Lực lượng Huyết quang nổ tung ngay trên người Chiến Dã, đánh nó rơi thẳng xuống đất như một ngôi sao băng đen nhánh.
Đại địa chấn động kịch liệt, năng lượng loạn lưu sôi trào một mảnh, vị trí Chiến Dã chạm đất hiện ra một cái hố thật to chu vi gần mười dặm.
Bàng Hình thất thần đứng ở đàng xa quan chiến, trong lòng nhấc lên từng đợt sóng to gió lớn khi thấy Long Ảnh công kích chiến thú Mặc Dã.
Chỉ mới giao phong hai cái kỹ năng nhưng chiến thú Mặc Dã vô địch đế hoàng đã thất bại. Huyết Man Chập Long đã chứng minh được thực lực cường đại không gì sánh nổi.
"Đã nói là nó đánh không lại Huyết Man Chập Long mà."
Bàng Hình tức giận bất bình giùm cho chiến thú Mặc Dã, hắn cảm thấy Ly lão nhi làm thế là đưa nó vào chỗ chết.
Nếu như hai bên liên thủ cho dù đánh không lại Huyết Man Chập Long cũng có thể trì hoãn không ít thời gian, không đến nổi mới hai chiêu đã thất bại thảm hại thế này.
Nhưng mà bây giờ Mặc Dã Hoàng có năng lực thương tổn Huyết Man Chập Long đã bị thương, lực chiến đấu nhất định giảm mạnh. Huyết Man Chập Long lại càng được thế, đại sát tứ phương không cần kiêng kị gì nữa.
Bàng Hình ra lệnh cho 5 đầu Hồn sủng chuẩn bị chiến đấu, ánh mắt tập trung vào Huyết Man Chập Long tùy thời đều có thể buông thả kỹ năng.
"Ngươi gấp cái gì, nhìn kỹ đi! Nó đang bò dậy kia kìa! Ta đã nói đây là đặc huấn, ngươi hiểu hai từ "đặc huấn" không?"
Ly lão nhi liếc nhìn Bàng nguyên lão, chỉ tay tới một chấm đen nhỏ phía dưới hố.
"Làm sao không vội, ngươi … cái lão già hồ đồ này!"
Bàng Hình cũng tức giận râu tóc dựng đứng, lão già nửa người nửa sủng chết tiệt này có biết rằng quyết định ngu xuẩn kia sẽ khiến cho tất cả mọi người chôn cùng hay không?
Hiện tại chính là thời điểm sống còn, lúc này còn đặc huấn hay không đặc huấn? Hắn cho rằng Huyết Man Chập Long dễ đối phó vậy sao?
Bàng Hình mắng to mấy câu rồi buồn bực quay đầu nhìn lướt qua chiến trường, thời điểm hắn dự định ra lệnh cho 5 đầu Hồn sủng xuất thủ. Bỗng nhiên trong tầm mắt xuất hiện một đạo thân ảnh đen nhánh lao thẳng lên trời, không tới một giây đã xuất hiện ở trước mặt Huyết Man Chập Long, Khải Thứ sắc nhọn lại vươn ra đâm vào vị trí cũ trên bụng đối phương.
Lân giáp trên bụng Huyết Man Chập Long đã bị hủ thực trình độ nhất định, lực phòng ngự giảm xuống vài thành. Lần này Chiến Dã công kích không chỉ vỡ lớp da, mà còn xin được tý huyết trên người Huyết Man Chập Long.
"Ngao ~!"
Huyết Man Chập Long đau đớn rống giận một tiếng, hai mắt mở lên thật to nhìn vào Chiến Hổ màu đen, Long trảo nhanh chóng tụ lực vỗ xuống.
Chiến Dã vẫn lựa chọn né tránh là chính, nhưng mà lần này Huyết Man Chập Long không cho nó có cơ hội lùi lại.
"Ầm!"
Huyết Man Chập Long mạnh mẽ xoay tròn thân thể, cái đuôi to lớn quét ngang một đường đánh trúng lưng Chiến Dã, lực lượng Huyết quang ngưng tụ trên đuôi lập tức bạo tạc nhấc lên một trận phong bạo kinh khủng.
"Rầm!"
Chiến Dã bị đánh văng đi rất xa, thân thể nó hơi co lại chịu đựng va chạm với vách núi cứng rắn rồi rơi xuống đất thổi tung một trận tro bụi mù mịt. Nhưng một lát sau, Chiến Dã đã lồm cồm bò dậy ngó chừng Huyết Man Chập Long.
"Đây… chuyện này … con Mặc Dã Hoàng này tại sao phòng ngự cao như vậy?"
Bàng Hình nhìn mà ngây dại.
Bàng Hình chỉ có một đầu Hồn sủng vô địch đế hoàng có lẽ ngăn cản được Huyết Man Chập Long công kích một hai lần, những Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong khác nhất định sẽ bị một cái kỹ năng miểu sát.
Thế nhưng, Bàng Hình không nghĩ tới Mặc Dã Hoàng bị Huyết Man Chập Long công kích liên tục vẫn có thể an an ổn ổn đứng lên. Điều này đúng là rất khó tưởng tượng nổi, dù sao thực lực Mặc Dã Hoàng biểu hiện ra ngoài cũng chỉ là vô địch đế hoàng, tuyệt đối không thể nào chống đỡ Huyết Man Chập Long lâu như thế.
"Ngươi vậy mà cũng làm tới đại nguyên lão Hồn sủng cung? Ngay cả phòng ngự cao và sinh mệnh lực mạnh cũng nhìn không ra!"
Ly lão nhi nhếch miệng mỉm cười giễu cợt.
Bàng Hình lại ngẩn người ngạc nhiên, đến tận lúc này mới ý thức được mình đã phạm phải sai lầm sơ cấp.
Năng lực phòng ngự mạnh thì trên người sẽ không xuất hiện vết thương, nhưng Mặc Dã Hoàng ở bên kia đã xuất hiện không ít vết thương rướm máu. Dưới tình huống bình thường rất khó giữ vững chiến lực toàn thịnh, nó vẫn có thể đứng lên chính là dựa vào nguồn sinh mệnh lực cường đại.
"Thì ra là như thế! Nó hẳn là một đầu Mặc Dã có được thiên phú tính mạng lực dị thường."
Bàng Hình coi như là hiểu ra vấn đề nằm ở chỗ nào.
Chỉ có điều Bàng Hình biết rõ sinh mạng lực cường đại vẫn còn không đủ, tất cả phương diện lực lượng, tốc độ, phòng ngự, kỹ năng đều thua xa đối phương. Sinh mệnh lực mạnh nhiều nhất chỉ giúp cho Mặc Dã Hoàng kiên trì thêm chốc lát, hoàn toàn không có cách nào đối kháng lâu dài với Huyết Man Chập Long, lại càng đừng mơ tưởng tới hai chữ thắng lợi.
Chính vì thế, Bàng Hình vì lý do an toàn không thể khoanh tay đứng nhìn.
"Ngươi đứng yên một chỗ sẽ chết hả?"
Ly lão nhi thấy tên này lại muốn xông lên liền bất mãn quát lớn.
Ly lão nhi rất là vất vả mới tìm được Huyết Man Chập Long làm đối thủ cho Chiến Dã khảo nghiệm quá trình khổ tu. Nếu như Bàng Hình nhúng tay vào sẽ gây phiền toái không cần thiết, đến lúc đó hắn làm sao biết được thực lực Chiến Dã đã tăng cường tới trình độ nào?
"Ta... ta..."
Bàng Hình bị Ly lão nhi mắng liền lộ vẻ chán nản, do dự một hồi rốt cuộc đành phải lùi lại. Trong lòng thầm mắng cái tên kia muốn chết thì mặc kệ hắn, đỡ phiền.
Trong lúc Ly lão nhi và Bàng Hình trợn mắt hăm dọa lẫn nhau, Chiến Dã lại đạp không bay lên triền đấu với Huyết Man Chập Long. truyện được lấy tại Trà Truyện
Chiến Dã đã biết mình không thể tránh thoát Huyết Man Chập Long công kích. Vì thế lần này nó không né tránh nữa, móng vuốt ngưng tụ lực lượng đánh ra kỹ năng Tử Thần Thự quang nhận nhắm ngay vị trí bị hủ thực trên bụng Huyết Man Chập Long.
"Xẹt!"
Móng vuốt sắc bén lướt qua nhanh như chớp, lân giáp trên người Huyết Man Chập Long lại tróc ra một mảng lớn, kèm theo không ít máu thịt bầy nhầy.
Cùng lúc đó, Huyết Man Chập Long mở rộng cái miệng răng nanh lởm chởm cắn xuống người Chiến Dã.
"Rắc!"
Một tiếng nứt gãy giòn vang nghe mà rợn người, hàm răng Huyết Man Chập Long trực tiếp cắn đứt nửa thân sau Chiến Dã, máu tươi sềnh sệch nhiễm ướt mồm nó chậm chạp nhỏ xuống đất.
Chiến Dã bị cố định ở giữa không trung, Huyết Man Chập Long khinh thường lắc đầu ném Chiến Dã máu chảy đầm đìa tới trước mặt Bàng Hình và Ly lão nhi. Ý nó bảo đây là kết quả những kẻ không tự lượng sức mình, chết không đáng tiếc.
Bàng Hình đã bị một màn kia trấn trụ thần hồn, mấy phút trôi qua vẫn trơ mắt nhìn Mặc Dã Hoàng ở dưới chân mình, nhất thời một luồng hàn khí từ dưới chạy dọc sống lưng xông thẳng lên não làm hắn rùng mình một cái ớn lạnh.
"Chết tiệt, ta đã nói là nó đánh không lại, ngươi cứ muốn nó thể hiện... thể hiện cái rắm!"
Rất lâu sau, Bàng Hình từ từ hồi phục tinh thần lại, quay đầu sang Ly lão nhi tức giận mắng lớn.
"Ta mà biết ngươi thích lảm nhảm như vậy, lúc nãy đã không cứu ngươi. Cứ để con rồng ngu xuẩn kia một trảo chụp chết ngươi cho rồi!"
Ly lão nhi tựa hồ đã lâu không được cãi nhau với ai, bộ dạng vô cùng thích thú nhe răng trợn mắt mắng chửi qua lại với Bàng Hình.
Về phần Chiến Dã đang hấp hối ở bên cạnh, Ly lão nhi nhiều lắm chỉ nhìn thoáng qua, âm thầm gật đầu "à ừ, còn chưa có chết thấu" rồi thôi.
Bàng Hình đâu có tâm tư nói nhảm với tên điên này, hắn vội vàng khống chế 5 đầu Hồn sủng bày trận hình như lâm đại địch. Nhưng hắn không dám trực tiếp xông lên đối kháng với Huyết Man Chập Long, dự định ở lại nơi này tiến hành phòng ngự toàn diện cho chắc.
"Rống!"
Ngay lúc này, dưới chân hắn truyền đến một tiếng gầm trầm thấp, nghe giống như là Mặc Dã Hoàng đang rên rỉ thống khổ.
"Yên tâm đi, ta sẽ kéo dài thời gian cho ngươi trốn thoát!"
Bàng Hình nói với Mặc Dã Hoàng, ánh mắt lại khóa chặt vị trí Huyết Man Chập Long, hoàn toàn không dám phân thần một giây nào.
"Rống!"
Bỗng nhiên Mặc Dã Hoàng lại gầm thét lần thứ hai, ý bảo là Bàng Hình mau tránh qua một bên, đừng có làm phiền nó chiến đấu.
Bàng Hình thông qua tinh thần âm mới hiểu được ý tứ của nó, hắn lập tức nổi giận đùng đùng mặt mày đỏ như gấc.
"Tại sao nó cũng bảo mình cản trở? Mình đang liều chết bảo vệ nó mới đúng."
Thật ra hắn đâu có thích cản trở, nếu không phải vì bảo vệ ba người Tiêu phu nhân an toàn rời khỏi, vì cứu mạng nữ nhi của mình. Bàng Hình nói gì cũng không chạy đến địa phương quỷ quái này chơi đùa với Huyết Man Chập Long. Cái thứ kia vừa nhìn là biết khó nhằn rồi, ai rảnh rỗi dở hơi tới đây trêu chọc nó?
"Ngươi đã bị thương như vậy rồi, đi qua một bên nghỉ ngơi đi…"
Bàng Hình thật sự buồn bực, vô cùng buồn bực nhưng không biết để đâu cho hết. Hắn cúi tức xuống tức giận mắng chiến thú Mặc Dã.
Nhưng mà hắn mắng còn chưa xong đã biết điều ngậm miệng lại, cả người đông lại cứng ngắc như pho tượng đá.
"Đây... đây... chuyện này … không thể nào a...aa!"
Hai con mắt Bàng Hình lồi lên, cơ hồ muốn rớt ra ngoài. Bởi vì hắn thấy chiến thú Mặc Dã đang từ từ đứng lên.
Chiến thú Mặc Dã khôi phục thương thế, chiến lực quay về thời kỳ toàn thịnh?
Thân ảnh tráng kiện đen nhánh chậm rãi đi đến trước mặt Bàng Hình, khải giáp trên người nó lập lòe hàn quang, tứ chi tràn đầy lực lượng tựa như không hề hao tổn chút nào.
"Rống rống rống!"
Chiến Dã tiếp tục gầm thét thị uy với đối phương, lấy tốc độ nhanh hơn gấp đôi biến thành tia sáng đen nhánh xông vào Huyết Man Chập Long.
"Ầm!"
Huyết Man Chập Long cũng không ngờ Chiến Dã vẫn có thể bò dậy một lần nữa, nhất thời không kịp phản ứng bị đánh trúng một đòn thật mạnh. Thân thể khổng lồ của nó bay thẳng ra sau mười mấy dặm, trượt dài trên mặt đất tạo thành khe rãnh sâu hoắm.
"Rầm rầm rầm!"
Huyết Man Chập Long bay đi rất xa, tông vỡ mấy ngọn núi, phá nát mấy cái sào huyệt Thị Huyết Trùng, mãi đến khi va chạm một tòa sơn mạch nguy nga tráng lệ mới dừng lại. Sau đó thân thể dài gần trăm thước của Huyết Man Chập Long trực tiếp đâm sâu vào trong vách núi biến mất tung tích.
Bàng Hình ngây dại toàn thân, nhìn thấy Mặc Dã Hoàng mới vừa rồi có vẻ hấp hối chờ chết, bây giờ đang gào thét giễu võ giương oai trên bầu trời. Vào lúc này, hắn cảm thấy đầu óc không đủ dùng, tất cả tri thức gom góp nửa đời người hình như không thể áp dụng cho trường hợp này.
Ba người Tiêu phu nhân đagn chiến đấu hăng hái với quân đoàn Thị Huyết Trùng nghe được tiếng vang cũng xoay đầu nhìn lại, nhưng bọn họ lại kinh ngạc phát hiện Huyết Man Chập Long đi đâu mất rồi.
Thời điểm bọn họ nhìn thấy một đống hỗn độn và khe rãnh kéo dài mười mấy dặm mới lộ vẻ khiếp sợ. Thì ra Huyết Man Chập Long bá đạo vô song, cường thế chí cực đã bị đánh bay mất tích.
"Ngao ~~~!"
Thanh âm Huyết Man Chập Long từ đằng xa truyền đến, từ trong tiếng gầm có thể biết được nó đã tức giận tột độ.
Huyết Man Chập Long mở to cái miệng đỏ lòm, từ sâu trong cổ họng ngưng tụ năng lượng dung nham tỏa ra nhiệt khí mù mịt.
Cổ họng Huyết Man Chập Long biến thành miệng núi lửa sôi trào dung nham cuồn cuộn, dùng mắt thường cũng có thể thấy được từng giọt từng giọt dung nham nóng bỏng rớt xuống dễ dàng hòa tan nham thạch.
"Ngao ~!"
Huyết Man Chập Long phun ra một đạo Long tức khổng lồ xuyên qua khoảng cách mười mấy dặm đánh tới Chiến Dã.
Những nơi Long tức đi qua, vạn vật khô héo, đại địa nứt nẻ, rừng cây biến thành tro bụi… không có bất kỳ vật thể nào kháng cự nổi nhiệt lượng kinh khủng kia.
Đây là Huyết Man Chập Long tức giận phản công Chiến Dã, nhưng mà phạm vi kỹ năng công kích quá rộng, ngay cả Bàng Hình và Ly lão nhi cũng lọt vào tầm sát thương của nó.
Bàng Hình mắt thấy cột sáng đỏ lòm kia bắn tới mình liền hoảng sợ tái mặt, vội vàng ra lệnh cho năm đầu Hồn sủng đồng thời thi triển kỹ năng né tránh.