Sủng Mị

Chương 891: Dâm côn Vũ Tuyệt (hạ)

Sau khi đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng, thực lực mọi người đều tăng trưởng trên phạm vi lớn. Cho dù bị nhiều cường giả cùng lúc vây công cao lắm cũng chỉ chết một, hai đầu Hồn sủng. Bản thân Hồn sủng sư hoàn toàn có thể chạy trốn, Cổ Hà lại bị giết chết đơn giản như thế quả thật là sự tình hiếm thấy.

Hoa Minh đứng bên cạnh không nói lời nào, chuyện tình phát triển đến mức này thật sự nằm ngoài dự liệu của hắn. Cổ Hà chết hiển nhiên ảnh hưởng lớn đến trận quyết chiến, áp lực lên người hắn sẽ gia tăng mấy thành, thậm chí sẽ phát sinh tình huống chủ sủng tử vong.

Hoa Minh là một thành viên Tam Thập Nhị Ngân, tuy rằng danh tiếng lẫy lừng nhưng không dễ nghe cho lắm. Bởi vì phần lớn người trong giới đều biết hắn gan nhỏ như chuột, rất sợ phiền phức. Không biết một người như vậy làm thế nào để bò lên đến cảnh giới cao niệm Hồn Hoàng, rất nhiều người ác ý suy đoán đó là do năng lực sinh tồn của hắn tương đồng với chủng tộc chuột chũi. Đọc Truyện Online Tại Trà Truyện

"Hùng Mạt đại nhân, có chuyện gì làm ngài nổi nóng như thế?"

Bỗng nhiên một giọng nói nhàn nhạt từ bên ngoài truyền vào.

Thanh âm này vào trong tai mặc nhiên khiến cho người ta sinh ra cảm giác khó chịu, cả người không được thoải mái. Nhất là mấy nữ Hồn sủng sư lại càng chán ghét.

Lều bạt được nhấc lên, một nam tử khoác áo choàng màu xanh mỉm cười khinh khỉnh đi vào, cặp mắt hắn đánh giá thân thể nhóm nữ Hồn sủng sư không hề cố kỵ.

Trong quân kỷ luật nghiêm minh, tất cả đều lấy thực lực và chiến công để đánh giá thành tích. Nhóm nữ Hồn sủng sư này có thể xuất hiện trong soái trướng dĩ nhiên là thực lực cao cường, địa vị cũng không thấp.

Các nàng theo thứ tự là Thủy hệ, Hoa hệ, Thảo hệ Hồn sủng sư, cả ba người thuộc loại hình phụ trợ cực mạnh trong quân đoàn, thân phận tự nhiên quan trọng hơn sĩ quan bình thường. Nhưng tướng mạo, vóc người có lẽ không lọt vào mắt gã nam tử kia, hắn chỉ quét một vòng rồi thôi, hoàn toàn không có nửa điểm hứng thú.

"Tần Vũ, tới đúng lúc, tới đúng lúc, ha ha ha!"

Mạch Lăng đầu tiên là ngạc nhiên trợn tròn mắt, sau đó bất chợt cười phá lên.

Mạch Lăng đưa tay vuốt vuốt hàm râu cá trê, ánh mắt híp lại suy nghĩ điều gì đó. Toàn bộ cao tầng Hồn Minh đều biết tính tình cái vị Hùng Mạt đại nhân này không tốt lắm, động một chút là xử lý thủ hạ không nháy mắt một cái. Khuôn mặt hắn không cân xứng, lại để hàm râu quái dị, mỗi khi cười lên thật sự không có ai dám khen tặng. Nói thật ra bộ dạng hắn không giống cường giả tuyệt thế, mà có phần giống cái loại thương nhân tham tiền hơn.

"Tần Vũ? Chẳng lẽ là Vũ Tuyệt đại nhân trong Thập Lục Tuyệt, một mình một người xuất thủ tiêu diệt cả bộ lạc cấp chín trong Cấm Vực?"

Gã quân sư, Hoa Minh cùng với mấy vị quân thống đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Ánh mắt ba nữ Hồn sủng sư • lập tức sáng rực lên, không nghĩ tới gã nam tử mặt mày xấu xí này dĩ nhiên là Vũ Tuyệt - Tần Vũ đại danh đỉnh đỉnh. Các nàng vội vàng thu hồi tâm tình chán ghét, ngược lại cố ý nhìn sang đối phương nở nụ cười tự cho là đẹp đẽ nhất.

"Ha ha, bổn tọa nghe nói Thiên Cơ điện hạ ở chỗ này, cố ý đi tới hỏi thăm không ngờ gặp phải chiến sự. Xem ra ta tới rất đúng lúc!"

Tần Vũ cười cười nói.

Mạch Lăng hiển nhiên biết Tần Vũ có ý với Thiên Cơ Mục Thanh Y từ lâu. Những năm trước Mục Thanh Y còn chưa bước vào cấp chúa tể, cái tên này đã điên cuồng theo đuổi, sử dụng vô số thủ đoạn vẫn không thành công.

Dĩ nhiên, điều này không trọng yếu đối với Mạch Lăng. Quan trọng là người này xuất hiện tại thời điểm mấu chốt, vậy thì lần quyết chiến này ba thế lực lớn thua chắc rồi.

Thực lực Cổ Hà rất mạnh, nhưng không thể nào so sánh với cường giả Thập Lục Tuyệt. Trên tất cả phương diện chiến lực, kinh nghiệm chiến đấu, năng lực phối hợp trận hình Hồn sủng đều thua kém rất xa. Đặc biệt là Vũ Tuyệt Tần Vũ, một mình hắn có thể tiêu diệt bộ lạc cấp chín, thậm chí bộ lạc cấp mười sau đó thong dong rời đi.

Đồng dạng là cường giả có hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong, nhưng thực lực tổng thể vẫn chênh lệch rất lớn. Đây chính là nguyên nhân tại sao một người là Thập Lục Tuyệt quyền lực bao quát rất nhiều lãnh thổ nhân loại, người kia chỉ là giới chủ.

Vũ Tuyệt xuất hiện giúp cho sĩ khí quân đoàn Hồn Minh đại tăng, cộng thêm Mạch Lăng cơ hồ đã dựng thế bất bại.

Các vị quân thống, quân sư, sĩ quan lần lượt rời khỏi soái trướng, hiện tại trong lều chỉ còn lại hai người Mạch Lăng và Tần Vũ.

Quan hệ giữa Mạch Lăng và Tần Vũ rất tốt.

Mạch Lăng nhìn sắc mặt Tần Vũ một hồi lâu, cuối cùng mới cười nói:

"Ngươi tới là vì nữ nhân kia sao?"

"Nữ nhân kia nhãn giới quá cao, cho đến bây giờ ta vẫn không thể tiến thêm một bước. Thật ra ta đang truy tung một nữ nhân khác, vô tình biết được ngươi đang công phá Tuyết thành mới cố ý chạy tới phân một chén canh."

Tần Vũ cười gian, nói xong liền híp mắt lại đánh giá Mạch Lăng.

"Nữ nhân khác? Đồ chơi hay là chính sự?"

Mạch Lăng ngạc nhiên hỏi.

"Chính sự, là đệ tử của Bất Tử Tiên - Ứng Long. Hình như nàng đã nắm giữ tất cả linh thuật truyền thừa từ Bất Tử Tiên, hiện tại đã có năng lực điều chế linh vật cao đẳng cấp đế hoàng, ngoài ra còn có rất nhiều dược phương quý giá. Ngươi cũng biết ta và Bất Tử Tiên có chút ân oán, trước kia đã nghe nói nàng xuất hiện trong Thiên Hạ Cảnh, ta để cho Thiên Thính và thủ hạ Đế Cơ giải quyết. Dù sao cũng chỉ là hai con kiến nhỏ, tùacute; bóp cái là chết."

Tần Vũ nhàn nhạt nói.

"À? Sau đó thì sao?"

Trong lòng Mạch Lăng cảm thấy hứng thú đối với chuyện này, tiếp tục hỏi tới.

"Ai ngờ hai người này không chỉ không chết, ngược lại thực lực tăng cường rất nhanh. Thời điểm bọn họ bước vào Vạn Tượng Cảnh, ta phái một nhóm thủ hạ Hồn Hoàng truy tung đều bị bọn họ giết rớt."

"Thực lực của bọn họ tăng cường quá nhanh, nhanh đến mức khó thể tưởng tượng. Cho nên ta dự định tự mình xuất thủ."

Tần Vũ nói.

Lúc này Mạch Lăng lại nhếch miệng cười kỳ dị, mở miệng nói:

"Ngươi lại tự mình xuất thủ, hơn phân nửa là vì tham linh thuật Bất Tử Tiên đi?"

"Ha ha ha!"

Tần Vũ quá hiểu ý tứ Mạch Lăng rồi, lập tức cười phá lên rồi tiếp tục nói:

"Sau đó ta mới nghĩ lại, bản thân ta không phải Linh sư, cầm linh thuật trong tay cũng vô dụng. Cuối cùng mới thay đổi chủ ý..."

"Theo ta thấy lần này nữ đồ đệ lão già kia không có may mắn thoát khỏi tay ngươi rồi?"

Mạch Lăng hiểu rất rõ tính cách Tần Vũ. Mặc dù hắn là Vũ Tuyệt, đồng thời còn có danh hiệu Sắc tuyệt vang dội bốn phương. Cái tên này là dâm côn tàn ác hoành hành ngang ngược xuyên suốt hai địa cảnh, thực lực cao cường không nói, bản lĩnh vùi hoa dập liễu tuyệt đối là nhất lưu.

"Cái đó hả? Thật sự không có ý định đó, ta đã giao dịch với Dược lão. Lão gia hỏa này sống chết không chịu phối hợp."

Tần Vũ lắc đầu, thế nhưng từ vẻ mặt hắn cho thấy thu được không ít chỗ tốt.

Mạch Lăng không có hứng thú đối với Linh thuật, hắn đạt tới cảnh giới bây giờ chỉ thiếu hụt cảm ngộ đột phá cấp chúa tể, linh vật ngược lại không thiếu. Hai người tán gẫu hồi lâu mới bắt đầu thương nghị phương án đối phó ba thế lực lớn.

Tuyết thành, trung tâm thành trì, trong một trang viện hẻo lánh.

Nha đầu Trữ Mạn Nhi không bao giờ chịu an phận, lúc này đang cười đùa với đám Bạch Yểm Ma.

Sở Mộ ngồi trên ghế đá tự hỏi nên làm cách nào gia nhập vào trận quyết chiến. Hắn có thể lấy thân phận Sở Phương Trần tham chiến, nhưng nhất định không thể dùng đám Bạch Yểm Ma như Hồn sủng. Thời điểm quyết chiến Mục Thanh Y sẽ đặc biệt chú ý đến hắn, nếu như triệu hồi ra Bạch Yểm Ma đẳng cấp quá cao, nàng nhất định sẽ nghi ngờ dẫn tới phiền toái không cần thiết.

Đồng thời hắn cũng không thể sử dụng Hồn sủng giới chỉ, chiếc nhẫn loại tốt nhất cũng chỉ chứa được Hồn sủng trung đẳng đế hoàng, tác dụng chủ yếu là chứa đựng ấu sủng. Sinh vật cường đại như Yểm Ma Thống trị giả không thể nào thu vào trong đó.