"Chúng ta… chúng ta đã hạ lệnh triệu tập rồi. Nhưng Tiêu phán quan nói tạm thời không nên tùy tiện xuất thủ."
Hàn Nham cực kỳ hoảng sợ sinh vật hắc ám kia tìm tới mình, nhưng hắn cũng không dám lâm trận bỏ trốn.
Hàn Nham vốn là cường giả nổi danh tại Tranh Minh thành, chẳng qua trận chiến này cấp bậc quá cao. Hắn thậm chí không có dũng khí triệu hoán Hồn sủng.
Trước khi số lượng Hồn sủng sư cấp Bất Hủ tụ tập ở trình độ nhất định, đám người thực lực vào khoảng trung đẳng, sơ đẳng Bất Hủ tham chiến nhất định sẽ bị trực tiếp mạt sát. Tác dụng chân chính còn không bằng quân đoàn hộ vệ Thần Tông.
"Ta là tông chủ hay là hắn là tông chủ? Chẳng lẽ ngươi muốn thấy Long Thủ ma ưng của ta chết mới ra tay?"
Đỗ Hàm tức giận dị thường, chỉ vào mặt Hàn Nham mắng lớn.
Long Thủ ma ưng rõ ràng đã bị Ám Thương Vương bám chết không tha rồi. Nếu như Ám Thương Vương lại liều mạng tiến công một lần nữa, tính mạng Long Thủ ma ưng của hắn quả thật khó lòng bảo toàn. Dù sao Lệ Quỷ Tôn và Bạch Long cũng chưa chắc khống chế nổi nó.
Hàn Nham thấy Đỗ Hàm nổi giận không dám do dự nữa, vội vàng ra lệnh cho tất cả cường giả Bất Hủ triệu hoán Hồn sủng.
Hàn Nham triệu tập tổng cộng một trăm cường giả Bất Hủ, những người này đảm nhiệm các chức vụ quan trọng tại Thần Tông, ví dụ như chủ quan, Trừng Phạt đầu lĩnh, phó phán quan, phó chưởng môn …v…v Ở ngày thường, những người này đi tới chỗ nào chỉ dựa vào thực lực cá nhân cũng là tiêu điểm nổi bật. Thậm chí cường giả Thần Tông cũng không cần tự mình xuất thủ, đại đa số vấn đề đều được bọn họ giải quyết triệt để.
Nhưng mà lần này một trăm gã cường giả Bất Hủ tụ tập chung quanh Hàn Nham, thế mà hắn vẫn có cảm giác lo lắng bất an, cố ý nhìn thoáng qua Tần Nghiễm ý bảo cùng mình xuất thủ.
Tần Nghiễm chính là thủ hạ Đỗ Hàm, hiển nhiên không kháng lệnh Đỗ Hàm.
Sau khi Hàn Nham hạ lệnh, đám cường giả Bất Hủ mới vội vàng niệm chú ngữ.
Từ xưa đến nay, đã bao giờ Thần Tông cần phải xuất động lực lượng quân đoàn vạn người cấp chúa tể và trăm người cấp Bất Hủ?
Thời điểm một trăm đầu Hồn sủng cấp Bất Hủ được triệu hoán ra ngoài, khí thế chúng nó bộc phát lập tức ép thẳng tới lĩnh vực hắc ám. Bầu trời có vẻ sáng hơn vài phần, ít nhất không đến nổi tối tăm giơ tay nhìn không thấy ngón như lúc nãy.
Tranh Minh đại địa đã bao giờ có cảnh tượng trăm đầu Hồn sủng cấp Bất Hủ cùng xuất hiện chung một chỗ?
Trên bầu trời, Tiêu Tuyết Ngang đang đuổi theo Ám Thương Vương cúi đầu nhìn xuống, phát hiện phía dưới đã xuất hiện đông đảo Hồn sủng cấp Bất Hủ. Hắn lập tức nhíu mày nghĩ ngợi gì đó.
Tiêu Tuyết Ngang biết rõ điều này có nghĩa là gì, bởi vì đám người này chính là lực lượng trọng yếu nhất của Thần Tông.
Tiêu Tuyết Ngang chậm chạp không muốn để cho bọn họ xuất thủ là bởi vì lo lắng bọn họ tử thương quá nhiều dưới kỹ năng kinh khủng của Ám Thương Vương. Đối mặt với Ám Thương Vương lực lượng quỷ khiếp thần sầu, ngoại trừ Bạch Long, Lệ Quỷ Tôn và Long Thủ ma ưng còn có năng lực phản kích, những người khác không có tư cách chống đỡ một kích của nó.
"Các ngươi tận lực cẩn thận!"
Tiêu Tuyết Ngang cố ý dặn dò một tiếng.
Tiêu Tuyết Ngang không hi vọng những thành viên trọng yếu của Thần Tông gặp bất trắc.
Nhưng bây giờ hắn cũng không có biện pháp nào khác, nếu như nếu không khống chế tốt đây đầu Ám Thương Vương, kế tiếp sẽ phát sinh cái gì chuyện đáng sợ ai cũng đoán chừng không được.
Trăm gã thành viên Bất Hủ không có vội vàng công kích, bọn họ vẫn duy trì khoảng cách nhất định. Một phương diện là bảo vệ Đỗ Hàm tránh khỏi Ám Thương Vương truy đuổi, khác ngoài ra còn phải bảo đảm kỹ năng Ám Thương Vương không liên lụy đến quân đoàn hộ vệ Thần Tông.
Trải qua thời gian trống trải quý giá, quân đoàn Thần Tông rốt cuộc hoàn thành kỹ năng liên hợp. Sáu ngàn Hồn sủng cấp chúa tể canh đúng thời điểm Tiêu Tuyết Ngang Bạch Long đóng băng Ám Thương Vương thi triển một đòn Nguyên Tố hợp kích cực mạnh.
Ánh sáng Nguyên Tố thuộc tính đủ màu sắc bộc phát chói mắt, năng lượng oanh tạc trực tiếp phá tan không gian trong phạm vi hàng ngàn dặm. Rất khó tưởng tượng sinh mạng nào có thể sống sót qua một đợt công kích đáng sợ như vậy. Ngay cả không gian cũng nát bấy rồi, vị trí trung tâm chỉ còn lại một vùng hỗn độn, tia chớp hủy diệt điên cuồng tàn phá.
Bầu trời cũng bị Nguyên Tố hợp kích đào ra một lỗ thủng khổng lồ, không gian nứt vỡ duy trì thật lâu. Ám Thương Vương chính là bị vây ở trong khu vực kinh khủng đó, chiến giáp đen nhánh bao trùm thân thể nó tựa như không bị hao tổn bao nhiêu. Cho dù là kỹ năng Nguyên Tố hợp kích hay là lực lượng hỗn độn đánh tới, nó vẫn đứng yên tại chỗ hứng chịu hết thảy công kích, ánh mắt nó cao ngạo nhìn xuống địch nhân của mình, thần thái bình tĩnh dị thường.
Cho dù là Lệ Quỷ Tôn, Bạch Long, hoặc là sáu ngàn Nguyên Tố Hồn sủng cấp chúa tể cũng không thể hù dọa được nó. Ám Thương Vương muốn cho địch nhân thấy được sự cường đại của mình thông qua năng lực phòng ngự. Nó muốn chứng minh mình cường đại không chỉ ở phương diện tốc độ và công kích.
"Năng lực phòng ngự quá mạnh, không hổ là dòng dõi Yêu Hồ hoàn mỹ."
Sở Mộ cũng phải trợn mắt kinh ngạc nhìn tới Ám Thương Vương đứng ngạo nghễ giữa trời đất, giống như một vị Chiến thần vô địch.
Danh xưng thế gian tối cường chỉ sợ cũng không hơn nó rồi, Vạn Niên Bất Hủ Ám Thương Vương giúp cho Sở Mộ biết được một sinh mạng có thể cường đại tới mức này. Cho dù là thế lực Thần Tông quyền uy tối thượng cũng không làm gì được nó.
"Đừng quên, nó là của chúng ta."
Thần thái Thiện Ác nữ vương sáng lạn trước nay chưa từng có, nàng nở nụ cười thật sự vui vẻ.
Hẳn là đám người Thần Tông không bao giờ nghĩ đến Ám Thương Vương kinh khủng chí cực kia là do nàng phóng thích, sau đó chủ động tìm bọn hắn gây phiền toái. Đỗ Hàm thường tự xưng đa mưu túc trí cũng không thể đoán được thời điểm mình triển khai kế hoạch, phía sau lưng còn có một con chim sẻ rình mồi.
Không thể không nói Sở Mộ đã bắt đầu bội phục năng lực trí tuệ của nữ nhân này. Lấy thực lực nàng bây giờ không thể rung chuyển nổi nhân vật cấp lãnh tụ. Nhưng thông qua cỗ oán khí khổng lồ từ vô số sinh linh Ấn cốc, nàng đã thu được nguồn tà lực lớn mạnh thi triển Hoa Hồn ký kết hồn ước và giải phóng Vạn Niên Bất Hủ Ám Thương Vương.
Trong tương lai, nếu như nàng có thể tùy tâm tùy ý khống chế Ám Thương Vương, vậy thì đám lãnh tụ kia lấy cái gì chống lại vương quốc ẩn hình của nàng?
Năng lượng hắc ám chậm rãi lan tràn xua tan lực lượng Nguyên Tố hợp kích, Ám Thương Vương đã chuẩn bị phản kích. Đám mây hắc ám từ trên trời dần dần hạ thấp độ cao, phạm vi ảnh hưởng không ngừng mở rộng.
Bạch Long ra sức ngưng kết sông băng muốn ngăn cản lĩnh vực hắc ám. Nhưng mà lực lượng băng hàn vẫn không thể chống lại hắc ám, thể tích sông băng đang từ từ thu hẹp, mặt băng bị lực lượng hắc ám hủ thực nghiêm trọng.
Đám mây năng lượng hắc ám mang theo lửa giận của Ám Thương Vương, bất kỳ Hồn sủng hay nhân loại lọt vào đều bị hóa thành máu thịt nhầy nhụa trong nháy mắt. Một trăm gã cường giả Bất Hủ đã buông thả tất cả kỹ năng phòng ngự, nhưng mà mũi tên hắc ám vẫn xuyên thấu phòng ngự cướp đi tính mạng bọn họ.
Tiếng kêu gào thảm thiết vang thành một mảnh hỗn loạn, tốc độ lĩnh vực Hắc Ám luyện ngục hạ xuống rất chậm, nhưng không ai có thể tránh thoát. Số người bị luyện hóa tử vong càng lúc càng nhiều.
"Quân đoàn mau rút lui!"
Tiêu Tuyết Ngang rốt cuộc không đành lòng nhìn thấy thành viên cao tầng tổn thất như thế, hắn lớn tiếng ra lệnh cho bọn họ.
Cho dù là thủ hạ Đỗ Hàm hay là thủ hạ của hắn, nhưng bọn họ đều là thành viên Thần Tông, không có lý do gì bắt buộc bọn họ giao ra tính mạng chỉ vì lòng tham và sai lầm của Đỗ Hàm.
Đỗ Hàm cũng biết không thể để cho quân đoàn tiếp tục lưu lại chỗ này, nếu không bọn họ sẽ bị toàn diệt rất nhanh. Hắn lập tức hạ lệnh cho thành viên Trừng Phạt điện dẫn theo hộ vệ Thần Tông rút lui.
Ám Thương Vương từ trên cao dõi mắt nhìn xuống quân đoàn Thần Tông đông chi chít như đàn kiến hôi quay đầu chạy trốn, không có bất kỳ phản ứng nào.
Lực lượng quân đoàn Thần Tông không thể uy hiếp đến nó, bản thân nó cũng không muốn lãng phí tinh lực và thời gian giết chết một đám địch nhân yếu ớt đã mất đi ý chí chiến đấu.
Chương 1451: Khuynh đảo Tranh Minh chủ thành. (Hạ)
Nó híp mắt lại, lực chú ý chuyển sang trăm gã cường giả Bất Hủ.
Lúc này trăm gã cường giả Bất Hủ vẫn duy trì khoảng cách nhất định, nó có thể cảm giác được khí tức của một cỗ lực lượng mạnh mẽ từ đằng xa truyền đến.
Hiển nhiên đám người kia thừa dịp nó đối phó quân đoàn Thần Tông đã chuẩn bị thi triển kỹ năng hợp kích.
Ám Thương Vương sẽ không để cho bọn họ có cơ hội hoàn thành chú ngữ. Bốn chân nó phóng đi nhanh như tia chớp, khống chế mây đen cuồn cuộn đổ ập xuống đầu trăm gã cường giả Bất Hủ.
Bạch Long và Lệ Quỷ Tôn vẫn là lực lượng đối kháng chính diện, nhưng tốc độ chúng nó không có cách nào sánh với Ám Thương Vương, chỉ có thể gây ra chút ít trở ngại. Thậm chí kỹ năng công kích còn chưa đánh ra đã phải trơ mắt nhìn thân ảnh Ám Thương Vương vượt qua mặt mình, phóng tới đội ngũ trăm gã cường giả Bất Hủ.
Trên mặt Tiêu Tuyết Ngang lộ vẻ trầm trọng. Mặc dù Ám Thương Vương đã bị phong ấn rất lâu, mặc dù nó đang giận dữ, táo bạo nhưng không hề mất đi lý trí. Ngoại trừ chú ý tới Đỗ Hàm và Long Thủ ma ưng một cách kỳ lạ, ngoài ra nó không bao giờ để cho Bạch Long và Lệ Quỷ Tôn có cơ hội cận chiến.
Không phải là Ám Thương Vương đánh không lại Bạch Long và Lệ Quỷ Tôn, mà nó biết trước tiên phải giải quyết những địch nhân nhỏ yếu, không cho bọn họ gây phiền toái đối với mình. Ví dụ như quân đoàn hộ vệ Thần Tông và đám cường giả Bất Hủ.
Bạch Long và Lệ Quỷ Tôn rất muốn quấn lấy nó, sau đó thông qua lực lượng quân đoàn Thần Tông và cường giả Bất Hủ chiếm lấy ưu thế tuyệt đối. Chẳng qua là Ám Thương Vương thường xuyên thay đổi vị trí và công kích mục tiêu không cố định, Bạch Long và Lệ Quỷ Tôn cũng không thể làm gì được nó.
Hàn Nham đang cầm đầu đám người chủ quan, phó quan, chưởng môn …v…v chuẩn bị kỹ năng hợp kích, nhìn thấy Ám Thương Vương hùng hổ vọt tới vẫn cố gắng giữ vững trấn định.
Bọn họ đều là thành viên trọng yếu của Thần Tông, nội tâm kiên định, gan dạ sáng suốt mạnh hơn quân đoàn Thần Tông nhiều lắm. Hơn nữa, bọn họ cũng nghĩ rằng một trăm gã cường giả Bất Hủ liên thủ có thể gây thương tổn không nhỏ đối với Ám Thương Vương.
"Ngao!"
Tốc độ Ám Thương Vương cực nhanh, nó không có thi triển bất kỳ kỹ năng nào, chỉ dựa vào man lực xông thẳng vào trận doanh Bất Hủ.
Mục đích Ám Thương Vương là phá tan đội hình cường giả Bất Hủ này, có như vậy nó mới giết bọn họ dễ dàng hơn.
Cường giả Bất Hủ hiển nhiên là có lòng tin vô cùng kiên định, cho đến lúc này vẫn tiếp tục niệm chú ngữ không hề bối rối.
Nhưng khi Ám Thương Vương tiến tới gần, khí tức tử vong ập tới khiến cho bọn họ cảm nhận được lực lượng Ám Thương Vương quá mức kinh khủng. Lực lượng song phương vốn không cùng một cấp bậc, chênh lệch to lớn như trời với vực, cho dù nhân số đông hơn nữa cũng không làm nên chuyện gì.
Trăm gã cường giả liên thủ bố trí kỹ năng phòng ngự bị Ám Thương Vương xuyên thủng rất nhanh. Nó xông vào trận doanh Thần Tông như sói lọt vào đàn cừu, tất cả Hồn sủng cấp Bất Hủ lẫn chủ nhân đều bị lực lượng hắc ám quét bay khắp nơi.
"Ngao!"
Cái đuôi khổng lồ quét ngang một đường, lực lượng bá đạo trực tiếp đánh cho mười đầu Hồn sủng cấp Bất Hủ xương cốt vỡ vụn.
Long Thủ ma ưng còn bị Ám Thương Vương đánh không ngóc đầu dậy nổi, huống chi đám Hồn sủng sơ đẳng Bất Hủ trở xuống lại càng yếu ớt. Chỉ cần bị đánh trúng xem như chết chắc rồi.
Trong nháy mắt, mười đầu Hồn sủng cấp Bất Hủ tử vong ngay tại đương trường, một tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra.
"Rống rống!"
Thân thể Bạch Long mạnh mẽ đảo qua, cái đuôi quấn lấy một tòa băng sơn khổng lồ ném tới Ám Thương Vương. Ám Thương Vương bị ngọn núi băng khổng lồ đập trúng thân thể bắt buộc phải dừng truy kích những Hồn sủng cấp Bất Hủ, đến lúc này nó mới tức giận ngó chừng Bạch Long.
Rốt cuộc Ám Thương Vương quyết định chuyển mục tiêu công kích về phía Bạch Long.
"Tiêu phán quan, những cao thủ Tranh Minh thành đã tới, lão tông chủ Huyền Môn tiên tông cũng ở trong đó."
Lúc này Đường Ngang tiến lên bẩm báo Tiêu Tuyết Ngang.
Suy nghĩ đến Tranh Minh chủ thành an nguy, các cường giả trong thành cũng vội vàng hiện thân trợ giúp Thần Tông. Trong lúc nhất thời, trên bầu trời tòa thành xuất hiện vô số điểm đen đông chi chít cùng nhau bay về phía hậu sơn Thần Tông.
Cầm đầu là một lão giả có vài phần tiên phong đạo cốt, dưới chân hắn là một gốc Mộc đằng kỳ lạ, Mộc đằng nhanh chóng sinh trưởng trên bầu trời giống như một cái cầu vồng bắc ngang không gian.
Một lát sau, Mộc đằng đã vươn tới hậu sơn Thần Tông, lão giả cũng xuất hiện ở trên khu vực chiến trường.
Sau đó, hơn một trăm cường giả đến từ Tranh Minh thành lần lượt chạy tới. Một nửa trong số này thuộc về các thế lực lớn, một nửa khác là cao thủ ẩn danh trong thành. Chỉ khi nào Tranh Minh chủ thành bị uy hiếp, bọn họ mới nguyện ý xuất thủ. Bởi vì nơi này có người thân và bằng hữu của bọn họ.
Tiêu Tuyết Ngang thấy lão tông chủ Huyền Môn tiên tông đã tới liền thở phào nhẹ nhõm, lập tức dùng tinh thần âm mệnh lệnh tất cả các thành viên cấp Bất Hủ di chuyển về phía Dịch lão tông chủ.
Dịch lão tông chủ gật đầu, lúc này tất cả cường giả Bất Hủ đã tụ tập chung quanh lão giả. Chỉ cần có nhân vật cấp lãnh tụ trấn giữ trận doanh Bất Hủ, sự an toàn của bọn họ đã có thể được bảo đảm.
Nghĩ đến lúc nãy mười đầu Hồn sủng cấp Bất Hủ bị miểu sát trong nháy mắt, đám thành viên Thần Tông bây giờ hiển nhiên là cực kỳ cẩn thận.
Trong lúc này, số lượng cường giả Bất Hủ từ một trăm gia tăng đến hơn hai trăm người. Đây là cỗ lực lượng kinh khủng có thể quét ngang hết thảy, thời điểm bọn họ đồng thời niệm chú ngữ lập tức bộc phát khí tức vô cùng đáng sợ. Có lẽ ngay cả Ám Thương Vương cũng khó thể chống lại đợt kỹ năng hợp lực này.
Ám Thương Vương đã cảm giác được đội ngũ cường giả Bất Hủ tạo thành uy hiếp thật lớn, một lần nữa bỏ qua Bạch Long chọc giận nó, quay đầu lại phóng thẳng về phía đội ngũ cường giả Bất Hủ.
Từng đạo kết giới phòng ngự xuất hiện tầng tầng lớp lớp ở trước mặt Ám Thương Vương, nhưng nó lần lượt đụng nát hết thảy vật thể cản đường. Thực lực bá đạo cỡ này quả thật khiến cho người ta kinh hồn tán đảm.
"Chớ có hoảng sợ!"
Dịch lão tông chủ nói một câu bình tĩnh.
Sau khi nói xong, dưới chân Dịch lão tông chủ lại xuất hiện hàng loạt Tiên đằng, chúng nó nhanh chóng sinh trưởng quấn quanh ở giữa không trung. Trong khoảnh khắc hợp thành một tòa pháo đài vững chắc bảo vệ hai trăm gã Hồn sủng sư vào trong.
Ám Thương Vương không có dừng lại, nó xông thẳng vào trong pháo đài dây leo, vô số sợi dây leo và rễ cây lập tức vươn tới quấn quanh thân thể của nó.
"Ngao!"
Ám Thương Vương tức giận tru dài một tiếng, lực lượng Hắc Ám Điêu Linh nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía. Những sợi dây leo, rễ cây ý đồ vây khốn Ám Thương Vương dần dần khô héo, cả tòa pháo đài bắt đầu mục nát với tốc độ cực kỳ nhanh.
Chỉ chốc lát sau, tòa pháo đài dây leo đã biến thành đống tro bụi xám xịt rải đầy mặt đất, chỉ cần một làn gió nhẹ thoảng qua lập tức thổi tung mù mịt.
"Đúng là có bản lãnh!"
Dịch lão tông chủ không chút hoang mang, lại phát ra mệnh lệnh cho Hồn sủng của mình một lần nữa.
Theo đó Tiên đằng điên cuồng sinh trưởng, số lượng đông nghịt trên trời dưới đất chỗ nào cũng có. Lần này tốc độ và lực phòng ngự của Tiên đằng tăng cường hơn trước gấp mấy lần.
Tuy rằng Ám Thương Vương buông thả lực lượng Hắc Ám Điêu Linh có thể hủ thực Tiên đằng rất nhanh, nhưng mà tốc độ chúng nó sinh trưởng cũng nhanh không kém. Trên một trình độ nhất định sẽ gây trở ngại cho Ám Thương Vương tiến công.
Trong khi Ám Thương Vương từ từ tiếp cận đội ngũ cường giả Bất Hủ, hình như nó nhận ra cái gì đó không ổn. Trong giây lát định trụ thân hình, lấy tốc độ còn nhanh hơn chạy ngược về phía sau.
Một luồng hỏa diễm nổ tung ngay vị trí Ám Thương Vương vừa mới rời khỏi, năng lượng nóng rát giống như một cái lò luyện thiêu kim nấu thạch. Biển lửa bốc cháy hừng hực chiếu sáng bầu trời bao la, lĩnh vực hắc ám cũng bị xua tan mấy phần.
Sau đó là vô số kỹ năng oang kích ập tới thân ảnh Ám Thương Vương đang chạy trốn. Mỗi đạo công kích xuất phát từ một đầu Hồn sủng cấp Bất Hủ, hơn hai trăm kỹ năng cùng lúc bộc phát đã tạo ra hình cảnh vô cùng rung động.
Ám Thương Vương có năng lực cảm giác rất tốt, ngay khi nó cảm nhận được trận doanh Hồn sủng cấp Bất Hủ đã hoàn thành kỹ năng hợp kích lập tức bỏ qua tiến công không chút do dự.
Thân hình Ám Thương Vương giống như một mũi tên đen nhánh bắn xuyên trời đêm, hơn hai trăm đầu Hồn sủng cấp Bất Hủ thi triển kỹ năng bám sát theo sau lưng Ám Thương Vương. Một trước một sau, một chạy một đuổi vẽ ra hai luồng quang mang vô cùng bắt mắt.
Bên trong kỹ năng oanh tạc đầy trời, thân ảnh Ám Thương Vương né tránh với tốc độ càng lúc càng nhanh, bốn chân di chuyển linh hoạt ở giữa không trung như giẫm trên đất bằng.
Lúc trước Ám Thương Vương cho thấy nó mạnh về lực lượng và phòng ngự không hề thua kém Thú hệ Hồn sủng. Và bây giờ nó lại biểu hiện ra năng lực né tránh kinh người, lúc nào cũng nhận ra sơ hở trước khi kỹ năng nổ tung rồi biến ảo vị trí rời khỏi khu vực nguy hiểm. Cứ như thế hơn hai trăm cường giả Bất Hủ liên thủ công kích cũng không thể gây ra bao nhiêu thương tổn đối với nó.
Hàng loạt kỹ năng bạo tạc càn quét khắp nơi, khí lưu hỗn loạn, không gian nứt vỡ, trên bầu trời lúc này chỉ còn lại duy nhất cỗ năng lượng hủy diệt dao động.
Có lẽ Ám Thương Vương đã bị thương, bởi vì trên người nó rỉ ra một chút máu. Nhưng mà hơn hai trăm gã cường giả Bất Hủ liên thủ công kích chỉ thu được nhiêu đó thành tích đúng là không thể tin nổi. Sau khi biết được chuyện này, hẳn là đám người Thần Tông sẽ bị đả kích tinh thần rất lớn.