Sủng Mị

Chương 1246: Lưỡng bại câu thương, dã tâm cuối cùng (P2)

Chiến tranh cho tới khi hai thế lực hoàn toàn lưỡng bại câu thương, tất cả những chuyện này là do nữ nhân này bày ra, hiện tại ngay cả Hồn Minh cũng sắp bị diệt, thật sự là buồn cười ah.

Lúc này Tam đại cung điện gồm Liễu Băng Lam, Bạch Ngữ, Triêu Lãnh Xuyên, Mục Thanh Y cũng trầm mặc!

Ngay cả Thất Đồ Thánh Vương giác tỉnh lại cũng không làm nên chuyện gì, hiện tại chỉ còn lại Ngũ Đồ Thánh Vương cũng không có bao nhiêu sức chiến đấu.

Thực lực Thiện Ác Nữ Vương này nếu so với Đồ Lục Thú còn mạnh hơn, bọn họ không cách nào chống lại nàng được, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn xúc tu không ngừng quấn giết hồn sủng của bọn họ!

...

- Có phải ngươi đang cao hứng quá sớm hay không?

Bỗng nhiên một âm thanh suy yếu truyền tới.

Mọi người sững sờ, đã thấy Sở Mộ đã đứng trước mọi người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương.

Thiện Ác Nữ Vương sớm biết Sở Mộ nhất định sẽ không cam lòng, trong mắt mang theo vẻ trêu đùa hí lộng nói ra:

- Ngươi nhất định là hiểu tâm tư của ta nhất, cho nên ngươi sớm biết sẽ có kết quả này, đúng hay không?

Sở Mộ xác thực có phỏng đoán đến việc Thiện Ác Nữ Vương sẽ làm sạch Hồn Minh cùng lúc, muốn cho hai thế lực lớn lưỡng bại câu thương, nhưng mà cho dù đoán như thế nào thì Tam đại cung điện cũng không thể giải quyết nàng trước khi giải quyết Hồn Minh. Cho nên trận chiến đấu này cho dù như thế nào cũng phải chiến!

Nhưng mà trận chiến đấu này thật sự bại sao?

- Như thế nào, ngươi còn muốn đánh với ta?

Thiện Ác Nữ Vương thấy ánh mắt Sở Mộ vẫn còn chiến ý thiêu đốt, lúc này tươi cười câu dẫn, nói:

- Kỳ thật ta rất thưởng thức ngươi đấy, những chuyện ngươi làm ta tức giận trước kia ta sẽ quên hết, chỉ cần ngươi có thể ngoan ngoãn nghe theo ta.

- Ngươi có từng nghe qua hồn sủng chỉ huy hồn sủng sư chưa?

Sở Mộ lãnh đạm cười cười, tiếp tục nói:

- Ta thấy mộng đẹp của ngươi sẽ tan vỡ ngay thôi.

- Tan vỡ? Ta cảm thấy làm rất hoàn mỹ, tất cả đều dựa theo kế hoạch của ta mà làm việc, hơn nữa ngươi là kẻ giúp ta cân đối thế lực trong vô hình, cũng làm cho ta đỡ tốn thời gian giải quyết Hồn Minh.

Thiện Ác Nữ Vương nói ra. truyện được lấy tại Trà Truyện

Thu nạp tà khí trong Phong Ấn Tháp, lại có được chính khí của Thất Đồ Thánh Vương, hiện tại nàng đã cường đại hơn so với trước kia, đừng nói là những người này liều đến lưỡng bại câu thương, cho dù toàn bộ bọn họ liên thủ lại cũng chưa hẳn là đối thủ của nàng, trận chiến đấu này đến đây đã chấm dứt, hoặc là bọn họ cố chấp tới cùng sẽ bị nàng tiêu diệt, hoặc là ngoan ngoãn thuận theo, sau đó trợ giúp nàng thành lập đế quốc hoàn toàn mới!

Sở Mộ không nói thêm lời nào, niệm chú ngữ, đem tiểu Chập Long cùng Chiến Dã thu hồi vào trong không gian hồn sủng

Thiện Ác Nữ Vương thấy Sở Mộ thu hồi hồn sủng thì bờ môi gợi cảm tươi cười.

Thiện Ác Nữ Vương nói những lời kia không phải là giả, nàng xác thực thưởng thức thực lực của Sở Mộ, có thể trong một trong thời gian ngắn đạt tới trình độ này, cho dù là cả Vạn Tượng Cảnh cùng Thiên Hạ Cảnh cũng chỉ có mình hắn mà thôi, nếu như có thể thu hắn làm thủ hạ, như vậy con đường tương lai của nàng càng trở nên bằng phẳng.

Thiện Ác Nữ Vương đang muốn nói vài lời thì tốt, xem như hòa hoãn ân oán giữa hai người, lại chợt phát hiện ánh mắt Sở Mộ vẫn tràn ngập địch ý như cũ, hơn nữa còn triệu hồi hồn sủng mới.

- Thất Tội Hồ?

Trên mặt Thiện Ác Nữ Vương khó hiểu noi ra.

Sở Mộ lại triệu Thất Tội Hồ còn chưa đạt tới cấp chúa tể!

- Chẳng lẽ ngươi muốn cho một hạ vị hồ còn chưa chuộc tội này ra đối phó ta?

- Ân, nó chính là ác mộng của ngươi.

Sở Mộ lui ra phía sau một bước.

Thời điểm này chín cái đuôi của Mạc Tà lại đưa lên phía trước, con mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương!

Con mắt Mạc Tà có hỏa diễm bốc cháy đầy yêu dị.

Ngọn lửa này không phải đỏ tươi như Thất Tội Hồ, mà là lộ ra màu tím giống như quân lâm thiên hạ!

Thất Tội Hồ, chẳng lẽ Sở Mộ thật sự muốn dùng một con Thất Tội Hồ Viêm Quân còn chưa xá tội đối kháng Thiện Ác Nữ Vương?

Hiện tại Thiện Ác Nữ Vương còn cường đại hơn cả Đồ Lục Thú, Thất Tội Hồ của Sở Mộ hiện tại chỉ ở cấp Vô Địch Đế Hoàng mà thôi, hồn sủng như vậy còn chưa đạt tới cấp chúa tể thì có khả năng gì đi ra chiến đấu cơ chứ?

Bạch Ngữ, Triêu Lãnh Xuyên, Mục Thanh Y cùng Liễu Băng Lam nhìn qua Sở Mộ, nhao nhao lộ ra thần sắc nghi hoặc khó hiểu.

- Ngươi có bệnh mà không biết, nữ vương đã nguyện ý chiêu hàng các ngươi thì đứng có lại cố chấp, nhận rõ tình huống của mình bây giờ đi.

Hùng Thủ Viên Tuế quét mắt nhìn qua Sở Mộ, hừ lạnh nói.

Sở Mộ cũng không thèm để ý Hùng Thủ Viên Tuế nói cái gì, ánh mắt tỉnh táo nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương.

Thiện Ác Nữ Vương nhìn thấy ánh mắt của Sở Mộ và nhìn Thất Tội Hồ cũng càng trở nên âm lãnh hơn vài phần, nàng rất không thích ánh mắt hiện tại của Sở Mộ.

Thằng này không ngờ còn không nhận ra tình huống của mình, hết lần này tới lần khác còn có bộ dáng chiến ý sôi sục, dường như đúng như lời Viên Tuế đã nói, hắn có bệnh mà không biết, mà bệnh này cũng rất nặng.

- Không nên cao ngạo như vậy, người không dám quỳ gối thì cuối cùng hắn sẽ mang theo cao ngạo của hắn mà chết không có ý nghĩa nào. Dám dùng tính mạng chống lại người không thể đánh bại, tại sao không thuần phục đi? Sở Mộ, thời điểm ngươi thiêu đốt chiến ý thì phiền toái ngươi dùng hồn niệm nhìn rõ thực lực của ta bây giờ, sau đó lại nhìn qua Thất Tội Hồ là cấp bậc gì, sau đó nói cho ngươi biết thực lực của hai bên cách biệt vô cùng to lớn!

Thiện Ác Nữ Vương tự nhiên là minh mẫn, nàng đã vứt bỏ những không vui trước kia, muốn Sở Mộ lông tóc ít bị tổn thương thần phục chính là ban ân to lớn nhất với hắn!

- Những lời này của ngươi ta sẽ nhớ kỹ.

Sở Mộ tươi cười không biết sống chết.

Nụ cười này làm cho Thiện Ác Nữ Vương càng tức giận không thôi, thằng này coi những lời của nàng nói là nói nhảm, đã như vầy thì nên giải quyết con hồn sủng kia là được!

- Ngươi cảm giác tiểu hồ ly của mình rất mạnh sao, ta trước tiên sẽ khống chế nó, dùng trảo của hồn sủng ngươi yêu quý xé nát ngươi.

Thiện Ác Nữ Vương tàn nhẫn nói ra.

Thời điểm noi ra lời này thì nàng đã niệm chú ngữ.

Xúc tu hiện giờ đã không có ý nghĩa nào, chúng chậm rãi bay ra. Căn bản khó có thể quấn trúng người Mạc Tà được.

Nhưng mà trên những xúc tu này co gai độc, những độc chất này có thể dễ dàng xuyên thủng áo giáp của hồn sủng, đem độc tố rót vào trong máu của sinh vật.

Thời điểm độc tố nhuộm xám toàn thân thì độc tố này từ từ ngấm vào linh hồn, làm cho linh hồn của sinh vật không còn tự chủ được.

Bộ lông màu đỏ của Mạc Tà lúc này đang rút dần đi, lộ ra màu bạc ưu mỹ, thân hình cao quý.

Hoa độc xâm nhập vào trong máu của nó mà nó lại coi như không có gì. Chỉ đứng ở nơi đó dùng ánh mắt không ngừng biến ảo nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương.