Sáng sớm ngày hôm sau, Đằng Lãng đã canh giữ bên ngoài cửa phòng Sở Mộ từ sớm.
"Thiệt hay giả?"
Đằng Lãng trợn mắt nhìn Diệp Khuynh Tư đi ra từ phòng Sở Mộ, vẻ mặt cứng lại hỏi nhỏ một câu.
Ngày hôm qua Đằng Lãng đã biết Sở Mộ ở trong tổng bộ Hồn Điện, chỉ có điều hắn không nhìn thấy Diệp Khuynh Tư.
Hôm nay hắn cố ý sớm là có chuyện cần nói với Sở Mộ, kết quả lại vô tình nhìn thấy Diệp Khuynh Tư.
Cô nam quả nữ cùng ở trong một phòng cả đêm sẽ phát sinh chuyện gì? Lấy "trí tuệ cao cấp" của Đằng Lãng hiển nhiên là nghĩ đến hình ảnh nóng bỏng kia.
"Diệp Khuynh Tư không phải thích cái tên Sở Mộ đã Bán Ma hóa sao?"
Ánh mắt Đằng Lãng vạn phần nghi hoặc nhìn chăm chú Diệp Khuynh Tư, rất muốn nhận ra điều gì đó từ vẻ mặt của nàng.
"Chẳng lẽ…"
Một lát sau, Đằng Lãng từ từ khôi phục tinh thần lại, cho ra một kết luận cuối cùng:
"Chẳng lẽ nhân cách mị lực Sở Phương Trần lớn như vậy, ngay cả nữ nhân tính cách lạnh băng giống như Diệp Khuynh Tư cũng bị hắn chinh phục?"
"Đằng thiếu chủ!"
Trong lúc Đằng Lãng đang suy nghĩ lung tung, Diệp Khuynh Tư đã nhận ra hắn chờ chực ở gần đó.
"Nha nha... Diệp tiểu thư, đã lâu không gặp!"
Đằng Lãng vội vàng thu hồi đống ý nghĩ ngổn ngang, trên mặt nở nụ cười vui vẻ tiến lên nghênh tiếp.
"Ngươi tới tìm phu quân ta?"
Diệp Khuynh Tư hỏi.
Diệp Khuynh Tư không có suy nghĩ quá nhiều, chẳng qua là thuận miệng nói một câu. Nhưng nàng không biết một câu này truyền vào tai Đằng Lãng y như sấm sét rền vang.
Sở Phương Trần bây giờ đã là nhân vật phong vân, thậm chí thiếu chủ, công chúa ba thế lực lớn cũng phải đích thân tới cửa bái phỏng. Ngày hôm qua công chúa Bàng Duyệt là một mỹ nhân họa quốc ương dân tới thăm đã đành, sáng nay hắn lại nghe thấy Diệp Khuynh Tư nhận mình là thê tử của hắn. Trong lúc nhất thời Đằng Lãng không biết nói gì cho tốt. Truyện được copy tại Trà Truyện
"Ngươi... ngươi … phu quân của ngươi?"
Đằng Lãng há miệng thật to, cái cằm thiếu chút nữa rớt luôn xuống đất, trong đầu nghĩ thầm:
"Sở lão đệ ơi là Sở lão đệ, ngươi động tác cũng quá nhanh đi? Mới qua một đoạn thời gian ngắn đã lập gia đình với Diệp Khuynh Tư rồi, nàng vốn là nữ nhân của Thiên Hạ vương giả. Nhà ngươi to gan lớn mật dụ dỗ nàng coi như xong, thế nào còn rước về nhà làm thê tử?"
Diệp Khuynh Tư cảm thấy nghi hoặc khó hiểu nhìn Đằng Lãng biểu hiện quá mức quỷ dị, trong lòng thầm nghĩ:
"Chẳng lẽ hắn biết trước đó Hồn Điện đã an bài hôn sự cho Sở Mộ, nếu không tại sao lại phản ứng mãnh liệt như vậy?"
Diệp Khuynh Tư tin tưởng Sở Mộ sẽ không trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng mà nàng lo lắng hoa cỏ khắp nơi chủ động tìm tới hắn.
"Hắn đã tỉnh, ngươi vào đi thôi!"
Diệp Khuynh Tư biết mình lo lắng chỉ là vô dụng, lập tức xoay người dẫn Đằng Lãng đi đến một gian đại sảnh gần đó.
Vào đại sảnh, mấy thị nữ ngạc nhiên khi thấy Đằng Lãng xuất hiện, một người vội vàng chạy đi mang lên trà bánh, những người khác vừa lui xuống vừa nhỏ giọng bàn luận. Không biết người thanh niên bọn họ đang phục vụ là cao nhân phương nào, tại sao mới có một ngày thời gian đã có hàng loạt đại nhân vật chạy tới bái phỏng. Đường đường thiếu chủ thứ ba của Hồn Điện cũng đích thân tới thăm, lại còn cố ý tới sớm chờ đợi ngoài cửa.
"Sở lão đệ, ngươi ẩn giấu ghê lắm đó! Tối hôm qua ngươi không chịu tới dạ tiệc đã đắc tội không ít người rồi. Vốn là trước đó rất nhiều người không nhận ra, nhưng sau buổi dạ tiệc tẩy trần tối hôm qua hẳn là bọn họ vô cùng nhớ ngươi!"
Đằng Lãng thấy Sở Mộ từ ngoài cửa phòng đi vào liền mỉm cười chế giễu.
"Ta không biết Đằng nguyên lão triệu tập tất cả cao tầng tới dự, ai dà, quên đi! Ta tới Vạn Tượng thành là để tu luyện, tạm thời không muốn quản chuyện tình của bọn họ với Hồn Minh."
Sở Mộ cười khổ ngồi xuống.
Hiện tại Sở Mộ chỉ quan tâm vấn đề làm sao để cho Vong Mộng trở thành Hồn sủng của mình. Ba thế lực lớn và Hồn Minh phân tranh sẽ không phân thắng bại trong khoảng thời gian ngắn. Thực lực hắn bây giờ đã có thể đối phó Thập Lục Tuyệt, Bát Hoang, nhưng khẳng định đánh không lại cường giả Tứ Hùng.
"Ha ha, thật ra lão nhân gia không có ý kiến gì, bọn họ chỉ muốn gặp mặt ngươi cho biết mà thôi. Mấy lão già thì không sao, nhưng đám thanh niên trẻ tuổi có vẻ bất mãn và thất vọng đối với biểu hiện của ngươi."
Đằng Lãng tùy ý kể lại sự tình ngày hôm qua.
"Ừ, tình huống Tuyết thành thế nào?"
Sở Mộ mở miệng hỏi.
Đằng Lãng bình thường đều sống tại Tuyết thành, chỉ khi nào có việc mới tới Vạn Tượng thành. Lần này hắn lưu lại khá lâu nhất định là có chuyện lớn cần phải làm.
"Trên cơ bản đã ổn định, Linh thành cũng đã nằm trong tay chúng ta. Hiện tại lãnh thổ trực thuộc hai tòa thành quan trọng này đã biến chuyển tốt đẹp, nhờ đó chúng ta nâng cao tư cách thương lượng với Hồn Minh tại Vạn Tượng thành."
Đằng Lãng cười nói.
Tuyết thành là Giới thành cấp mười chiếm cứ diện tích vô cùng rộng lớn, vì thế trải qua hai trận chiến tranh quy mô lớn đã làm cho tình hình thay đổi rõ rệt. Chuyện này có ý nghĩa cực kỳ trọng đại đối với ba thế lực lớn, khí thế Hồn Minh dạo gần đây cũng giảm xuống vài phần, không còn dám nghênh ngang càn rỡ như trước.
Linh thành đồng dạng là Giới thành cấp mười, Linh Giáo lại có ảnh hưởng khổng lồ đối với thế lực song phương. Tòa thành này rơi vào tay ba thế lực lớn đồng nghĩa với vô số Linh sư ngã sang một phía, từ đó quyền uy và danh tiếng của ba thế lực lớn đã hạ xuống trụ cốt vững chắc. Nhất là các thành viên trẻ tuổi ở tầng dưới sẽ có cơ hội phát triển tiềm lực, khoảng thời gian sau này sẽ có thêm một nhóm lớn Hồn Hoàng xuất hiện từ đội ngũ này.
"Như vậy sao? Tình huống bây giờ tạm thời ở trạng thái giằng co?"
Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Ừ, chưa tới thời điểm mấu chốt khẳng định Tứ Hùng sẽ không xuất thủ, hiện tại đang ở giai đoạn tranh đoạt lãnh thổ Vạn Tượng Cảnh. Thực lực cao tầng bên phía bọn họ mạnh hơn chúng ta, nhưng lại không được dân tâm. Ngoài ra, chúng ta vốn có ưu thế quân đoàn Hồn sủng su tầng dưới, nếu bọn họ mạnh mẽ giết người đoạt đất sẽ bị đả kích rất lớn, cái được không bù nổi cái mất. Dù sao bọn họ cũng chưa mạnh tới mức một tay che trời."
Đằng Lãng chậm rãi nói.
"Giằng co là tốt rồi."
Sở Mộ gật đầu nói.
Song phương giằng co sẽ có nhiều thời gian hơn để Sở Mộ tăng cường thực lực của mình. Đối với hắn vốn không có khái niệm bình cảnh, chỉ cần có đủ thời gian thực lực sẽ tăng cường rất nhanh.
"Ha hả, thật ra ngươi không tới dự tiệc là hành động vô cùng đúng đắn. Hồn Minh biết nếu như tiêu diệt chúng ta triệt để ngược lại không có cách nào quản lý Vạn Tượng Cảnh, cho nên mục đích thực sự của bọn họ là ăn dần dần chúng ta theo kiểu tằm ăn lá. Nói không chừng hiện tại một số thành viên cao tầng ba thế lực lớn đã bị mua chuộc hoặc tẩy não."
Khi Đằng Lãng nói ra những lời này đã cố ý hạ thấp thanh âm xuống.
"Đây là thật? Đã có bằng chứng rồi?"
Sở Mộ nhíu mày nghĩ ngợi. Phần lớn cao tầng ba thế lực lớn đều là người trung tâm kiên quyết, cơ hồ không thể nào phản bội đồng bạn. Nhưng trên đời này không có chuyện gì là tuyệt đối, chỉ cần một vài người phản bội sẽ tiết lộ rất nhiều bí mật. Đến lúc đó tình cảnh ba thế lực lớn càng thêm nguy nan.
"Còn chưa xác định rõ ràng, nhưng phụ thân ta đã nhận ra một cỗ mùi vị bất an đang lan tràn trong liên minh. Công chúa Bàng Duyệt bị đầu độc rất có thể là do người khác tiết lộ tin tức của nàng, ngươi bây giờ đã bị Hồn Minh liệt vào sổ đen rồi. Sợ rằng Hùng Mạt Mạch Lăng đang chú ý tới ngươi, chỉ cần có cơ hội sẽ đích thân xuất thủ. Cho nên ngươi đi lại trong Vạn Tượng thành phải tận lực cẩn thận, ngàn vạn lần không nên tiết lộ hành tung."
Đằng Lãng nói rất chân thành.
"Tại sao ngay cả Tứ Hùng cũng muốn đối phó ngươi?"
Diệp Khuynh Tư ngồi một bên nghi hoặc hỏi.
Sở Mộ bây giờ đang dùng thân phận Sở Phương Trần, lấy thực lực hắn làm sao khiến cho cường giả Tứ Hùng chú ý?
Hơn nữa, đây chỉ là thân phận Sở Phương Trần mà thôi, nếu như Hồn Minh biết Sở Phương Trần chính là Sở Mộ chẳng phải là bọn họ sẽ dốc toàn bộ lực lượng đối phó hắn sao?