” A…. Ân …. Ân….” Dung Thụy Thiên ngẩng đầu thở dốc, tóc đen mềm mại dưới ngọn đèn lóe ra ánh sáng trong suốt, hắn bắt lấy bả vai Tịch Nhạ Hoài, muốn ổn định thân thể, nhưng vẫn là bị động tác cuồng loạn của y đánh đến nỗi lăn xuống sô pha.
Tịch Nhạ Hoài kiềm hắn lại, đè ép hắn, còn hung ác va chạm hắn, nhìn hắn nhăn mày uyển chuyển rên rỉ, ánh mắt ướt át mà cuồng nhiệt kia khiến y khó có thể tự kiềm chế, thậm chí có một loại dục vọng muốn phá hư hắn.
Y thô bạo hôn hắn, nóng bỏng vuốt ve thân thể kiện mỹ màu đồng cổ cùng với cánh mông vễnh cao mà săn chắc ấy, nhìn ánh mắt hắn ẩm ướt nhìn y, giống như có ngàn lời vạn lời muốn nói với y, nhưng lại ẫn nhẫn muốn nói lại thôi, rồi mới dưới sự xỏ xuyên của y mà hùa theo tần suất dữ dội ấy.
Hết thảy đều không khống chế được.
Tịch Nhạ Hoài nắm lấy mông Dung Thụy Thiên, gắt gao, dùng lực lượng toàn thân kiềm kẹp hắn, vật cứng thô nóng kịch liệt ra vào nội bích vừa chật hẹp vừa nóng ướt của hắn, đồng thời nắm lấy đầu nhũ phiếm hồng mà khiêu khích, bàn tay khác thì nắm lấy trung tâm dục vọng vừa cứng lại vừa nóng của hắn, dùng ngón tay ma sát qua lại trước linh khẩu nhạy cảm.
” A…. A….” tiếng rên rỉ của Dung Thụy Thiên bị phá thành mảnh nhỏ, trên thân thể rắn chắc tràn đầy mồ hôi ướt át, đôi tay thon dài kia khi Tịch Nhạ Hoài tiến vào nơi sâu nhất sẽ gắt gao bấu lấy bờ vai y.
Mưa mông lung bao trùm trên bóng đêm thành thị, hai người quần áo phân tán trên mặt đất, một đường từ phòng khách làm xuống sàn, lại từ sàn trở về phòng ngủ, qua lại ép buộc, hai thân thể trần trụi chặt chẽ quấn lấy nhau, quay cuồng ôm ấp, lấy phương thức nguyên thủy cho thấy tình cảm của nhau.
” Không đau đi? ” Tịch Nhạ Hoài hôn lên mặt Dung Thụy Thiên, yên lặng chăm chú nhìn hắn, thở sâu mà dồn dập, đáy mắt có một dòng nước sôi trào tựa như sóng biển cuồn cuộn, đêm nay quả thực là không khống chế được, lo lắng làm hắn bị thương.
Dung Thụy Thiên không sao cả lắc đầu, Tịch Nhạ Hoài cũng không có làm đau hắn, ngược lại là khoái cảm liên tục dâng trào đè ép khiến hắn không thở nổi, nơi kết hợp dưới thân kia, theo sự biến hóa của tư thế, còn đang tiếp tục phun ra nuốt vào dục vọng phấn chấn đang chôn sâu trong thân thể.
Tịch Nhạ Hoài nắm chặt thắt lưng mềm dẻo của hắn, thường xuyên ra vào thân thể hắn, cảm thụ đũng đạo nóng ướt lại chật hẹp ấy bao lấy dục vọng bành trướng của y, đưa tay nâng chân trái hắn lên, đặt chân trái hắn lên cánh tay, liền lấy tư thế ấy dồn dập đâm vào thân thể hắn, kịch liệt đong đưa ra vào, nơi ái ân phát ra tiếng nước ướt át, dị thường lay động lòng người.
Dung Thụy Thiên nằm trên chiếc giường trắng rộng rãi, thân thể rắn chắc theo nhịp đưa đẩy của Tịch Nhạ Hoài mà phập phồng lên xuống, Tịch Nhạ Hoài chăm chú nhìn hắn, mồ hôi tinh mịn dọc theo những lọn tóc đỏ trượt xuống, nhễu xuống ***g ngực trần trụi của Dung Thụy Thiên.
Tịch Nhạ Hoài vươn tay ôm lấy Dung Thụy Thiên, thân thể hai người ướt át dính dấp, nhiệt độ từ làn da ma sát làn da khiến Tịch Nhạ Hoài muốn ngừng mà không được, y nặng nề xỏ xuyên qua thân thể Dung Thụy Thiên, ***g ngực rộng lớn dưới ánh sáng mờ tối ánh lên quang mang chói mắt, mồ hôi tựa như đá quý mà chiết xạ ánh sáng trên người y, y chăm chú nhìn Dung Thụy Thiên, ánh mắt giống như ánh sáng chói chan của mặt trời ban trưa.
Dung Thụy Thiên yêu say đắm vuốt ve y.
Hơi thở Tịch Nhạ Hoài phả lên hai má Dung Thụy Thiên, đầu lưỡi nóng ướt du di trên thân thể hắn, ngậm lấy đầu nhũ đỏ bừng mê người của hắn, giống như đang nhấm nháp món ăn mỹ vị nhất, còn không quên cử động thắt lưng, ra vào thân thể vì khoái cảm mà run run của Dung Thụy Thiên, ma sát nội bích nóng ướt mà lại mềm mại của hắn, nhẹ nhàng trêu chọc vào nơi hắn nhạy cảm nhất.
Tịch Nhạ Hoài giống như một ngọn lửa bắt đầu trở nên xao động, kéo hai chân Dung Thụy Thiên đặt lên vai, tách đùi hắn ra đến mức cực hạn, mới vội vàng thúc vào cơ thể hắn, càng không ngừng va chạm nội bích nóng ướt, cố ý khơi dậy dục vọng của hắn, buộc hắn phát ra tiếng rên rỉ trong cổ họng, rồi tốc độ mới càng lúc càng nhanh, chuyển động càng ngày càng kịch liệt, khi sắp đạt đến đỉnh, y nắm cằm Dung Thụy Thiên.
” Thụy Thiên…. Thụy Thiên…. Nói em thích anh”.
Tịch Nhạ Hoài ánh mắt đỏ ngầu:” Thụy Thiên”.
” Tôi thích anh” Dung Thụy Thiên ôm cổ hắn, tiếng nói từ tính mếm mại khuếch tán trong tai Tịch Nhạ Hoài, lý trí của hắn đã bị đánh tan kể từ lúc Tịch Nhạ Hoài mang đến cho hắn khoái cảm bén nhọn, thế nên mới có thể dễ dàng nói ra lời nói mà khi thanh tỉnh hắn rất khó bật ra khỏi miệng.
Tịch Nhạ Hoài ôm lấy Dung Thụy Thiên, chậm rãi ngồi dậy, để Dung Thụy Thiên ngồi lên đùi y, tư thế cơ thể thay đổi làm cho thân thể Dung Thụy Thiên càng trầm sâu xuống, dục vọng thô cứng kia liền tiến quân thần tốc mà xỏ xuyên vào nơi sâu nhất.
“A….A….” Dung Thụy Thiên cúi đầu rên rỉ, lập tức ngưỡng cổ lên, hô hấp nóng cháy đập vào ngực Tịch Nhạ Hoài, Tịch Nhạ Hoài kiềm lòng không được nắm chặt lấy thấy lưng hắn, từ trên xuống dưới đâm vào thân thể hắn.