Trải qua mười tiếng bay, máy bay riêng của Hoàng Phủ
Thần Phong rốt cục đáp xuống sân bay quốc tế Washington Mĩ. Ở sân bay, bác sĩ
và ý tá bệnh viện trung tâm Washington đã sớm đứng đợi. Vừa thấy máy bay của
Hoàng Phủ Thần Phong hạ xuống, liền lập tức mang cáng cứu thương đến. Bác sĩ
đặt mẹ của Chỉ Ngưng cố định lên cáng cứu thương rồi mang lên xe cứu thương,
chuẩn bị đến bệnh viện.
Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng xuống máy bay, hắn không để Chưng Ngưng ngồi
xe lăn mà trực tiếp bế cô đến xe đang đợi sẵn ở bên ngoài, xe lăn được bảo vệ
mang giúp.
“Ngưng Nhi, không cần phải lo lắng, không có chuyện gì, anh đã an bài tất cả
bác sĩ ưu tú chuyên khoa não của Mĩ đến bệnh viện rồi, bọn họ sẽ mau chóng làm
phẫu thuật cho bá mẫu.” Trên đường đi, Hoàng Phủ Thần Phong luôn luôn an ủi Chỉ
Ngưng, còn cẩn thận giúp cô xoa mắt cá chân bị thương.
Nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong quan tâm cô cùng mẹ của cô như vậy, Chỉ Ngưng
lần nữa nghẹn ngào, “Phong, cám ơn anh, nếu như không có anh, em không biết phải
làm gì bây giờ?”
“Đứa ngốc, hiện tại cái gì cũng không cần nói. Lâu như vậy em không nghỉ ngơi,
chúng ta đến khách sạn nghỉ ngơi một chút, sau đó sẽ đến bệnh viện xem bá mẫu,
được không?”
“Vâng, được.”
Hoàng Phủ Thần Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Chỉ Ngưng, nước mắt Chỉ Ngưng đã ướt
sạch quần áo Hoàng Phủ Thần Phong. Hoàng Phủ Thần Phong nhìn Chỉ Ngưng thương
tâm, khổ sở và lo lắng như thế, hắn cái gì cũng không nói, chỉ yên lặng vỗ vỗ
lưng cô.
Một giờ sau, bọn họ đến hoa viên khách sạn Khải Viện Washington. Khách sạn sớm đã chuẩn bị một quản lý
riêng cho bọn họ. Thấy Hoàng Phủ Thần Phong đến, hắn lập tức tiến lên nghênh
đón, “Phong thiếu, rất vinh hạnh có thể trở thành quản lý riêng cho ngài. Chúng
tôi đã dựa theo phân phó của ngài, chuẩn bị xong bữa tối, cũng thay ngài mời
một đầu bếp Trung Quốc, trong khoảng thời gian này, đầu bếp Trung Quốc sẽ chuẩn
bị các bữa ăn cho ngài.
“Được rồi, trước đưa chúng tôi lên phòng!” Hoàng Phủ Thần Phong đẩy xe cho Chỉ
Ngưng, hắn cũng không muốn nghe tên quản lý này lải nhải nữa, nói sau đi, Chỉ
Ngưng cũng mệt mỏi lắm rồi.
Quản lý riêng mang bọn họ vào thang máy, rất nhanh, thang máy lên đến tầng cao
nhất của khách sạn. Hoàng Phủ Thần Phong thích cảm giác ở nơi cao nhất.
“Phong thiếu, đại khái mấy phút nữa, cơm của ngài sẽ được mang tới. Nếu như
không còn việc gì, tôi xin phép xuống trước.”
“Đi đi!” Hoàng Phủ Thần Phong lạnh lùng nói.
Chờ quản lý đi khỏi, Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng đến trên ghế salon, lấy
một cái gối cho cô dựa vào. “Ngưng Nhi, chờ một chút cơm sẽ được đưa lên, ăn
xong em liền nghỉ ngơi một chút đi.”
“Vâng, anh cũng phải nghỉ ngơi, không nên quá mệt mỏi, em sẽ đau lòng.” Chỉ
Ngưng nắm chặt tay Hoàng Phủ Thần Phong
“Ding dong” nhân viên phục vụ nhấn chuông cửa, nhất định là cơm đã đưa tới.
“Anh đi mở cửa.” Hoàng Phủ Thần Phong rất nhanh chạy tới mở cửa, quả thật, một
nhân viên phục vụ đẩy xe thức ăn đứng ở ngoài cửa. Hoàng Phủ Thần Phong chỉ nói
tiếng cám ơn, liền đóng cửa lại.
Hoàng Phủ Thần Phong đẩy xe thức ăn tới trước mặt Chỉ Ngưng nói: “Ngưng Nhi,
bọn họ chuẩn bị rất nhiều thức ăn ngon! Em trước tiên uống chút hồ đào và cháo
táo đỏ, Ngưng Nhi, mấy ngày nay sắc mặt em không tốt lắm, cháo này có tác dụng
bổ máu.”
“Được, Phong, anh không nên chỉ nhìn em, anh cũng ăn đi!” Chỉ Ngưng bị Hoàng
Phủ Thần Phong nhìn đến mức xấu hổ không ăn được gì.
“Còn xấu hổ sao? Ha ha!”
“Không thèm nghe anh nói nữa, em muốn ăn.”
Chỉ Ngưng cúi đầu, không nói chuyện với hắn nữa.
Cơm nước xong, Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng đến phòng ngủ nghỉ ngơi. Thời
điểm Chỉ Ngưng còn chưa ngủ, Hoàng Phủ Thần Phong luôn luôn ôm cô, bởi vì không
có hắn ở bên, cô sẽ không ngủ được. Chờ Chỉ Ngưng ngủ say, Hoàng Phủ Thần Phong
mới buông cô ra, hắn muốn đến thư phòng làm việc.
Hoàng Phủ Thần Phong bật Laptop, hắn muốn cùng thư ký Trương chat webcam để xử
lý công việc của công ty.
“Thư ký Trương, đem báo cáo quý một gửi qua đây.”
“Dạ, tổng tài.”
“Hôm nay công ty có chuyện gì quan trọng cần xử lý không?”
“Hôm nay không có gì chuyện quan trọng, hôm nay Vân thiếu gia tới công ty rồi,
nhưng anh ấy không hiểu rõ tình hình lắm.” Thư ký có chút khó xử nói tiếp.
“Ừ, tôi biết rõ, cô đem công việc ngày mai nói cho tôi biết.” Kỳ thật, Hoàng
Phủ Thần Phong sớm biết Vân Thụy Toàn không được, hắn ở công ty chỉ là lúc lắc
bộ dáng mà thôi.
“Mười giờ sáng mai, có một loạt cuộc họp báo cáo tổng kết. Một giờ chiều, ngài
vốn muốn đi xem xét cửa hàng. Ngoài ra, tối mai là kỷ niệm ngày tổng tài tập
đoàn Y thị kết hôn, hắn có gửi thiếp mời cho ngài. Còn có, thiên kim của bọn họ
Y Uyển Lộ tiểu thư tổ chức tiệc kỷ niệm cho bộ phim mới, cô ấy muốn ngài tham
gia cùng. Ngài xem?”
Hừ! Y Uyển Lộ kia còn dám tới tìm hắn cùng tham gia tiệc tùng gì đó, chẳng lẽ
cô ta đã quên chuyện đánh Ngưng Nhi sao? Trong lòng Hoàng Phủ Thần Phong thầm
nghĩ.
“Từ nay về sau, tất cả việc có quan hệ đến Y thị đều thoái thác. Còn có, không
được nhận điện thoại của Y Uyển Lộ nối đến phòng làm việc của tôi. Cô kêu bộ
phận nhân sự thông báo nghỉ việc cho Quách Tuấn Hạo ở bộ phận thiết kế. Sau đó,
trên bàn làm việc của tôi có một chiếc túi, trong đó là bằng chừng Quách Tuấn
Hạo đem bản thiết kế của công ty bán cho những công ty khác, cô đem giao cho
bảo vệ Vương, anh ta rõ phải làm gì.”
“Dạ, tôi đã biết, tôi lập tức đi làm.”
“Ừ, cuộc họp ngày mai cô chủ trì, cứ như vậy.” Hoàng Phủ Thần Phong tắt Laptop,
thở dài một hơi.
Nhớ tới Chỉ Ngưng còn đang ngủ, tinh thần hắn thoáng cái liền tỉnh táo, ra khỏi
thư phòng. Hiện tại, hắn chỉ muốn ôm Ngưng Nhi của hắn hảo hảo ngủ một giấc,
những chuyện khác tạm thời không để tâm đến.