Lý Ngôn Khánh xoay người ngồi trước mặt Đóa Đóa, thấp giọng nói:
- Nàng thấy đấy bằng vào lực lượng hiện tại của ta thì rất khó có thể dừng chân.
- Lý Mật chết, Quan Trung chỉ bằng vào Lý Thần Thông Lý thúc thúc mà đã quét ngang được khu vực Tề Lỗ.
Đó chính là năng lực của thế trụ, nếu như không có xuất thân mạnh mẽ thì khó có thể trở thành đại sự, Lý Uyên lên ngôi cũng nhờ vào Lũng Hữu Lý phiệt trợ giúp, Vương Thế Sung cũng thế, được sự ủng hộ của Thái Nguyên Vương thị, nếu không thì cũng không dấy nên sóng gió ở Lạc Dương được.
Còn ta thì sao?
Địa vị rất xấu hổ.
Muốn tranh giành giang sơn rất khó, Huỳnh Dương nơi này dù sao cũng là chỗ tứ bề ác chiến, khó có thể bền bỉ, ta cho dù thay đổi địa vị cũng bị người ta nghi kỵ, kỳ thật nàng trước kia có lòng phản Tùy cũng là do có hậu duệ Bắc Chu.
Thế gia đệ tử đúng là có thứ mà người bình thường không thể bì được.
Lý Ngôn Khánh có thể thấy rõ ràng, Đóa Đóa cũng thấy rõ ràng.
- Thiếp lập tức đi nói với Từ Hưng Ba liên lạc với Di Lặc áo trắng, cần thiết thiếp sẽ tới Tương Châu, triệu kiến pháp đàn Tương Châu là Long Khởi, hắn là nghĩa tử của Cáp công công, võ nghệ rất cao cường, ở trong giới lục lâm cũng có thanh danh, hảo hán đại giang nam bắc đối với hắn cũng rất kính phục.
- Long Khởi?
Lý Ngôn Khánh lầm bầm nói thầm.
- Nếu như nàng muốn đích thân đi ta cũng không phản đối tuy nhiên cần phải cẩn thận, đến lúc đó ta sẽ mời cữu cữu tới, khi gặp chuyện có thể mệnh cho Mã Tam Bảo cùng với Chu Sán dựa vào Tương Châu, dù sao thời gian qua đi lâu, lòng người cũng khó dò.
Đóa Đóa nghe được liền lộ ra nụ cười tươi:
- Chàng yên tâm thiếp cũng không phải là một nha đầu ngốc, nói hai ba câu là bị lừa đâu.
Ngôn Khánh cũng cười cười, vươn tay ôm nhẹ lấy thân thể mềm mại của Đóa Đóa, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía mặt hồ xa xa, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng.
Bắt đầu dùng Di Lặc áo trắng chính là một chiêu cờ hiểm.
Chuyện này liên quan đến thần quyền và hoàng quyền, gây chuyện không tốt sẽ thành đại họa.
Nhưng không thể phủ nhận đây chính là cách mở toang cục diện nhanh nhất, chỉ không biết tương lai gió đông thổi bạt gió tây hay là gió tây áp đảo gió đông.
Ngôn Khánh không thể không đau đầu.
Vũ Đức nguyên niên, cuối tháng mười hai Lý Thế Dân thống quân thừa lúc sông chưa tan từ Long môn quan tới Hoàng Hà, đóng quân ở Phách Bích cùng với Tống Kim Võng giằng co, hắn cố thủ ở Tu Châu, hình thành thế ép sát với Tống Kim Võng nhưng lại không xuất kích, vì hiện tại Lưu Vũ Châu đã phá được Tấn Dương, Lý Thế Dân cho rằng lúc này không phải là lúc Đường quân giao phong với Tống Kim Võng, hắn đưa binh lính đóng lại, chờ cho tới khi Tống Kim Võng thực lực cạn kiệt thì xuất kích cũng không muộn.
Tháng hai, Lý Thế Dân thừa dịp Uất Trì Kính Đức xuất binh trở về đã tự mình xuất kích đánh bại Uất Trì Kính Đức.
Trong vòng ba tháng, Tống Kim Võng nhiều lần khiêu chiến nhưng Lý Thế Dân thủy chung không ra mặt giao phong, đồng thời phái Vương Hành mẫn Lý Trọng Văn ở Lộ Châu đánh bại viện quân của Lưu Vũ Chu, Lý Uyên cũng mện cho Trương Đức chính chiếm lĩnh Trương Nan bảo, chặt đứt đường vận chuyển lương thảo của Tống Kim Võng. Năm tháng trôi qua Tống Kim Võng lương thảo đoạn tuyệt không thể nào không lui lại về phía Bắc.
Lý Thế Dân suất bộ truy kích, trong vòng một ngày một đêm đi tới mấy trăm dặm, cùng với Tống Kim Võng giao chiến tới cả chục lần, khiến cho Lưu Vũ Chu phải bỏ Thái nguyên cùng với Tống Kim Võng đóng quân ở Giới Hưu.
Trong khoảnh khắc uy danh của Lý Thế Dân đại chấn, khiến cho tất cả các lộ anh hào ở Sơn Tây không ai không phục.
Tuy nhiên ở trong quân trướng Lý Thế Dân không hề cảm thấy thoải mái, Tống Kim Võng cùng với Lưu Vũ Chu tuy bại lui nhưng Giới Hưu vẫn còn đang khống chế ở trong tay của hắn.
- Vương tiên sinh, Kính Đức muốn hàng, tiên sinh thấy thế nào?
Lý Thế Dân khẽ chà tay vào gò má, ngẩng đầu lên nhìn Vương Thông.
Trước khi mặt trời lặn đã truyền tới một tin tức.
Quan thủ bị Giới Hưu, Uất Trì Cung muốn quy hàng.
Uất Trì Cung này là hổ tướng, có thể nói là đệ nhất mãnh tướng dưới trướng Tống Kim Võng.
Người này vốn là đại tướng của Tùy thất, cha của hắn là Uất Trì La Già, Uất Trì Kính Đức vào những năm cuối tại Cao Dương đã từng lập nhiều chiến công, được phong làm Tán Triêu đại phu, Lý Thế Dân đối với người này cũng vô cùng coi trọng, phải biết rằng Uất Trì Kính Đức thân là Giới Hưu thái thú, dưới trướng có tám nghìn hung tốt, nếu như cường công cho dù đánh bại thì cũng tổn thất thảm trọng. Hơn nữa nếu kéo dài thời gian thì đầu năm sau, Khuất Đột Thông sẽ khai chiến với Lý Quỹ.
Lý Uyên mấy lần phái người thúc giục, mệnh cho Lý Thế Dân quyết chiến.
Uất Trì Kính Đức nguyện hàng, đây dĩ nhiên là một chuyện tốt.
Chẳng những có thể tránh cho tổn thất không đáng có mà còn khiến cho chiến sự chấm dứt nhanh hơn.
Nhưng vấn đề là Uất Trì Kính Đức là hung thủ giết chết Lý Hiếu Cơ, Lý Thế Dân dĩ nhiên biết quan hệ giữa Lý Hiếu Cơ và Lý Ngôn Khánh.
Đồng thời hắn cũng rất coi trọng Lý Ngôn Khánh.
Một nhân vật khó lường như vậy, nếu như mà mình chiêu hàng Uất Trì Kính Đức thì sẽ kết oán với Lý Ngôn Khánh.
Bởi vì Uất Trì Cung đầu hàng Lý Thế Dân thì Lý Thế Dân phải bảo trì sự an toàn cho Lý Thế Dân, nếu như ngay cả Uất Trì Cung hắn cũng không bảo đảm an toàn được thì sau này ai còn quy phục hắn? Chân trước chiêu hàng, chân sau giết người thì chắc chắn hắn sẽ mất uy tín ở trong quân.
Nếu như không tiếp nhận thì sẽ phải trải qua một hồi khổ chiến lề mề.
Lý Thế Dân rơi vào tình trạng khó xử.
Hắn rất thích vũ dũng của Uất Trì Cung, đồng thời lại coi trọng tài hoa của Lý Ngôn Khánh.
Rơi vào đường cùng hắn đánh phải thỉnh giáo Vương Thông.
Mà Vương Thông cũng khó khăn cười khổ nói:
- Điện hạ, hiện tại Lý Hà Nam đoạt được ba quận, thực lực hùng hậu đúng là khó có thể dò xét.
Mà Uất Trì Cung đúng là cũng dũng mãnh, tinh thông binh pháp là một nhân tài khó có.
Chớ luận điện hạ chọn người nào cũng đều đắc tội với bên còn lại.Nhưng nếu phải lựa chọn mà nói, theo lão hủ nên chọn Uất Trì Kính Đức.
Vương Thông chọn Uất Trì Kính Đức xem ra cũng không phải là một chuyện kỳ quái, dù sao Lý Ngôn Khánh cũng đã từng làm nhục Vương Thông khiến cho Vương Thông phải mười năm u cư ở Long Môn sơn, danh tiếng Vương bạch ngưu vì vậy mà cũng vang rền. Vương Thông tuy ngoài miệng không nói ra nhưng trong lòng đều có khúc mắc, cho nên Vương Thông chọn Uất Trì Kính Đức cũng là thuận lý thành Chương.