Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân

Chương 3: Đến Hoàng Thành

Cha Trần Lương khỏe lại, việc đầu tiên là hỏi thăm con trai về sự việc trong rừng. Trần Lương đành bịa ra câu chuyện hắn gặp được tiên nhân. Tiên nhân thấy hắn thông minh sáng dạ nên muốn nhận làm đồ đệ. Tiên nhân cho Trần Lương thời gian suy nghĩ, nếu đồng ý thì năm 12 tuổi đến Thiên Đãng Sơn Mạch tìm Thanh Chi Tông. Đồng thời tiên nhân còn cho Trần Lương 1 viên đan dược tăng sức mạnh, dùng khi tính mạng gặp nguy hiểm.

Cha mẹ Trần Lương chỉ là 1 đôi vợ chồng vùng thôn quê, kiến thức hạn hẹp, nào có thể truy tra điều gì. Thấy con được tiên nhân thu đồ đệ, cha mẹ hắn vui lắm.

- Bà nó đi làm mâm cơm cúng tổ tiên đi, chúng ta ăn tết sớm

1 con yêu thú cấp 1 bán được 20 lượng vàng, đủ để cả nhà hắn sống thoải mái cả tháng tết.

Sau tết 2 tháng, Trần Lương bước vào 9 tuổi. Hắn cần tính toán, chuẩn bị một số thứ trước khi rời đi.

Thứ nhất là tích trữ tiền cho cha mẹ. Công việc đi săn không phải lúc nào cũng thuận lợi và tiềm ẩn nhiều rủi ro. Hắn rời đi có thể 10 năm, 20 năm, lúc đấy cha mẹ già yếu thì ai chăm sóc.

Thứ hai là thiết lập 1 trận pháp bảo vệ cấp 2, đề phòng các tình huống nguy hiểm từ người và yêu thú. Trận pháp cấp 2 có thể ngăn trở Vạn Nhiên cảnh giới trở xuống. Mà để sử dụng trận pháp bảo vệ cấp 2 sẽ cần có tinh thạch.

Thứ ba là lưu trữ một ít đan dược cho cha mẹ và cho cả hắn

Thứ tư là trang bị 1 cái thương. Đã đến lúc hắn tập thương pháp của Cung Thừa Hy. Thương. Kiến thức và tinh túy dùng thương thì đã nằm sẵn trong đầu Trần Lương, nhưng trăm hay không bằng tay quen. 3 năm tập thương trước khi rời đi là vừa đẹp.

Cái gì cũng cần có tiền. Cách kiếm tiền thì Trần Lương không thiếu. Bán võ kỹ, công pháp, trận đồ hoặc đi bày bố trận pháp đều dễ dàng khiến hắn thành đại gia. Có điều tuổi quá nhỏ khiến hắn thật bó chân bó tay, làm gì cũng sợ người ta nhìn mà không thể giải thích được.

Trần Lương quyết định đến Vu Thành, là Hoàng thành của Trường Giang Quốc. Để bán đồ và mua các vật dụng cần thiết thì không thể đến những tiểu thành như Trấn Thành được.

Trần Lương xin phép cha mẹ ra ngoài 1 tháng để đến Vu Thành, gặp người bạn của tiên nhân để truyền lời và thực hiện một số nhiệm vụ tiên nhân giao. Cha mẹ hắn biết con đã lớn, thậm chí còn khỏe hơn cha, có đủ khả năng tự bảo vệ mình nên đồng ý.

Mẹ Trần Lương chuẩn bị rất nhiều lương thực và quần áo cho hắn làm hắn phải xin mẹ chỉ mang chưa đến một nửa số đấy. Từ khi triển lộ thực lực, Trần Lương thường đi săn về yêu thú cấp 1 rồi cùng cha đem bán, nên kinh tế gia đình hắn cũng khá hơn. Trần Lương mua riêng cho mình 1 con ngựa khỏe mạnh để tiện đi lại. Con ngựa già của nhà hắn chỉ để cha hắn kéo hàng đi bán thôi

Ngọn núi gần thôn của hắn là Lãng Chi Sơn, có rất nhiều yêu thú. Những thợ săn từ Vạn Nhiên cảnh giới trở xuống chỉ dám đi lại phần rìa núi. Sâu trong núi thì cả Trường Giang Quốc không ai dám vào

Đi ngựa 7 ngày mới tới Vu Thành, Trần Lương trả phí 1 lượng bạc để vào trong.

Kiếp trước của Trần Lương và 2 vị Thiên Sư đều chưa từng đi qua cái tiểu quốc hẻo lánh này nên không biết gì về Vũ Thành. Với 1 kẻ có tri thức hơn 2 vạn năm như Trần Lương, hắn hiểu rằng thông tin là vô cùng quan trọng, vì vậy ngay khi vào thành, việc đầu tiên là hắn đi đến nơi thu hút mắt nhìn nhất gần cổng thành.

Đây là một tòa nhà cao nhất trong bán kính trăm trượng, treo tấm biển viền vàng với dòng chữ “Thiên Tin Các”. Thiên là mọi thứ trên đời. Tin là thông tin. Thiên Tin Các là nơi chuyên trao đổi, mua bán thông tin. Bọn hắn có mặt ở mọi nơi trên Cửu Giới, tầm ảnh hưởng thậm chí còn vượt qua tam hội.

Tầng 1 của Thiên Tin Các là quán nước với cả trăm chiếc bàn ngồi rất đông khách. Muốn thu thập thông tin thì chỗ nào tốt hơn là quán nước!? Nếu không có nhu cầu cụ thể thì ngồi tầng 1 của Thiên Tin Các cũng hóng được nhiều chuyện lắm nha

·         Nghe nói vị tiểu thư nhà họ Sở dẫm phải 1 vết chân to, về nhà bỗng dưng bầu  to tướng khiến gia chủ của Sở gia là Sở Khanh phải tung cầu kén rể tặng bảo kiếm

·         Tháng trước, Thiên Đãng Sơn Mạch ở Triệu Quốc có dị tượng sét đánh tung trời. Một đoàn trên trăm người kết hợp thành đoàn đi tầm bảo, đến giờ vẫn không có ai đi ra, chỉ sợ toàn quân bị diệt.

·         Ta nhặt được một thanh kiếm trong 1 hang động ở Nga Sơn, các vị huynh đài xem nó có phải bảo kiếm không?

·         2 ngươi ghé tai ta nói thầm cái này …

Trần Lương mới từ thôn ra, mọi thứ đều không biết nên ngồi uống nước ở tầng 1 nửa canh giờ, gọi là nghe cho biết chuyện thiên hạ. Vì trí nhớ của 2 vị Thiên Sư đều là những đại sự và thời gian quá xa xôi, còn trí nhớ của Trần Lương ở kiếp trước thì gần hơn, nhưng cũng không có gì ở Tinh La Vực.

Uống hết cốc nước, Trần Lương đi lên tầng 2, đây là nơi mua bán những thông tin phổ thông. Muốn thông tin bí mật, phải lên tầng 3, tầng 4. Với 1 đứa trẻ 10 tuổi như Trần Lương thì tầng 2 là giới hạn rồi.

Hắn đi đến 1 chiếc bàn trống ngồi xuống. Lát sau có 1 thanh niên độ 15 tuổi đến tiếp chuyện.

·         Tiểu đệ, cậu muốn tìm người thân sao?

·         Không, đệ từ nơi ngoài đến, muốn biết thông tin về tòa thành này.

·         Được thôi, thông tin cơ bản, 20 lượng bạc

Trần Lương đưa cho người thanh niên 20 lượng bạc rồi bắt đầu hỏi. Xong xuôi hắn cáo từ ra về. Người thanh niên nhìn theo Trần Lương tỏ vẻ hoài nghi “Sao 1 đứa trẻ lại có thể điềm đạm và hỏi rõ ràng đến thế?”

Tại Trấn Thành thì không có, còn ở Vũ Thành thì có tổng bộ của cả 3 Hiệp hội hàng đầu thế giới, là Luyện Đan Hội, Luyện Khí Hội, Trận Pháp Hội

Thế giới có 9 đại lục phân tách nhau bởi các sơn mạch to lớn hay biển rộng, vì vậy thế giới này được đặt tên là Cửu Giới.

9 đại lục có tên là Đằng Vân Vực, Bồ Đề Vực, Long Tượng Vực, Côn Bằng Vực, Lý Đế Vực, Phạm Thiên Vực, Tinh La Vực, Miêu Liễu Vực, Đại Thiên Vực.

Trường Giang Quốc chỉ là 1 tiểu quốc tại Tinh La Vực. Vì vậy cả 1 vương quốc, chỉ duy nhất có hoàng thành đặt chi nhánh của cả 3 hiệp hội. Những tiểu thành khác, chỉ có 1, 2 hiệp hội, thậm chí không có hiệp hội nào thèm mở chi nhánh.

Ban đầu, Trần Lương dự định sẽ bán Trận Pháp Đồ cho Trận Pháp Hội, nhưng sau khi rời khỏi Thiên Tin Các, hắn quyết định đợi 10 ngày nữa tham dự buổi bán đấu giá mỗi năm 1 lần do Thiên Thị Các tổ chức. Buổi đấu giá sẽ có sự góp mặt của nhiều tông môn và vương quốc xung quanh

Đan dược hội, tổ chức do Đan sư thành lập, chuyên mua bán, trao đổi các loại đan dược, tài liệu luyện đan và đan phương

Luyện khí hội, tổ chức do các Luyện khí sư thành lập, chuyên mua bán, rèn các loại binh khí, tài liệu luyện khí và luyện khí đồ

Trận pháp hội, tổ chức do các Trận pháp sư thành lập, chuyên cho thuê trận pháp sư để thiết lập trận pháp. Ngoài ra còn mua bán, trao đổi trận pháp đồ

Thiên Thị Các, nơi buôn bán, trao đổi tất cả mọi thứ trên đời. Ngoài ra cũng là nơi tổ chức các buổi bán đấu giá lớn nhất Cửu Giới.

Cũng giống như Thiên Tin Các, Thiên Thị Các rải rác chi nhánh khắp mọi nơi. Ở Trấn Thành cũng có 1 chi nhánh nhỏ của Thiên Thị Các và Thiên Tin Các.

Vừa hợp, Trần Lương cũng cần 3 ngày để viết Trận pháp đồ cấp 4 bậc cao. Đây là trận pháp có thể dùng để phòng thủ, tấn công bên ngoài và tấn công bên trong, có tác dụng mạnh từ Giáp Linh võ giả trở xuống.

Để viết ra được trận pháp cần đáp ứng 2 điều kiện. Một là tinh thần lực phải ngang bằng hoặc cao hơn cấp trận pháp. Hai là nắm bắt đầy đủ trận pháp, đã từng bày ra trận pháp và hiểu rõ tinh túy trong đó.

Sau khi đáp ứng 2 điều kiện thì sẽ dùng bút viết lên da yêu thú thông tin trận pháp. Khi viết sẽ cần dùng đến tinh thần lực, chuyển hóa tinh túy thiên địa vào đó. Cấp độ yêu thú càng cao, tinh túy thiên địa trong da càng cao, hỗ trợ rất nhiều cho trận pháp sư viết trận pháp. Muốn học và bày ra được trận pháp thì các trận pháp sư phải nghiền ngẫm và thấu hiểu tinh túy trong trận pháp, nhìn ra sự vận chuyển của linh khí trong đó.

Tóm lại, để viết ra trận pháp hay để học trận pháp đều không dễ dàng.

Trần Lương kiếp trước là Huyền cấp cảnh giới, trọng tu võ đạo, không tu tinh thần lực. Nhưng khi cảnh giới võ đạo tăng, hiểu biết về thế giới cũng tăng giúp cho nâng cao tinh thần lực. Vì vậy linh hồn hắn có được tinh thần lực cấp 5. Nhờ vào lượng tri thức cực lớn của 2 Thiên sư dung nhập vào linh hồn, tinh thần lực của Trần Lương kiếp này đã đạt cấp 7, tiệm cận cấp 8. Trần Lương coi như đạt chuẩn thiên trận sư cấp 8, viết ra trận pháp cấp 4 thật quá dễ dàng

Trong mắt Trần Lương thì trận pháp này không khác gì giẻ rách, bởi kiếp trước hắn dù sao cũng là Huyền cấp võ giả, chỉ 1 cái phất tay là cả tòa trận pháp cấp 4 ra đi.

Nhưng với 1 tiểu quốc như Trường Giang, nơi có cường giả cao nhất chỉ có 2, 3 người là Cự Linh cảnh giới thì trận pháp cấp 4 là bùa hộ mệnh chống lại các vương quốc khác xâm lấn.

Trận pháp đồ lưu truyền trong Cửu Giới có rất nhiều loại. Mỗi một loại trận pháp là một thuộc tính, một bộ tài liệu, một cách chế tạo và vận dụng khác nhau. Cho dù Trận Pháp Sư đã có trận pháp cấp 4 thì vẫn có nhu cầu học thêm nhiều trận pháp cấp 4 khác, nếu có cơ hội. Học càng nhiều thì sự am hiểu về trận pháp càng tăng, khả năng vận dụng trong các tình huống cũng nhiều hơn, lại giúp gia tăng tinh thần lực. Vì vậy, Trận pháp sư nhìn thấy 1 trận pháp đồ mà mình chưa biết thì đều như thấy bảo tàng.

Trận pháp chia làm 2 loại là chủ động và bị động. Trận pháp chủ động là người sử dụng kích hoạt thì trận pháp mới hiển lộ và triển khai. Loại này khó phòng bị vì không có dấu hiệu nhận biết.

Trận pháp bị động là khi có người bước vào vùng hoạt động của trận pháp, đáp ứng đủ điều kiện của trận pháp thì trận pháp sẽ tự kích hoạt. Loại này trong mắt trận pháp sư sẽ nhìn thấy sự khác thường về linh khí trong khu vực có trận pháp bị động. Còn điều kiện kích hoạt thì cần am hiểu rất sâu về trận pháp để suy diễn. Sự đa dạng khi kích hoạt của trận pháp bị động khiến mọi người dù biết có trận pháp cũng rất khó phòng ngừa, có thể là vừa bước vào là trận pháp kích hoạt, có thể là phải có ai đó kích hoạt hỏa thuộc tính thì trận pháp mới triển lộ.

Trận pháp cấp 4 mà Trần Lương viết ra là loại chủ động, chuyên dành để thủ thành, hộ trận tông môn. Thậm chí dùng ở quy mô nhỏ là bảo về nhà cửa, động phủ.