Tà Đạo Tu Tiên Lục

Chương 156: Xuất hồ ý liêu

Trong Ngọc Cảnh Châu thành so với lúc Trần Nhược Tư rời đi, có vẻ như ngày càng náo nhiệt, những cửa hàng đóng cửa lúc trước, cũng theo đó khai trương cả, hơn nữa người ở ngã tư phố cũng có vẻ tính toán hơn. Hai bên đường, tiếng mua bán hàng hóa không ngớt bên tai, điều này, trước kia Trần Nhược Tư không có thấy qua

Trần Nhược Tư thấy cảnh tượng như vậy thấy rất khó hiểu. Hắn tìm hiểu qua biết được gần đây trong Ngọc Cảnh Châu Thành có xuất hiện một bang phái mới, gọi là Long ưng bang, người của bang phái này, rất là thẳng thắn, thị phi rõ ràng, hơn nữa tôn chỉ của Long Ưng Bang là vì mưu lợi của dân. Hắn còn biết được Long Ưng Bang có môn phân bộ tại Bạch Vân Đạo Quán, nhưng phân bộ này không phải là nơi tu đạo mà là nơi xử lý vài chuyện trên giang hồ. Khi hắn hỏi tình hình gần đây của Bạch Vân đạo quán thì mọi người đều đưa ngón tay cái lên chỉ, điều tra nguyên nhân, mọi người nói cho hắn biết, Bạch Vân Đạo quán giờ tại trung thổ thay thế ví trí của Trường Phong đạo quán và cái tên Trường Phong đạo quán này đã không tồn tại nữa.

Sau khi Trần Nhược Tư biết được chuyện này, trong lòng tựa hồ đã hiểu ra được là chuyện gì xảy ra, nhưng trong lòng hắn vẫn còn cảm thấy rất ngạc nhiên, hắn thầm nghĩ: "trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi như vậy, Bạch Vân Đạo quán đã dương danh thiên hạ mà Trường phong đạo quán trước kia lại bị diệt mất. Trường Phong đạo quán bị diệt có thể liên quan tới thú nhân, chẳng lẽ thú nhân thực sự do lão già kia đứng đầu sao, tại sao Bạch Vân đạo quán có thể thuận lợi như vậy, chưởng môn nhân của Bạch Vân đạo quán này thực sự không đơn hản, nếu có dịp ta phải xem hắn ta là người thế nào mới được. Tuy nhiên, ta vẫn còn thấy có chút kỳ lại, sau khi thú nhân nọ diệt Trường Phong Đạo quán, bọn chúng còn đi đâu nữa, chẳng lẽ lại quay trở về, như thế không hợp lỹ thường, Bạch Vân đạo quán dương danh chẳng lẽ không có liên quan tới thú nhân sao? chẳn lẽ người của Bạch Vân đạo quán theo thú nhân trở về rồi sao? Không hiểu được, ta phải đi điều tra một chuyến…". Nghĩ đến đây, lắc đầu, rồi gia tăng tốc độ đi nhằm gian khách sạn nơi hắn chia biệt Mộng tuyết mà đi tới

Tiến vào khách sạn, Trần Nhược Tư biết được Mộng Tuyết một tháng trước đã rời đi, có lưu lại một phong thư. Ông chủ khách sạn sau khi cẩn thận xác nhận thân phận của Trần Nhược Tư, đưa bức thư cho hắn.

Sau khi Trần Nhược Tư cảm ơn ông chủ khách sạn, mở thư ra bắt đầu đọc: "Tư, khi chàng nhìn thấy bức thư này chúng ra có thể đã không biết là thân đang ở nơi nào, chúng ta xuất hành cũng vì tìm kiếm chàng, dọc theo đường đi, chúng ta sẽ lưu lại ám ký …"

Trần Nhược Tư nhanh chóng đọc hết bức thư, sau khi ghi nhớ phương thức liên lạc và dấu hiệu ám ký, hắn đêm hủy bức thư đi

Trần Nhược Tư rời khỏi khách sạn, đứng lẳng lặng trước cửa một hồi, trong lòng suy tư: "Ta nên đi tìm họ trước hay là đi xem Bạch Vân Đạo quán trước đây, hay là đi xem qua Bạch Vân Đạo quán trước một chút nhỉ? Bạch Vân đạo quán khách nơi đây không xa, đi Bạch vân đạo quan trước tốt hơn, tìm kiếm bọn họ không phải chuyện ngày một ngày hai, không biết mất bao thời gian" Trần Nhược Tư trong lòng quyết định như vậy liền bước về phía cổng thành mà đi Bạn đang xem tại Trà Truyện - Trà Truyện

Trần Nhược Tư sa khỏi ngã tư đường này, đi tới một lối vào cái ngã tư khác, hắn thấy một nhóm thanh niên cường tráng mặc trang phục giống nhau, tay cầm đại đao, nhìn như đang từ đối diện đi tới rất uy phong, bọn họ đôi khí hướng đám chợ với dân chúng hay bên đường phất tay chào, chúng dân cũng cười chào lại rất nhiệt tình

Trần Nhược Tư để ý những người này thầm nghĩ: "Đây chính là những người của Long Ứng bang mà chúng dân nói sao. nếu Long Ứng bang là một bộ phận của Bạch Vân đạo quán, trước hãy tới Long Ứng Bang, sau tới Bạch Vân Đạo quán cũng không muộn, dù sao ta phải nắm một số tình hình" Hắn tiến nhanh tới một trong số thanh niên kia hỏi: "vị đại ca, xin hỏi Long Ưng bang ở nơi nào"

Tráng hán nọ bị hỏi, cẩn thận đánh giá Trần Nhược Tư một chút rồi cười đáp: "tiểu tử hỏi đúng chỗ rồi, chọn Long Ưng bang là đúng lắm, chúng ta hiện vừa đi tuần phố, giờ đang chuẩn bị trở về, ngươi theo chúng ta một đoạn thôi"

Trần Nhược Tư trong bụng cười thầm: "Ngươi nói cái gì, ta chỉ muốn xem chút mà thôi, không có muốn gia nhập Long Ưng bang, người cũng quá vồn vã quá đi. Tuy nhiên theo hắn nói mà phán đoán, thì thanh niên gia nhập Long Ứng Bang chắc hẳn rất nhiều" Trong lòng nghĩ thế, nhưng hắn không có nói suy nghĩ của mình mà rất khách khí đáp: "Vậy thì nhờ mấy vị đại cán dẫn đường với"

Nhóm tráng hán nọ thấy hữu lý, mặt vui vẻ, luôn miệng nói: "Khách khí rồi, khách khí rồi"

Trên đường tới Long Ứng bang, Trần Nhược Tư lời mấy tráng hán nọi biết được tổng bộ Long Ưng bang đặt tại Ngọc Cảnh Châu thành, mà các thành lớn nhỏ tại trung thổ đều có phân bộ của Long Ưng Bang, có thể nói, bang chúng của Long ưng bang phân bố ở tất cả các ngõ ngách của Trung thổ

Trần Nhược Tư chỉ lắng nghe, không có đáp lại, chỉ là thuận tai nghe, mỉm cười, trong lòng suy tư: "Long Ưng Bang hoàn toàn không có đơn giản, mới xuất hiện đã có mặt ở khắp giang hồ, hơn nữa lại được lòng dân chúng. Tuy nhiên ta vẫn thấy kỳ lạ, trước mặc kệ đã, đi rồi sẽ hiểu được chuyện gì xảy ra"

tổng bộ của Long Ưng bang, đặt tại trước Ngọc Cảnh đệ nhất y quán lúc trước, chỉ là thay đổi cái bảng hiệu, trên bảng hiệu viết năm chữ to: "Tổng bộ Long Ưng Bang". Trước cửa hai bên tả hữu cũng bố trí hai người thành niên vác đại đao đứng thẳng ở đó

Trần Nhược Tư thấy vậy hướng một người tráng hán hỏi: "Đại ca, nơi này không phải là Ngọc cảnh đệ nhất y quán lúc trước sao, ya quán đó chuyển đi nơi nào rồi?"

Tráng hán nọ có chút đắc ý nói: "Huynh đệ, người không biết sao, Long Ưng bang trước kia bị thú nhân không chế, cũng chỉ có thể họat động bí mật, bây giờ không như trước nữa, Long Ưng bang với sự giúp đỡ của Bạch Vân Đạo quán, có thể thấy khắp thiên hạ. Chuyện Long ưng bang làm trước kia đều là bị thú nhân áp bức, bây giờ có thể tự mình làm chủ, sẽ không làm việc hại người nữa, y quán nọi làm chuyện hại người bị tiêu diệt, giờ lấy đó làm tổng bộ của Long Ưng bang.

Trần Nhược Tư trong lòng thầm nghĩ: "Long Ưng bang này thay đổi ghê gớm thật, lúc trước ác sự làm tới cùng, bây giờ lại vì lợi ích của dân chúng, cái này một trước một sau, có thể thấy hai thái cực hoàn toàn khác biệt, sự tình trên thế gian này thật khó đoán trước được " Nghĩ tới đây hắn hương tới vị tráng hán kia cảm ơn, sau đó bước vào cửa Long Ưng bang

Trần Nhược Tư vừa vào tới cửa, một thanh niên mặt áo xám ngắn ra đón vẻ mặt niềm nở chào: "Vị tiểu huynh đệ này, có thể giúp gì được cho ngươi?"

Trần Nhược Tư mỉm cười, khách khí đáp lại: "Cảm ơn, ta muốn gặp bang chủ của các người, phiền nhân huynh thông báo giúp"

người thanh niên nọ làm động tác mời vào nói: "Xin mời đi theo ta" Nói xong, dẫn Trần Nhược Tư hướng phòng khách đi tới

Trên đường tới phòng khách, Trần Nhược Tư tiện quan sát qua đại sảnh của Long Ưng bang. Hắn thất không có chỗ nào kỳ lạ, cũng không có cái chỗ nào đáng lưu tâm

Trần Nhược Tư ngồi xuống ghế tại phòng khách, thanh niên nọ rời đi, đem đến cho Trần Nhược Tư một chén trà nóng

"A, người nơi này thật là nhiệt tình chu đáo" Trần Nhược Tư trong lòng cười nói

hắn cầm chén trà nóng uống hai ngụm, trôi xuống cổ họng, đặt trở chín trà trờ lại bàn trà trước mặt. Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân cùng tiếng âm thanh của người ta nói.

Trần Nhược Tư có thể đoán được là người phục trách Long Ưng bang đã tới, nhưng khi hắn nghe rõ âm thanh nói chuyện vừa rồi, hắn thầm nghĩ: "Âm thanh này sao quen quen vậy nhỉm rốt cuộc là ai đây?" Trần Nhược Tư vội đứng dây, quan sát mọi người trong phòng khách, thấy không có ai, hắn cẩn thận đi tới cạnh cửa, nhòm ra ngoài tìm kiếm, hắn thấy Lý hữu quyền cùng một người trẻ tuổi thoạt nhìn trong hơi quen, đang hướng phòng khách đi tới

Sau khi Trần Nhược Tư thấy Lý Hữu Quyền ngoài cửa, trong lòng cảm thấy có chút bất an, khẽ hô: "Không xong, lẽ nào lại là hắn sao? Lý Hữu Quyền hắn có lý nào lại làm Bang Chủ của Long Ưng ban được? Người trẻ tuổi nọ là ai vậy, ta cũng thấy quen quen, sao không nghĩ ra hắn là ai nhỉ? Xem ra ta đến nhâm địa chỉ rồi, ta phải nghĩ ra biện pháp chuồn khỏi đây thôi". Nghĩ tới đây, hắn nhanh chóng lùi lại, tìm chỗ nấp trong phòng khách. Hắn muốn khi mở cửa là đi ngay