Ta Là Chí Tôn

Chương 952: Giết tới tận cửa thôi!

- Các ca ca, Cửu Tôn phủ đại biểu cho chúng ta giờ vẫn đứng sừng sững trên Huyền Hoàng giới này, vị diện này cao hơn một tầng so với Thiên Huyền đại lục mà chúng ta xuất thân. Ta sẽ không dừng bước, sẽ tiếp tục cố gắng tiến bộ, mong rằng một ngày trong tương lai chúng ta sẽ chân chính đoàn tụ!

Thân hình Vân Dương lay động, áo choàng tím bồng bềnh trong gió, đã dạo quanh chín ngọn núi một vòng.

Lúc này mới thật sự là hoàn tất việc xây dựng liên hệ thần bí giữa chín ngọn núi Cửu Tôn, khiến cho hiệu năng của Cửu Tôn lại xuất hiện tại Huyền Hoàng giới.

Vân Dương vẻ mặt tưởng nhớ, chợt cười nhẹ với bản thân một tiếng, ý niệm xoay chuyển. Tại hạch tâm Cửu Tôn phủ, thư phòng Vân Tôn lâu từ khi xây dựng đến ngày thành lập chưa từng có người đặt chân đột nhiên nhiều thêm một cái bàn lấp loáng ánh tím.

Vân Dương vung tay, tái hiện Cửu Tôn, tự động tiến nhập đài cao.

Sau đó chỉ thấy cái bàn phát ra ánh sáng càng lúc càng lóa mắt. Sau ánh sáng cực độ lại chậm rãi biến mất, về phần Cửu Tôn lại từ từ bay trở về tay Vân Dương.

Vân Dương thẫn thờ nhìn bốn phía xung quanh nửa ngày mới lẩm bẩm:

- Từ giờ trở đi, nơi này mới xem như… Cửu Tôn phủ chính thức!

Sau đó hắn quay người rời đi.

Thời khắc này, Vân Dương vẫn áo tím bồng bềnh, phong thnaf tuấn lãng như trước. Những nơi hắn đi qua, hơn 200 đệ tử mới nhập môn nhao nhao quỳ xuống:

- Đệ tử tham kiến Vân Tôn!

Áo tím tung bay!

Công pháp!

Công pháp Cửu Tôn phủ đang truyền thụ cho các môn nhân đệ tử tu luyện đều hỗn tạp không tinh, dù sao đều là hàng tam lưu bọn Vân Dương giành được trong thời gian vừa qua, lấy đâu ra công pháp thượng thừa chân chính.

Có điều những công pháp này cũng đủ cho các môn nhân đệ tử Trúc Cơ, bỏ yếu lưu mạnh, giữ lại một bộ phận tiểu cao thủ có thẻ có thành tựu. Lại nói, nếu tất cả các đệ tử bái nhập Cửu Tôn phủ đều siêu quần bạt tụy, đi tới đỉnh cao, lời này vốn là nằm mơ nói mộng, căn bản không thực tế, buộc phải đào cát tìm vàng.

Sau lưng vang lên tiếng tiểu mập mạp Tiền Đa Đa:

- ... Các ngươi vừa nhập môn, được những công pháp cấp thấp này cũng đủ rồ. Chờ các ngươi đủ căn cơ, trổ hết tài năng, đương nhiên sẽ nhận được truyền thừa môn phái cao cấp hơn. Lũ nhóc các ngươi, tương lai cường giả như rừng, chúng ta đối xử với mỗi người đều bình đẳng, giờ chỉ xem các ngươi có sống qua bài kiểm tra sơ tuyển như luyện ngục sắp tới hay không!

- Muốn thành người trên người phải chịu khổ trong khổ, trải bao ma luyện mới trở nên sắc bén, tắm lửa tái sinh mới trở thành phượng hoàng! Cửu Tôn phủ chúng ta không nuôi phế vật! Chúng ta chỉ cần anh tài…

Vân Dương càng không ngừng bước, phiêu nhiên rời khỏi, trong lúc cất bước đã không còn tung tích, lại hóa thành một làn gió xanh nhanh chóng rời đi.

Ba người Sử Vô Trần không ở, nhưng một mình ta chẳng lẽ không thể là Không Cướp Trời?

Thương Ngô môn giờ đã lấn tới cửa, Vân Dương cảm thấy không thể bị động chịu đòn được. Biện pháp tốt nhất là chủ động tìm tới cửa mới đúng… Giờ Cửu Tôn phủ đang thiếu công pháp, Thương Ngô môn chẳng phải đối tượng ra tay rất tốt hay sao?

Để công pháp bí tịch Thương Ngô môn hít bụi nơi đó, Vân Dương cảm thấy không đành lòng.

...

Trước Yến Tử sơn giờ đã hoàn toàn biến thành một nồi cháo hồ đồ.

Hơn mười cao thủ môn phái Thiên Vận Kỳ không cam lòng từ bỏ, vẫn ngồi chờ đợi, lại chờ đợi.

Bọn hắn chờ đợi, hy vọng, tin tưởng rằng Không Cướp Trời sẽ không biến mất như vậy, bọn chúng nhất định sẽ trở lại!

Cả Tiêu Ngọc Thụ cùng Cố Cửu Tiêu cũng tở đây, hai vị này đều nhắm mắt dưỡng thần, mỗi thời mỗi khắc đều điều chỉnh trạng thái bản thân lên mức tốt nhất, tùy thời chuẩn bị cứu viện.

Bởi vì bọn hắn biết, Không Cướp Trời quả thật sẽ không thu tay, lúc nào cũng có thể tái hiện, gây án!

Nhưng bọn người Vân Dương đã lâu không tới nơi này...

Cho tới hôm nay....

Vân Dương lựa chọn một ngọn núi khác ở hướng chéo, lại dùng danh tiếng Không Cướp Trời tiếp tục cướp bóc ba ngày tại đây, sau khi thu hút ánh mắt tất cả mọi người lại lập tức bỏ đi.

Đối với Vân Dương mà nói, thứ thiếu nhất giờ chính là công pháp...

Thương Ngô môn, xếp hạng cuối cùng trong thập đại môn phái hạ phẩm Thiên Vận Kỳ!

Trên Thương Ngô môn bầu không khí lại cực kỳ khẩn trương.

Tất cả môn nhân đệ tử đều dốc hết sức luyện công. Giờ tất cả mọi người đều cảm thấy cấp bách, trận chiến cướp cờ tấn cấp đã như lửa sém lông mày, cần toàn bộ môn phái đồng tâm hiệp lực. Không cần nhiều lời, con đường thăng chức tốt nhất của các đệ tử cũng ngay lúc này!

Chỉ cần lập công trong trận chiến thăng cấp môn phái, thậm chí không cần lập công, chỉ cần được chọn xuất chiến đã là vinh quang cực lớn, tự có rất nhiều chỗ tốt!

Tối thiểu nhất, thân phận đệ tử đích truyền la chạy không thoát rồi.

Đây là trận chiến giữa vận mệnh cùng sinh tử tồn vong.

Bất luận kể nào cũng không phớt lờ giây phút này, không thể, cũng không dám!

Trên đài cao, ba bóng người đứng chắp tay, sắc mặt bình tĩnh không chút lay động, lặng lẽ nhìn các đệ tử thao luyện.

- Người đi vây quét Không Cướp Trời trở lại chưa?

- Thưa, chưa. Theo hồi báo, đã lâu Không Cướp Trời chưa từng xuất hiện.

- Các ngươi nói xem… Tên Không Cướp Trời, Hắc Bạch Song Sát này, rốt cuộc là ai?

Một người ở giữa thản nhiên nói.

- Hả?

- Có phải là… Đệ tử chân truyền môn phái nào đó giả trang? Làm vậy… có mục đích gì đó?

Hai người khác cũng rùng mình:

- Lời này của đại sư huynh khiến người trong mộng bừng tỉnh.

- Theo ta suy luận, thật ra tất cả đều có vết tích lần theo. Không Cướp Trời đột nhiên xuất hiện, hành tung xuất quỷ nhập thần, thủ đoạn khó coi, tất cả đều là thứ yếu. Chủ yếu là công pháp thân pháp của bọn chúng, không ai nhận ra…. Bản thân chuyện này đã khiến người ta nghi ngờ rồi....

Chưởng môn từ đầu đến cuối vẫn lạnh nhạt:

- Giờ đang thời khắc mấu chốt… Tất cả đều phải nhường đường cho trận chiến sắp tới, không thể tốn công tốn sức thậm chí hao binh tốn tướng cho việc vặt này được… Truyền quân lệnh của ta, rút người về.

- Rõ!

Đang lúc nói chuyện...

Đột nhiên trong khu kiến trúc lầu các liên miên sau lưng phát ra lên tiếng chuông vang dội, một tiếng cảnh báo sắc bén phá tan chân trời!

Ba người nghe tiếng cùng biến sắc, đồng thời quay đầu. Ba thân ảnh như ba con chim lớn vội vàng lao ra ngoài.

Cùng lúc đó, bốn phương tám hướng, vô số bóng người đồng thời quay về một phương hướng.

Người người sắc mặt đều nghiêm nghị.

Nơi truyền tiếng cảnh báo… Chính là Võ Tàng các!

Nơi trụ cột của môn phái!

Đám người Thương Ngô môn vừa lao nhanh tới địa điểm cảnh báo vừa buồn bực không thôi.

Nói nghiêm chỉnh thì, giờ đang thời khắc vi diệu tranh cướp vị trí Thiên Vận Kỳ, nếu người hữu tâm triển khai hành động nhằm vào Thương Ngô môn cũng không có gì là lạ. Nhưng có người chui vào, đại trận hộ sơ bản môn không chút phản ứng, thẳng thắn là Võ Tàng các xảy ra vấn đề!

Vậy vấn đề lại rất lớn, kẻ trộm tiến vào như thế nào?

Đại trận hộ sơn luôn là căn cơ cho các môn phái Thiên Vận Kỳ, thậm chí cho tất cả các tông môn bang hội thế gia, là thứ nghiêm ngặt nhất, vì sao lại xuất hiện sơ suất như vậy?

Mắt thấy biến cố nảy sinh, đám người Thương Ngô môn từ chưởng môn trở xuống, ai nấy kinh hãi vô cùng!