Cách đó không xa một mảnh hoang sơn, Cửu U dẫn theo mấy người hội họp với hắn gần chục thuộc hạ nữa, tất cả bí mật ẩn nấp sau tảng đá kiên nhẫn chờ đợi con mồi xuất hiện.
“Huyết Y, sẽ không sợ đối phương mất dấu đi?”
“Hắc hắc, Cửu U huynh yên tâm, ta đã âm thầm trên người đối phương động tay động chân, bọn hắn có mọc cánh cũng không chạy thoát khỏi chúng ta lòng bàn tay.”
Thấy lão Huyết chắc như đinh đóng cột bảo đảm, Cửu U cũng yên tâm mấy phần.
“Vậy là tốt rồi. Đối phương thân phận sẽ không sai chứ? Đừng đến lúc đó lại vô duyên vô cớ gây ra một đống rắc rối, ta cũng sẽ không tha ngươi.”
“Hắc hắc, ngươi đa tâm. Ngày xưa mấy vị tốt huynh đệ đồng môn khí tức ta còn có thể nhận nhầm sao.
Hắc hắc, cũng là vất vả những người này, đoạn thời gian này truy đuổi ta lâu như vậy. Lần này nhất định phải để bọn họ thật tốt nghỉ ngơi một hồi.”
Huyết Y Tôn Giả hai mắt bắn ra một vệt tàn khốc, âm u cười lạnh.
Nghe 2 thằng này nói chuyện, Tống lão gia mới coi như hiểu hôm nay đầu đuôi câu chuyện.
Hoá ra lão Huyết tin tức bại lộ, Thiên Quỷ Tông vậy là lập tức phái ra một đội võ giả do 2 vị Nhất lưu cao thủ dẫn đầu tiến về Dương Nam truy bắt thằng này.
Xem ra lão Huyết tại môn phái cũ đó là gây tội cũng không nhẹ nha, không đơn giản chỉ là sát hại đồng môn như truyền ngôn. Nếu không Thiên Quỷ Tông cũng chưa chắc đã cần như thế đại động can qua.
“Ta đã sớm liền biết, những người này nghe tin có Dưỡng Hồn Mộc làm sao có thể còn ngồi yên. Hắc hắc, lần này có thể nhất thạch lưỡng điểu, quả thật chuyện tốt quá thay.”
Nghĩ đến mình tính toán kỹ càng, nhấc tay chi gian liền đem kẻ thù bóp chết, Huyết Y không nhịn được đắc ý tiếp tục lải nhải cái không ngừng.
Bên cạnh Cửu U lúc này sắc mặt lại không quá đẹp, hậm hực kêu:
“Xong chuyện ngoại trừ thù lao đã hứa ngươi còn cần trả cho ta thêm 5 vạn bạc. Bản tôn lần này thua thiệt lớn rồi, không ngờ một phá khúc gỗ vậy mà giá trị đến hơn 10 vạn bạc, ngươi khi trước đó không hề nói nó giá trị đến vậy.”
“Cửu U huynh, thứ này chỉ đối với giống chúng ta người mới có tác dụng. Đối với các ngươi đó là cùng khúc gỗ thường không khác là bao. Chuyện trước đó đã thương lượng rõ ràng, chẳng lẽ đến giờ ngươi lại định đổi ý.” - Huyết Y trầm mặt tức giận.
“Hừ, không thể nói đổi ý. Nhưng dù sao thứ này đám kia Thiên Quỷ Tông người dùng giá 11 vạn bạc mua về cũng là sự thật. Chỗ tiền này mua ngươi mấy viên đan dược cũng là dư dả, ta không thể làm việc không công rồi.”
2 thằng này đến phút quan trọng lại bắt đầu vì việc phân tang làm ầm lên rồi, để Tống lão gia cực độ không nói gì.
Mẹ nó, chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng, còn không biết kế hoạch có hay không thuận lợi hoàn thành đây?
Hắn tự nhiên không có can thiệp đạo lý, trái lại vui với ngồi đó xem nháo kịch, thái độ tuỳ ý. Dù sao đi cướp cũng được, đối tượng đồng dạng là ma giáo yêu nhân xuống tay không cần quá áy náy, còn nếu không làm vậy tốt nhất, không gây thêm tội người nào.
Đáng tiếc kia 2 lão ma cũng biết cái gì quan trọng, tranh đấu một hồi cuối cùng tiểu Huyết vẫn là phải bù cho Cửu ca 3 vạn lượng nữa rồi.
Lúc này Huyết Y hận hận nhìn về phương xa, chăm chú cảm nhận một hồi mới cắn răng nghiến lợi quát:
“Đối phương đến rồi!”
Mấy người lập tức thần tình nghiêm nghị, nắm chặt vũ khí nhìn về Huyết, Cửu 2 người xem đối phương như nào sắp xếp.
…….
Trên sơn đạo, 4 bóng người đang nhanh chóng chạy đi, trong không gian thi thoảng vang lên tiếng cười không khó biết được mấy vị này tâm tình đang rất tốt đây.
“Khà khà, Diêu sư huynh, vốn tưởng là một lần khổ sai, không ngờ lần này chúng ta đến đây một chuyến đúng rồi. Có những này Dưỡng Hồn mộc cũng đủ để huynh đệ chúng ta tiến bộ một mảng lớn, hơn nữa còn có thể làm mấy chục cái Hồn bài, mấy lão gia hỏa trong nhà nếu biết việc này vậy hẳn hâm mộ phát điên không thể.” – Thiên Quỷ Tông Trưởng lão một trong Lăng Chí lúc này vui sướng cười lớn.
Bên cạnh hắn đồng dạng đang thi triển thân pháp lên đường Trưởng lão tịch Diêu Liệt lúc này đang ôm một khúc gỗ màu đen to như đùi người cũng không nhịn được nở nụ cười.
“Ha ha, là chúng ta vận khí quá tốt rồi. Ai mà ngờ được lần này xuất môn lại gặp được bậc này bảo bối, cũng là nơi này người không hiểu tu luyện mới có chuyện tiện nghi đến thế. Nếu để về Sơn Tây Đạo, vậy khối lớn như này Dưỡng Hồn Mộc vậy giá phải gấp đôi không chỉ.”
“Ha ha, đều là 2 vị trưởng lão tốt vận. Không khéo chúng ta trên đường trở về lại có thể vô tình bắt được Hứa Địch kẻ phản bội kia, lúc đó trở về sơn môn là có thể nổi tiếng rồi.” - Hai người hầu cận đi theo Diêu, Lăng 2 người xen vào nịnh bợ.
“Ha ha ha, nói rất hay. Nếu thật sự như thế, lão phu cũng sẽ không keo kiệt khen thưởng cho 2 người các ngươi.”
4 người thi nhau cười vang sung sướng. Bất ngờ lúc này, một giọng nói thăm thẳm vang lên:
“Diêu sư huynh, Lăng sư huynh, không cần phải ao ước, sư đệ vẫn luôn chờ ở đây.”
Bốn người nhất tề rùng mình nhìn phía trước đột ngột chạy ra chặn đường mình Huyết Y, Tống Khuyết mấy người. Đang lúc bọn họ còn bối rối chưa hiểu, sau lưng Cửu U dẫn theo một đám thuộc hạ cũng đã thành công đoạn hậu, đem Thiên Quỷ Tông nhóm bằng hữu bao vây giọt nước không lọt.
Thằng kia thối mồm sau lưng Diêu Liệt 2 người lúc này mặt cũng trắng, không nhịn được nuốt một ngụm lớn nước bọt.
Mọi chuyện thập phần thuận lợi, lão Huyết lúc này mới chậm rãi tiến lên hài hước mở miệng:
“Để 2 vị sư huynh đuổi theo ta cả tháng trời không bỏ, tiểu đệ cũng thập phần áy náy. Đêm nay không bằng để ta tiễn mọi người đi nghỉ ngơi thật tốt, Dưỡng Hồn Mộc còn là để sư đệ bảo quản cho, ta nhất định sẽ thay sư huynh trân trọng nó.... khặc khặc khặc...”
“Hứa Địch, phản đồ! Ngươi vậy mà dám xuất hiện trước mặt chúng ta.”
Nhìn đối phương trận thế này, Diêu, Liệt 4 người lúc này cũng thập phần luống cuống, cầm chặt Dưỡng Hồn Mộc lùi sát lại gần nhau, trầm giọng quát lớn.
“Hắc hắc, đối với chư vị sư huynh đường xa lặn lội tới tìm, sư đệ nào dám không hiện thân. Làm sao, Diêu sư huynh vui vẻ đi?”
Nhìn mấy con hàng này lải nhải lắm lời, Cửu U không nhịn được quát:
“Huyết Y, nhanh chóng làm việc, để lâu sinh biến.”
Lão Huyết bị người đuổi như chó nhà có cong trốn chạy bao nhiêu năm trời, vốn còn muốn phát tiết một hồi làm sao nghe lão Cửu nói đành thở dài tiếc nuối:
“Vốn còn muốn cùng 2 vị ôn chuyện một lát, nhưng đã Cửu U huynh không thích vậy đáng tiếc rồi, lên!”
Đối phương cũng đồng dạng có 2 vị Nhất lưu, chỉ là số lượng tay chân nhiều hơn một chút, có đến gần 10 vị thôi. Diêu Liệt cũng không cảm thấy mình không còn cơ hội, lúc này vận đủ công lực quát lớn:
“Theo ta xông!”
Đại chiến chạm vào tức phát, bên này Huyết Ma 15 người vây công Thiên Quỷ 4 người, Tống gia cũng sung sướng sắn tay áo xông vào quần ẩu.
Lấy nhiều đánh ít, Tống lão gia thích nhất rồi.
.....
Vì đối với Dưỡng Hồn Mộc để tâm, dù biết Diêu Liệt khó nhằn hơn nhưng Huyết Y còn là nghĩa vô phản cố dẫn Tống Khuyết mấy người xông đến.
Chỉ thấy lúc này hắn trên người hồng hắc quang mang đại thịnh, cả người hoá thành tàn ảnh xuất hiện trên đầu Diêu Liệt, tay phải đỏ rực như máu hoá thành trảo lẫm liệt chộp xuống.
Diêu Liệt không dám chậm trễ, cả người hắc vụ âm u, tiếng quỷ khóc lệ gào đột ngột vang trong đêm thập phàn chói tai, tay trảo đồng dạng co lại giơ ngược lên đón đỡ.
“Ầm!”
“Khặc khặc, Diêu sư huynh Cửu Âm Trảo phong thái vẫn như xưa. Đáng tiếc hôm nay ngươi nếu không còn hậu thủ nào vậy ngươi liền chết ở đây được rồi.”
Đồng dạng lùi ra sau 3 bước, Huyết Y cũng không thấy bất ngờ, chỉ là cười lạnh mở miệng.
Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, lão Huyết ưu thế thấy rõ, cũng không cho Tống gia cơ hội đục nước béo cò. Vì thế hắn cũng không lưu thủ, trên tay kiếm như một con âm lãnh độc xà cực tốc bắn ra.
Đám thuộc hạ cực hiểu bo bo giữ mình, thấy kia 2 vị đại lão xung quanh quỷ khí trùng thiên, cô hồn dã quỷ lập lờ phiêu đãng đó là lập tức tránh xa. Bọn họ mấy người liền cuốn lấy Thiên Quỷ Tông còn lại người quần ẩu, bên này đó là dành riêng cho bọn hắn 3 người.
Việc này đã cùng Cửu U giao hẹn, Huyết Y cũng không ý kiến gì, trên thân công lực thôi phát đến cực hạn liên tục thi triển sát chiêu.
Diêu Liệt một chọi 2, trên tay còn giữ một khối Dưỡng Hồn Mộc to như bắp đùi đây, hành động không tiện hắn bị 2 người đánh cho vô cùng chật vật, hơi chút lơ là vừa rồi đã là trúng lão Huyết 1 trảo.
Thương thế không nặng lắm nhưng cũng đủ để hắn trên tay mấy vệt máu dài, để kẻ này hít một hơi lạnh.
“Khặc khặc, Diêu sư huynh a Diêu sư huynh. Nhớ ngày đó các ngươi không đoạn chê bai khi nhục tư chất kém cỏi ta, bây giờ thì sao?
Tư vị bị ta phế vật này đè xuống đánh không dễ chịu đi? Yên tâm, rất nhanh ta sẽ cho ngươi đoàn tụ cùng Công Tôn Thái Diễm tiện nhân kia.”
Huyết Y vừa đánh, miệng cũng là không dừng được lải nhải không ngừng, để không những Diêu Liệt, ngay cả Tống gia cũng trong lòng phát bực.
Cái giọng thiếu hơi của thằng này vốn đã không ra sao, bây giờ còn phối hợp với điệu cười quái dị, hắn thật chỉ muốn tại chỗ phản chiến đem con hàng này đầu lưỡi cắt.
Quá tra tấn người rồi!
Diêu Liệt đồng dạng không dễ chịu, lúc này mở mồm mắng lớn:
“Hứa Địch, Công Tôn Phong chủ nhất định không bỏ qua cho ngươi.”
“Khặc khặc, rồi sẽ có một ngày ta đích thân hút khô lão cẩu đấy.”
Nói đến chuyện xưa, lão Huyết giống như động đến chân nộ, trên tay càng là liều mạng giống như không thèm đếm xỉa lưỡng bại câu thương hung ác hướng Diêu Liệt công tới.
Thêm nữa Tống Khuyết một bên du tẩu như một con độc xà không ngừng tìm kiếm cơ hội đến một kiếm trí mạng. Diêu Liệt cũng bắt đầu bị dồn vào bước đường cùng.
Đối thủ 2 người đồng dạng thân pháp kinh người, mấy lần tìm cơ hội thoát thân không được lão Diêu liều mạng.