Đợt công kích thứ ba, móng vuốt của mười đoạn Phố Lang chuẩn quân chủ kéo dài từ trên đầu Chiến Dã xuống tận dưới đuôi, máu thịt bắn ra tung tóe, xương cốt lành lạnh lộ ra ngoài không khí. Cảnh tượng kinh khủng này khiến cho mọi người nín thở ngưng thần, sợ rằng chiến thú Mặc Dã sẽ bị giết chết tàn nhẫn.
Nhưng mà Chiến Dã vẫn cứ đứng lên trong ánh mắt kinh hãi của mọi người.
Không có bất kỳ người nào nghĩ tới Mặc Dã lại có thể đứng lên khi thân thể bị thương tổn trầm trọng như thế, điều này cần phải có sinh mệnh lực ương ngạnh và tinh thần chiến đấu ngoan cường tới mức nào đây?
"Rống rống!"
Tuy rằng Chiến Dã bị thương nhưng ý chí chiến đấu bất khuất không ai bì nổi, lập tức gầm thét khiêu khích mười đoạn Phố Lang chuẩn quân chủ. Cặp mắt nó bốc cháy hỏa diễm mãnh liệt, máu tươi trên người chỉ có tác dụng làm cho nó càng thêm điên cuồng.
Chiến Dã tồn tại là vì chiến đấu, từ trước tới giờ vẫn luôn đối mặt với địch nhân mạnh hơn gấp mấy lần, nhưng chưa có địch nhân nào giết nổi bất tử Chiến Dã.
Một vòi máu tươi bắn thẳng lên cao nhìn thấy mà giật mình kinh hãi, có lẽ đây là cảnh tượng thảm thiết nhất trong cả cuộc đời bọn họ.
Mười đoạn Phố Lang công kích lần thứ tư.
Lần này mấy vạn người thấy chiến thú Mặc Dã bị đánh bay ra xa vài trăm thước, tới gần phạm vi hàng rào bảo vệ chiến trường mới rớt xuống, sau đó thân thể nó ma sát với mặt đất tóe ra tia lửa đỏ rực và mùi máu tanh nồng, cuối cùng Mặc Dã nằm yên bất động tại chỗ. Tâm tình mọi người theo đó cũng căng thẳng hẳn lên.
Máu tươi tuôn trào lâm ly bi đất, xương cốt cơ hồ vặn gãy gần hết, thực lực chênh lệch suốt bốn cấp bậc, cho dù tính mạng ương ngạnh cũng không thể nào tiếp tục tái chiến.
"Đây là một đầu Hồn sủng có sinh mệnh lực mạnh đến mức làm người ta phải kinh ngạc, ý chí chiến đầu lại càng đáng nể. Nhưng mà chiến đấu vẫn phải kết thúc." Vũ điện chủ thở dài một hơi tiếc nuối.
Mấy vị tiền bối Hồn Điện ngồi chung quanh Vũ điện chủ cũng lộ vẻ tiếc hận, lão Linh sư từng trị liệu cho Sở Mộ chậm rãi nói:
"Tinh thần có thể khen, lần này coi như là một trở ngại đối với hắn, tin tưởng sáu năm sau, hắn sẽ một mình một người càn quét Thiên Hạ Quyết."
Trọng tài chính là một vị cung chủ danh hiệu cấp mười của Hồn sủng cung, lúc này hắn đã đứng lên ra thủ thế ám hiệu cho các giám sát viên chuẩn bị xuất thủ ngừng chiến.
Sở Mộ bày ra nghị lực làm cho vị cung chủ Hồn sủng cung có chút thán phục, hắn không hi vọng người thanh niên có tín niệm kiên định này xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Cho nên lúc ban đầu, hắn mới khuyên bảo người trẻ tuổi này bỏ qua tranh tài, hắn sẽ trước tiên ra lệnh cho giám sát viên giải cứu.
Mấy vạn người ngồi trên khán đài đồng loạt im lặng, một nửa trong số đó bắt đầu đứng lên.
Những người đang đứng thì bắt đầu tiến hành di chuyển, rời khỏi sân thi đấu có phần nóng bức này.
Sở Mộ không có kiên trì được bao nhiêu phút, tất cả mọi người tính toán sơ bộ có lẽ chỉ trên dưới hai phút mà thôi.
"Ngao ô ô ô!"
Sau khi mười đoạn Phố Lang xác nhận chiến thú Mặc Dã nhỏ yếu đã tử vong liền chuyển tròng mắt hung tàn khóa định Dạ Lôi Mộng Thú đang ở trên không trung.
Bỗng nhiên đầu Phố Lang hung hãn này xông lên.
Không vực độ cao năm mươi thước lập tức xuất hiện từng đạo Lang Ảnh kéo dài lên trên, đầu Phố Lang này rốt cuộc phát động công kích đối với Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú.
Tốc độ Phố Lang công kích cực nhanh, tựa như một luồng hư ảnh mờ ảo thoáng cái đã xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ.
"Mau … mau từ bỏ đấu thú!"
Sắc mặt Đình Lan đã tái nhợt rồi, vội vàng kêu lên thất thanh.
Đình Lan không rõ tại sao Sở Mộ quyết định chiến đấu như vậy, đến tột cùng liều mạng có ý nghĩa gì không? Chẳng lẽ tính mạng Hồn sủng không trọng yếu bằng phần thưởng vinh quang?
Diệp Khuynh Tư cắn chặc hàm răng, nội tâm của nàng đã có vô số lần muốn lên tiếng bảo Sở Mộ ngừng chiến đấu.
Mười đoạn Phố Lang chuẩn quân chủ rất khó đối phó, ngoại trừ chiến thú Mặc Dã có thể ngăn cản, những Hồn sủng khác bao gồm cả bản thân Sở Mộ đều có thể bị miểu sát trong chớp mắt. Vinh quang có thể đạt được không sớm thì muộn, nhưng mất đi tính mạng chính là vĩnh viễn. Cái được cái mất vô cùng rõ ràng, nàng không thể nổi tại sao hắn vẫn chấp nhất chiến đấu.
"Dạ Vũ."
Sở Mộ có đầy đủ thời gian lên tiếng bảo ngừng đấu thú, nhưng mà hắn lại dùng thời gian này để hạ lệnh Dạ Lôi Mộng Thú né tránh một kích trí mạng của Phố Lang.
"Xẹt!"
Lang Ảnh phá vỡ không gian lao tới nhanh như chớp, một đạo trảo nhận sắc bén hiện lên làm cho lòng người không rét mà run.
Một tầng hắc ám bao phủ không vực, một dòng máu tươi phun trào như suối rồi hóa thành cơn mưa đỏ rực rơi xuống mặt đất. Dạ Lôi Mộng Thú đã thi triển kỹ năng né tránh, mặc dù có lĩnh vực Ti Dạ hỗ trợ, nhưng ở tình huống thực lực chênh lệch bốn cấp bậc, nó không thể nào né tránh hoàn toàn, cuối cùng vẫn bị móng vuốt Phố Lang đánh trúng.
Từng giọt từng giọt máu tươi nhỏ tí tách từ miệng sâu hoắm, trong đó có máu của Dạ Lôi Mộng Thú và cả máu trong người Sở Mộ.
Phố Lang thi triển kỹ năng Lang Ảnh xẹt qua vị trí bụng Dạ Lôi Mộng Thú, vừa phá nát phần bụng Dạ Lôi Mộng Thú đồng thời còn cắt đứt một bên chân Sở Mộ.
Chỉ cần thừa nhận một lần công kích nữa, cho dù Dạ Lôi Mộng Thú hay là Sở Mộ nhất định sẽ bị mười đoạn Phố Lang xé nát.
"Hồn Điện - Sở Thần, bỏ qua chiến đấu đi, tính mạng của ngươi đang bị uy hiếp."
Rốt cuộc vị cung chủ Hồn sủng cung không thể trấn định nữa rồi, vội vàng dùng hồn niệm nói với Sở Mộ vừa mới bị thương.
Một chân Sở Mộ chảy máu điên cuồng nhưng hắn vẫn bình tĩnh dùng tay đè chặt miệng vết thương, cánh tay còn lại lấy dược tề chữa thương cấp tám ra đút vào miệng Dạ Lôi Mộng Thú.
Phố Lang công kích có hiệu quả Huyết Liệt, nếu không kịp thời cầm máu sẽ liên tục trào ra, đồng thời sinh mệnh lực sẽ giảm xuống cực nhanh.
Sau khi Dạ Lôi Mộng Thú phục dụng dược tề cấp tám, vết thương bị hiệu quả Huyết Liệt ảnh hưởng lập tức ngừng chảy máu. Nhưng mà công kích này đã gây thương tổn rất lớn, cho nên tốc độ Dạ Lôi Mộng Thú giảm xuống hơn một nửa. Chỉ cần Phố Lang công kích lần nữa là Dạ Lôi Mộng Thú chắc chắn mất mạng.
"Ta sẽ kiên trì đến cùng."
Sở Mộ bình thản trả lời vị trọng tài chính, trong cặp mắt vẫn đang bốc cháy ý chí chiến đấu mãnh liệt.
Sở Mộ chú ý đè đặt miệng vết thương trên chân mình, lòng bàn tay bỗng nhiên xuất hiện Huyết Viêm cao cấp dứt khoát đốt chín phần da thịt bị thương.
Sở Mộ đang ở giữa không trung, mấy vạn người tận mắt nhìn thấy Sở Mộ dùng Huyết Viêm cực nóng đốt cháy vết thương trên chân mình để cầm máu và tiêu độc.
Đây chính là Huyết Viêm cao cấp ngay cả Hồn sủng cũng không thể thừa nhận. Thế mà người thanh niên này cũng lười sử dụng dược tề chữa thương, vô cùng dứt khoát dùng Huyết Viêm điều trị. Bạn đang đọc truyện tại - http://Trà Truyện
Trong quá trình trị liệu cho Dạ Lôi Mộng Thú và bản thân mình, Sở Mộ hoàn thành một loạt động tác vô cùng thành thạo, cơ hồ vừa bị thương đã lựa chọn cách thức chữa thương điên cuồng này ngăn cản hiệu quả Huyết Liệt của Phố Lang.
Hành động này khiến cho người ta sởn cả tóc gáy, nhưng chính hắn lại có vẻ thản nhiên tùy ý như đi dạo hoa viên. Trên vạn người tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này không nhịn được khẽ rùng mình một cái, thậm chí có không ít người mặt mày tái nhợt y như chính mình đang chịu đựng Huyết Viêm đốt cháy vậy.
"Cái tên này… hắn có phải là người không? Cấp tám dược tề có mắc như vậy không chứ?"
Diệp Hoàn Sinh thấy vậy cũng hít vào một hơi rét lạnh.
Diệp Khuynh Tư sắp sửa cắn nát đôi môi rồi, trong lòng đã sinh ra vô cùng vô tận oán khí, cho dù hắn chịu được nhiệt độ cực nóng cũng không thể hành hạ thân thể của mình như vậy nha! Chính hắn không đau, nhưng lòng Diệp Khuynh Tư lại tê tái.