Chú ngữ được niệm lên, băng sương giá lạnh lượn lờ chung quanh thân thể Sở Mộ, từ giữa không trung ngưng tụ thành một cái đồ án màu xanh trắng, thân ảnh Băng Không Tinh Linh dần dần hiện ra ở vị trí trung tâm đồ án triệu hoán.
"Ngưng, Băng Kiếm trận." Sở Mộ lập tức phát ra chỉ lệnh.
Băng Không Tinh Linh có năng lực lơ lửng vừa nhanh chóng bay lên cao vừa niệm chú ngữ, ngay lúc này chung quanh nó xuất hiện rất nhiều Thạch Tiêm từ bốn phương tám hướng bay tới.
Băng Không Tinh Linh phòng ngự đạt tới cấp bảy hậu kỳ, mặc dù số lượng Thạch Tiêm đông đảo nhưng uy lực không lớn, vì thế một loạt công kích này không thể nào tạo thành thương tổn chân chính đối với nó.
Nhưng mỗi lần Băng Không Tinh Linh niệm lên chú ngữ đều bị những công kích này quấy nhiễu làm cho nó không có cách nào thi triển ra kỹ năng.
"Công kích quá dày đặc rồi, Băng Không Tinh Linh của ngươi còn chưa có lĩnh ngộ cảnh giới Nguyên Xuân Ý Chí cao cấp hơn. Dưới tình huống không được bảo vệ thì tình hình có vẻ không ổn rồi." Ly lão nhi chợt mở miệng nói.
Trong đám Hồn sủng của Sở Mộ chỉ có Băng Không Tinh Linh và Bạch Yểm Ma là có năng lực phi hành. Bạch Yểm Ma linh hồn ma diễm mặc dù đối với lúc này Quỷ Nham thủ vệ có tạo thành nhất định thương tổn, nhưng mà Sở Mộ phải giữ lại Hồn sủng nhóm lực chiến đấu, nếu không đối mặt Thiên Tinh Phong quân chủ hoặc là đuổi theo Nguyên Tố môn thành viên, liền căn bản không có lực lượng tới đánh một trận.
Sở Mộ cũng biết Băng Không Tinh Linh bị ba mươi mấy con Quỷ Nham thủ vệ liên thủ công kích rất khó hoàn thành chú ngữ. Thật ra hắn triệu hoán Băng Không Tinh Linh ra ngoài chủ yếu là hấp dẫn đám Quỷ Nham thủ vệ chú ý mà thôi.
"Mạc Tà!" Sở Mộ ngẩng đầu lên nói với Mạc Tà ở phía trên.
Mạc Tà nhanh nhẹn nhảy qua vách núi, lần lượt biến hóa vị trí né tránh công kích của đám Quỷ Nham thủ vệ, dần dần tiếp cận chúng nó.
"Miện Diễm trảo."
Mạc Tà đột ngột dậm mạnh chân, nhảy lên lấy đà lao thẳng vào một con Quỷ Nham thủ vệ, trảo nhận sắc bén xẹt qua thân thể bảy đoạn Quỷ Nham thủ vệ biến nó thành hai phần bằng nhau. Yêu Hỏa Tà Diễm và Huyết Viêm đồng thời bám vào thiêu đốt thân thể đối phương.
Diệp Khuynh Tư ngồi trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú, được Băng Hỏa Yêu Tinh hộ tống chậm rãi đi theo phía sau Sở Mộ. Nguồn: http://Trà Truyện
Băng Hỏa Yêu Tinh có rất mạnh Nguyên Xuân Ý Chí, Quỷ Nham thủ vệ nhóm công kích không có cách nào đối với nó chú ngữ tạo thành trở ngại, mấy kỹ năng thi triển sau, Băng Hỏa Yêu Tinh cũng giết chết sáu con bảy đoạn Quỷ Nham thủ vệ.
Diệp Khuynh Tư hoàn toàn không ham chiến, thời gian ở chỗ này càng lâu lại càng bất lợi đối với bọn họ. Cho nên nàng bảo Băng Hỏa Yêu Tinh theo sát phía sau, nhanh chóng cưỡi Dạ Lôi Mộng Thú leo lên đỉnh núi.
Quỷ Nham thủ vệ có thể thông qua kỹ năng Nham hệ di động bên trong vách đá nhưng tốc độ rất chậm. Mạc Tà và Dạ liên tục nhảy mấy cái đã kéo giãn khoảng cách với đám Quỷ Nham thủ vệ kia. Toàn bộ công kích Nham hệ đều bị rơi lại đằng sau, không còn uy hiếp gì đối với hai người bọn họ nữa.
Sau khi nhảy lên trên thêm một quãng đường nữa, hai con Hồn sủng đã thoát ra khỏi phạm vi Quỷ Nham thủ vệ công kích. Đàn Quỷ Nham thủ vệ cũng biết tốc độ không bằng đối phương nên trực tiếp bỏ qua, chỉ gầm rống vài tiếng rồi lục tục ẩn mình vào trong vách đá như cũ.
"Phía trên có một con đường nhỏ tương đối an toàn, chúng ta tới đó nghỉ ngơi một lát." Sở Mộ nói.
Hai người bọn họ leo lên vách núi thêm vài trăm thước nữa liền nhìn thấy một cái khe núi nhỏ hẹp. Cái khe nằm dọc theo vách núi tạo thành một con đường gập ghềnh, đất đá lởm chởm. Chiều rộng đại khái chỉ có thể để cho hai, ba người cùng nhau tiến lên. Còn đối với loại Hồn sủng thể hình to lớn như Mạc Tà và Dạ Lôi Mộng Thú chỉ miễn cưỡng lần lượt đi qua.
Phía sau khe núi đó cơ hồ là một bức tường đá dựng đứng rồi, cho dù ngẩng đầu lên cũng không có cách nào nhìn thấy đỉnh núi, toàn bộ tầm mắt chỉ là mây mù quanh quẩn mà thôi.
Gió lớn vẫn đang gào thét bên tai, phía dưới là vực sâu không thấy đáy, trên đầu là vách đá dựng đứng hình thành một khu vực nguy tiếm đến tột cùng. Chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ rơi vào tình trạng nguy hiểm đến tính mạng.
"Làm sao bây giờ? Tiếp tục đi lên sẽ gặp phải tộc quần Quỷ Nham thủ vệ, đi xuống cũng không được." Diệp Khuynh Tư ngồi một bên chữa thương cho Tử Sam Mộng Thú, lo lắng nói.
Sở Mộ tạm thời cũng không nghĩ ra phương pháp xử lí nào tốt hơn, nhìn thoáng qua Diệp Khuynh Tư đang nhíu mày suy nghĩ định tìm lời an ủi. Đột nhiên hắn phát hiện vách đá sau lưng Diệp Khuynh Tư khoảng mười thước xuất hiện hai tròng mắt vô cùng quen thuộc.
"Nơi này còn có Quỷ Nham thủ vệ." Sở Mộ chau mày, lập tức đứng lên tận lực buông thả hồn niệm dò xét chung quanh.
Lúc nãy trước khi nghỉ ngơi ở chỗ này, Sở Mộ đã cố ý dùng hồn niệm tìm tòi chung quanh nhưng không có phát hiện bất kỳ khí tức Hồn sủng nào. Thế mà hiện tại thông qua hồn niệm, hắn lại có cảm giác toàn bộ khu vực này đã bị khí tức Nham hệ bao phủ dày đặc. Vì thế Sở Mộ cảm thấy giống như bản thân mình hãm sâu vào trong hung địa, ngay cả hô hấp cũng cực kỳ khó khăn.
Ngay sau đó hàng loạt ánh mắt quỷ dị xuất hiện từ trong vách đá, số lượng hằng hà sa số không thể nào đếm nổi.
Dưới mặt đất, trên bức tường nham thạch, vô số tảng đá to nhỏ khác nhau. Tất cả mọi thứ liên quan đến Nham hệ đều xuất hiện cặp mắt quỷ. Cuối cùng chúng nó từ từ nhích thân thể từ trong nham thạch ra ngoài, dùng ánh mắt tràn đầy địch ý nhìn vào Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.
"Có hơn trăm con." Diệp Khuynh Tư quét mắt nhìn một vòng là nhận ra tộc quần Quỷ Nham thủ vệ đã bao phủ toàn bộ khe núi. Lúc này sắc mặt của nàng vô cùng khó coi, cảm giác nguy hiểm quá mức nồng đậm rồi.
Lần này Quỷ Nham thủ vệ xuất hiện quá nhiều cơ hồ bao vây Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư đến mức nước chảy không lọt, cho dù bọn họ liều mạng từ trên vách núi cao nhảy xuống thì trước tiên sẽ phải chấp nhận chịu đựng công kích của trăm con Quỷ Nham thủ vệ Nham hệ này.
"Rống rông rống!"
"Gào ~~~!"
Thanh âm chúng nó gầm rống giống như loạn thạch va chạm vào nhau, trên trăm đầu Quỷ Nham thủ vệ đồng thời tức giận gào thét khiến cho vách núi cũng phải rung động kịch liệt. Từng đợt nham thạch vỡ vụn từ trên cao lăn xuống rào rào.
"Ù ù ù ù!"
Cuồng phong lập tức nổi lên mảnh liệt cuốn theo đất đá xoay tròn mù mịt. Vô số cát bụi và đá vụn tạo thành khả năng thương tổn cực lớn đối với tất cả những thứ nằm trong phạm vi cuồng phong thổi quét.
"Mạc Tà, bảo vệ chúng ta. Ngưng, chiến đấu."
Sở Mộ vội vàng phát ra chỉ lệnh.
"Thủy Mạc Chiến Khải."
Diệp Khuynh Tư ra lệnh cho Băng Hỏa Yêu Tinh niệm chú ngữ rồi nhanh chóng gia trì hiệu quả Thủy Mạc Chiến Khải lên người Sở Mộ và chính mình.
"Đinh!"
Đối mặt với tộc quần Quỷ Nham thủ vệ số lượng khổng lồ, Băng Không Tinh Linh lại càng không thể nào thi triển ra kỹ năng cường đại. Dưới tình huống bất đắc dĩ đành phải liên tục ngưng tụ Băng Tường ngăn cản hàng loạt nham thạch công kích.
"Ầm ầm ầm ~~~!"
Vách núi gần đó bất chợt nứt ra, nhất thời vô số trường mâu xám đen hiện ra xếp thành một hàng thật dài, phạm vi mỗi cây trường mâu ít nhất cũng dài tới mười thước. Địa phương này vốn không có điểm dừng chân vững chắc nên khó lòng né tránh hay ẩn núp.
"Cửu Vĩ Phiến."
"Ngao ô ô!"
Mạc Tà hạ xuống một tảng nham thạch gần đó, chín cái đuôi nhanh chóng giãn rộng ra biến thành hình quạt mạnh mẽ quét bay tất cả trường mâu.
"Vụt vụt vụt!"
Một đống Nham Thứ nhọn hoắc bị Mạc Tà đánh cho tản mác, nhất thời tro bụi tung bay hỗn loạn, vô số trường mâu văng ra bốn phương tám hướng đục thủng vách núi chung quanh như tổ ong.
"Đinh!"
Băng Không Tinh Linh vẫn luôn theo sát phía sau Mạc Tà, mỗi khi nó định thi triển ra kỹ năng Băng Kiếm trận uy lực mạnh hơn liền bị đám Quỷ Nham thủ vệ tập trung công kích quấy nhiễu. Đến lúc này hiền lành như Băng Không Tinh Linh cũng bắt đầu nổi giận.