Sủng Mị

Chương 204: Tà Đồng Yêu Nhiếp - Thao túng linh hồn

Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ.

Vốn là Hồn sủng cấp chiến tướng hoàn mỹ đối chiến Ốc Tích Băng Thú chỉ có thể bị động phòng ngự, bây giờ lột xác thành thống lĩnh cấp hoàn mỹ sợ rằng đã hoàn toàn vượt qua khái niệm cấp thống lĩnh, nhảy lên tới cấp bậc quân chủ cực kỳ kinh khủng.

Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ: Yêu Thú giới - Yêu Linh hệ ( Thú hệ) - Yêu Hồ tộc - Cửu Vĩ Viêm Hồ á tộc - Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ dị tộc - Cao đẳng cấp thống lĩnh.

Cấp thống lĩnh thiên phú lực lượng Thú hệ cao cấp nhất.

Cấp thống lĩnh thiên phú khống chế Yêu Linh hệ cao cấp nhất.

Cấp thống lĩnh thiên phú khống chế Hỏa hệ cao cấp nhất.

Cấp thống lĩnh Hồn sủng chỉ cần có một loại thiên phú đạt tới cao nhất đã là tồn tại kinh khủng trong cùng giai đoạn và chủng tộc rồi, giá trị cũng vô cùng trân quý được vô số Hồn sủng sư thèm đỏ mắt.

Mà Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ lại có ba cái thiên phú cao nhất, cộng thêm lĩnh ngộ năng lực Song Miện Diễm, như vậy lực chiến đấu hoàn toàn siêu việt cấp thống lĩnh, đánh một trận với Hồn sủng cấp quân chủ cũng không thành vấn đề rồi.

Hồn sủng sánh ngang cấp quân chủ chân chính ra đời.

Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ không nhìn tất cả cấp thống lĩnh, trực tiếp khiêu chiến quân chủ.

Sở Mộ nhìn vào Mạc Tà giờ phút này gợn sóng trong lòng không thể nào bình tĩnh nổi, chín cái đuôi dài rực lửa y như chín con rồng hung hãn điên cuồng vũ động, bộ lông trắng bạc mềm mại cao quý, Miện Diễm oai phong. Một con Hồn sủng như vậy chỉ có trong truyền thuyết mà thôi, hồi tưởng lại lúc ban đầu nhìn thấy Mạc Tà ở hình thái Nguyệt Quang Hồ nhỏ yếu, bây giờ so sánh với Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ oai phong khí phách như thế, từng bước từng bước trưởng thành và lột xác, quãng đường khó khăn, gian khổ đã trải qua làm cho Sở Mộ bắt đầu chạnh lòng nước mắt tuôn rơi như mưa.

Sở Mộ hít thở sâu một hơi, lúc trước Mạc Tà bị đối thủ đánh đứt sáu cái đuôi vẫn còn áp chế trong lồng ngực, bây giờ chính là tận tình sôi trào nhiệt huyết, đánh một trận báo thù rửa hận.

"Mạc Tà, tôn nghiêm bị chà đạp ở nơi nào thì đứng lên ở nơi đó."

Sở Mộ cưỡng chế cảm giác mừng như điên trong lòng, dùng giọng nói bình tĩnh nói với Mạc Tà.

"Ngao ô ô ô ~~~!"

Tiếng tru thật dài vang vọng không gian, Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ bắt đầu thể hiện ra lực lượng chân chính giành lại danh dự đã mất.

Thân thể Mạc Tà khẽ phục xuống, chốc lát sau dướt đất bừng lên bốn gợn sóng lửa, Mạc Tà biến mất ngay tại chỗ.

Một đạo lưu quang cũng không có xuất hiện, tốc độ Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ kinh khủng chí cực, cứ như vậy hư không tiêu thất biến mất trong tầm mắt mọi người.

Nhưng ngay khi mọi người phục hồi tinh thần dõi mắt tìm kiếm, mấy vạn người toàn trường lại phát hiện Ốc Tích Băng Thú không biết từ lúc nào đã bị chín cái đuôi cuồng mãnh ném lên giữa không trung.

Thân thể Ốc Tích Băng Thú dài tới bốn thước nhưng không có một chút lực phản kháng, bay đến độ cao mười thước đột nhiên bị chín luồng lửa đỏ co rút lại.

"Cửu Vĩ Long Mẫn."

"Grừ…ư!"

"Rắc!"

Tiếng gầm trầm đục vang lên một lần nữa.

Không còn là Tỏa Cốt (xiết xương) nữa, mà là trực tiếp Mẫn Sát (giết ngay lập tức).

Chín cái đuôi điên cuồng vũ động với tần số cực nhanh tạo thành cuồng phong nóng rực cuốn lên tận trời cao.

Cảnh tượng vô cùng rung động cứ thế phát sinh trong tầm mắt mọi người, giờ phút này bọn họ đã đứng dựng lên hết rồi, dùng ánh mắt kinh hãi nhìn chằm chằm vào một chiêu tất sát kia, chỉ riêng lực lượng đã quá mức cường hãn rồi.

"Bá bá bá lả tả. Bá bá bá lả tả.."

Phần giữa thân Ốc Tích Băng Thú bị lực lượng đáng sợ trực tiếp bóp vỡ, thân thể nát bấy biến thành từng mảnh băng vụn.

Chín con rồng lửa xuất hiện cũng không lâu, quá trình tàn sát không tới hai giây, nhưng mà Ốc Tích Băng Thú với Băng Khải và hồn giáp đồng thời phòng ngự vẫn bị phá hủy triệt để, cuối cùng đành phải tử vong một cách bi thảm.

Ốc Tích Băng Thú lực phòng ngự đạt tới cấp bảy hậu kỳ cũng một chiêu tất sát, mấy vạn người nhìn thấy một màn này cũng không nhịn được hít vào một hơi rét lạnh. Cái này có còn trong phạm trù thanh niên đồng lứa tỷ thí hay không?

Mạc Tà nhẹ nhàng hạ xuống đất, ngẩng đầu lên ngó chừng Cổ Phong mặt mày tái nhợt, tính chất tà mị của nó đã thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn. Cổ Phong lúc này hoàn toàn không dám tiếp tục triệu hồi ra Hồn sủng khác đối kháng, hai bên cách xa nhau mấy trăm thước lại bị ánh mắt Mạc Tà hù dọa kinh sợ ngã ngồi xuống dưới đất.

"Ngao ô ô!"

Mạc Tà tru lên một tràng thật dài, giờ phút này nó không cần phải giữ gìn gì nữa, âm thầm ra lệnh cho Cổ Phong triệu hồi ra Hồn sủng thứ ba.

Cổ Phong ngẩn người đờ đãn nhìn thẳng vào cặp mắt tà mị của Mạc Tà, sợ hãi trong lòng dần dần trở nên lớn hơn, đến cuối cùng đã biến thành tuyệt vọng.

Ánh mắt Cổ Phong không ngừng thay đổi, lu mờ, ảm đạm, bỗng nhiên tròng mắt Mạc Tà lóe lên quang mang quỷ dị, cùng lúc đó trong con ngươi Cổ Phong cũng xuất hiện tình trạng giống y hệt.

Chốc lát sau, ánh mắt Cổ Phong hoàn toàn ngây dại, từ tuyệt vọng biến thành mờ mịt, hình như là linh hồn bị thôn phệ trong nháy mắt, cứ đứng yên tại chỗ không có một chút phản ứng.

Cổ Phong vẫn duy trì trạng thái mất đi linh hồn bỗng nhiên bắt đầu niệm chú ngữ, hình như là nghe theo mệnh lệnh Mạc Tà triệu hoán ra Hồn sủng khác.

"Tà Đồng Yêu Nhiếp."

Sở Mộ giật nảy mình một cái, vô cùng kinh ngạc nhìn tới Cổ Phong đang cứng đờ đọc chú ngữ.

Tà Đồng Yêu Nhiếp là kỹ năng Yêu Linh hệ cường đại hơn Tà Mâu Ngưng Thị, thông chỉ phá hủy tinh thần ý chí của địch nhân, mà còn mạnh mẽ cắm vào trong đó tinh thần dao động, làm cho địch nhân trúng chiêu phải chấp hành theo mệnh lệnh của người thi triển.

Mạc Tà lúc này đang sử dụng Tà Đồng Yêu Nhiếp chấn áp Cổ Phong, đây là kỹ năng Yêu Linh hệ cực kỳ quỷ dị, cực kỳ tà ác.

Cổ Phong đã niệm xong chú ngữ, bên trong đồ án Hồn sủng dần dần hiện ra một con Phố Lang thân dài hơn ba thước, bộ lông màu xanh đậm.

Sáu đoạn tám giai Phố Lang cao đẳng cấp thống lĩnh, ở trong lĩnh vực cấp thống lĩnh chính là Hồn sủng chủ lưu, là Hồn sủng phát triển lực lượng Thú hệ thuần túy, lấy hung tàn nổi danh.

Mà Cổ Phong nuôi dưỡng con Phố Lang này lại là Hồn sủng thiên phú công kích cao nhất, từ trảo nhận sắc bén chớp lóe hàn quang là có thể nhận ra uy lực không tầm thường của nó.

Phố Lang tỏa ra khí tức tương đối kinh khủng, vừa được triệu hoán ra đã sẵn sàng tư thế Thị Huyết, sát khí lạnh lẽo không hề che dấu.

Nhưng mà chốc lát sau, sáu đoạn tám giai Phố Lang lại bắt đầu run rẩy từng đợt.

Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ là tồn tại sánh ngang cấp quân chủ vẫn đang buông thả khí tức chờ đợi nó, thực lực hai bên chênh lệch quá xa nên con Phố Lang hèn mọn này làm sao dám cuồng bạo nữa? Từ lúc được triệu hoán ra cho đến bây giờ chủ nhân nó vẫn không nói một tiếng, vì thế sợ hãi trong lòng lại càng lớn hơn, thậm chí không có dũng khí nhìn thẳng vào mắt Mạc Tà.

"Vụt!"

Vẫn là hư không tiêu thất, không giống lúc trước là bây giờ mọi người có thể nhìn thấy mấy cọng cỏ dại bay lên.

Tốc độ quá khủng khiếp, nhanh đến mức làm cho rất nhiều người hoa cả mắt.

Mạc Tà xuất hiện ở trước mặt Phố Lang, móng vuốt Miện Diễm khẽ vươn ra lướt qua thân thể Phố Lang.

Chỉ thấy hàn quang chợt lóe, hoàn toàn không có hỏa diễm, chỉ có lực lượng đơn giản nhất là đủ chém đứt Phố Lang thành hai khúc.

Từ trên đỉnh đầu Phố Lang bắt đầu xẻ xuống, ngay cả răng nanh sắc bén, hay là xương cốt cứng rắn cũng bị cắt đường vô cùng gọn gàng. Khi hai mảnh thân thê rơi xuống đất, máu tươi và nội tạng nát bấy mới bắt đầu chảy tràn ra ngoài, cảnh tượng đúng là vô cùng kinh dị.

"Xì!"

Một tia máu tươi bắn lên trên mặt Cổ Phong, chất lỏng sềnh sệch từ đó chậm rãi lăn theo gò má rơi xuống đất. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY Trà Truyện

"Vù vù!"

Ngay sau đó ngọn lửa Miện Diễm đột ngột xuất hiện, trong vòng một giây đã thiêu đốt thi thể Phố Lang thành tro tàn.

Mùi vị tanh nồng tởm lợm nhất thời bay ra chung quanh, chui vào trong mũi mọi người, giờ phút này không còn người nào lên tiếng nghị luận, chỉ có ánh mắt kinh hãi nhìn vào con Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ đang đứng ngạo nghễ trước mặt Cổ Phong.