Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình

Chương 144: Biết không, tôi yêu anh.




Edit: Diệp."Vậy bây giờ anh phải đi."Bỗng nhiên đình chỉ giãy dụa, xoay người, Lạc Khuynh Thành trực diện hướng về phía German, trên gương mặt xinh đẹp kia pha lẫn nước mắt, nhìn thấy mà giật mình, mỗi một giọt nước mắt, dường như đều đang khắc vào đáy lòng German, thật sự làm cho anh, đau đến thấu tim gan!!"........."Thân thể khỏe mạnh cao lớn đột nhiên cứng đờ, cánh môi khẽ động lại không nói chuyện, ánh mắt sắc bén trước sau như một kia của German, giờ phút này lại có chút úp mở, dường như đang trốn tránh trước Lạc Khuynh Thành."Làm sao anh......" Không nói?Nghi ngờ chồng chất nhìn về phía German, Lạc Khuynh Thành theo bản năng mở miệng hỏi, ở trước mặt lại bỗng nhiên dần hiện ra hình ảnh rơi xuống phía sau, lập tức im lặng.Hình ảnh kia, hiện giờ nhớ tới lần nữa, đúng là so với thời điểm nhìn thấy tại chỗ càng thêm chói mắt!!Rồi đột nhiên trong lúc đó, Lạc Khuynh Thành liền hiểu rõ......Không phải German không nói lời nào, mà là, không muốn đi báo thù, ít nhất, hiện tại không muốn!!Cắn môi, Lạc Khuynh Thành không nói gì nữa, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm German, nước mắt, ở trong hốc mắt xoay một vòng, cũng không chịu được tiếp tục rơi xuống dưới. Mặc dù là cô không tiếng động, thế nhưng là loại phương thức này, đối với German ở giờ phút này mà nói, lại là chỉ trích đau xót nhất......Nếu như có thể mà nói, anh thật sự tình nguyện cô giống như vừa rồi, cuồng loạn hò hét, ít nhất là cô phát tiết, thế nhưng là cô lại lựa chọn trầm mặc, nhìn như không có chút sức lực nào, nhưng bi phẫn ở trong ánh mắt của cô, lại rõ ràng như vậy; trách cứ của cô, lại không che dấu chút nào, phương thức áp lực như thế, ở trên thực tế, lại thực sự có thể làm trái tim anh đau đớn nhất!!"Em…..."Con ngươi nghiêm nghị bình tĩnh, German kiệt lực làm cho mình duy trì tỉnh táo trước kia, nâng tay lên, anh muốn xoa mặt Lạc Khuynh Thành, lại bị cô, rất là trực tiếp tránh khỏi.Đáy lòng âm thầm than ra một hơi, German có chút không biết làm sao thu hồi tay lại, rũ ở bên người, nắm đấm, từng chút từng chút nắm chặt…..."Hãy nghe anh nói." Tiếng nói đều đều vang lên.Mặc dù anh cực kỳ chán ghét giải thích, thế nhưng là anh thật sự không chịu được loại trầm mặc này, quá mức áp lực, quá mức âm u, làm cho trái tim của anh bị túm đến đau!"Anh và cô ta trong lúc đó, không phải quan hệ như em tưởng tượng. Hình ảnh lúc trước em nhìn thấy, cũng không phải là anh mong muốn. Anh chỉ là, cần quân cờ là cô ta, giúp anh......""Em cũng không có hoài nghi anh và cô ta có cái gì."Mở miệng, Lạc Khuynh Thành bỗng nhiên lên tiếng, đánh gãy lời German nói, lạnh lùng nhìn anh, vẻ mặt của cô rất nhạt, âm thanh, cũng rất nhẹ…...Thật ra, Lạc Khuynh Thành là thật sự không có sinh ra cái hoài nghi gì không nên có đối với quan hệ của German và Lucy trong lúc đó, tín nhiệm của cô đối với anh, không có yếu ớt đến tình trạng chỉ dựa vào một cái hình ảnh đã hoàn toàn vỡ vụn.Không sai, một màn lúc trước kia nhìn qua quả thật chói mắt, ngay cả bây giờ nhớ tới cô cũng rất không chịu được như cũ, cô yêu anh, tự nhiên sẽ có ham muốn chiếm hữu đối với anh, tự nhiên không hy vọng anh đụng chạm bất kỳ một người con gái nào, dù chỉ là một cái ôm đơn giản, thế nhưng là, Lạc Khuynh Thành nhìn ra được, lúc ấy, động tác của German thật ra là xa cách, nhất là ánh mắt của anh, nếu là anh thật sự muốn thân cận Lucy, ít nhất hẳn là sẽ giống như đang đối mặt với cô, lửa nóng thiêu đốt......Thế nhưng là không có, lúc ấy thì cô đã nhìn đi ra, anh ngoại trừ lạnh lùng, vẫn là lạnh lùng.Thử hỏi, thời điểm một người đàn ông đối mặt với một người con gái dáng người tuyệt hảo, phong tình vạn chủng lộ ra trọn vẹn, nếu là vẫn lạnh lùng như ban đầu, anh ta còn có thể là bởi vì thích không?Không, không thể nào, điểm ấy Lạc Khuynh Thành rất rõ ràng, nhất là lúc ấy German chột dạ sau khi thấy cô đến, cô càng biết là, anh đối với cô thật ra mới là để ý nhất, mà đối với Lucy, chỉ là đang diễn trò mà thôi, cho nên lúc ấy cô mới không có tức giận, càng không giống như người con gái bình thường, xoay người chạy ra ngoài, trốn ở trong một cái nơi hẻo lánh không có người thút thít......Thế nhưng cái này thì lại thế nào!?Hiện tại cô quan tâm, căn bản cũng không phải là anh cần Lucy làm cái gì, cô chỉ quan tâm con của cô, đứa bé đáng thương đã không còn ở nhân thế kia của cô! Cô không thể để cho anh cứ thê thê lương hoảng sợ như vậy rời đi, mà cô cái người làm mẹ này, ngoại trừ khóc ở bên ngoài lễ truy điệu của bé, không còn cách nào khác! Vậy còn không bằng trực tiếp giết cô đi!!"Em chỉ hỏi anh một câu, mối thù của đứa bé, anh báo, hay là không báo."Con ngươi trong suốt vô cùng sắc bén nhìn chằm chằm German, âm thanh của Lạc Khuynh Thành rất lạnh, đôi mắt nhu tình bốn phía trước sau như một kia, dường như cũng kết băng, hàn khí lạnh thấu xương, giống như là một tấm lưới màu đen lớn, vung hướng về phía German, đem cả người anh, bao quanh vây khốn, khiến cho anh không thể nào trốn thoát......"Đương nhiên báo."Không chút do dự gật đầu một cái, German hướng về phía trước bước một bước, tới gần Lạc Khuynh Thành chút......Không biết vì sao, rõ ràng dựa vào gần như thế, nhưng trái tim anh lại càng thêm trống rỗng, luôn cảm thấy căn bản không bắt được cô, điều này khiến cho lòng anh sinh ra một tia sợ hãi, cho nên chỉ muốn lại gần cô một chút, thêm một chút nữa.Nhưng mà, vô dụng, lại tới gần, anh cũng cảm thấy trống rỗng như cũ......Cánh tay mở rộng, một tay ôm lấy Lạc Khuynh Thành vào trong ngực, German dùng sức ôm lấy cô: "Khuynh Thành, tin tưởng anh, anh hận Lucy hơn so với bất kỳ kẻ nào, anh cũng hận không thể lập tức chỉnh cô ta sống không bằng chết, thế nhưng là, hiện tại thật sự không phải là lúc."“Em....."Dừng một chút, German có chút không nói được nữa, bởi vì, yêu cầu này ngay cả chính anh cũng cảm thấy vô cùng tàn nhẫn, huống chi là cô, thế nhưng là làm sao bây giờ, anh thật sự không còn cách nào khác."Em nhẫn nại trước một chút, chờ thời cơ đến, anh nhất định sẽ mang cô ta đến trước mặt em, mặc cho em xử trí, đến lúc đó em muốn làm gì đều theo em, có được không?"( Xin phép chen vô, đây chính là câu nói mở đầu cho màn ngược =))))Đang khi nói chuyện, German cúi đầu xuống, muốn hôn Lạc Khuynh Thành một cái, lại bị cô lập tức né tránh…..."Nhẫn nại?"Mặt, quay về phía một bên, nghiêng đi né tránh German tiếp cận, Lạc Khuynh Thành yếu ớt mở miệng, âm thanh, dường như là u linh nói nhỏ ở ban đêm, trống rỗng lại hư ảo, rất là dọa người, kinh động đến thịt trên đầu quả tim của German đều nhảy dựng lên, toàn bộ lục phủ ngũ tạng càng như đang xoắn thành một đoàn…...Thật ra, Lạc Khuynh Thành biết, tuyệt đối German sẽ báo thù, mặc dù không phải hiện tại, nhưng chuyện này đối với cô mà nói là không đủ, hoàn toàn không đủ, cô là một người mẹ đã mất đi đứa bé, thù hận hoàn toàn che mắt cô, cô chỉ muốn để cho Lucy, lập tức phải nhận trừng phạt, cô muốn cho cô ta phải hối hận khi còn sống trên thế giới này!Thế nhưng là anh lại nói, bây giờ còn chưa phải thời cơ......Cánh môi nhấp thành độ cong quật cường, đóng hai mắt lại, Lạc Khuynh Thành nhịn lại nhẫn, cố gắng ở trong lòng thuyết phục mình trước, nếu không tạm thời liền theo anh đi, để cho anh làm xong chuyện của chính anh trước, thế nhưng là thật sự Tmd vô nghĩa! Cô cũng mất đi đứa bé, kêu có còn nhẫn nại thế nào?!Là cô yêu anh, nhưng cô cũng sẽ không bởi vì yêu anh, liền có thể tùy ý để anh chà đạp, ngay cả ranh giới cuối cùng cũng không có!"Tôi chảy mất không phải một vũng máu, mà là sinh mệnh tươi sống, là một bộ phận thân thể của tôi, là con của tôi, anh vậy mà kêu tôi nhẫn nại?"Nâng tay lên, bỗng nhiên cô đẩy German ra, cổ họng khàn khàn hô lên một tiếng, Lạc Khuynh Thành từng bước từng bước lui về phía sau, hai con ngươi, không nháy lấy một cái nhìn chằm chằm German, ngấn nước bên trong đang lóe lên, sau khi chuyển vài vòng, cứ như vậy, ở trong tầm mắt của anh, trượt xuống...Là chói mắt như vậy, đau nhói trái tim của German thật sâu, ông trời, chỗ đó sao còn là nước mắt chứ? Căn bản chính là máu của cô! Vết thương đau đớn nhất ở chỗ sâu nhất trong nội tâm của cô lộ rõ!"Khuynh Thành.""Anh đừng gọi tôi! Anh đã không còn tư cách tiếp tục gọi tôi như vậy! Anh không xứng! Căn bản là anh không xứng!"Nước mắt cuồn cuộn rơi xuống, đôi mắt đã hoàn toàn mơ hồ, thế nhưng là Lạc Khuynh Thành chưa từ bỏ ý định, vẫn gắt gao trừng mắt nhìn German như cũ, chỉ hận không thế dùng ánh mắt…... Giết chết anh ta!"Tôi không biết là đến cùng anh cần Lucy làm cái gì, thế nhưng là German, anh thật sự quá ích kỷ, chỉ vì mục đích không thể nói ra kia của anh, anh lại muốn tôi nuốt đau đớn khi mất đi đứa bé xuống? Anh vậy mà nhẫn tâm để bé lặng yên rời đi không một tiếng động? Rốt cuộc là cái loại mục đích nào, khiến cho anh ngay cả đứa bé cũng có thể không để ý? Bé cũng là con của anh mà! Tại sao anh có thể, tại sao có thể nhẫn tâm như vậy?!"Tuy nói Lucy là hung thủ, nhưng anh cái người làm cha này, làm sao lại không có lỗi? ! Anh đã biết rõ đến đó sẽ có nguy hiểm, vì sao lại muốn để cho cô đi? Anh đã muốn cô phải một mực ở dưới tầm mắt bảo vệ của anh, vì sao chính anh, lại rút lui chú ý và bảo vệ đối với cô trước? Cô tin tưởng anh như thế, giao toàn bộ đứa nhỏ và bản thân cho anh, thế nhưng là anh thì sao? Vì đạt được mục đích, vậy mà không tiếc để cô vào trong nguy hiểm!Hơn nữa lúc ấy, anh ở đấy a! Rõ ràng anh lợi hại như vậy, rõ ràng tốc độ của anh cực nhanh, hoàn toàn tới kịp bảo vệ cô, thế nhưng là anh không có tới cứu cô, ở dưới cái nhìn chăm chú bi thương khẩn cầu của cô như vậy, anh cũng vẫn không có tới cứu cô như cũ! Trong ngực, thậm chí còn ôm kẻ thù giết đứa nhỏ của bọn họ! Cái này kêu cô làm sao còn nhẫn nại được đây?!Ha ha, cô thật đúng là buồn cười!Vậy mà ngây thơ cho rằng, chỉ cần cô yêu anh, chỉ cần cô cố gắng, cho anh cơ hội, cô và anh rồi sẽ hạnh phúc, thế nhưng là đâu? Nhìn bây giờ cô xem, tin tưởng của cô, trả giá của cô, tất cả cô giao cho anh, đổi lấy đều là cái gì?"German, anh thật sự lãnh huyết đến khiến cho tôi cảm thấy đáng sợ. Lại có thể vì mục đích của mình, mà vứt bỏ cừu hận của đứa bé không đếm xỉa!"“Tôi chưa nói không báo thù!"Gân xanh bên trên trán đột nhiên nhảy dựng một cái, German thật vất vả mới duy trì lại trấn định, bị ngôn ngữ của Lạc Khuynh Thành, không có chút thương lượng nào đánh tan, tiếng nói u ám khàn khàn, anh gầm nhẹ lên tiếng: "Đó cũng là con của tôi, em cho rằng tôi sẽ không đau? Em cho rằng chỉ có em đang nhẫn nại sao?"Anh đau, không người nào có thể trải nghiệm, hơn nữa đứa bé, là thù hận Lucy thiếu anh, là cả một gia tộc của cô ta cũng không trả hết được! So với ai khác anh đều hận không thể lập tức khiến cô ta xuống Địa ngục, thế nhưng là anh phải nhẫn nại! Cô đau còn có thể hướng anh khóc lóc kể lể, còn có anh có thể hôn lấy an ủi, thế nhưng là anh thì sao? Anh đau, đi tìm ai phát tiết? A!!"Chỉ là anh hy vọng đợi cho tất cả thích hợp lại động thủ, không hơn.""Mà thôi?"Giật giật mồm mép giống như trào phúng, bỗng nhiên trong lúc này, Lạc Khuynh Thành nhẹ giọng bật cười, lướt nhẹ như mây, German nghe đến trái tim trực tiếp phát run!Cô......"German."Hít mũi một cái, nâng tay lau nước mắt đi, cổ họng nghẹn lại, trong mắt của Lạc Khuynh Thành, có nhiễm một chút dứt khoát......."Biết không, tôi yêu anh."=====Ngày edit full: 20/10/2020.Hồi hộp không, kích thích không, gay cấn không?Chương sau rồi biết nhé.Chương sau: Bẻ cánh bướm bay 051. Bé đã không còn, tôi còn ở đây.P/s: Các bạn nữ 20/10 vui vẻ nhé