Sủng Mị

Chương 366: Giết rắn trong chậu

Lam Thực Trùng Quái không phải hoàn toàn sợ nước, nếu thể lực đầy đủ thì chúng nó vẫn có thể bơi qua bơi lại trong nước. Chẳng qua là chúng nó không có cách nào hô hấp giống như Thủy hệ Hồn sủng.

Dòng nước chảy vào mạnh mẽ dìm ngập con Lam Thực Trùng Quái kia chìm xuống dưới dáy, nó dần dần mất đi khí lực bỏ mặc cho dòng nước cuốn trôi đi.

Không bao lâu sau, con Lam Thực Trùng Quái kia chợt giật giật mấy cái, lần này từ đầu cho đến tứ chi bỗng nhiên xuất hiện tình trạng tan rã thành tro bụi. Nguồn truyện: Trà Truyện

"Phốc phốc!"

Lượng dưỡng khí cho Lam Thực Trùng Quái hô hấp càng lúc càng ít, một vài con Lam Thực Trùng Quái nhỏ hơn bởi vì thiếu thốn dưỡng khí đã vô cùng suy yếu không có sức lực bám trụ, từ trên vách tường rơi xuống dòng nước cuồn cuộn.

Vẫn là giãy dụa trong dòng nước một lát, vẫn là ánh mắt lạnh lùng của đồng bọn. Những con Lam Thực Trùng Quái này chết đuối dưới nước rất nhanh.

"Tê tê tê!"

"Tê tê tê... tê tê xé!"

Cho dù Lam Thực Trùng Quái là Nô sủng trí tuệ cực thấp, nhưng đến tận lúc này cũng có một số ý thức được tương lai mù mịt của mình. Lúc này trong số hung vật còn sống sót bắt đầu trao đổi với nhau, hình như là dự định bỏ chạy ra khỏi nơi này.

Mực nước càng lúc càng dâng cao, cuối cùng cả thông đạo cơ hồ đã bị dòng nước lấp đầy lên tới đỉnh. Những con Lam Thực Trùng Quái chết đuối đã gần năm mươi, cuối cùng số Lam Thực Trùng Quái còn sống sót cũng bắt đầu sợ hãi, liên tục kêu lên kinh hoảng.

Rốt cuộc chúng nó đã biết nếu tiếp tục lưu lại chỗ này nhất định là phải chết. Cả đám lập tức quyết định tiến hành chạy trốn.

"Ào ào ào!"

Tất cả Lam Thực Trùng Quái nhảy vào trong nước, dựa vào trong khoảng thời gian này đã tương đối hiểu rõ dòng chảy, bọn chúng lựa chọn vị trí hướng tới một miệng giếng gần nhất, cố gắng bơi tới chỗ đó một cách nhanh nhất.

Tổng cộng có bảy mươi đầu Lam Thực Trùng Quái cùng nhau chạy trốn, chúng nó liều mạng hoạt động tứ chi lấy tốc độ nhanh nhất bơi đi nhằm tìm đường sinh tồn trong dòng nước hung mãnh.

Khoảng cách này nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn, Lam Thực Trùng Quái vốn có sinh mệnh lực tương đối mạnh nên di chuyển trong nước một đoạn thời gian cũng không thành vấn đề. Những con sinh mệnh lực hơi kém đã lần lượt mất mạng ở giữa đường rồi.

Khi bảy mươi đầu Lam Thực Trùng Quái di động qua được nửa đoạn đường đã có ít nhất ba mươi con Lam Thực Trùng Quái hao hết sức lực dần dần chìm xuống dưới đáy.

Còn dư lại ba mươi lăm con Lam Thực Trùng Quái mạnh nhất, có thể tự mình cường hóa rốt cuộc bơi tới gần miệng giếng, nhưng vị trí lối ra đã bị một tầng băng thật dày che kín

"Ầm!"

"Ầm ầm!"

Vì muốn sống sót cho nên đám Lam Thực Trùng Quái bắt đầu công kích tầng băng điên cuồng, bởi vì thân thể ở trong nước nên lực lượng bộc phát của mấy con quái vật bị suy giảm khá nhiều. Nguyên bản có thể phá nát tầng băng dễ dàng nhưng đánh mãi chỉ tạo ra được một vài vết nứt nhàn nhạt.

Mỗi cái miệng giếng ở Tây Nhai đều có thành vệ coi chừng, ba tên thành vệ ở phía trên lập tức nhận ra tầng băng trước mặt có biến động khác thường.

Chú ngữ nhanh chóng niệm lên, ba tên thành vệ quyết đoán phát ra hỏa diễm báo hiệu cho những người ở nơi khác biết tình huống của nơi này.

"Đội trưởng, phía bắc Tây Nhai có biến."

Gã đội trưởng ở trên không trung dõi mắt nhìn xuống toàn bộ khu vực, khi tín hiệu vừa mới phát ra thì tất cả thành viên không trung vệ đội lập tức chạy đi thông báo tình huống tới cấp trên. Sau đó các đội trưởng đều dẫn dắt tiểu đội phân ra một nửa chạy tới khu vực phía bắc.

"Ha ha, chiêu này đúng là hữu dụng, chỉ chốc lát đã bức được chúng nó lòi mặt ra rồi, chúng ta sẽ càn quét sạch sẽ cái đám quái vật ghê tởm này."

Thành quan Lý Cốc ở trên bầu trời liền cười to lên sung sướng.

Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư đứng ở trên lưng Nhai Vũ Cầm của Đông Thanh, từ vị trí của bọn họ có thể nhìn thấy phần lớn thành vệ đang khống chế Hồn sủng chạy như bay tới khu vực có biến kia.

"Lý đại nhân, đừng có điều đi những nhân viên canh giữ miệng giếng ngầm. Để cho bọn họ tiếp tục thủ tại cương vị của mình."

Sở Mộ thấy Lý Cốc muốn điều động tất cả nhân viên trong tay chạy qua phía bắc, vội vàng lên tiếng ngăn cản.

"Ừ, như vậy sẽ an toàn hơn một chút."

Lý Cốc gật đầu hạ lệnh, để cho những người canh giữ tiếp tục thủ tại vị trí của mình.

Mặc dù bị dòng nước làm trở ngại, nhưng mà Lam Thực Trùng Quái đều có thực lực bảy đoạn cấp thống lĩnh trở lên. Chúng nó dựa vào trợ thân thể đồng bọn làm điểm phát lực thi triển ra kỹ năng công kích, thời gian trôi qua thêm một chén trà thì tầng băng thật dày cũng bị đánh thủng một lỗ lớn.

Ngay sau đó đám hung vật biểu hiện càng thêm điên cuồng, móng vuốt sắc bén cắm vào tầng băng làm điểm tựa, cuối cùng đồng loạt nhảy ra khỏi đường cống ngầm.

"Tê tê tê ~~~!"

Lúc này chỉ có khoảng ba mươi lăm đầu Lam Thực Trùng Quái nhảy ra khỏi tầng băng, bắt đầu tham lam hô hấp không khí ở bên ngoài. Chỉ cần dừng lại ở dưới đất thêm một phút, toàn bộ chúng nó khẳng định sẽ chết hết vì thiếu dưỡng khí.

Chẳng qua là những sinh vật này vừa nhảy lên trên mặt đất đã bị trên ba trăm đầu Hồn sủng vây quanh, ánh mắt toàn bộ mọi người nhìn chằm chằm vào Lam Thực Trùng Quái cực kỳ chán ghét.

"Giết sạch cái đám ghê tởm này đi, hãy báo thù cho huynh đệ của chúng ta."

Một gã đội trưởng thành vệ nhìn thấy Lam Thực Trùng Quái xuất hiện lập tức hô to một tiếng.

Chú ngữ cùng lúc vang lên, ba trăm con Hồn sủng của nhóm thành vệ phần lớn đều là Nguyên Tố giới Hồn sủng, trong chốc lát quang mang chói mắt đã lóe lên bao trùm cả một khu vực rộng lớn.

Phong Bạo, Nham Sơn, Liệt Diễm, Cự Lãng...v …v

Hàng loạt kỹ năng ma pháp Nguyên Tố được buông thả cùng một lúc, vào lúc này tiếng nổ vang dội nhất thời truyền đi khắp nội thành, khiến cho những tòa kiến trúc ở chung quanh cũng bị chấn động kịch liệt.

Từ trên cao dõi mắt nhìn xuống, Sở Mộ có thể nhìn thấy vô số năng lượng nổ tung tạo thành những làn sóng xung kích lan tràn ra bốn phương tám hướng. Ngay cả Nhai Vũ Cầm đang chở ba người cũng phải sợ hãi bay lùi ra vị trí an toàn.

Đám Lam Thực Trùng Quái bị một đống kỹ năng ập xuống thôn phệ gọn gàng, năng lượng loạn lưu điên cuồng tàn phá cơ thể chúng nó, trong lúc nhất thời da thịt bay ngang, tứ chi rơi rụng khắp nơi, tử trạng cực kỳ kinh khủng.

Hai mươi con Lam Thực Trùng Quái đã bị hủy diệt trong lượt tập kích này, ngay cả thi thể cũng không chừa lại.

Về phần mười lăm đầu Lam Thực Trùng Quái khác không dám tiếp tục nhảy ra khỏi miệng giếng, thất kinh bơi ngược trở lại dòng nước ngầm.

Chỉ có điều thời gian trôi qua không tới một phút, những con quái vật này cũng biến thành thi thể từ từ chìm xuống dưới đáy nước, cuối cùng bọn chúng cũng không thể nào thoát khỏi số phận tử vong, chỉ là chết khác với đồng bọn mà thôi.

Giết chết những con quái vật này hao phí thời gian chỉ vài phút, ngay lúc này ở vị trí khu vực Cổ Đồng bỗng nhiên hiện lên tín hiệu hỏa diễm.

"Còn có một nhóm khác, vẫn là Sở công tử suy nghĩ chu toàn."

Lý Cốc cảm thán một câu, ánh mắt nhìn vào hỏa diễm nổ tung trên bầu trời khu vực Cổ Đồng.

Đám Lam Thực Trùng Quái có năng lực ẩn hình rất mạnh, chỉ cần để cho chúng nó thành công thoát ra ngoài khẳng định có thể thông qua năng lực ẩn hình chạy trốn mất dạng. Sở Mộ cũng vì suy nghĩ đến điểm này mới bảo Lý Cốc ra lệnh cho các thủ hạ coi chừng miệng giếng thật kỹ.

"Vù vù vù!"

Bỗng nhiên lại có hai luồng hỏa diễm đỏ rực nổ tung ở giữa không trung, phương hướng lại trái ngược với khu vực Cổ Đồng.

Nụ cười trên mặt Lý Cốc biến mất rất nhanh, cau mày lẩm bẩm:

"Tại sao nhiều như vậy chứ?"

"Lý đại nhân, hãy ra lệnh cho các thuộc hạ của ngài chạy tới bên kia đi. Khu vực Cổ Đồng thì giao cho ba người chúng ta." Sở Mộ nói.

"Vậy mấy vị cũng phải cẩn thận, nếu như số lượng quá nhiều hãy phát tín hiệu thông báo cho ta ngay lập tức, ta sẽ lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới."

Thành quan Lý Cốc gật đầu nói.

Sở Mộ nhớ rằng số lượng thành vệ chỉ có hơn một trăm người, mấy trăm Hồn sủng sư tập hợp lại sẽ có thể giết chết vài chục con hung vật dễ dàng. Nhưng hắn dự đoán số lượng Lam Thực Trùng Quái thoát ra rất có thể nhiều hơn trăm con.