Sủng Mị

Chương 867: Kết quả ngoài dự liệu (hạ)

Vốn là Băng Không Tinh Linh trước đó gần như tử vong lại niệm chú ngữ, lực lượng hàn tinh lúc nãy chính là xuất phát từ chỗ nó.

"Ầm!"

Một tiếng nổ vang dội truyền vào tai tất cả mọi người, đỉnh đầu Băng Sơn Sư bị một khối Băng Vẫn khổng lồ nện nát bấy.

Một kích kia trực tiếp hủy diệt Băng Sơn Sư, khối vẫn thạch kinh khủng còn dư lực nổ tung đào ra một hố thật to. Vết nứt từ đó lan tràn tới vách núi làm cho băng thạch sụp đổ ầm ầm, băng tinh tung bay mù mịt, cảnh tượng tráng lệ huy hoàng.

Đằng Lãng kinh ngạc trợn tròn mắt, nhìn tới thi thể Băng Sơn Sư hồi lâu, sau đó lại ngó chừng Sở Mộ và Băng Không Tinh Linh không biết nên nói gì cho tốt.

Băng Không Tinh Linh thi triển kỹ năng uy lực cường thịnh trở lại cũng không thể nào giết chết Băng Sơn Sư đơn giản như thế. Đây rõ ràng là một đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng hàng thật giá thật a..aa?

"Sở lão đệ, Băng Không Tinh Linh của ngươi..."

Trải qua thất thần một đoạn thời gian ngắn, Đằng Lãng rốt cuộc phát hiện Băng Không Tinh Linh biến hóa. Sự thay đổi không phải là ngoại hình, mà tất cả phương diện thuộc tính, thể chất, tinh thần đều tăng cường một mảng lớn.

"Thế nhưng… lên cấp rồi? Tự mình thăng cấp không cần linh vật phụ trợ?"

Thiên Cơ là người lưu ý Băng Không Tinh Linh nhiều nhất, chẳng qua là ngay cả nàng cũng không có dự liệu Băng Không Tinh Linh lại đề thăng lên tới cao đẳng đế hoàng vào lúc này.

Đồng dạng là khiêu chiến vượt cấp, Băng Yêu thần bí của nàng giết chết Hàn Quỷ Yêu Hậu không có tăng cường một giai. Thế mà Băng Không Tinh Linh ngược lại nhảy lên một cấp bậc?

Trung đẳng đế hoàng và cao đẳng đế hoàng mặc dù chỉ chênh lệch một cấp, nhưng thực lực khác biệt như trời với đất. Thực lực và địa vị Hồn sủng sư cũng thay đổi triệt để.

Ít nhất ba người Đằng Lãng, Quán Quán, Tiểu Đồng đã bồi hồi tại cảnh giới trung đẳng đế hoàng rất lâu rồi. Cho dù cố gắng tu luyện khắc khổ cũng không thể tiến thêm một bước.

Vì thế ba người bọn họ vô cùng hâm mộ Băng Không Tinh Linh và Sở Mộ. Đằng Lãng là kinh ngạc xen lẫn mừng rỡ, dù sao hắn và Sở Mộ cũng là đồng bạn, hơn nữa cùng là thành viên Hồn Điện. Nhưng hai cô nàng Quán Quán và Tiểu Đồng tâm cao khí ngạo lại tức giận đen cả mặt rồi, lúc này cảm giác ghen tỵ trào dâng trong lòng, không có cách nào che giấu nổi. Nguồn truyện: Trà Truyện

Một đầu Hồn Sủng chủng tộc cấp chiến tướng lại tự mình hoàn thành cường hóa, tại sao chuyện tình hiếm thấy này lại phát sinh trên người tên nam tử đáng hận kia chứ?

Lúc này hai cô nàng tựa hồ quên mất một chuyện quan trọng, đó là Sở Mộ - Băng Không Tinh Linh làm sao giết được một đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng? Mà bọn họ chỉ nghĩ đến vấn đề cường hóa và thăng cấp quỷ dị kia. Điều này rõ ràng không phù hợp với lẽ thường. Hơn nữa, Băng Không Tinh Linh lên cấp là do các nàng thúc đẩy.

"Băng Không Tinh Linh của ngươi rất tốt, đúng là nhân họa đắc phúc, chuyện lúc trước đừng so đo nữa."

Sau khi chiến đấu kết thúc, Thiên Cơ đi tới gần Sở Mộ rồi nói.

"Ừ, lúc nãy ta cũng phán đoán sai lầm."

Sở Mộ khẽ gật đầu, cũng không muốn tranh chấp miệng lưỡi với nàng.

Ngoài mặt Sở Mộ đại nhân đại lượng không so đo cùng người, thật ra trong lòng hắn lại đang suy tính làm cách nào xử lý các nàng cho êm đẹp.

"Ngươi là đệ tử của ai?"

Thiên Cơ bỗng nhiên hỏi một câu.

"Hồn Điện Đức trưởng lão."

Sở Mộ hồi đáp.

"Đức trưởng lão?"

Thiên Cơ cẩn thận suy nghĩ một lát, nhưng có vẻ như nàng không nhận biết người này. Hồi lâu sau, nàng quay sang nói với Sở Mộ:

"Thực lực ngươi bây giờ đã có thể đánh đồng với cấp bậc trưởng lão rồi, hắn cũng không có khả năng dạy bảo ngươi nhiều?"

Sở Mộ gật đầu xác nhận, trong đầu âm thầm suy đoán nàng đột nhiên hỏi mình chuyện này là để làm gì?

"Ngươi cần một lão sư giỏi giang hơn, hắn sẽ dạy ngươi thêm nhiều thứ hữu ích."

Nói xong câu đó, Thiên Cơ lập tức sải bước rời đi.

Sở Mộ ngẩn người ngạc nhiêu mới đầu còn không có lĩnh hội được ý tứ của nàng, nhưng lát sau liền hiểu ra ẩn ý trong đó.

Nữ nhân này có ý thu hắn làm đệ tử?

Đằng Lãng hiển nhiên không hiểu ý Thiên Cơ, nhưng hai nàng Quán Quán và Tiểu Đồng đi theo Thiên Cơ nhiều năm như vậy lại kinh ngạc trợn tròn mắt rồi.

Từ việc thu bảy nữ đồ đệ đã cho thấy Thiên Cơ không thích nam nhân, lần này Thiên Cơ lại tự mình ngỏ ý thu một gã nam tử làm đồ đệ chẳng khác nào sấm nổ giữa trời quang. Hai nàng thật sự không dám tin vào lỗ tai của mình.

Thiên Cơ im lặng đi trước đội ngũ, bốn người khác đi theo phía sau chừng trăm thước. Bởi vì đoạn đường tiếp theo chỉ có nàng mới có tư cách xuất thủ.

Mà Thiên Cơ cũng không quản nam tử kia có lĩnh hội ý mình hay không. Hiện tại cả nhóm đang lịch lãm, thời gian không gấp, bản thân nàng cũng muốn suy nghĩ chuyện này cẩn thận hơn một chút.

Trước kia không phải nàng kiêng kị thu nam đồ đệ, chủ yếu là vì cảm thấy có nam tử đi theo bên cạnh mình lộ vẻ quái dị, ở trong đội ngũ toàn nữ nhân tương đối không thích hợp. Cho nên thời điểm lựa chọn đệ tử, nàng luôn ưu tiên cho phái nữ.

Nhưng nếu gặp phải một Hồn sủng sư thiên phú viễn siêu người thường, kinh nghiệm khống chế Hồn sủng phong phú, lại chịu cố gắng tu luyện không sợ gian khổ giống như Sở Mộ. Vậy thì chút ít cảm giác khó chịu kia cũng không cần để ý, nàng thu hắn làm đệ tử là bởi vì thiện tâm muốn chỉ hắn đường ngay lối thẳng, tránh bớt những phiền toái và sai lầm làm hao phí thời gian quý giá. Trong vài năm tới đoán chừng tệ lắm cũng đủ sức chống lại Thập Lục Tuyệt, thậm chí có thêm kỳ ngộ hoàn toàn có thể đạt tới cấp bậc Bát Hoang.

Nhân tài như vậy không thể bỏ qua, chỉ đáng tiếc là nam tử này là thành viên Hồn Điện, muốn đào người từ tay đám gia hỏa thành tinh kia đúng là có chút khó khăn.

Dĩ nhiên, nếu như Hồn Điện muốn dùng hắn gia tăng tình cảm của nàng với Hồn Điện, vậy thì nàng cũng không ngại ra mặt vài lần. Chẳng qua là thời gian tiếp xúc quá ngắn, Thiên Cơ còn chưa hiểu rõ tâm tính, nhân phẩm, bối cảnh của hắn, chỉ có thể chờ sau này từ từ điều tra rồi đưa ra quyết định cuối cùng.

Nàng vô cùng tin tưởng vào mị lực của nàng. Trong thế giới nhân loại có vô số người nằm mơ cũng muốn trở thành đệ tử của Thiên Cơ nữ Chiến thần. Huống chi nàng còn là nữ tử xinh đẹp như tiên, nắm trong tay quyền to khuynh đảo thiên hạ.

Chỉ tiếc là Sở Mộ không thèm lưu tâm chuyện này, thậm chí suy nghĩ một giây cũng không có.

Từ xưa tới này Sở Mộ đều tự mình tu luyện, lão sư chân chính đoán chừng chỉ có duy nhất lão già nửa người nửa sủng dị hợm, sống dai kia.

Lạy nàng là lão sư? Dĩ nhiên không thể, nói ngược lại có khi hắn sẽ phân ra chút ít thời gian xem xét.

Nhưng chỉ là suy nghĩ mà thôi, bởi vì hai người vốn có ân oán. Nếu như thu nàng làm đệ tử, hắn làm sao không biết xấu hổ đuổi tận giết tuyệt?

Tóm lại, phản ứng đầu tiên của Sở Mộ khi hiểu ra ý tứ của Thiên Cơ chính là:

"Muốn làm sư phụ của ta? Nằm mơ đi!"

"Sở Mộ, ngươi có động tâm không đó?"

Trên đường đi tới, Đằng Lãng bỗng nhiên nhích lại gần Sở Mộ, dùng tinh thần âm dò hỏi.

"Động tâm cái gì?"

Sở Mộ khó hiểu hỏi ngược lại.

"Còn giả bộ, nam đệ tử duy nhất của nữ Chiến thần nha! Đồng thời rất có thể trở thành nam nhân thân cận nhất a…aa…aaa! Cái loại đãi ngộ to lớn, quyền sắc đi đôi chẳng lẽ ngươi không động tâm?"

Đằng Lãng nói xong câu đó cũng không ngại ban cho Sở Mộ một nụ cười đầy ẩn ý.

"Ta mặc dù làm đệ tử Đức lão, nhưng thật ra vẫn quen tự mình tu luyện, đúng là không có ý bái sư."

Sở Mộ hồi đáp vô cùng thành thật.

"Hồn Điện chúng ta cần tạo quan hệ tốt đẹp với Thiên Cơ, mặc dù ngươi trong tương lai rất có thể trở thành trụ cột của Hồn Điện. Nhưng ngươi làm đệ tử của nàng, ít nhất có thể bảo đảm hiện tại nàng sẽ không xuất thủ với Hồn Điện chúng ta."