Sủng Mị

Chương 740: Tây vực luân hãm

Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện"Thiếu chủ, thông thường một cái mỏ Linh nguyên mỗi năm cho ra khoảng một phần mười trữ lượng, nói cách khác nơi này hàng năm sẽ sản xuất 3000 linh. Thời gian ba năm có thể luyện ra một con chuẩn đế hoàng rồi, đây là hiệu suất tương đối kinh người. Mặc dù mười năm sau sẽ từ từ suy kiệt, nhưng mà trong vòng hai mươi năm vẫn có thể luyện ra năm đầu chuẩn đế hoàng, kết quả vô cùng khả quan. Thiếu chủ cướp đoạt linh hiển nhiên là dùng để cường hóa Hồn sủng, nhưng khi tất cả Hồn sủng đã đạt tới cấp đế hoàng, một ngày tiêu hao mười mấy linh, trải qua một trận đại chiến sẽ tiêu hao gần trăm linh. Cho nên bất kỳ Hồn sủng đế hoàng nào cũng cần Linh nguyên cung ứng duy trì thể năng."

Ly lão nhi chậm rãi giải thích.

"Ừ, ta sẽ tận lực nâng đỡ Sở gia, để cho bọn họ xử lý sản nghiệp nơi này."

Sở Mộ lập tức gật đầu xác nhận.

Chung quanh Thất Sắc thành có tài nguyên vô cùng phong phú, ngay cả giới chủ cũng phải thèm đỏ cả mắt, chỉ tiếc là công việc đào móc quá khó khăn, hơn nữa tộc quần Hồn sủng hoang dã sinh sống rất đông. Nhưng bây giờ Báo tộc chiếm cứ dãy núi Man Sơn đã bị dọn dẹp, lãnh địa Tây giới cũng được mở rộng, những tài nguyên trong đó sẽ có thể giúp cho một gia tộc phát triển rất nhanh.

"Thiếu gia nếu muốn chiếm lấy tài nguyên nơi này, đầu tiên phải trấn trụ mấy thế lực lân cận. Thứ nhất chính là La Vực môn, lúc trước đám người La Vực môn đã đi tới nơi này điều tra, vị Hồn Hoàng kia khẳng định ngó chừng như hổ rình mồi, nếu như không có đủ thực lực áp chế hắn, hắn nhất định sẽ đưa tay nhúng chàm. Thứ hai là Đại Sở thế gia, cao thủ trong Đại Sở thế gia nhiều không đếm xuể, trong đó cũng có một số cường giả thuộc về thế lực lớn, những người này trên danh nghĩa là thành viên Đại Sở thế gia, nhưng chỉ khi nào Chập Hoang bộc phát thì bọn họ mới xuất hiện."

Ly lão nhi tiếp tục nói.

"Đại Sở thế gia rốt cuộc có chỗ nào đặc thù? Còn nữa, hình như Tây giới không đơn giản là địa giới cấp một? Rất nhiều thế lực đều đưa cao thủ tới nơi này trú đóng."

Sở Mộ rất là kỳ quái, thông thường địa giới cấp một hẳn là chỉ có một vị giới chủ, chính là một cườnggiả có Hồn sủng chuẩn đế hoàng, thỉnh thoảng xuất hiện một, hai cao thủ giới khác tới chơi còn có thể hiểu được.

Nhưng mà bên trong Tây giới có đủ các loại thế lực hỗn tạp, cao thủ đông đảo vượt ra khỏi tầm dự liệu của hắn.

"Cấp bậc của một địa giới vốn lấy tài nguyên để xác định, sản lượng tài nguyên trong Tây giới trong vòng hai mươi năm có thể cho ra đời một chuẩn đế hoàng, cho nên được đánh giá là cấp một. Nhưng mà Tây giới nằm ở vị trí tương đối đặc thù, phía tây bắc là Hằng Hải tiếng tăm lừng lẫy, Hằng Hải không thuộc về lãnh địa nhân loại, Yểm Ma cung trấn giữ chỉ là một mảnh thổ địa và hải vực rất nhỏ thuộc về Hằng Hải, phạm vi quản lý lấy Yểm Ma thành ở Hằng Hà sơn mạch làm trung tâm, diện tích không quá ngàn dặm."

"Chính bắc Tây giới là Cấm Vực, nơi đó được xưng là tử địa đối với nhân loại. Còn giáp giới Cấm Vực và Ốc Cổ vực lại là Vạn Đoạn Triết Cốc nổi danh hung tàn, thật ra cho đến thời điểm này vẫn không có người nào có khả năng xác định Vạn Đoạn Triết Cốc là bộ lạc cấp mấy."

Vừa nghe nhắc tới Vạn Đoạn Triết Cốc, Sở Mộ cảm thấy rất là nghi hoặc, tại sao cao thủ nhân loại không động thủ tiêu diệt hết bộ lạc hung tàn sinh sống ở trong đó? Dù sao mỗi lần Chập Hoang bộc phát đã gây ra tổn thất rất lớn đối với những thành trì gần đó.

Thế là Sở Mộ quay sang hỏi thăm Ly lão nhi về chuyện này.

"Tiêu diệt Thiên Ma Trùng? Không thể nào, ngươi biết thiên địch của Thiên Hạ Cảnh là cái gì không?"

Ly lão nhi mỉm cười mị mị, hai mắt híp lại thành một đường vòng cung vô cùng gian trá.

"Chẳng lẽ là Vạn Đoạn Triết Cốc?"

Sở Mộ kinh ngạc hỏi lại.

Ly lão nhi lắc lắc ngón trỏ, mở miệng nói:

"Vạn Đoạn Triết Cốc có quy mô cấp bộ lạc, không thể nào đánh đồng với địa cảnh của nhân loại. Để ta lấy ví dụ cho ngươi dễ hiểu, Thiên Hạ Cảnh là một quốc gia, như vậy Ốc Cổ thành chính là quan ải giao giới của quốc gia này với một lãnh địa khác, tác dụng chính là dùng để bảo vệ biên cương."

Cái gọi là một lãnh địa khác chính là đế quốc Trùng hệ khiến cho vô số cao thủ Thiên Hạ Cảnh nghe thấy là tái xám mặt mày. Bởi vì Thiên Ma Trùng là chủng tộc Thống trị giả của đế quốc Trùng hệ, cho nên còn được nhân loại chúng ta gọi là Thiên Ma Trùng đế quốc. Diện tích đế quốc Trùng hệ bao trùm từ Cấm Vực xuyên qua tận cực bắc, rộng lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi. Thậm chí còn muốn khổng lồ hơn Thiên Hạ Cảnh vài lần."

"Mà đế quốc Trùng hệ khổng lồ đó thiết lập quan ải tại vị trí giáp giới biên cảnh với nhân loại chúng ta, chính là Vạn Đoạn Triết Cốc. Đồng thời dùng bộ lạc Thiên Ma Trùng làm lực lượng nòng cốt."

Ly lão nhi chậm rãi tường thuật đoạn bí văn kinh tâm động phách, nhưng giọng nói lại nhẹ nhàng như mấy lão già kể chuyện xưa hay gặp trên đường phố.

Tuy nhiên, mỗi câu mỗi chữ phun ra từ miệng Ly lão nhi lại khiến cho Sở Mộ vô cùng kinh hãi.

Ban đầu nghe nói đến Vạn Đoạn Triết Cốc, Thiên Cốc và Vạn Cốc đã là địa phương nhân loại không dám giao tiếp.

Nhưng mà Sở Mộ không nghĩ tới chính là Vạn Đoạn Triết Cốc nghe rợn cả người lại là quan ải của đế quốc Trùng hệ tại phía bắc Cấm Vực.

Như vậy đế quốc Trùng hệ bao trùm xuyên suốt Cấm Vực đến tột cùng khổng lồ cỡ nào?

"Trên bản đồ của nhân loại các ngươi có đánh dấu một vầng trăng khuyết nằm ngang đại lục."

"Tây giới là vị trí góc trái mặt trăng."

"Phía tây bắc Tây giới là Hằng Hải mênh mông, chính bắc là đế quốc Trùng hệ khổng lồ, tây nam là đầm lầy phía tây tiếp giáp Cấm Vực, chính đông là thế giới nhân loại."

"Ba mặt đều là Cấm Vực do Hồn sủng hoang dã chiếm cứ, Tây giới có thể không đặc thù? Phía tây bắc là Yểm Ma cung trấn giữ, phía bắc là Đại Sở thế gia, mặt tây nam không ai quản, miễn cưỡng có một cái Nam Tông bé tẻo teo."

"Thiếu chủ đang đứng trên lãnh thổ Tây vực vốn nên đổi tên thành Tây Nam vực mới đúng. Chỉ có điều lúc ban đầu nhân loại phía tây phát triển đến Thất Sắc thành mới ngừng lại xây dựng thành trì, sau này mới gọi là Tây vực. Thật ra Tây vực - Thất Sắc thành chính là điểm giới hạn tiếp xúc với Cấm Vực. Bởi vì Man Sơn bộ lạc sinh sống tương đối đàng hoàng, bộ lạc đầm lầy phía tây cũng ít khi phát sinh xung đột, không có hung tàn như Hằng Hải và Vạn Đoạn Triết Cốc, vì thế địa phương này mới lộ vẻ thanh thản như thế."

"Vùng đất tây nam Tây giới an nhàn đã lâu rồi, hiện tại đã không có thế lực nào phòng thủ. Nếu như bộ lạc đầm lầy phía tây chỉ đến vì Linh nguyên, vậy thì chỉ có Thất Sắc thành gặp hoạ. Nhưng nếu bộ lạc đầm lầy phía tây dã tâm bừng bừng, muốn thuận tiện nuốt trọn Tây giới, sợ rằng cả khu vực nam bộ Tây giới sẽ triệt để luân hãm, bởi vì khu vực nam bộ Tây giới không có bất kỳ lực lượng nào đủ sức ngăn cản bộ lạc cấp ba xâm lược."

Ly lão nhi tiếp tục giải thích.

"Nghiêm trọng như thế?"

Sở Mộ kinh ngạc hỏi lại.

Vốn là Sở Mộ nghĩ rằng lãnh thổ Thất Sắc thành bị nuốt đã kinh khủng lắm rồi, cho dù bộ lạc Hồn sủng gây họa nhiều lắm chỉ ảnh hưởng một vài địa phương chung quanh Tây vực, hơn nữa quy mô lan rộng cũng không lớn. Nhưng hắn không có ý thức được trận Tai Hoang này lại có thể tiêu hủy một nửa lãnh thổ Tây giới, nếu chuyện đó thật sự xảy ra, vậy thì nhân loại đúng là lâm vào tai ương nghiêm trọng.

"Chờ tin tức đi, đoán chừng cũng sắp có kết quả rồi. Thiếu chủ muốn chiếm lấy mỏ Linh nguyên ngoại trừ tranh đoạt với Yểm Ma cung, La Vực môn, Đại Sở thế gia, Thương Minh, còn có bộ lạc cấp ba đầm lầy phía tây nữa."

"Thế lực nhân loại còn dễ nói, hoàn toàn có thể thương lượng đưa ra giải pháp chu toàn. Thiếu chủ chỉ cần gửi tin tức đến mấy vị Hồn Hoàng trước kia có ý kết giao với ngươi, ngỏ ý chia cho bọn họ một ít hoa hồng tượng trưng. Lấy thân phận thiếu chủ Hồn Điện và tiềm lực của ngươi khẳng định sẽ được ủng hộ hết mình."