"Sở Mộ, ta sẽ hóa giải kỹ năng của hắn, ngươi tìm biện pháp cứu viện ca ca của ta."
Diệp Khuynh Tư dùng hồn niệm nói với Sở Mộ.
Sở Mộ khẽ gật đầu, ra chỉ lệnh cho Chiến Dã tập trung vào Bạo Huyết Uyên Thú, bản thân mình thì gọi Dạ Lôi Mộng Thú trở về. Sau đó hắn nhảy lên trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú chạy vòng sang hướng khác.
Một đoạn chú ngữ kỳ lạ dần dần hoàn thành, Diệp Khuynh Tư đứng dưới ánh trăng phất tay tới trước, một luồng ánh sáng hoa lệ từ trong lòng bàn tay của nàng phóng về phía Bạo Huyết Uyên Thú tràn đầy huyết khí hung bạo.
Luồng ánh sáng nhu hòa hóa thành Nguyệt Hoa Miện (vương miện ánh trăng hình bông hoa) lặng lẽ khuếch tán, phạm vi năng lượng bao trùm quá rộng lớn cơ hồ không thể né tránh. Bạo Huyết Uyên Thú chưa kịp cho ra phản ứng đã bị bao phủ hoàn toàn.
Diệp Khuynh Tư buông thả kỹ năng này không có bất kỳ tính công kích nào, thậm chí có thể nói là kỹ năng phụ trợ. Bởi vì luồng ánh sáng nhu hòa đó có thể hóa giải nội tâm tàn bạo trong đầu Hồn sủng.
Mà kỹ năng này thi triển trên người Bạo Huyết Uyên Thú lại biến thành hiệu quả mặt trái vô cùng xảo diệu, bởi vì một khi nội tâm cuồng bạo của Huyết Thú "được trấn an" thì lực lượng của nó cũng giảm xuống. Trầm Dịch Thành sử dụng kỹ năng Cuồng Hóa gia trì cho Bạo Huyết Uyên Thú Thị Huyết Cuồng Hóa sẽ trực tiếp mất tác dụng.
Bạo Huyết Uyên Thú thông qua Thị Huyết Cuồng Hóa tăng cường lên tới chín đoạn bốn giai, nhưng còn chưa thi triển bất kỳ một kỹ năng công kích nào đã bị Diệp Khuynh Tư sử dụng kỹ năng tinh thần hóa giải trực tiếp đánh rớt trở về chín đoạn một giai.
Trầm Dịch Thành Thấy một màn như vậy sắc mặt lập tức đen thui rồi.
Kỹ năng Thị Huyết Cuồng Hóa tiêu hao không ít hồn lực của hắn, kết quả lại bị Diệp Khuynh Tư tiêu trừ hiệu quả cường hóa, x trong lúc nhất thời tinh thần hắn tức giận cùng cực, trầm giọng nói với Diệp Khuynh Tư:
"Nếu ngươi đã không chịu hàng phục ta, vậy thì đừng trách ta giết ca ca phế vật của ngươi."
Trầm Dịch Thành lại niệm chú ngữ một lần nữa, lần này đối tượng thi triển chú ngữ chính là Diệp Hoàn Sinh đã vô lực phản kháng. Bây giờ Diệp Hoàn Sinh không có bất kỳ bảo vệ nào, chỉ cần trúng một kỹ năng cấp tám đánh trúngthì Diệp Hoàn Sinh chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
"Động thủ."
Sở Mộ ngồi trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú vung tay ra hiệu cho đám Điện vệ ẩn núp gần đó hành động.
Bên cạnh bãi phế tích là bốn gã Điện vệ khống chế Yêu Linh Hồn sủng ẩn giấu thân hình từ rất lâu rồi, nhìn thấy đầu lĩnh truyền đạt mệnh lệnh liền phát động kỹ năng Yêu Linh, trực tiếp công kích thế giới tinh thần của Trầm Dịch Thành.
Trầm Dịch Thành hiển nhiên là không có nhận ra bốn gã thành viên Hồn Điện ẩn núp gần đó, nhất thời bất ngờ rơi vào thế bị động, vội vàng cắt ngang chú ngữ của mình rồi dùng hồn niệm thủ hộ linh hồn. Nguồn: http://Trà Truyện
"Tiếp tục công kích."
Sở Mộ phát ra mệnh lệnh lần nữa.
Bốn gã Điện vệ có thực lực không yếu, Hồn sủng công kích cũng tương đối uy hiếp đối với đám người Trầm Dịch Thành, vì thế Trầm Dịch Thành và thủ hạ cố gắng chống đỡ, phòng tuyến cuối cùng đã lung lay sắp đổ.
"Hí!"
Bốn gã Điện vệ kéo dài thời gian ra một chút, Sở Mộ đã tranh thủ thời cơ thúc dục Dạ Lôi Mộng Thú tiến vào phạm vi năm mươi thước, Ma Thụ chiến sĩ đi tiên phong che chở, bảo vệ Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú xuyên qua lĩnh vực do Ma Quỷ Đằng khống chế.
"Ti Dạ."
Sở Mộ nói với Dạ Lôi Mộng Thú.
Hai tròng mắt Dạ Lôi Mộng Thú nhanh chóng biến hóa, lực lượng hắc ám dần dần mạnh mẽ hơn che phủ cả ánh trăng. Gần một nửa chiến trường đã biến thành lĩnh vực Ti Dạ hoàn toàn không có ánh sáng.
Tám đoạn cao giai Dạ Lôi Mộng Thú ở bên trong phạm vi Ti Dạ ảnh hưởng sẽ tăng cường thực lực lên một cảnh giới, trừ phi Trầm Dịch Thành có một con chín đoạn quân chủ khác. Nếu không tuyệt đối không có biện pháp nào ngăn cản Dạ Lôi Mộng Thú.
"Tả Tiêu, ngăn hắn lại."
Dưới hoàn cảnh tối thui như thế, Trầm Dịch Thành đã mất đi năng lực thị giác, sử dụng hồn niệm tìm kiếm cũng không bắt được tung tích Sở Mộ. Nhưng hắn biết Sở Mộ đang đến gần, cho nên bối rối kêu gọi đồng bọn hỗ trợ.
Sở Mộ có thể thông qua thần thức của Dạ Lôi Mộng Thú thấy rõ hoàn cảnh xung quanh. Dạ Lôi Mộng Thú tiếp tục thi triển kỹ năng Dạ Vũ xuyên qua đám thủ hạ của Trầm Dịch Thành phòng ngự, xuất hiện ở bên cạnh Trầm Dịch Thành vô cùng quỷ dị.
Ở khoảng cách quá gần thế này, Trầm Dịch Thành hiển nhiên cảm thấy Sở Mộ tồn tại. Bản thân hắn phản ứng rất nhanh, ngay khi Sở Mộ - Dạ Lôi Mộng Thú phát động công kích tinh thần liền ra lệnh cho Ma Quỷ Đằng kịp thời quấn lấy thân thể mình lướt ngang mười mấy thước tránh né Dạ Lôi Mộng Thú công kích.
"Vụt!"
Sở Mộ đang định đuổi theo bỗng nhiên thấy một thân ảnh màu đen xuất hiện ở trước mặt hắn, trong hoàn cảnh tối đen này vẫn có thể thấy được hai tròng mắt lạnh như băng của đối thủ.
"Xâm nhập trận doanh kẻ địch, lá gan cũng không nhỏ."
Hạ Cung - Tả Tiêu nở nụ cười tàn bạo, Sát Tinh Linh buông thả sát khí nồng đậm tùy thời sẽ có thể phát động công kích trí mạng đối với Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú.
"Dạ, ngươi đối phó bọn họ."
Sở Mộ tung mình nhảy xuống rồi thi triển kỹ năng Ma Mị Ảnh.
Thân thể Sở Mộ biến thành mấy đạo hư ảnh tựa như u linh, hai chân chưa kịp chạm đất đã lướt xuyên qua Tả Tiêu và Hồn sủng của hắn.
Lúc trước Sở Mộ không có thi triển hồn kỹ chính là vì lưu lại hồn lực sử dụng vào những thời khắc mấu chốt như thế này.
Tả Tiêu không có lường trước một gã Hồn sủng sư lại có thể thi triển kỹ năng quỷ mị như vậy, trong lúc kinh ngạc thì đối phương đã bay ra xa. Đợi đến khi hắn phát ra chỉ lệnh với Sát Tinh Linh thì Dạ Lôi Mộng Thú đã phóng ra kỹ năng tinh thần đánh tới.
Trầm Dịch Thành thông qua Ma Quỷ Đằng tiến hành di động, tốc độ mau hơn nữa cũng không thể nào so sánh với Sở Mộ đã sử dụng Ma Mị Ảnh. Chỉ chốc lát sau, thân ảnh Sở Mộ lại xuất hiện ở trước mặt Trầm Dịch Thành một lần nữa.
Trầm Dịch Thành cả kinh trong lòng, từ khí thế nhìn lại rõ ràng là hồn niệm đối phương cao hơn mình. Nếu rơi vào tình thế Hồn sủng sư giao đấu tinh thần thì Trầm Dịch Thành căn bản không phải là đối thủ của người thanh niên này.
Nhưng mà Trầm Dịch Thành lại dự tính sai lầm một lần nữa, khi hắn chuẩn bị sử dụng kỹ năng Phong Long Triền đánh văng Sở Mộ ra ngoài liền hoảng sợ phát hiện cái tên Hồn sủng sư này lấy tốc độ cực nhanh xuất hiện ở gần mình. Cánh tay bốc cháy ma diễm giơ tới trước, một loạt động tác được hoàn thành với tốc độ kinh người, đã vượt qua một vài Thú hệ Hồn sủng rồi.
Một gã Hồn sủng sư dưới tình huống không có thi triển bất kỳ hồn kỹ nào lại đạt tới tốc độ và lực lượng như vậy. Trầm Dịch Thành nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới vấn đề này, trong lúc nhất thời hoảng loạn rơi vào trạng thái ngây dại, hoàn toàn không ngờ được lần này mình gặp phải một tên quái vật biến thái như thế.
"Cẩn thận Yêu Linh của Trầm Dịch Thành."
Diệp Hoàn Sinh cố hết sức hét lớn một tiếng, vừa dứt lời thì một luồng tinh thần lực cường đại bắn thẳng vào đàua Diệp Hoàn Sinh, xém chút nữa đã đánh hỏng tinh thần hắn.
Diệp Hoàn Sinh không có cách nào thi triển hồn kỹ là bởi vì Yêu Linh của Trầm Dịch Thành vẫn luôn khống chế gắt gao. Bây giờ một mình Sở Mộ đánh tới chẳng phải là trực tiếp đâm vào vào trảo của con Yêu Linh cường đại này sao?
"Vụt vụt!"
Sở Mộ nghe thấy tiếng hét cảnh báo cũng hoảng sợ trong lòng, không nghĩ tới Trầm Dịch Thành giảo hoạt tới mức này. Dưới tình huống rơi vào tình thế hạ phong vẫn âm thầm giấu diếm Yêu Linh ở bên cạnh mình.
Trên người Trầm Dịch Thành có mặc hồn giáp, công kích cấp chín trở xuống không thể nào giết nổi hắn, kỹ năng Mẫn Tâm lại hao phí chút ít thời gian.
Sở Mộ biết không thể nào giết chết Trầm Dịch Thành trong thời gian ngắn ngủi, lập tức dựa vào lực lượng cánh tay trực tiếp đánh bay Trầm Dịch Thành về phía trảo nhận của Yêu Linh.
Đầu Yêu Linh kia nhanh chóng thu hồi móng vuốt, chuyển thành tá lực giúp cho chủ nhân của mình giảm xóc rồi đưa hắn xuống đất.
Sở Mộ nhân cơ hội này nắm lấy Diệp Hoàn Sinh, vội vàng niệm lên một đoạn chú ngữ.