Khi đi ra cửa phòng, hai người Diệp Hoàn Sinh cùng Triêu Thái Tử vừa lúc từ bên ngoài trở về, còn đang bàn bạc về một món đồ huyền vật đạt được ở chung quanh Tịch Tĩnh Lâm.
Hai người nhìn thấy Sở Mộ mang theo Trữ Mạn Nhi đi tới, trên mặt đều lộ dáng tươi cười có chút tà ác.
- Sở Mộ, ngươi thật là có ánh mắt, nhặt được một mỹ nữ hại dân hại nước ah. Hơn nữa vừa ngủ lại ngủ tới năm sáu ngày!
Diệp Hoàn Sinh đánh giá Trữ Mạn Nhi, sau đó không chút kiêng nể nói.
Trữ Mạn Nhi rửa mặt chải đầu cẩn thận, vẻ thiên sinh lệ chất bày ra thật tinh tế, hơn nữa khí chất đặc hữu của nàng, quả thật làm người chú ý.
Trữ Mạn Nhi từng gặp qua Diệp Hoàn Sinh vài lần, nhưng nửa câu nói sau của hắn làm người ta nghe được thật có chút thẹn thùng, đành phải tránh sang bên cạnh Sở Mộ, nhẹ giọng nói:
- Chào Diệp ca ca!
Diệp Hoàn Sinh gật gật đầu, giới thiệu Triêu Thái Tử bên cạnh.
- Ta nghe muội muội của ta nhắc qua ngươi, quả nhiên nhìn qua thật phân biệt với phàm phu tục tử như chúng ta, đứng bên cạnh ngươi ta cảm giác toàn thân mình đều là trọc khí, ha ha ha…
Muội muội của Triêu Lãnh Xuyên là Uyển Trữ công chúa, khi Sở Mộ ở Linh thành Trữ Mạn Nhi cùng Uyển Trữ công chúa cả ngày luôn đi chung một chỗ.
Bốn người đi ra chỗ ở, ở ngã tư đường tìm được Bàng Duyệt cùng Tiêu Tiêu.
Trữ Mạn Nhi vừa nhìn thấy Tiêu Tiêu, cơ hồ theo bản năng muốn bước tới ôm nàng, nhưng nhìn thêm vài lần mới phát hiện nữ nhân này cũng không phải Diệp tỷ tỷ mà mình quen thuộc.
Trữ Mạn Nhi chớp mắt đầy vẻ nghi hoặc nhìn Sở Mộ, nàng không rõ vì sao Diệp Khuynh Tư không đi cùng Sở Mộ, ngược lại trong đội ngũ lại xuất hiện một nữ nhân thật giống Diệp Khuynh Tư.
Đây hoàn toàn là sự trùng hợp, Sở Mộ nói với Trữ Mạn Nhi hiện tại Diệp Khuynh Tư đang ở trong Tranh Minh chủ thành tại Tranh Minh đại địa, còn đang chuyên tâm tu luyện huyền thuật.
- Thật muốn gặp mặt Diệp tỷ tỷ sớm một chút!
Trữ Mạn Nhi nói.
- Kế tiếp chúng ta sẽ đi Tranh Minh chủ thành, đến lúc đó muội có thể nhìn thấy nàng!
Sở Mộ nói.
- Tốt lắm!
Trữ Mạn Nhi vui sướng gật đầu, nàng đã sớm muốn rời khỏi Ô Bàn đại địa.
Hiện tại Trữ thị thế triều đều nhận định mầm móng của Thế Chủ Thụ đã đánh mất lực lượng, nói vậy bọn hắn cũng sẽ không còn để ý tới hướng đi của nàng, nàng có thể tùy ý đi tới bất cứ địa phương nào nàng muốn.
Hơn nữa cho dù Trữ thị thế triều hạn chế nàng, Trữ Mạn Nhi vẫn muốn đi theo bên người Sở Mộ. Đã trải qua trận chiến thảm thống lần này, hiện tại Trữ Mạn Nhi chỉ tin tưởng một mình Sở Mộ.
- Nga, đúng rồi, khi trước lúc muội chạy ra Tịch Tĩnh Lâm, là dựa theo con đường của Thiên Giới Bi đi sao?
Sở Mộ mở miệng hỏi.
Vấn đề này vẫn luôn luôn quấy nhiễu hắn.
Đến hiện tại Sở Mộ mới biết bên dưới Thiên Giới Bi của Vạn Vật thành lại có giao nhân cường đại thời viễn cổ luôn ngủ say, nó sẽ tỉnh lại vào ngày nhật thực kế tiếp.
Mà những Thiên Giới Bi khác rốt cục cất giấu bí mật gì, tới bây giờ hắn vẫn chưa biết.
- Ân, Thụ gia gia để muội đi theo hướng Thiên Giới Bi, gia gia nói cho muội biết Thiên Giới Bi sẽ phù hộ muội!
Trữ Mạn Nhi gật gật đầu.
- Vậy Thiên Giới Bi của Ô Bàn đại địa cùng Tranh Minh đại địa có tác dụng gì?
Sở Mộ hỏi.
Trữ Mạn Nhi lắc lắc đầu, mở miệng nói:
- Muội chỉ nghe Thiên Chủ Thụ gia gia nói, tổng cộng có mười Thiên Giới Bi, phân bố những vị trí khác nhau trên thế giới, mỗi một Thiên Giới Bi tựa như một gốc Thế Chủ Thụ, có được người thủ hộ. Người thủ hộ Thiên Giới Bi tên là Bi Khấp Giả, nếu muội gặp Bi Khấp Giả là có thể tìm kiếm được sự trợ giúp cùng bảo hộ của họ!
- Bi Khấp Giả?
Trong lòng Sở Mộ càng thêm nghi hoặc.
- Ca ca là một vị có được Bi Khấp Nhân, Bi Khấp Nhân tuy không hoàn toàn là Bi Khấp Giả, nhưng ta cảm thấy được ca ca có thể trở thành Bi Khấp Giả. Thụ gia gia nói Bi Khấp Giả sẽ bảo hộ muội, cho nên khi đó muội luôn luôn đi theo bên người ca ca!
Trữ Mạn Nhi nói.
- Nguyên lai là như vậy!
Sở Mộ vẫn cho rằng gặp được Trữ Mạn Nhi chỉ là sự trùng hợp, lại thật không ngờ thân phận Bi Khấp Giả khiến cho hắn cùng nàng gặp nhau.
Bi Khấp Giả, đây là sứ mạng cổ xưa thế nào?
Hiện tịa Sở Mộ chỉ biết việc mình cần làm là tăng nhanh thực lực, tranh thủ trước khi giao nhân thức tỉnh có thể đuổi hắn rời khỏi Tân Nguyệt Địa.
- Thụ gia gia nói, người thủ hộ Thế Chủ Thụ đang từ từ điêu linh, Bi Khấp Giả vẫn luôn tồn tại trên thế giới này, không biết đang du đãng nơi đâu!
- Bi Khấp luôn ghi khắc trí nhớ khắc cốt minh tâm đồng thời ở tận sâu trong nội tâm của họ đều che giấu lên một đoạn trí nhớ đặc thù, khi có một vị Bi Khấp Nhân nhớ lại được đoạn trí nhớ bị che giấu kia, khi đó hắn sẽ trở thành Bi Khấp Giả chân chính, bước lên con đường cởi bỏ mê đề về Thiên Giới Bi. Thụ gia gia nói, Thiên Giới Bi sẽ theo lịch trình của Bi Khấp Nhân làm ra phán đoán, sau đó thừa nhận một gã Bi Khấp Giả đủ tư cách…
Trữ Mạn Nhi nói.
Sở Mộ hoàn toàn không biết gì về Thiên Giới Bi, theo lời nói của Trữ Mạn Nhi, Thiên Giới Bi ban cho người nào đó về Bi Khấp, cũng đang dùng Bi Khấp yên lặng quan sát lịch trình của Bi Khấp Nhân, sau đó trong toàn bộ Bi Khấp Nhân lựa chọn một gã có đủ tư cách trở thành Bi Khấp Giả.
- Người được tuyển làm Bi Khấp Giả có thực lực phi thường cường đại, hoặc là có được một trái tim đủ trở thành cường giả, đại bộ phận được nhận ân huệ của Bi Khấp, một khi được lựa chọn phải dùng thực lực cường đại của bản thân báo đáp Thiên Giới Bi, điểm ấy thật khác với Thụ gia gia, Thụ gia gia không cầu hồi báo!
Trữ Mạn Nhi tiếp tục nói.
- Muội nói đoạn ngắn về trí nhớ đã nằm trong đầu ta, là một con thú hồn cổ lão, nó chỉ dẫn ta đi tới Yêu Trủng, tìm kiếm phương pháp đối phó giao nhân ngủ say bên dưới Thiên Giới Bi kia!
Sở Mộ nói.
- Ca nói thú hồn cổ lão kia hẳn chính là Bi Khấp Giả đời trước rồi, hắn đem đoạn trí nhớ này truyền vào sâu trong nội tâm một số người, cuối cùng lựa chọn một vị tới trợ giúp tâm nguyện mà hắn vẫn chưa thể hoàn thành. Tốc độ gia tăng thực lực của ca ca thật nhanh, thú hồn cổ lão hẳn là cảm thấy ca ca càng thêm thích hợp trở thành Bi Khấp Giả, cho nên bắt đầu chỉ dẫn ca ca đi tìm kiếm bí mật của Thiên Giới Bi!
Trữ Mạn Nhi nói.
- Nga, nhưng ta vẫn không hiểu ra sao…
Sở Mộ nói.
Trữ Mạn Nhi hiện ra dáng tươi cười đáp:
- Những điều này là mê đề phủ đầy bụi lịch sử của thế giới từ thời cổ xua, nếu như có thể dễ dàng tìm hiểu như vậy, thì cũng không tới nỗi mỗi một đời Bi Khấp Giả đều phải truyền thừa đi xuống. Thụ gia gia nói, thế giới này tựa như một mảnh sơn lĩnh liên miên phập phồng lại vô cùng phức tạp, toàn bộ sinh linh chúng ta đều ở trong những dãy núi kia, thực lực yếu ớt thì chỉ nhìn thấy vách núi thẳng đứng cùng cao ngất sừng sững, chỉ khi nào đạt tới độ cao nhất định thì ở trên đỉnh núi nhìn xuống, mới có thể chứng kiến toàn bộ diện mạo của cả thế giới!
- Mười tòa Thiên Giới Bi chính là như thế, khi chúng ta còn thật yếu ớt, chứng kiến nó thì nó chỉ là một tấm bia đá cô độc không biết đã đứng vững bao nhiêu năm, căn bản không hiểu rõ ý nghĩa tồn tại của chúng nó, chỉ khi nào chậm rãi bước lên chỗ cao, chậm rãi đứng ở một địa phương mà tầm mắt nhìn thật xa, mới có thể chậm rãi hiểu biết thực đế về sự tồn tại của nó!
Lời nói của Trữ Mạn Nhi làm trong lòng Sở Mộ xúc động.
Quả thật nhiều khi một việc tồn tại một ít đặc thù mà chỉ khi mình đi tới độ cao nào đó mới có thể chân chính xem hiểu được, mới có thể nhìn thấy được.
Có lẽ nếu muốn cởi bỏ ý nghĩa tồn tại của Thiên Giới Bi, cũng phải chờ thực lực của chính mình đã đầy đủ mới có thể chân chính lĩnh ngộ.
- Nói như vậy mười Thiên Giới Bi chính là đại biểu sự huyền diệu nhất của thế giới này hay sao?
Sở Mộ hỏi.
Trữ Mạn Nhi gật đầu nói:
- Phải, trên thực tế lĩnh vực của nhân loại cùng lĩnh vực hồn sủng có rất nhiều không phải là Bi Khấp Giả, mà cường giả đạt tới đỉnh phong đều đang quay chung quanh Thiên Giới Bi chuyển động đâu.
Sở Mộ quả thật không ngờ Thiên Giới Bi cổ xưa kia đã bay lên tới độ cao mê đề của cả thế giới, thật đúng như lời của Trữ Mạn Nhi, không đứng trên đỉnh Thiên Giới Bi thì ở trong mắt của hắn đó chỉ là một tấm bia đá cất giấu một ít bí mật cùng huyền cơ nào đó mà thôi.
- Còn nữa, ca ca phải cẩn thận. Nghe đồn trong lĩnh vực bất hủ cấp tụ tập đủ Bi Khấp, còn có thể mong đạt được lực lượng bất tử cấp. Mỗi vị Bi Khấp Nhân cùng Bi Khấp Giả mong mỏi nhất đến mức khắc cốt minh tâm chính là đạt tới mức độ đó, nhưng số lượng Bi Khấp có hạn, muốn đạt được càng nhiều Bi Khấp thì một ít người có nội tâm ác độc sẽ dùng thủ đoạn phi thường tàn nhẫn tìm kiếm Bi Khấp Nhân còn chưa đủ thực lực tiêu diệt để đem Bi Khấp tụ tập vào trong tay bọn hắn!
Trữ Mạn Nhi nói tiếp.
- Ngoại trừ chính mình ta còn chưa gặp qua Bi Khấp Nhân nào khác!
Sở Mộ nói.
- Sẽ gặp, hiện tại ca ca được lựa chọn làm Bi Khấp Giả, tương lai nếu gặp được một Bi Khấp Nhân khác cũng được lựa chọn làm Bi Khấp Giả, như vậy lệ tinh của Bi Khấp lập tức phiếm xuất hào quang. Đến lúc đó ca ca phải cực kỳ cẩn thận, bởi vì không thể bảo chứng người kia có phải là ngụy Bi Khấp Nhân hay là ngụy Bi Khấp Giả đã dùng thủ đoạn chiếm đoạt Bi Khấp hay không!
Sở Mộ gật gật đầu, thế giới nhân loại sẽ luôn có người dục vọng bành trướng, theo đuổi lực lượng càng thêm cường đại. Tuyệt đại đa số sinh linh đều nhúng tay vào máu, ngay cả Sở Mộ cũng chưa từng đem bản thân mình bài trừ ra khỏi loại người như thế!
- Bi Khấp Giả, ngụy Bi Khấp Giả…Trên thế giới này có bao nhiêu Bi Khấp Giả, lại có bao nhiêu ngụy Bi Khấp giả…
Sở Mộ nghe xong lời nói của Trữ Mạn Nhi, trong lòng vô cùng cảm khái.
Tựa hồ đồng thời với bản thân có được lực lượng cường đại, bản thân mình cũng sẽ sa vào cuộc chiến tranh chấp không ngừng.
Bi Khấp Giả cùng ngụy Bi Khấp Giả có được lực lượng cường đại cỡ nào, điểm ấy Sở Mộ cũng không thể biết được.
- Ca ca không cần bi quan, còn có muội đây!
Trữ Mạn Nhi thấy được vẻ cảm thán của Sở Mộ, vội vàng nói.
- Ta không có bi quan, chẳng lẽ muội không biết ta là người trời sinh hiếu chiến sao?
Sở Mộ nhướng mày.
- Ô ô ô ô…
Tiểu Mạc Tà ghé trên vai Sở Mộ lập tức phát ra tiếng kêu, đem tiểu móng vuốt của mình huy vũ lên.
Mạc Tà giơ cao móng vuốt tán thành, đánh nhau sao, nó thích nhất!
- Hiện tại ca ca hẳn là Bi Khấp Giả đang trong quá trình trưởng thành, nhưng thực lực của ca ca sẽ tăng lên rất nhanh, nói không chừng thật sự trở thành người cởi bỏ mê đề Thiên Giới Bi!
Trữ Mạn Nhi thật khẳng định nói.
Sở Mộ nhìn bộ dạng đầy tin tưởng của Trữ Mạn Nhi đối với mình, cười khổ nhéo nhéo chiếc mũi tinh xảo đáng yêu của nàng, nói:
- Nào có dễ dàng như vậy!
- Có thể!
Nói xong, Trữ Mạn Nhi ghé sát bên tai Sở Mộ khẽ nói:
- Sau khi ca ca nói với muội lời nói kia dưới tàng cây, muội bỗng nhiên hiểu ra được một việc!
- Việc gì?
- Thụ gia gia quả thật không có đem mầm móng giao cho muội, trước khi ca ca nói lời đó với muội, muội cũng không biết mầm móng Thế Chủ Thụ đặt ở đâu…Nhưng trên thực tế, mầm móng luôn ở chỗ này của muội!
Trữ Mạn Nhi hiện lên dáng tươi cười mê người.
Ban đầu Sở Mộ không hiểu được lời nói của Trữ Mạn Nhi, nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ lại, hắn lập tức tỉnh ngộ!
Thiếu nữ được Thế Chủ Thụ nuôi lớn trước mắt, kỳ thật chính là mầm móng mà Thế Chủ Thụ dụng tâm đào tạo!