Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình

Chương 20: Tàn nhẫn tù điệp 19 thật mê người!



Quả thực nó không khác gì con người hắn, có một sự xâm chiếm cùng lực đàn hồi tuyệt đối, giống như một con mãnh thú nguy hiểm đột ngột xuống trần gian!



Hơn nữa, nó quá lớn, nếu không chứng kiến tận mắt thì cô tuyệt đối sẽ không biết, thì ra niềm kiêu hãnh của người đàn ông lại có hình dáng ghê tởm đến vậy?



Hãy nói chính xác hơn, những gì nó biểu hiện ra chính là bản tính của German! ?



Ác ma chính là ác ma, mà bảo bối của hắn, cũng mang bản sắc hung ác đến thế! ! !



Mất hồn vài giây, hai mắt ngây dại ra nhìn chằm chằm vào khối thịt to lớn gần ngay gang tấc, đầu Lạc Khuynh Thành giống như bị đặt trong chảo nóng, tim không ngừng đập hỗn loạn, trên gương mặt nhỏ của cô không giấu được sự kinh hoảng tột độ, theo bản năng quay đầu, muốn trốn...



"Lại không nghe lời? Hửm?"



Nắm mái tóc Lạc Khuynh Thành kéo trở về, đôi bàn tay lạnh lẽo của ác ma thủ sẳn trước ót cô, ép cô phải thần phục hung vật trước mặt lần nữa, âm thanh hắn khàn khàn, lại ẩn chứa sự mất kiên nhẫn, nguy hiểm vô cùng. . .



"Tôi..."




Nhắm chặt hai mắt, trong lòng Lạc Khuynh Thành mâu thuẫn không thôi, nhưng có mâu thuẫn cũng ích lợi gì trong khi hơi thở của cô hoàn toàn bị bao vây bở mùi dương cương đậm trọc gắt gao vờn quanh.



Càng ngày càng đặc, khi đôi mắt hoàn toàn bị bóng đêm chi phối, khi khứu giác của cô được hoạt động hết công suất thì mùi hương đó càng nồng đậm khiến cô không cách nào thoát khỏi hiện thực...



"Sờ nó!"



Đôi môi lạnh bạc khẽ mở, German không để tâm đến dáng vẻ sợ hãi bối rối của Lạc Khuynh Thành, trực tiếp thấp giọng ra lệnh...



Thời gian hắn cho cô đã đủ lâu!Nếu như dựa vào tác phong làm việc của hắn, hắn đã nổi giận từ lâu rồi, đâu có khả năng để cho cô có thời gian mà run sợ, mà hắn lại kìm nén cảm giác muốn giết người? !



Quả nhiên, German cũng không biết rằng, tự một nơi sâu thẳm trong tim, cô gái xinh đẹp Phương Đông - Lạc Khuynh Thành này, chính là ngoại lệ đầu tiên của hắn!



Xem ra, càng nôn nóng khó nhịn, cô lại càng không muốn hợp tác...



Đôi bàn tay mềm mại nhẹ run rẩy, cứng đờ giữa không trung, trong mắt vẫn giữ nguyên vẻ khó tin nhìn chằm chằm vật khiến người khác sợ hãi trước mặt , Lạc Khuynh Thành thật sự không có cách nào thuyết phục chính mình, cũng không dám chạm nó.



"Tôi... không."



Cắn môi, cố nuốt ngụm nước bọt, nói lắp bắp hai chữ, Lạc Khuynh Thành dần rơi vào đường cùng.



Không phải cô cố ý, mà bởi vì, cô thực sự không thể a!



Tuy đã trải qua hai kiếp, ở kiếp trước vì mải cố gắng kiếm tiền nuôi sống mẹ già sống an ổn qua ngày, với một tính cách bướng bỉnh, suốt ngày chỉ lo bôn ba làm việc, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện yêu đương, càng chưa bao giờ được ai thông tư tưởng về việc liên quan đến quan hệ giới tính, cho nên, đối với chuyện nam nữ mà nói, cô chưa có một tí kiến thức trong đầu huống chi là kinh nghiệm từng trải. Rồi ở cái kiếp này, Lạc Khuynh Thành, cũng chỉ như một trang giấy trắng!



Cho nên, cô thật sự không biết, rốt cuộc nên bắt đầu từ đâu, phải làm như thế nào thì mới được coi là....phục vụ cho hắn.



"Sao thế? Không biết làm thế nào? !"




Hắn lên tiếng kháng nghị tính giật tóc Lạc Khuynh Thành, âm thanh ma quỷ từ German âm u phát ra, lại mang theo một tia thản nhiên mà hèn mọn, còn có chút Lạc Khuynh Thành nghe không hiểu được tâm tư hắn..



Nhưng hèn mọn thì, cô biết.



Người Phương Tây , cho dù là nam hay nữ, cho dù tồn tại ở niên đại nào, thì loại chuyện như thế này xảy ra cũng rất bình thường, những loại người làm việc trong một tổ chức cấp cao như hắn thì lấy việc quan hệ xác thịt làm một thú vui để thư giản áp lực trong cuộc sống cũng chẳng có gì là lạ, cho nên đối với bọn họ, ở cái tuổi của cô, thì những chuyện như vậy họ đều phải trải qua.



Nhưng cô là người Châu Á, cho dù có sang đây du học thì cái bản tính bảo thủ tuyệt đối không bao giờ thay đổi được, chứ nói chi đến việc cùng lung tung với đàn ông trên giường? !



Cố gắng đè nén cảm giác xấu hổ dưới tận đáy lòng khi vừa phát hiện ra mình không hề có kinh nghiệm trên giường, trầm thấp ừm lên một tiếng, ánh mắt thoáng lướt nhìn thấy đuôi lông mày nơi khóe mắt vẫn không tan đi được sự mất kiên nhẫn trong nó, không hiểu German sẽ trả lời thế nào, cũng không có nói gì nữa.



Một phen cầm lấy tay Lạc Khuynh Thành, kéo nàng cùng đến "nguồn suối" của hắn, German đặt tay cô lên đó, trượt tới trượt lui...



Giờ phút này, cho dù hắn không dùng ngôn ngữ để thể hiện nhưng dựa vào hành động của hắn, cũng đã quá rõ ràng câu trả lời của hắn là gì --



Lạc Khuynh Thành, cô nên biết phải làm thế nào, phải nắm vật đó ra sao, lực mạnh yếu mức nào mới có thể lấy lòng hắn tốt nhất?



Tùy ý dạy hai lần lên xuống, German bỗng buông tay Lạc Khuynh Thành ra, miễn cưỡng nằm trở lại đầu giường, đôi mắt hơi nheo lại, một cánh tay đưa ra phía sau gối lên đầu, bộ dáng của hắn vừa tà mị vừa tuấn lãnh, có chút hưởng thụ tràn ra nơi đáy mắt...



Cô rất đẹp, lại là người đầu tiên khiến hắn lần đầu tiên cảm nhận được, con gái phương Đông, cũng có thể mê người đến mức này.



Nếu không mê người thì hắn cũng không hà tất phải vội vàng chúc mừng nguyên thủ mấy câu rồi từ chối ở lại khi vừa ngẫu nhiên gặp cô trên đường, để rồi nóng lòng không thôi muốn trực tiếp bắt cô về đây...



Vốn ban đầu hắn tính biến cô thành món đồ chơi , chơi chán rồi thì sẽ vứt đi, nhưng sau khi cô tỉnh dậy, cái miệng nhỏ nhắn quật cường cùng với đôi mắt đen láy trong suốt xinh đẹp giương lên trừng hắn, biểu thị rõ dù có chết cũng không chịu khuất nhục, buồn cười, rõ ràng yếu ớt như vậy, mỏng manh như vậy,, lại mang một ý chí kiên cường, mạnh mẽ.



Cho dù cô chưa nói gì nhưng hắn biết rõ, tận đáy lòng cô bây giờ ghét hắn bao nhiêu, không, thậm chí là hận hắn !



Loại phụ nữ từ trước đến nay, mỗi khi nhìn thấy hắn thì mừng rỡ như điên, hai mắt thì sáng lên như vớ được kim cương, giống như hận không thể lập tức hiến thân cho hắn, còn cô gái tên Lạc Khuynh Thành này thì vẫn là người con gái đầu tiên hắn thấy khác biệt...



Cho nên bỗng nhiên , hắn không muốn thả cô đi nhanh như vậy, thậm chí cũng không muốn trực tiếp giữ lấy cô nhanh như thế.




Có khiêu chiến con mồi, rồi từng bước từng bước xâm chiếm, mới có thể khiến hắn cảm giác thành tựu, cũng khiến thú vui của hắn kéo lên cao đến đỉnh điểm... !



Xem ra, bây giờ cho dù cô có quỳ xuống trước mắt hắn, cho dù vẻ mặt chán ghét và đầy mâu thuẫn của cô vẫn chưa xua tan đi nhưng cuối cùng vẫn không thể thuần phục hắn!



Thế nhưng, coi bộ thỏ trắng này đang tỏ vẻ rất không cam lòng nên hắn cũng cao hứng một chút!



Đáy mắt nheo lại, lộ ra một tia lạnh lẽo, tay hắn đột nhiên vươn ra xoa nhẹ lên đầu vai non mịn của Lạc Khuynh Thành, ...



Hắn chưa từng sờ qua đầu vai nào gầy yếu như cô, không thô, hơn nữa so với con gái quốc gia bọn hắn thì lại mềm mại, nhỏ nhắn, xúc cảm tốt vô cùng, thậm chí còn có chút hồng nhạt sáng bóng hiện ra, theo góc độ của hắn thì trông không khác gì cánh bướm non nót, hấp dẫn mà mà câu người.



Nha đầu kia thật non mềm! ! !



Tay chuyển lên mái tóc của Lạc Khuynh Thành, tinh tế thưởng thức xong rồi đột nhiên một cánh tay khác của German đưa xuống đến dây khéo nơi thắt lưng, dùng sức kéo xuống!



Lạc Khuynh Thành lập tức cứng đờ, vừa ngượng ngùng lại vừa tức giận , tất muốn đứng dậy tát cho hắn một cái, không thì trực tiếp đánh chết hắn cũng được, nhưng cô đánh đâu lại hắn...



"Tiếp tục."



German lạnh giọng ra lệnh, sau đó tiếp tục vói tay vào bên trong thưởng thức sự mềm mại nơi hai bầu ngực của Lạc Khuynh Thành, hô hấp của hắn, có chút biến đổi . . .



Có lẽ là vì sợ hãi cho nên lòng bàn tay của cô trở nên lạnh lẽo kết hợp với sự nóng rực nơi bừng bừng khí thế của hắn, hai trạng thái đối nghịch mà lại tiếp xúc nhau, chẳng khác gì như nước với lửa dung hòa, nhìn thì có vẻ gian nan nhưng lại mang đến cho người đàn ông một loại cảm giác kích thích đến cực hạn!



Môi khẽ cong lên cười tà mị, German không chút biểu tình trên mặt giờ đây lại lộ ra vẻ mặt hưởng thụ khó tin.