Hình như Sở Mộ cũng bị khí chất u buồn của Cẩn Nhu công chúa lây nhiễm, hồi tưởng lại rất nhiều chuyện lúc trước, vì thế không có chú ý tới ánh mắt Cổ Phong.
Mà thái độ này khiến cho Cổ Phong nghĩ là không đặt mình vào trong mắt. Cổ Phong có thể xem thái độ công chúa như là việc bình thường, nhưng cảm giác bị đối thủ không nhìn đúng là cực kỳ khó chịu, hắn vừa nhếch miệng cười lạnh vừa rời khỏi đình viện.
Nói đi thì nói lại, cho dù Sở Mộ chú ý tới ánh mắt Cổ Phong đoán chừng cũng không xem đó làm chuyện, chắc chắn không hề ảnh hưởng gì đến tâm trạng hắn.
Cổ Phong rời khỏi không bao lâu, Cẩn Nhu công chúa mới dần dần khôi phục tinh thần như cũ, bảo Cẩm Quỳ mở cái hộp thức ăn kia, nhẹ nhàng niệm chú ngữ triệu hồi ra một con Hồn sủng xinh xắn lanh lợi, lông mềm như nhung. Làm như không có chuyện đút đồ ăn cho con hồ ly có mấy phần tương tự Mạc Tà.
"Cấp sáu toàn thể công kích hồn trang vốn là định ban thưởng cho ngươi, ngươi đã tự mình mua thì lần sau nếu có cơ hội ta sẽ ban cho ngươi món khác." Trước khi công chúa đi ngủ chỉ nói một câu nhàn nhạt với Sở Mộ.
"…" Sở Mộ trực tiếp câm lặng.
Nhìn thân ảnh thướt tha động lòng người kia dần dần biến mất sau cánh cửa, trong lòng Sở Mộ cũng có mấy phần xúc động. Một bên là tâm tình biến hóa với nữ tử này, một bên là rung động vì thủ đoạn xa hoa của nàng.
Hồn trang giá trị gần ngàn vạn lại có thể dùng làm phần thưởng ban cho người khác, hơn nữa rất có thể mỗi hộ vệ đều có, giá trị cũng tương đương như nhau, chỉ tính đơn giản là tương đương với sáu trăm ngàn tặng phẩm. Vừa mới nghĩ đến đó nội tâm Sở Mộ bất chợt đắng nghét.
Mặc dù đã biết thân phận mình còn cách vị trí công chúa đang đứng một đoạn không nhỏ, nhưng lúc này Sở Mộ cũng chỉ có thể lắc đầu cảm khái mà thôi, giữa người với người, chênh lệch đúng là giận chết người mà.
Thời gian Sở Mộ bắt đầu khống chế Hồn sủng chỉ khoảng bốn năm, huống chi có nhiều Hồn sủng tiềm lực lớn như thế, chung quy sẽ có một ngày hắn sẽ đứng độ cao ngang với nàng, thậm chí là cao hơn nữa.
Thanh niên đồng lứa thịnh hành nhất chính là ước chiến, khiêu chiến, cho dù là ở bất kỳ địa vực nào, chiến đấu giữa Hồn sủng sư và Hồn sủng sư không bao giờ ngừng lại. Từ mức độ không đồng cấp bậc tới không đồng cảnh giới, thậm chí sinh tử chiến cũng xảy ra hàng ngày.
Dĩ nhiên những trận đấu có tính xung kích nhất chính là thanh niên đứng đầu địa vực tỷ thí.
Thanh niên đồng lứa là những người cần rèn luyện nhất, nếu như không trải qua rèn luyện ở dã ngoại thì phải thường xuyên khiêu chiến những Hồn sủng sư khác, lấy chiến đấu liên miên bất tuyệt để tăng cường thực lực Hồn sủng và trau dồi kinh nghiệm.
Theo số tuổi và lịch duyệt tăng lên, rất nhiều Hồn sủng sư sẽ đi lại những vùng phụ cận, đại biểu những lập trường khác nhau đưa đến vô số hỗn loạn. Từ đó bọn họ sẽ chiến đấu với nhau để định rõ lập trường và thực lực cá nhân, đồng thời cũng là biểu lộ thực lực để các thế lực lớn chú ý.
Về phần thanh niên đồng lứa thì không giống, bọn họ chỉ cần chiến đấu rèn luyện mà thôi. Ở giai đoạn này, đa số thanh niên trẻ tuổi không thể nào đại biểu cho tiếng nói của một thế lực được.
Vì như thế trận đấu giữa thanh niên đồng lứa mới hấp dẫn mọi người chú ý. Trẻ tuổi tràn đầy nhiệt huyết, cộng thêm thường xuyên va chạm sẽ dẫn đến chiến đấu không bao giờ ngừng lại.
Khi Tù đảo vương giả Sở Mộ xuất hiện ở Cổ thành đã có rất nhiều người bắt đầu suy đoán thanh niên cao thủ Cổ gia sẽ tìm cách phát sinh va chạm rồi khiêu chiến.
Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu, không bao lâu sau tin tức đối chiến đã truyền ra ngoài, khiêu chiến Tù đảo vương giả Sở Mộ chính là Cổ Phong danh khí cực cao ở Cổ Vực.
Danh vọng Cổ Phong không hề thua kém La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm, ở những địa vực khác cũng biết hắn có thực lực nằm trong hàng ngũ thanh niên đứng đầu.
Sở Mộ mất tích bốn năm, trước kia lúc rãnh rỗi cũng thường nghe mấy tin tức nóng bỏng kiểu này, những người đó bây giờ Sở Mộ lúc quên lúc nhớ. Trong đoạn thời gian này Sở Mộ chưa bao giờ nghe nói qua cao thủ như Cổ Phong, chắc là vừa mới nổ tiếng trong bốn năm gần đây mà thôi.
Lúc ban đầu, Sở Mộ cũng rất hâm mộ những thanh niên cao thủ chiến đấu, rồi danh tiếng từ từ lan rộng khắp nơi. Không ngờ trong lúc vô tình, chính Sở Mộ cũng gia nhập vào lĩnh vực này, hơn nữa hiệu quả hình như còn lớn hơn mấy người trước kia được hắn hâm mộ. Điều này làm cho Sở Mộ cảm thấy vui mừng trong lòng, thử đến lúc nào đó Sở Thiên Thừa biết được tin tức của mình, không biết sẽ kích động ra sao đây?
Dĩ nhiên Sở Mộ đã biết phụ thân mình không phải là hạng người vô danh chỉ núp trong khu vực nhỏ bé như Cương La thành. Thậm chí Sở Thiên Thừa cũng không phải là tên thật, vì thế Sở Mộ còn phải tiếp tục đi tới, đi thêm đoạn đường rất dài mới có thể chân chính tiếp xúc với cảnh giới "Hồn Minh cấm lệnh".
Chiến đấu luôn làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào, nhất là trận đấu giữa thanh niên đồng lứa có vô hạn tiềm lực lại càng hấp dẫn. Vào ngày Tù đảo vương giả Sở Mộ đối chiến Cổ gia Cổ Phong, ở trong Hà Vực chiến trường đã vang lên tiếng tranh luận ồn ào náo nhiệt.
Cương La thành là tòa thành cấp tám, chiến trường lớn nhất chỉ có thể dung nạp trên vạn người. Cổ thành là tòa thành cấp mười, chiến trường hào hoa nhất không cần phải nói, vừa rộng lớn vừa tráng lệ vô cùng.
Một trong những đặc điểm lớn nhất ở Cổ thành chính là tọa lạc trên bình nguyên bát ngát, bên trong lãnh thổ này có một khe vực hẹp chạy thẳng từ sơn mạch phía bên kia xuyên qua Cổ thành.
Mà Hà Vực chiến trường được kiến tạo trong khu vực chính giữa con sông có dòng nước chảy xiết nhất với khe vực kia.
Con sông rộng hơn trăm thước, nếu như đi thuyền xuôi dòng dưới tình huống nước chảy xiết mất khoảng vài chục phút mới đi ra khỏi phạm vi Hà Vực chiến trường.
Đó chỉ là kích thước của Hà Vực chiến trường độ rộng, hai bên dòng sông lại có không ít bãi đá nham thạch lởm chởm làm cho chiến trường càng thêm khí thế. Nếu đứng ở trên tường Cổ thành sẽ có thể nhìn bao quát phạm vi rộng lớn.
Bình nguyên vốn là vô cùng yên tĩnh, nhưng ngày hôm nay lại không giống bình thường, phía xa xa chân trời bỗng nhiên hiện ra mây đen bao phủ.
Mây đen ở vị trí rất cao, rất xa, nhìn qua sẽ khiến cho lòng người cảm giác như bị đè nén, cộng them chiến trường bát ngát, từng đợt gió lạnh thấu xương thổi tới đâm phá hồn người.
"Sở Yểm thiếu, gần đây nghe được tin tức nhiều nhất chính là tin tức về ngươi, trong khoảng thời gian ngắn có thể làm cho mọi người đều biết cái tên Sở Yểm. Ở trong Cổ Vực chúng ta cũng rất hiếm thấy, quả nhiên là nhân tài ngang trời xuất thế." Trên bàn tiệc, thành chủ Cổ thành tuổi tác đã cao nở nụ cười vui vẻ, than thở dùm cho Sở Mộ mấy câu.
Sở Mộ dĩ nhiên cũng biết nếu không có Cẩn Nhu công chúa ở chỗ này, nói thế nào người ta đường đường cũng là thành chủ tòa thành cấp mười làm gì nói ra được những lời như vậy, cho nên hắn chỉ có gật đầu không có biểu lộ tâm tình.
"Nếu công chúa là khách, như vậy do công chúa lựa chọn phương thức chiến đấu." Thành chủ Cổ thành bày ra bộ dạng bình dị dễ gần gũi.
"Chủ nhân tuyển đi." Cẩn Nhu công chúa thản nhiên nói.
Cẩn Nhu công chúa lần này lịch lãm ngoài mặt đại biểu Yểm Ma cung bái phỏng lãnh thổ khắp nơi để giao tiếp hữu hảo, còn nói trắng ra là dẫn người của mình đi khiêu chiến.
Chọn phương thức chiến đấu đương nhiên là dựa theo quy củ chủ nhân từng nơi, đây là ước định từ trước tới giờ. Cẩn Nhu công chúa sẽ không lấy thân phận của mình để cướp đoạt quyền lực này.
"Đã như vậy, lão phu liền mặt dày định đoạt phương thức chiến đấu." Thành chủ Cổ thành khách sáo nói.
"Nghe nói Sở Yểm thiếu bởi vì ngoài dự liệu mất một hồn, nếu như ba khống đối chiến thì Cổ Phong đã chiếm tiện nghi. Nhưng nếu đơn khống đối chiến có vẻ chiến đấu thiếu nhiệt tình, cũng không thể hiện rõ thực lực hai người, lấy trung bình là song khống đối chiến đi, không cho thay đổi Hồn sủng. Công chúa thấy phương thức chiến đấu này thế nào?" Thành chủ Cổ thành nói.
"Do Sở hộ vệ quyết định đi." Cẩn Nhu công chúa nhìn thoáng qua Sở Mộ, thản nhiên nói.
"Ta không thích ước thúc chiến đấu, không thay đổi Hồn sủng cũng có thể tiếp nhận." Sở Mộ vốn cũng không hiểu quy củ lắm.
Thật ra lúc còn ở Tù đảo, Sở Mộ thường xuyên chiến đấu với đối thủ ba hồn, ở nơi đó làm gì giảng dạy quy củ? Bây giờ chiến đấu ngược lại lúc nào cũng có quy định nên hắn không thích ứng lắm.
"Hừ, ta đã thấy rất nhiều người tự phụ, cuối cùng vẫn cứ bị ta dẫm ở dưới chân." Cổ Phong lạnh giọng nói.
"Vậy thì hạn chế thay đổi Hồn sủng, dù sao Sở Yểm thiếu cũng không có nhiều Hồn sủng." Thành chủ Cổ thành nói, trong lời nói luôn tỏ ra khách khí dối trá với Sở Mộ.
Tranh đấu ở Thiên Hạ Quyết không có bất kỳ hạn chế, cho nên hạn chế chiến đấu khẳng định không phải là Cẩn Nhu công chúa mong muốn, thực lực yếu chính là yếu, đến lúc lựa chọn chân chính Sở Mộ sẽ không bởi vì thiếu hụt một hồn mà được Cẩn Nhu công chúa nhìn trúng. Vì thế Sở Mộ cảm thấy mấy cái quy định kia không hề cần thiết.
"Thay đổi hay không thay đổi cũng không sao cả, dù sao hắn không có cơ hội đó." Cổ Phong hiển nhiên sẽ không biết để cho bên mình giảm mất sĩ khí, liền ngạo nghễ nói.
"Người trẻ tuổi lúc nào cũng tâm cao khí ngạo, công chúa thứ lỗi." Thành chủ Cổ thành lập tức giải thích dùm cho Cổ Phong.
Cẩn Nhu công chúa chẳng qua là gật đầu, nhưng không nói lời nào.
"Như vậy, hai vị tiến vào chiến trường đi." Thành chủ Cổ thành nói.
Sở Mộ không có để ý tới người gây sự Cổ Phong, chậm rãi đi vào Hà Vực chiến trường.
Cổ Phong nhìn thoáng qua Sở Mộ từ từ di chuyển, cười lạnh một tiếng trực tiếp bày thêm cho mình một đạo Cụ Phong nhấc thân thể lên, nhanh chóng bay tới Hà Vực chiến trường.
Sở Mộ hồn lực có hạn, hiển nhiên sẽ không vì mặt mũi làm lãng phí hồn lực, vì thế hắn mặc cho mấy vạn người chờ đợi hồi lâu mới đi tới phía bên kia Hà Vực chiến trường.
"Công chúa, ngài hộ vệ thật là bình tĩnh." Nhìn thấy Sở Mộ di chuyển quá chậm, Cổ Thanh nhàn nhạt nói một câu.
Công chúa kiên nhẫn vô cùng tốt, nhìn thấy Sở Mộ đã đi tới vị trí cố định liền nhẹ nhàng giơ tay lên. Nàng biết Sở Mộ luôn luôn giữ cái bộ dạng lạnh lùng này, nhưng mỗi khi hành động sẽ tùy ý không kềm chế nổi bản tính. Bất kể là chiến đấu như thế nào luôn luôn hành xử theo thói quen, chưa bao giờ bị người ngoài ảnh hưởng, cho dù là mấy vạn người chú ý cũng vậy thôi.
"Công chúa, cái tên này không hiểu một chút quy củ, ngày nào đó phải giáo huấn hắn một chút." Cẩm Quỳ nhỏ giọng nói vào bên tai Cẩn Nhu công chúa.
"Tính tình như thế rất tốt." Cẩn Nhu công chúa lại không đồng ý với câu nói của thị nữ.
Thiên Hạ Quyết là cuộc chiến ngàn vạn người quan sát, số lượng khó thể đếm hết, lại có không ít đại nhân vật xuất hiện quan chiến/. Nếu như không có đầy đủ trấn định rất dễ bị lung lạc ý chí, thực lực phát huy thất thường. Vì như thế, ở trong nhận định của Cẩn Nhu công chúa, Sở Mộ coi như là có "phong phạm cao thủ ".
"Triệu hoán Hồn sủng đi." Thành chủ Cổ thành dùng hồn niệm tạo thành thanh âm nói lớn.
Hà Vực chiến trường vô cùng rộng lớn, thanh âm rất dễ dàng bị gió đánh tan, nhất là ở dưới tình huống mấy vạn người cùng xem cuộc chiến thế này. Thành chủ Cổ thành phải tăng cao thanh âm mới có thể nói cho mọi người cùng nghe thấy, từ đó cũng có thể nhận ra hồn niệm của hắn hùng hậu tới mức nào.
Quy cách chiến đấu đã được ước định từ lâu, Hồn sủng sư song phương đều phải triệu hồi ra Hồn sủng cùng một thời gian, tránh khỏi trường hợp người triệu hồi ra sau tranh thủ cơ hội khắc chế thuộc tính.
Cho nên thành chủ Cổ thành vừa dứt lời, Sở Mộ và Cổ Phong đồng thời niệm chú ngữ gọi ra Hồn sủng đầu tiên.
Sở Mộ niệm chú ngữ tỏa ra một luồng hỏa diễm dần dần bốc cháy chung quanh thân thể của hắn, Yêu Hỏa Tà Diễm nhất thời đung đưa ở trong cuồng phong cực kỳ bắt mắt.
Sáu luồng hỏa diễm chậm rãi trôi nổi tạo thành đồ án đỏ bừng, từ từ xoay tròn hạ xuống dưới, cuối cùng chạm vào mặt đất.
"Vù vù vù!"
Đột nhiên hỏa diễm dâng lên giống như núi lửa tuôn trào.
Sáu cái đuôi hoa lệ mở rộng ra trong biển lửa, thân ảnh trắng bạc của Mạc Tà cao ngạo xuất hiện ở trong đồ án hỏa diễm.
Căn bản không cần phải cố ý buông thả, ngay khi Mạc Tà xuất hiện đã lan tràn yêu khí ra bốn phía, hàn phong lạnh thấu xương cũng bị tản mát sạch sẽ, dần dần hỗn loạn tiêu tán vào trong không khí.
"Hồn sủng cấp chiến tướng hoàn mỹ, Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ."
"Quả nhiên là Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ, thiên phú có thể so với rất nhiều Hồn sủng cấp thống lĩnh."
Những người chỉ nghe qua danh tiếng Sở Mộ không biết Hồn sủng của hắn như thế nào. Lúc này mới kinh ngạc bàn luận con Hồn sủng vừa mới xuất hiện.
Những người đã biết Sở Mộ có Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ coi như là mở rộng tầm mắt, cuối cùng đã được nhìn thấy con Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ vô cùng hiếm thấy này.
Trong lúc Sở Mộ triệu hoán Mạc Tà, đồng thời Cổ Phong cũng hoàn thành chú ngữ, đồ án triệu hoán thành hình liền phóng ra hàng loạt tia chớp màu tím, bên trong đó thoáng hiện thân ảnh màu đen mịt mù.
Hồ quang bắn ra hỗn loạn, bỗng nhiên một đạo quang mang bộc phát chói mắt lan ra xa vài thục thước.
"Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu."
Sau khi quang mang dần dần tản đi, mọi người rõ ràng nhìn thấy một con Hồn sủng có hai cánh to lớn xuất hiện ở trên chiến trường.
Thân thể Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu tương đối nhỏ, nhưng mà khí tức của nó buông thả lại cực kỳ khổng lồ.
Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu:
Yêu Thú giới - Dực hệ vũ yêu tộc - Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu á tộc - Trung đẳng cấp thống lĩnh.
Hai cánh Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu hình thái như ưng, lông chim sắc bén như dao bao trùm toàn thân.
Nửa người trên Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu có hình dạng chim hạc, cái mỏ giống như một thanh lợi kiếm thỉnh thoảng lóe lên lôi điện.
Thân dưới của nó tương đối giống phần lớn loài chim, nhưng móng vuốt lại là ưng trảo đen nhánh tỏa ra hàn quang sắc lạnh rợn người.
"Sáu đoạn bảy giai, ta nhớ một trận trước kia chỉ là sáu đoạn bốn giai. Cổ Phong điều huấn con Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu này tăng cường thực lực rất nhanh, chắc là đã vượt qua sáu đoạn bảy giai Phố Lang, trở thành chủ sủng thứ hai của Cổ Phong rồi." Tiếng nghị luân râm rang lập tức vang lên.
Cổ Phong rất nổi danh ở trong Cổ Vực, hiển nhiên là thông tin của hắn đã bị rất nhiều người hiểu rõ. Thanh niên đồng lứa cũng được nhiều người chú ý, bởi vì chỉ cần biết rõ mức độ tăng trưởng của bọn họ là có thể phán đoán tiền đồ trong tương lai như thế nào.
Sở Mộ và Cổ Phong cách nhau khoảng hai trăm thước, mặc dù Sở Mộ còn chưa thấy rõ hình dạng Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu, nhưng từ khí tức nó phát ra cũng biết con Hồn sủng này cường đại, không phải cấp thống lĩnh bình thường có thể so sánh.
Đi lên càng cao đối diện cường giả càng nhiều, gặp phải Hồn sủng thiên phú biến thái cũng không ít. Sở Mộ có thể kết luận con Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu ở trước mắt có thiên phú thuộc tính vượt qua rất nhiều cao đẳng thống lĩnh, tiếp cận cấp quân chủ giống như Mạc Tà của mình.
"Ô ô ô!"
Cho dù gặp phải đối thủ cường đại cỡ nào Mạc Tà đều thong dong ứng phó, thậm chí gặp phải Hồn sủng đẳng cấp cao hơn cũng bày ra đầy đủ tự tin và cao ngạo. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Trà Truyện
"Hỗn Độn Lôi, hiệu quả không kém Yêu Hỏa Tà Diễm, nếu như còn có những thuộc tính cường hóa khác hẳn là sàn sàn như nhau."
"Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu là chủ sủng thứ hai của Cổ Phong, còn Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ đã là Hồn sủng mạnh nhất của Sở Mộ, chênh lệch quá rõ ràng rồi."
Tất cả mọi người bắt đầu đánh giá Hồn sủng hai bên.
"Chiến đấu bắt đầu!"
Thành chủ Cổ thành hô lớn xuyên qua toàn bộ Hà Vực chiến trường.
"Kéc!"
Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu bỗng nhiên kêu lên một tiếng, ngay khi Cổ Phong nhảy lên trên lưng lập tức vỗ cánh bay lên trời cao, trực tiếp tiến vào khu vực chiến trường rộng lớn.
Trong lúc hai bên triệu hoán Hồn sủng, rất nhiều người đã nhận ra hoàn cảnh rộng lớn nơi này giúp cho Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu chiếm cứ ưu thế nhất định. Trong khoảng thời gian ngắn Sở Mộ phải triệu hồi ra Hồn sủng thứ hai bù đắp thiếu sót, nếu không Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ không thể đối kháng yêu thú phi hành được.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu đang bay qua con sông, cũng nhảy lên trên người Mạc Tà chạy tới.
"Ầm!"
Một đạo thiểm điện màu tím đột nhiên hiện ra ở phía chân trời, từ trên mây đen nện xuống ầm ầm khiến cả đám người giật mình kinh hãi.
Đợt sấm sét này coi như là báo hiệu trận chiến ở Hà Vực chính thực bắt đầu.