăng gấp đôi, để Tống Các chủ cũng vui vẻ một hồi.