Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên Đình

Chương 22: Chương 22


Sau khi Sở Âm đánh tan quả cầu ánh sáng, cây đa tinh kia có vẻ rất không hài lòng, xung quanh nó sinh ra rất nhiều cây đa mới, nhanh chóng cao lên đến độ cao của ba tầng lầu.

Ngay sau đó, mỗi cây đa đều phân ra rất nhiều nhánh cây, vây thành một cái pháp trận chật như nêm cối.

Mà Tri Vi và Sở Âm bị vây trong pháp trận của cây đa tinh.

Những cái cây xung quanh di chuyển từng lớp một về phía trung tâm, pháp trận theo đó mà dần dần co lại, gần như bao vây, nuốt chửng hai người họ.

Tri Vi rút bội kiếm ra, chặt vào cây đa gần nhất.

Cây đa kia giật mình, đột nhiên biến mất rồi lại đột nhiên xuất hiện.

Khoảng thời gian biến mất và xuất hiện của cây không vượt quá ba giây, nếu không phải Tri Vi chăm chú nhìn chằm chằm nó thì có khi nàng còn tưởng rằng mình hoa mắt, căn bản không chém trúng cây đa.


Chỉ có điều lúc này có thể xác định một điều là những tổn thương mà Tri Vi gây ra cho nó hoàn toàn không có bất kỳ ảnh hưởng gì, giống như lưỡi kiếm đặt trên thân cây nhưng chẳng hề chém vào cây.

Mắt thấy cây đa phía nam sắp sửa đánh tới, Sở Âm cũng rút kiếm ra, chém vào mấy cây đa ở xung quanh nàng.

Ngày đó ở pháp hội, Tri Vi từng nghe một thím ở Trịnh gia nói rằng thanh kiếm của Sở Âm là một pháp khí vô cùng quý hiếm, đây là một pháp bảo đến từ Thiên Đình, tuy rằng không nói là khan hiếm cỡ nào, nhưng nếu để đối phó với một yêu quái bình thường là dư sức.

Nhưng lúc này Sở Âm rõ ràng đã đâm chuẩn vào cây đa tinh nhưng cũng không thấy nó chịu chút thương tổn nào.

Cây đa bị đánh tới chỉ thoáng lung lay một chút rồi lập tức mọc lại, thậm chí còn cao hơn so với ban đầu.

Lông mày Sở Âm cũng nhíu lại.

Cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra?

Rõ ràng đã đánh trúng, lại tựa như đánh vào chỗ trống, không có chút tác dụng nào.

Cứ tiếp tục như vậy sẽ chỉ hao tổn pháp lực cùng tinh lực.

Nhưng dù vậy cũng phải ra tay, nếu không những bụi cây này sẽ càng ngày càng vây chặt, cuối cùng bao trùm lấy bọn họ.

Tri Vi cầm theo bội kiếm bắt đầu đánh nhau.

Nhưng nàng cũng nhanh chóng phát hiện ra rằng tất cả những gì họ làm chỉ là vô dụng.

Cây đa bị đánh vào sẽ lắc lư rồi biến mất, sau đó lại xuất hiện trong chốc lát.

Những thương tổn họ gây ra cho cây đa tinh không khiến nó bị ảnh hưởng chút nào, giống như họ đang đánh không phải là thân cây.

Cây đa tinh chỉ dùng một trận pháp đơn giản đã nhốt các nàng trong trận.