Song Giới Mậu Dịch Nam Thần

Chương 61: Công nghệ máy xúc nhà ai tốt hơn

Mẹ Lê vẻ mặt hoảng hốt bỏ ống nghe xuống, không ngờ một cú điện thoại của hiệu trưởng đại học C làm cho lo lắng lớn nhất trong lòng bà giải trừ rồi, mới vừa tiến hành giằng co cùng con trai lập tức thành bọt nước vô vị, khiến bà có chút dở khóc dở cười. Ở đại học A học tri thức, thời gian rãnh đi đại học C học đoán chừng là nhượng bộ lớn nhất của hiệu trưởng đại học C làm ra, mẹ Lê hoàn toàn không có lý do phản đối, hơn nữa loại tình huống này cũng là kết quả tốt nhất bà chưa từng dự đoán được.

Tại sau mấy ngày công bố thành tích thi đại học, ghi danh đại học của Lê Chanh đã bị người nhà, Từ tiên sinh cùng với hiệu trưởng đại học C liên hợp ấn định rồi, cậu rốt cục không cần đau đầu mấy vấn đề này nữa.

Một thân nhàn rỗi áp lực trong lòng thiếu niên suy giảm, cùng ngày chuyển hoán giá trị tín ngưỡng hấp thu đã nhiều ngày trong đan điền thành linh khí tu luyện, thành công đột phá cảnh giới luyện khí tầng thứ bảy, tu vi dừng tại tầng bảy sơ kì, cách Ly Khám cũng không xa, lúc này cậu rốt cục nhớ tới ngày kia là ngày đăng ký đi nước Mỹ……..

Cậu quay đầu mắt nhìn hộ chiếu và hợp đồng trên tủ đầu giường, nghĩ thầm nhân dịp một ngày cuối cùng vẫn là nhét đầy kho hàng thuê ở phía tây ngoại ô mới được.

Tuy rằng đã đi đi về về dùng túi trữ vật dời dược liệu trong kho rượu đều tới kho hàng phái tây ngoại ô chứa hết rồi, nhưng kho hàng một năm mười vạn tiền thuê dù sao không phải tồn tại bình thường gì —— diện tích kho hàng lớn khoảng sân bóng rổ của cao trung bình thường, hộp đựng dược liệu nhưng chồng chất tận nóc kho.

Cho dù nếu gia tăng hộp đựng dược liệu chiếm diện tích, muốn chân chính lấp đầy hơn một nữa,  không có trước sau vận chuyển trên trăm lần là không có khả năng.

Ngày thứ hai Lê chanh đi vào kho hàng phái tây ngoại ô, nghiêng người môt cái liền xuyên tới Đại Châu giới.

Lần này địa điểm rơi xuống đất là trên một cây táo trong ruộng dược, giữa chạc cây trống rỗng bất quá một lát liền rơi xuống một bóng người màu đen, số lần xuyên qua nhiều rồi, Lê Chanh cũng sẽ không lại có hiện tượng váng đầu não trướng như lần đầu tiên, ngược lại là càng thêm thích ứng đối xuyên việt rồi.

Cậu mỉm cười, mủi chân điểm nhẹ chạc cây vọt người đáp xuống đất.

Nơi này vẫn là một mảnh ruộng dược, nằm ở phía tây tầng thứ nhất của bí cảnh, nhưng bởi vì lúc trước bị cậu lựa lựa chọn chọn đào không ít dược liệu phẩm chất tốt, còn lại dược liệu khác tình hình sinh trưởng không bằng địa phương khác, Lê Chanh mắt nhìn xa xa, suy nghĩ một chút, lại trèo lên cây xuyên trở về.

Lúc trước lo lắng vận chuyển hơn một trăm lần là đúng, kho hàng cũng đủ lớn, chứa được toàn bộ, điểm ấy không cần lo lắng, nhưng sức lực của cậu chung quy có hạn, có lẽ trên đường hơn một trăm lần vận chuyển này liền hao hết tất cả linh khí rồi.

Linh khí, ở tầng thứ nhất bí cảnh là cực kỳ thiếu hụt, gần như chỉ có mỏng manh trong không khí một chút, thể chất tư chất tốt một chút có lẽ có thể hấp thu được thêm chút, tư chất kém đoán chừng cũng chỉ có thể tội nghiệp cảm ứng một chút, muốn hấp thu chỉ sợ cho dù tu luyện liên tiếp mấy ngày mấy đêm, cũng không khôi phục thực lực hoàn toàn.

Lê Chanh hoàn toàn có thể suy ra bộ dáng đau khổ sau khi chính mình hao hết linh khí.

Trước kia từng trải ở Ngọc Hoàng tông nói cho cậu biết, tư chất của cậu tuyệt đối không được xưng là tốt, có thể nhanh chóng đột phá luyện khí tầng thứ bảy, cũng chẳng qua là bởi vì thu thập tới giá trị tín ngưỡng thôi.

Cho nên sức người quá chậm, muốn tiến hành cái công trình thật lớn gì đó, cũng cực kỳ khó khăn.

Lê Chanh lặng im suy nghĩ rời khỏi kho hàng, bắt xe tới trên đường cái xe một cái quảng cáo nhỏ trên cột điện, tìm được địa chỉ trường Lan Tường trong thành phố Vĩnh An, sau khi thông qua gặng hỏi của bảo vệ gặp được chủ nhiệm ban thu mua của trường Lan Tường, hướng ông ta hỏi thăm trường học mua máy đào đất ở đâu.

Chủ nhiệm ban thu mua cười tủm tỉm đậy nắp cây viết lại, giọng điệu không nhanh không chậm nói: “Tiểu đồng chí, toàn bộ máy móc của chúng ta đều là nhập khẩu, cậu có thể đi hỏi một chút, không có một công ty thiết bị nào có thể đánh đồng cùng trường Lan Tường chúng tôi, đầu tư thiết bị của chúng ta đã đạt tới tiêu chuẩn đại học hạng nhất trước tiên”.

“Chủ nhiệm Phương, không biết máy đào đất của trường các thầy có thể cọc tiền thế chấp cho bên ngoài thuê không?”. Theo Lê Chanh biết, thành phố Vĩnh An ngoại trừ trường Lan Tường là học đào tạo về máy kéo máy đào đất, còn lại cũng không có thị trường chuyên môn bán loại máy móc này.

“Này……Tôi phải xin chỉ thị cấp trên một chút, sau khi nhận được câu trả lời mới có thể trả lời cậu, tiểu đồng chí chờ một chút trước”. Chủ nhiệm ban thu mua khách sáo ấn Lê Chanh vào sô pha trong văn phòng, gọi thông điện thoại nội bộ. Đoán chừng đối diện điện thoại là hiệu trưởng hoặc là ban giám đốc nhà trường, chủ nhiệm ban thu mua không chỉ có nói nhanh nói mau, khi nói chuyện còn có vẻ có chút cản thận từng li từng tí, dùng thơi gian hai ba phút hoàn toàn tự thuật mục đích tới của Lê Chanh, cũng bày tỏ nhìn nhận tỏ ý đồng ý của chính mình đối cho bên ngoài thuê máy móc.

Quả nhiên một đầu điện thoại khác lặng im một chút, đồng ý đề nghị mới nãy của Lê Chanh.

Máy đào đất nói là nhập khẩu, thật ra chẳng qua cũng là công nghệ nước ngoài, Trung Quốc gia công, giá cả thật đúng là không mắc, cho nên cho mượn một cái cũng đều không phải là không thể, nhưng mà dù sao cũng là trường học, giá cho thuê tương đối mà nói phải mắc một chút.

Chủ nhiệm ban thu mua nghiên cứu một chút cùng cấp trên, định ra giá thuê trong khoảng “một ngàn rưỡi tệ”, lại cò kè mặc cả một phen cùng Lê Chanh dừng giá ở con số một ngàn tệ, thực tế đây cũng là lần đầu tiên trường học cho bên ngoài thuê máy đào đất, quá trình cơ bản cũng không rõ lắm, chính là căn cứ giá thuê xe hơi bên ngoài định ra.

Đôi bên cảm thấy mỹ mãn ấn dấu tay và ký tên, hộp đồng có hai bản, mỗi bên giữ một bản.

Lái máy đào đất rất khó, nhưng mà cơ bản nhất Lê Chanh nhìn một lần hồi đi học rồi, còn lại chính là vận dụng thuần thục, khởi động máy lái trên đoạn đường chạy tới kho hàng phía tây ngoại ô, may mắn kho hàng vì thuận tiện cho khách hàng vận chuyển làm cửa rất lớn, Lê Chanh mở cửa kho hàng ra, ước đoán chiều cao bề rộng đều cấp xỉ vừa vặn, liền lập tức lái máy đào đất vào.

Buổi chiều trong Tần Lĩnh bí cảnh của Đại Châu giới, Ly Khám như cũ kẹt ở tầng bốn mươi, một bộ tư thế không phá trận không từ bỏ, y vào Dược các không phải vì dược liệu, mà là vì trận pháp, một cái thiên tài trận pháp cả đời để ý nhất đó là trận pháp độ khó cao, khó khăn càng cao, máu trong thân thể liền càng sôi trào, bởi vậy mấy ngày hôm trước tâm tình tức giận bởi vì Lê Chanh không tới tham gia so tài tại chữa trị của thời gian cũng xoa dịu rồi.

Cùng lúc đó, phía dưới một cây táo đột nhiên xuất hiện một cái bóng thật lớn, mà một thiếu niên đồ đen đứng ngay ngắn trên chạc cây, nghiến răng cố sức nâng cao máy cơ giới, cây táo dưới động tác di chuyển bước chân của cậu lung lay sắp đổ, nhưng mà chỉ chốc lát, chạc cây “rắc” một cái  dứt khoát đứt đoạn, dưới hiểm cảnh bực này, trên trán thiếu niên không khỏi đổ một giọt mồ hôi lạnh, ra sức đạp một cước hướng trên rể cây, thân mình bay lên không trở người một cái, một tay xuyên qua kéo cái cần xúc trên đỉnh của quái vật lớn, một người một vật mượn lực lượng giảm xóc vẫn là đập mạnh lên mặt đất.

May mà mặt đường trong ruộng dược tất cả đều là gạch sống xây nên, đập xuống không thương tổn lớn đối máy đào đất, chính là cây táo bị coi như cự lực giảm xóc lại bởi vì hành động một đạp cuối cùng của thiếu niên đồ đen, rể cây to khỏe gián đoạn đứt gãy.

Thiếu niên trong Tần Lĩnh bí cảnh đều là tu vi ngoài luyện khí tầng năm, rất rõ ràng có rất nhiều người tai thính mắt tinh nghe được theo phía tây truyền tới một vật nặng rơi xuống đất, thanh âm đó cực kỳ nặng nề, ở trong ruộng dược trống trải rung động ầm ầm, ồn ào rung trời…….

Lê Chanh lau mồ hồi, cẩn thận kiểm tra linh kiện của máy đào đất, lúc này mới thở nhẹ ra một hơi.

Ánh mắt cậu lia xa tới dưới phía đông của ruộng dược, giữa chân mày tràn dầy ý cười nhàn nhạt.

Tần Lĩnh bí cảnh mở ra chẳng qua thời gian nửa tháng, một ngày này, nhóm thiếu niên tầng thứ nhất bí cảnh tại sau khi nghe tới một tiếng ầm ầm thật lớn, bên tai liền truyền tới một trận âm thanh thật lớn “ầm ầm” liên tục, giống như trong bùn đất dưới chân truyền xuống tới, chấn tới da đầu run lên, nếu có ai cúi đầu xem xét chỉ sợ có thể thấy cát đất rời rạc và lá rụng cùng với hòn đá trên mặt đất đều đang phát sinh chấn động tần suất khác nhau.

Theo đầu phía tây ruộng dược tới phía đông ruộng dược quả nhiên trên mặt đường, một vũ khí sắt thép chói lóa toàn bộ tự động từ đoạn mặt đường tương đối bằng phẳng chạy tới đây, nó có bánh xe dài cường tráng khác với xe ngựa, trên không trung là cánh tay máy móc giơ giơ cao, thoạt nhìn tốc độ đi đường cực kỳ thong thả vụng về…….

…….. Lại mang theo một cỗ khí thế vĩnh viễn không từ bỏ.

Các đệ tử trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, đã qua buổi trưa, nhưng ánh sáng của mặt trời vẫn là  dồi dào, màn hào quang sáng chói rơi xuống trên cái máy lớn này, phản xạ ánh sáng càng sáng, chỉ có âm thanh ầm ầm ầm ầm càng lúc càng xa.

Người trên cả đoạn đường, trong lúc nhất thời thế nhưng không có ai đi đánh vỡ bầu không khí máy đào đất tạo nên, nhưng mà đúng vào lúc này, máy đào đất đột nhiên dừng lại, trong cửa sổ thủy tinh ló ra cái đầu của một thiếu niên tóc ngắn, “Ài, các huynh đệ đằng trước, nhường đường một chút, đừng vây tới kín như vậy, bằng không ta liền không qua được”.

Lê Chanh chỉ thấy chính mình vừa dứt lời, đám người phía trước vây đổ chật như nêm cối nhất tề sửa sang lại, đều vận khí, linh khí bay đi bốn phía, giống như sợ dừng lại một giây liền bị đè nát vậy. Nói thật, phương diện công nghệ Đại Châu giới coi như phát triển, từ lâu tổ tiên liền đã có thể chế tác cái gương rồi, lịch sử chế tác còn muốn lâu đời hơn rất nhiều so với địa cầu, nhưng mà loại tồn tại như máy đào đất cũng không ở trong phạm vi nhận thức của bọn họ.

“Cái gì vậy?.

“Chẳng lẽ là binh khí?”

“Nghe nói bí bảo (bảo tàng bí mật) bên trong bí cảnh, ngoại trừ dược liệu, liền chỉ có binh khí nhiều nhất, trên tay người này hơn phân nửa liền là nó, lại không biết là tác dụng như thế nào, thoạt nhìn…… Hình thể nhưng thật ra cực kỳ nặng nề”.

“Không nói tới binh khí cổ quái trên tay hắn, người này thoạt nhìn cũng đặc biệt nhìn quen mắt, ta giống như gặp qua ở đâu rồi……..”.

Lê Chanh: “…….”

“Các ngươi không cần lo lắng”. Lê Chanh tiếp tục thò đầu ra, cao giọng nói: “Thứ này không phải binh khí, chính là một loại công cụ đào bới, nó kêu máy đào đất”.

Máy móc lớn tiếp tục chuyển động tới trước, Lê Chanh nhìn trái nhìn phải thấy đoàn người tách ra ở hai bên đường, thở ra một hơi, rụt đầu vào, tóc ngắn đen thùi bị gió thổi lộn xộn, cậu cào hai cái, chuyển động tay lái xuất phát hướng ruộng dược.

“Đó không phải đệ tử Ngọc Hoàng tông phá tầng hai mươi tám của Dược các sao, sao lại đột nhiên xuất hiện tại đây…….”. Có người liếc mắt một cái cuối cùng đột nhiên kinh hô một tiếng, rốt cục nhận ra bộ dáng của Lê Chanh, người này rõ ràng là lần trước đứng ngoài quan sát khi Lê Chanh phá trận, cho nên trí nhớ càng khắc sâu đối với khuôn mặt non nớt của thiếu niên này. Hơn nữa nhờ tiếng tăm của Ly Khám tại phương diện phá trận, thiếu niên Lê Chanh này phá trận pháp tầng hai mươi tám đã tại trong một đêm thành danh, tại cùng lúc người này kinh hô, không ít người cũng phản ứng theo.

Có thể khiến Ly Khám coi là đối thủ đối đãi, chỉ sợ cũng không phải nhân vật đơn giản của phương diện trận pháp, nhưng mà……..Lúc này vị thiên tài phá trận này không nên là ngâm mình ở trong Dược các nghiên cứu phá trận như thế nào sao, vì sao sẽ ngồi trong một con quái vật lớn xuất hiện ở trong dược điền?

Rất nhanh bọn họ liền biết rốt cuộc là tại sao rồi.

Máy đào đất dừng ở ngoài ruộng dược, giơ cao cánh tay máy hung hăng cắm vào trong bùn đất, thu tất cả dược liệu sinh trưởng dày đặc cùng với bùn đất vào trong gàu sắt, sau đó Lê Chanh thu vào trong túi trữ vật, hơn mười lần như vậy, lúc này túi vật mới đầy, dược liệu đã không nhìn ra chủng loại số lượng rồi, nhưng mà so với tốc độ Lê Chanh một chiêu dùng xẻng đào tới xem, sử dụng máy đào đất quả thật là cự kỳ tiện lợi.

Cậu lấy ra di động trong tay áo, mở khóa màn hình trước mắt, dùng máy đào đất nhét đầy túi trữ vật, hiển nhiên chỉ mất mười phút, khá nhanh và tiện.

Khen một cái vì IQ của chính mình, Lê Chanh kéo cái màn đục che cửa sổ thủy tinh trên máy đào đất lại, bao vây chính mình trong bóng đêm xuyên về hiện đại, chất toàn bộ dược liệu cùng bùn đất trong túi trữ vật ở một góc khác trong kho hàng.

Máy đào đất vẫn làm việc tới sẩm tối của Đại Châu giới, sự vật mới lạ của tầng thứ nhất bí cảnh vốn là không nhiều lắm, đại tin tức chế tạo của Lê Chanh rất nhanh bị truyền tới Dược các, mới vừa trùng kích tầng bốn mươi, Ly Khám đang đả tọa nghỉ ngơi trong mắt tinh quang chợt lóe, nghiêng mình một cái liền tới bên cạnh đệ tử Thiết Kiếm tông mới vừa nói chuyện, đè lại cổ áo y,  âm thanh lạnh lùng nói: “Sư đệ, ngươi mới vừa nói thiếu niên hắc y là ai?’.

“Ly khám sư huynh……..”. Người đệ tử Thiết Kiếm tôn này thấy rõ người trước mắt ngoài miệng nói lắp một chút, là sư huynh a! Là Ly khám sư huynh thiên tài trận pháp các trưởng bối sư môn đều khen ngợi như thần a! Trên mặt y nổi lên một cỗ thần sắc kích động thật sâu, vờ trấn định hắng giọng, “Đó là tiểu tử hắc y không biết trời cao đất rộng kia, lúc trước không dám đối chiến cùng sư huynh, lúc này lại ở trong phía Đông dược điền điều khiển một binh khí đào dược liệu tên là [máy đào đất]……”.

“Ngươi nhưng lại khinh thường hắn?’. Ly Khám nghe ra khẩu khí của sư đệ đồng môn chính mình, không khỏi thần sắc biến đổi, bởi vì bị Lê Chanh lỡ hẹn mà trên mặt vẫn chứa ý lạnh lộ ra thần sắc khó hiểu, “Tu vi hắn đã là luyện khí tầng sáu gần hậu kỳ rồi, trận pháp càng là lợi hại hiếm có, ngươi có gì xứng đáng để khinh thường hắn?’.

“Ách…….”. Đệ tử Thiết Kiếm tông sửng sốt, sắc mặt lại đỏ bừng lên, thấy sư huynh nói đúng, y là kém so với tiểu tử hắc y kia, y thấp giọng nói: “Nhưng mà Ly khám sư huynh không phải mạnh rất nhiều so với hắn sao……..”.

“Ta là ta, ngươi là ngươi, điều này có thể giống nhau sao. Gần đây ta đang muốn so đấu một lần cùng hắn, cũng chưa từng đợi được cơ hội”. Ly Khám cười một tiếng, như là cười nhạo đối chính mình, tươi cười của y dần dần biến mất, im lặng một chút, thanh âm lạnh lùng cô đơn: “Ta cảm thấy thiên phú tại phương diện trận pháp của hắn có lẽ càng xuất chúng so với ta”. Cảm giác của y, luôn luôn rất chuẩn. Ví dụ như đối phương chưa từng phí sức liền phá trận pháp, ví dụ như trong vòng một khắc liền phá hai mươi ba tầng trận pháp, đây đều là y không thể đạt được, cảm giác rất kỳ quái.

Ly Khám vuốt vuốt trái tim, nơi này đang kích động đập —— so với ngày đó nghe nói tới thiên tài Thu Trường Phong, đập còn kịch liệt hơn.

Máy đào đất của Lê Chanh ở trong ruộng dược là một đường không trở ngại, sáng hôm sau của Đại Châu giới, túi trữ vật rốt cục đã mất tác dụng rồi, bởi vì kho hàng đã bị lấp đầy rồi, ở hiện đại lúc xuyên việt vẫn là thời gian chiều ngày đó, qua một buổi chiều nữa liền phải đăng ký đi nước Mỹ trước, Lê Chanh nhảy xuống từ trên máy đào đất, duỗi thẳng người, ngoại trừ địa phương bị cậu chiếu cố qua, nhóm dược liệu vẫn là vui sướng sinh trưởng hướng về ánh mặt trời, hấp thu linh khí trong đất.

“Tại sao không tới”. Tiếng nói hơi có vẻ xa lạ vang lên ở bên tai.

Lê Chanh nhướn mắt nhìn qua, chỉ thấy Ly Khám cao đứng ở đằng sau đại thụ, phục sức xanh lam tung bay, quai hàm hất lên biểu hiện cao ngạo, dưới khuôn mặt đẹp trai, hai mắt u ám dần dần biến thành trong trẻo, Lê Chanh thả lỏng tay, “Thật có lỗi, ta chỉ cảm thấy hứng thú đối dược liệu”.

“Ngươi biết trận pháp”.

“Không biết”.

“…….”

“Có thể phá tới tầng hai mươi tám, là bởi vì có chuyên gia chỉ đạo qua”. Lê Chanh ăn ngay nói thật, đoán chừng đối phương ngay cả chuyên gia là nghĩa gì cũng không biết.

Thật bất ngờ Ly Khám gật gật đầu, như là hiểu rõ: “Thu Trường Phong của Ngọc Hoàng tông các người thật là thiên tài, nhưng cho dù có y chỉ điểm, có thể ở trong vòng một khắc phá giải hai mươi ba loại trận pháp chưa từng gặp qua, thiên phú của ngươi là ta từ trước tới nay hiếm thấy”. Bình thường trưởng bối chỉ điểm là sẽ không cho biết mắt trận, tại trong mắt Ly Khám, Lê Chanh chính là có được một chút tâm đắc phá trận của Thu Trường Phong thôi, vì thế hiểu lầm tuyệt vời liền xuất hiện rồi”.

Lê Chanh: “……..”, thông qua chuyên gia chỉ điểm liền đâm cái mắt trận ông đây còn có thiên phú trận pháp mạnh như vậy? Có lẽ ông đây tùy tiện học một cái cũng có thể thành cái thiên tài trận pháp vênh váo tận trời?

Tìm ai học đây?

Sát Phá Lang đại thần? Hay là sư phụ của Sát Phá Lang đại thần?

Vấn đề này không có quấy nhiễu Lê Chanh lâu lắm, sáng sớm hôm sau, cậu đã ngồi trên máy bay bay đi nước Mỹ, trước người là đạo diễn Patrick cúi đầu ngủ vùi và mấy người nước ngoài đồng hành, bên cạnh là người đại diện Tống Giai chiến hữu hợp tác mới, cô cầm ly nước ấm đưa cho Lê Chanh, thấy cậu vẫn nhìn mây trắng ngoài cửa sổ, không khỏi khẽ cười một tiếng: “Khẩn trương sao?”.

“Có hơi”.

“Đừng nghĩ nhiều quá, tới trường quay đi theo đạo diễn, khẳng định sẽ không phạm sai lầm”. Tống Giai cực có kinh nghiệm an ủi một câu, cô nâng tay kéo tấm che cửa sổ lại, “Ngủ một giấc thật ngon, bằng không sau khi tới nơi lệch múi giờ liền phiền phức rồi”.

“Dạ”. Lê Chanh gật gật đầu, cầm cái chăn đắp lên người, lông mi dài hơi hơi khép, bóng mi dưới ánh sáng soi vào đáy mắt cậu, ngón tay cậu dọc theo mép thảm dò xét đường may bên trong một chút, chạm tới quả cầu kim loại trên ngực, trên mặt cầu mang theo vài phần ấm áp. Nếu không có đoán sai,  cái này là trước khi Trầm sư thúc rời đi đeo lên cổ cậu……… Nhưng mà, khiến cậu cảm thấy kỳ quái chính là, khi chính mình hai lần tiến giai, cái quả cầu kim loại nà đều sẽ đẩy ra một đạo sức đẩy mềm hoá xa lạ đánh sâu vào chỗ tắc nghẽn, cái này tốt cuộc là thứ gì vậy?