Anh lẳng lặng đứng ở phía xa. Một góc khuất bị bóng đen bao trùm. Vừa cô đơn lại vừa tĩnh mịch.
Anh nhìn cô và Tần Vũ Khiêm... quả là trai tài gái sắc... họ thật đẹp đôi!
Anh cười nhạt, tim đau đớn như đang rỉ máu...
Haha... anh hiểu rồi... hiểu rất rõ... những ngày qua là do anh mộng tưởng, là anh tự đa tình... cứ ngỡ cô sẽ có một chút gì đó gọi là tình cảm dành cho anh... Nhưng không! Điều đó là hoàn toàn không thể! Anh và cô 2 người... 2 thế giới... một đứa con riêng nghèo hèn như anh... xứng để có tình cảm của cô sao?
"Và sau đây chính là phần quan trọng nhất của buổi tiệc ngày hôm nay! Lạc tiểu thư mời người cắt bánh!"-Tiếng MC khiến anh kéo ra khỏi dòng suy nghĩ đó.
"Bùm! Bùm!"-Tiếng pháo nổ inh ỏi vang khắp phòng sau đó là những tràng vỗ tay.
"Lạc Tiểu Thư! Chúc mừng sinh nhật người!"-Những người làm của Lạc gia xếp hàng ngay ngắn ở phía sân khấu, cung kính cúi người.
"Lạc Tiểu Thư! Mời người cắt bánh!"-Quản gia đẩy chiếc xe đựng bánh sinh nhật 3 tầng ra. Cười phúc hậu đưa dao cho cô.
"Cảm ơn quản gia!"-Cô mỉm cười.
Cô lần lượt cắt hết cái bánh 3 tầng. Lát sau là những tiếng hò reo và những tràng pháo tay vang lên.
"Đầu tiên tôi xin cảm ơn mọi người đã dành thời gian quý báo để tham dự sinh nhật của con gái tôi ngày hôm nay!"-Lạc cha cười âu yếm nhìn cô.
"Hôm nay có 2 lý do chính để chúng tôi tổ chức buổi tiệc này! Thứ nhất chúng tôi muốn chúc mừng sinh nhật con gái tôi! Thứ hai chúng tôi sẽ giới thiệu con rể tương lai của Lạc gia!"-Lạc cha vui vẻ nói.
Khi nghe từ "con rể tương lai" phía bên dưới bắt đầu xôn xao, xì xầm.
"Lạc gia là dòng tộc có lịch sử lâu đời nhất từ trước đến nay. Họ kinh doanh đá quý và bất động sản. Vậy thì con rể họ chắc chắn không tầm thường"-Một vị khách trong buổi tiệc lên tiếng.
"Phải! Anh ấy không tầm thường!"-Cô bước lên sân khấu vui vẻ nói.
Nghe câu này của cô, mọi người phía dưới đều rất cao hứng.
"Có phải là thiếu gia của Tần gia không?"-Một vị khách cao hứng lên tiếng.
"Đúng đấy! Tôi nghĩ chính là thiếu gia của Tần gia đấy!"-Một vị khách liều đoán bừa lên tiếng.
"..."-Cô im lặng không nói, vẫn giữ nguyên nụ cười nhìn họ. Tần Vũ Khiêm sao? Hừ! Hắn ta xứng ư?
Tần Vũ Khiêm thấy cô im lặng không nói thì trong lòng mừng thầm. Thì ra mấy hôm nay cô lạnh nhạt với hắn là muốn tạo bắt ngờ hắn. Gương mặt hắn đắc ý. Nở nụ cười châm biến từ từ tiến lại gần anh.
Thật ra từ khi anh bước vào đây hắn đã trông thấy. Nhưng vì chuyện hôm bữa nên hắn mới cố ý làm lơ. Hôm nay cô đã dám tuyên bố hắn trước mặt mọi người. Để hắn xem anh sẽ như thế nào!
"Chào!"-Tần Vũ Khiêm bước lại gần phía anh, cười giễu cợt.
"..."-Anh cúi đầu, im lặng không trả lời. Anh phải nói làm sao đây? Chào lại? Hay là chúc mừng hắn? Chúc mừng hắn vì luôn chiếm được tình yêu của cô hay chúc mừng hắn sắp làm chồng cô?
"Cậu đã nghe thấy gì chưa? Lạc gia sắp tuyên bố con rể tương lai rồi đấy! Cậu biết là ai không?"-Tần Vũ Khiêm một hơi tu hết ly rượu. Sau đó nhìn anh với ánh mắt khinh bỉ.
"..."-Anh tiếp tục im lặng.
"Sao? Không biết hả? Vậy để tôi nói cho cậu biết nhé?"-Tần Vũ Khiêm nhìn anh đầy đắc ý.
"..."-Anh vẫn im lặng.
"Là tôi đấy! Tần Vũ Khiêm! Thiếu gia của Tần gia!"-Hắn bước lại gần, nói nhỏ vào tai anh.
"Kẻ thua cuộc!"-Tần Vũ Khiêm nhìn anh cười hả hê. Sau đó quay đi.