Đến cảnh thứ tám hầu như không còn cao thủ bình thường nữa rồi. Tỷ lệ những thanh niên cường giả chạm mặt nhau rất cao, cho nên trong đoạn thời gian này, khu vực Thiên Thọ sơn sẽ xuất hiện rất nhiều trận đấu kịch tính.
Thiên Thọ sơn không phải là Mê giới, nó là một ngọn núi phía bắc Thiên Hạ thành, ngọn núi này cao năm ngàn thước, thế núi dựng đứng sừng sững đâm thẳng vào trong mây, diện tích rộng lớn, khe núi, vực sâu, hang động cũng nhiều tạo ra các loại địa hình phức tạp và kỳ lạ. Không ít Hồn sủng sư lớn tuổi thường lựa chọn Thiên Thọ sơn làm nơi ẩn cứ.
Thiên Thọ sơn có một dòng Ôn Tuyền (suối nước nóng) cực kỳ nổi danh, đến mùa mưa có thể nhìn thấy hơi nước mờ mịt bốc lên cao, xen lẫn vào mây mù vẽ ra một bức tranh tráng lệ và hoa mỹ đậm tính nhân văn.
Nghe nói trong núi còn có một số loại Hồn sủng hiếm thấy sinh sống, chúng nó thường xuyên di chuyển nên rất khó phát hiện. Cho dù cố ý tìm kiếm cũng phải bỏ ra thời gian rất lâu mới có cơ hội nhìn thấy, nhưng vấn đề bắt sống được hay không còn phải dựa vào vận khí.
Thật ra Thiên Thọ sơn không phải là một ngọn núi, mà bao gồm bốn núi chia ra bốn hướng Đông Tây Nam Bắc tổng hợp mà thành. Mỗi ngọn núi đều có vách đá nham thạch và khe sâu cách trở, ngoại trừ phương pháp leo lên đỉnh núi rồi bay qua, ngoài ra không có lối đi nối thông nào khác.
Bậc thang thứ hai đột phá cảnh chính là khu vực Đông sơn của Thiên Thọ sơn. Đông sơn là ngọn núi nằm ở cực đông Thiên Hạ thành, địa thế giống như một con rồng uốn lượn, khoảng cách đầu rồng và đuôi rồng kéo dài liên miên bất tuyệt lên tới hàng trăm dặm.
Sau khi Thiên Thọ sơn được tuyển chọn làm địa phương đột phá cảnh thứ tám liền biến thành khu vực phong tỏa. Bởi vì cảnh thứ bảy phát sinh sự kiện sát thủ, lần này ban tổ chức cho tăng thêm nhân thủ, thậm chí phái một đội hộ vệ thường xuyên cưỡi Dực hệ Hồn sủng tuần tra quanh Thiên Thọ sơn, phòng ngừa bất kỳ trường hợp nào nằm ngoài dự tính, khả năng người ngoài lọt vào cơ hồ bằng không.
Trước khi đột phá cảnh bắt đầu, giám sát viên đã phân ra một đám nhân mã tiến hành dọn dẹp khắp Thiên Thọ sơn, chỉ đến khi đã xác nhận không có cá lọt lưới mới cho phép đại hội tranh tài tiếp tục.
Hết thảy mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, Thiên Thọ sơn trở thành cấm địa. Đến thời gian cảnh thứ tám diễn ra sẽ có giám sát viên lần lượt đưa tuyển thủ tiến vào Thiên Thọ sơn.
Sở Mộ đau khổ suy nghĩ mấy ngày cũng không có đáp án. Tại thời điểm cách ba ngày trước khi bắt đầu cảnh thứ tám, giám sát viên vẫn không tiết lộ cho tuyển thủ biết làm cách nào để đột phá cảnh thứ tám. Hắn phải làm gì trong Thiên Thọ sơn để hoàn thành nhiệm vụ đây?
"Bọn họ làm như vậy tương đương với cung cấp cho tất cả tuyển thủ một khu vực săn bắn rộng lớn, sau đó để cho tuyển thủ ở tranh đấu lẫn nhau."
Diệp Hoàn Sinh phát biểu ý kiến của mình.
"Không thể, ban tổ chức không thể nào dùng tàn nhẫn phương thức như vậy để phân loại, nếu làm như vậy sẽ có rất nhiều người mất mạng. Các thế lực lớn cương quyết không cho phép tình huống đó phát sinh, dù sao bên trong đám tuyển thủ cũng có con cháu, đệ tử bọn họ mà."
Diệp Khuynh Tư lập tức phủ định kiến nghị này.
Bản thân Sở Mộ cũng không tìm được nguyên nhân, ngày mai đã bắt đầu thi đấu nhưng một chút đầu mối cũng không có. Nếu như không có mục tiêu thì làm sao đột phá cảnh chứ?
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Cảnh thứ tám rốt cuộc bắt đầu.
Tùy theo thành tích xông qua cảnh thứ bảy của đám tuyển thủ và độ khó lựa chọn của từng người. Các giám sát viên được phân công đưa bọn họ tới những khu vực không giống nhau.
Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư đều là bậc thang thứ hai và lựa chọn độ khó giành lấy vinh quang cao nhất. Vì thế hai người và một đám tuyển thủ Hồn Điện chạy theo giám sát viên đi tới Đông sơn.
Trước khi tiến vào Thiên Thọ sơn, giám sát viên đưa cho mỗi tuyển thủ một bình dược tề có mùi hương đặc thù.
Một khi mở bình dược tề ra thì giám sát viên ở gần nhất ở chạy tới trong vòng năm phút, sau đó mang tuyển thủ đó rời khỏi Thiên Thọ sơn, có thể nói bình dược tề này chính là tín hiệu tuyển thủ lựa chọn từ bỏ cuộc thi.
"Ban tổ chức cung cấp đồ vật này cho mỗi tuyển thủ đã chứng minh đột phá cảnh thứ tám tương đối nguy hiểm."
Diệp Khuynh Tư cất bình dược tề vào trong không gian giới chỉ, thấp giọng nói.
"Chỉ là cố lộng huyền hư mà thôi." Sở Mộ cười cười gian tà.
Không chỉ có Sở Mộ hoàn toàn mù tịt phương pháp đột phá cảnh, những đám tuyển thủ khác vốn cũng không hiểu ra sao, cứ thế mơ mơ hồ hồ tiến vào Thiên Thọ sơn. Nhưng mà bất kể bọn họ hỏi cái gì, giám sát viên vẫn cương quyết không tiết lộ tin tức, chỉ im lặng đưa bọn họ vào núi là xong.
"Thời điểm diễn ra Thiên Hạ Quyết lần trước, cảnh thứ tám có tỉ lệ tử vong rất cao. Thậm chí có một lần tỉ lệ tử vong và đào thải gần như là 1-1, nói cách khác nếu không đột phá cảnh thành công thì một nửa trong đó sẽ chết."
Thiếu chủ Phương Trạch mỉm cười nhàn nhạt nhìn thoáng qua Sở Mộ.
"Tại sao ban tổ chức lại có thể đưa ra phương án thi đấu tàn nhẫn như vậy?"
Đình Lan nghe thế cũng phải kinh ngạc, hai mắt trợn tròn nhìn thiếu chủ Phương Trạch, bộ dạng rõ ràng là không hề tin tưởng. Đọc Truyện Online Tại
"À, không kỳ quái, không kỳ quái chút nào. Từ trước tới giờ Thiên Hạ Quyết vẫn luôn tàn khốc như thế, nếu sợ chết cứ mở bình dược tề ra thật sớm, nhanh chóng rút lui khỏi đợt tranh tài là được."
Hồn Điện Ly Triển tựa lưng vào một khối nham thạch, giọng nói tương đối bình tĩnh.
Lúc trước Ly Triển cũng là tuyển thủ nhận nhiệm vụ xuyên giới, hắn chính là người giành được vinh quang cao nhất đột phá cảnh thứ bảy.
Trong quãng thời gian này, Ly Triển vẫn không có thể hiện thực lực chân chính của mình, mãi cho đến khi tên của hắn xuất hiện trên Thiên Hạ bảng vinh quang cao nhất thì vô số người mới kinh ngạc bàn luận. Không ngờ rằng Hồn Điện vẫn còn ẩn tàng một cường giả tại bậc thang thứ hai.
"Các ngươi có biết chúng ta làm thế nào đột phá cảnh thành công hay không? Chẳng lẽ là tất cả tuyển thủ tàn sát lẫn nhau?" Sở Mộ mở miệng hỏi.
Một nửa thanh niên cao thủ bậc thang thứ hai của Hồn Điện đều tới Thiên Thọ sơn đột phá cảnh, trong đó thực lực mạnh nhất là thiếu chủ Phương Trạch.
Kế tiếp là đệ đệ Ly Ngân - Ly Triển bỗng nhiên bộc phát thực lực làm chấn động Thiên Hạ thành. Sau đó là Đình Lan và bốn gã thanh niên cao thủ mà Sở Mộ chưa từng gặp qua lần nào.
Sở Mộ không nhận ra bọn họ, chỉ thỉnh thoảng nhìn thấy tên mấy người này trong những cảnh trước, rõ ràng bốn người này là cao thủ Hồn Điện cố ý ẩn giấu.
Triệu Thừa và Triển Hoành cũng là cao thủ nổi danh tại Hồn Điện nhưng đã bị đào thải tại cảnh thứ bảy, thế mà bốn người này vẫn còn đi tới bây giờ đã chứng minh thực lực vô cùng cụ thể rồi.
Ngoại trừ những người này ra, thế lực Hồn Điện còn có mười mấy thanh niên cao thủ tham gia đột phá cảnh ở Thiên Thọ sơn, tổng cộng có chừng hai mươi người.
Từ số lượng thành viên Hồn Điện tham gia cảnh thứ tám đã cho thấy số lượng tuyển thủ dự thi đã giảm xuống trên phạm vi lớn. Những người có thể đi tới cảnh này không thể nghi ngờ đều là thanh niên cường giả trăm người chọn một, thậm chí là ngàn người chọn một.
"Cảnh thứ tám trước kia cũng giống như vậy, ban tổ chức không nói cho tuyển thủ biết phương pháp đột phá cảnh thành công, các tuyển thủ phải tự mình tìm hiểu. Đây cũng là khảo nghiệm tố chất đủ loại phương diện dành cho tuyển thủ, không phải có Hồn sủng cường đại là một đường càn quét như trước. Những người nào cho rằng ban tổ chức ám chỉ chém giết lẫn nhau thì cứ việc, chúng ta cứ việc ngồi không hưởng lợi thôi. Phương Trạch thiếu chủ, ngài cảm thấy thế nào?"
Ly Triển nói.
"Binh đến tướng ngăn, từ từ cũng mò ra đáp án thôi, không cần phải lo lắng."
Thiếu chủ thứ tám Phương Trạch mỉm cười vô cùng sáng lạn.
Đúng là mạnh đến trình độ như hắn đã không cần suy nghĩ quá nhiều.