Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương đều ngây ra như phỗng, im lặng nửa ngày.
Lại có thể như thế!
Linh khí nồng đậm như vậy, ngay cả hai người bọn hắn đều chưa thể thích ứng, từng có cảm giác không chịu nổi.
Người bình thường, sao có thể thừa nhận?
Hơn vạn đệ tử bình thường, sau lần này, còn có thể sống sót bao nhiêu?
Nhìn ra lo lắng của hai người, Đổng Tề Thiên an ủi:
- Thoải mái chút đi, bằng hiểu biết của ta với đám đệ tử Cửu Tôn phủ chúng ta, người không chịu nổi, sẽ không quá nhiều. Kinh mạch của trẻ con tương đối non nớt, nhưng sức chịu đựng chân chính lại rất cao, lại thêm hoàn cảnh Cửu Tôn phủ tẩy lễ những ngày qua, dù có việc đi nữa, cũng sẽ không vẫn lạc quá nhiều, hơn người người là cao… ngược lại, số đệ tử có tuổi hơi lớn chút, kinh mạch đã cố hóa… ải này với bọn hắn mà nó, mới là khổ sở nhất.
Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương nhìn nhau, cùng thấy được suy nghĩ của đối phương.
Cùng nhau phi thân lên, nhanh chóng xông ra ngoài.
Đổng Tề Thiên thở dài:
- Các gọi là nỗ lực hết sức, chỉ là tốn công vô ích thôi, các ngươi biết ai chịu được, ai không chịu được sao?! Có lẽ các ngươi tham gia vào, sẽ làm mất cớ duyên thoát thai hoán cốt của đệ tử, khiến đệ tử đi đường phàm tục, không có tiềm lực tinh tiến! Những nô bộc kia cũng thế, các ngươi có năng lực đưa tất cả đi sao? Lại hoặc các ngươi biết nên đưa người nào đi sao?!
Thân thể hai người sững lại, mặt mũi đầy đắng chát.
Đúng vậy, bọn hắn biết cứu ai?
- Tình thế hiện tại, một động không bằng một tĩnh, mấu chốt chịu được hay không, chính là điểm giới hạn khác nhau, điểm ấy chỉ có chính bọn hắn tự mình cảm ứng được. Một khi đến lúc đó, nếu có thể bước qua thì là thoát thai hoán cốt. Trái lại, nếu không chịu nổi, hoặc là Huyền khí tán đi, tu đồ mất sạch, hoặc trong nháy mắt bạo thể mà chết, bước xuống cửu tuyền…
- Coi như các ngươi muốn giúp, lúc đó, cũng không kịp.
- Ta đã nói qua, hôm nay, chính là mệnh của bọn hắn, nhân duyên đến, nỗ lực sẽ giành được sự sống!
Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương lại lần nữa ngây người.
- Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn sao?
- Đúng vậy, điều chúng ta có thể làm, chính là nhìn, lặng yên theo dõi kỳ biến!
Đổng Tề Thiên thương xót nói:
- Đây, chính là bất đắc dĩ của nhân sinh! Đại phúc duyên, cũng là đại nguy cơ. Ngươi không thể vì nguy cơ, mà tước đoạt phúc duyên của bọn hắn.
Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương ngửa mặt thở dài, trong lúc nhất thời, đáy lòng như nhấm phải ngũ vị tạp trần!
Phương xa, một tiếng hét thê lương truyền đến, tiếp đó là huyết vụ bay lên.
Một người đã không chịu nổi, bạo thể mà chết.
Tiếng kêu này tựa như quân bài đầu tiên trong trò domino, tiếng kêu thảm vang lên không ngớt.
Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương đổ mồ hôi lạnh.
Tiền Đa Đa lăn lộn chạy tới, vẻ sợ hãi còn vương trên mặt:
- Chuyện gì xảy ra? Chuyện gì xảy ra?
Bình Tiểu Ý sơ lược nói lại tình huống, Tiền Đa Đa hiểu rõ tình thế, cũng lập tức ngây người.
Đổng Tề Thiên nói:
- Điều các ngươi nên làm hiện tại không phải là ngây người, càng không nên oán trời trách đất, chuyện không thể làm được, cũng chỉ có thể mặc kệ tự nhiên. Bởi hiện tại, cũng là cơ hội của các ngươi, lần linh khí tẩy lễ này, cũng là một phần cơ duyên của ba người các ngươi!
- Hiện tại, các ngươi lập tức nắm chặt cơ hội, tu luyện cho ta. Một lần này, chí ít tương đương với mười năm khổ luyện!
- Ba người các ngươi, còn không cố gắng thì còn chờ tới khi nào?
- Thế nhưng…
Đổng Tề Thiên mỉm cười:
- Có một số người, lão phu có thể trông chừng cho các ngươi. An tâm đi đi.
…
Một lần triều tịch, kéo dài tới bảy ngày!
Sau bảy ngày tẩy lễ, Cửu Tôn phủ triệt để lột xác.
Đập vào mắt có thể nhìn thấy cây cối điên cuồng sinh trưởng, chỉ một ngày liền bước đến trạng thái đỉnh cao nhất, nhưng lại nhanh chóng khô héo, tiến tới phong hóa biến thành bột mịn.
Còn có một số cây, dùng tốc độ tương đối chậm để sinh trưởng, đã trở thành đại thụ che trời, sau đó dừng lại.
Rất nhiều hỏa cỏ, bị linh khí tẩy lễ liền lập tức khô héo. Còn linh dược, linh thảo lại điên cuồng tăng trưởng, điên cuồng mở rộng. Qua bảy ngày, trong Cửu Tôn phủ đã không thể nhìn thấy bất kỳ một cây cỏ dại!
Phàm là thực vật còn sống, đều là linh thảo, linh thực, linh quả, linh căn…
Dã thú xung quanh, cũng chết sạch không còn một mống.
Nhưng số Huyền thú, trong bảy ngày lại liên tục tấn cấp.
Mà bản thân Cửu Tôn phủ, hai ngàn tạp dịch có tới một ngàn ba trăm bỏ mình. Mười ngàn đệ tử, sau hồi linh khí triều tịch, cũng tới chín trăm mấy bạo liệt vẫn lạc.
Nói cách khác, sau biến cố này, có hơn hai ngàn người bỏ mệnh!
Có điều, những người còn sống, đều được trải qua không chỉ một lần tẩy kinh phạt tủy. Thậm chí có người lột da tới mấy lần.
Đổng Tề Thiên nói mỗi người đều có cơ duyên, những đại bộ phận lực chú ý vẫn tập trung vào chúc viện Cửu Tôn phủ.
Gia quyết Thiên Tàn Thập Tú đều ở đây, là gia quyến của Thiên Tàn Thập Tú, đương nhiên đều có nội tình nhất định, lại có Đổng Tề Thiên bảo vệ, cũng không có
ai xuất hiện vấn đề, tất cả đều an ổn qua ải.
Nhưng cũng chính như Đổng Tề Thiên nói, nhân lực có hạn, dù là Đổng Tề Thiên hắn cũng không thể dùng lực một mình là bảo vệ hết cả Cửu Tôn phủ.
Qua lần biến cố này, Cửu Tôn có thể xem như đã triệt để thay hình đổi dạng, nhưng đồng thời cũng có rất nhiều người vĩnh viễn biến mất.
Điểm này, không chỉ có Vân Dương không nghĩ tới, ngay cả lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm như Đổng Tề Thiên cũng không tính được.
Sau bảy ngày đó, Cửu Tôn phủ lâm vào một bầu không khí trầm lặng dị thường.
Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương đều thăng thêm một cấp, tấn thăng nhị phẩm Thánh vương trung giai, thành tựu rất khả quan. Nhưng lòng hai người cũng không có quá nhiều vui vẻ, sau khi xác định triều tịch đã kết thúc. Lập tức tổ chức thu thập thi thể các đệ tử, mai tang trong một sơn cốc bên ngoài.
Nhìn từng tòa bia mộ dựng lên, hai người trầm mặc thật lâu.
Ai có thể nghĩ tới, chuyện tốt, lại khiến người chết, hơn nữa còn chết nhiều người như vậy!
Hai người thở dài.
Nhớ tới lời Đổng Tề Thiên: Không có người không chịu được khổ, chỉ có người không hưởng nổi phúc.
- Chờ Lão đại về, lúc đó lại tính tiếp.
Hai người xoay người lại.
…
Sau lần triều tịch này, Đổng Tề Thiên lại kiểm trắc các đệ tử Cửu Tôn phủ một lượt, sau đó hãi nhiên phát hiện, đệ tử sống qua triều tịch, đều thu được tư chất thượng giai, có thể nói là nhân tuyển cực tốt!
Thậm chí, không ít trong số đó, đã đạt tới cấp độ như thập đại đệ tử!
- Số phận của bọn hắn, thực sự khiến người ước ao ganh tỵ a!
Đổng Tề Thiên im lặng thu hồi tinh thần lực.
- Trọn vẹn hai ngàn người đạt tới tiêu chuẩn đó, nếu không tận mắt nhìn thấy, tự mình dò xét, thực sự không thể tin nổi…
- Số lượng như vậy, tư chất như vậy, cho dù Đông Cực Thiên Cung… cũng không thể có nhiều đệ tử thiên tài như vậy đi!
- Chỉ có linh khí triều tịch không thôi, không thể tạo ra tình huống này, nói cách khác, trong linh khí triều tịch, cỗ lực lượng thần dị kia, cũng tạo nên hiệu năng càng thêm manh… nhưng, đến cùng là nguyên nhân là sao? Vân Dương không ở đây, lại vẫn có thể tự động khởi động…
- Thần dị của Cửu Tôn phủ… lão phu… nhìn không thấu.
Tự lẩm bẩm, Đổng Tề Thiên thực sự không biết nên khóc hay nên cười: Bản thân hắn ở Cửu Tôn phủ đã lâu như vậy, lại không thể phát hiện được điều gì.
Thực sự…
Nếu nói ra ngoài, để người khác biết hắn như vậy, sợ là cười đến chết mất.
Ngày thứ ba sau khi triều tịch kết thúc, biến cố lại đến…
Bên ngoài Cửu Tôn phủ, đột nhiên xuất hiện một đội khác không mời!
Oanh một tiếng, hộ sơn đại trận rung lên không ngớt, một thanh âm dữ tợn truyền đến:
- Người trong Cửu Tôn phủ nghe đây, mau mở hộ sơn đại trận, để chúng ta tiến vào, lúc đấy hết thảy còn dễ nói, nếu không, chờ chúng ta đánh vỡ hộ sơn đại trận, chó gà không tha!