- Ừm, hơn phân nửa đều là ruộng của thế gia sĩ tộc ư?
Hạng Trang nghe vậy không khỏi chau mày. Tình huống này thật sự có chút ngoài dự đoán của hắn. Theo lý thuyết, Tây Sở lập quốc chỉ có năm năm thì diệt vong. Đại Sở lại vừa mới lập quốc, hiện tượng đất bị thôn tính không nghiêm trọng như thế chứ?
Lập tức Hạng Trang lại hỏi:
- Tử Dực, vì sao lại như vậy?
Hạng Tha thở dài, đáp:
- Tiên vương cùng Lưu Bang năm năm công phạt, hao phí thuế ruộng vô số, hơn nữa sáu quân Giang Bắc đã bị quân Lương hết lần này tới lần khác quấy nhiễu, dân không có lương thực để nộp. Bởi vậy bốn quận Giang Đông thuế ruộng rất nặng, dân chúng không giao nổi thuế ruộng, cũng chỉ có thể mượn lương của các thế gia sĩ tộc, mượn lương đã cao, lại còn nợ điền sảng, vài năm sau liền trở nên như vậy.
Hạng Trang yên lặng gật đầu, xem ra vẫn là do chiến loạn gây ra họa. Tuy rằng Giang Đông không trực tiếp gặp chiến loạn nhưng cũng đã bị ảnh hưởng bởi chiến loạn.
Sau một lúc trầm ngâm, Hạng Trang rốt cuộc nói:
- Tử Dực, loại việc này phải ngăn chặn!
Đất đai Giang Đông thôn tính nghiêm trọng như thế, rõ ràng là không được. Trong lịch sử, đất đai bị thôn tính nghiêm trọng thì vương triều tất diệt vong, sự cường thịnh nên vô dụng.
Ví dụ như vương triều Đại Minh, đến thời Sùng Trinh khi một lượng lớn đất đai bị các sĩ tộc thôn tính (người đọc sách có được công danh), sĩ tộc này lại không cần nộp thuế, cuối cùng quốc khố nghèo khó, binh vô lương thực thì quân vô hướng, cuối cùng Đại Minh không ngờ rơi vào tay lưu dân, mà lưu dân thì có năng lực gì chứ? Cuối cùng rơi vào tay Mãn Thanh. Nhắc đến cũng khiến người ta nghẹt thở.
Hạng Trang không hy vọng Đại Sở hoặc tương lại Đại Sở sẽ dẫm vào vết xe đổ của triều Đại Minh.
Hạng Tha trong lúc nhất thời không hiểu được ý tứ của Hạng Trang, hỏi:
- Đại vương, ý của người là phải ngăn chặn thế gia sĩ tộc thôn tính nhập hộ khẩu ruộng đất ư? Tình hình này kỳ thật đã ngăn chặn rồi, từ khi Đại Vương kế vị, đem thuế ruộng thuế đất giảm xuống còn mười lăm phần trăm thuế. Trung nông Giang Đông cũng đủ nuôi sống chính mình.
- Không, ý quả nhân không phải vậy.
Hạng Trang lắc đầu.
Đất đai thôn tính là điều không thể ngăn chặn, ngay từ khi Hạng Trang xuyên qua đã hiểu rõ nhiều lịch sử vương triều phong kiến hưng suy, nhưng hắn vẫn không thể ngăn chặn được sự nảy sinh thôn tính đất đai. Đây là vấn đề nan giải, Hạng Trang cần suy xét duy nhất chính là, bất kể đất đai thôn tính như nào, thì thuế quốc khố không được xói mòn, đây mới là căn bản.
Ví dụ như vương triều Đại Minh, nếu sĩ tộc cũng nộp thuế, quốc gia sao diệt vong được chứ?
Nếu có được một lượng lớn đất đai, số thổ tộc trên triệu thổ cũng nộp thuế, quốc khố Đại Minh sao lại nghèo rớt mùng tơi? Hoàng Đế và Hoàng hậu làm sao lại phải mặc áo vải? Chu Do Kiểm sao lại để thần tử và hoàng thân quốc thích của ông ta phải đi hóa duyên chứ? Kết quả hóa được mấy chục vạn lượng bạc, đánh thưởng thủ thành quân dân cũng không đủ, kết quả thành Bắc Kinh trực tiếp bị lưu dân công phá, Chu Do Kiểm tự sát, đế quốc Đại Minh cũng diệt vong.
Hạng Trang đang trầm ngâm không nói, Hạng Tha bỗng nhiên nói:
- Đại vương, thần có một cách.
Hạng Trang theo bản năng hỏi han:
- Cách gì?
Hạng Tha nói:
- Vụ mùa thua hoạch qua đi thì tiến vào tiết nông nhàn, tráng đinh các quận các huyện cũng nên phục lao dịch, thần nghĩ đến việc không ngại tập trung số trang đinh các quân đi lao động, khai khẩn đất hoang tại khu trạch (Thái Hồ), và ven bờ Trường Giang. Cũng lấy giá rẻ hấp dẫn tá điền các quận các huyện đến trồng trọt. Ruộng công quá ít, thuế ruộng khó khăn có thể giải quyết dễ dàng. Ngoài ra, quốc khố còn được bổ sung thêm thuế ruộng, coi như là có ít còn hơn không.
Hiện giờ nhân khẩu Giang Đông mật độ xa chưa bão hòa, vùng gần Thái Hồ còn có lượng lớn đất hoang có thể khai khẩn.
- Ý kiến đó rất hay.
Hạng Trang gật đầu, lập tức chuyển đề tài, nói tiếp:
- Tuy nhiên việc khai khẩn đất hoang mới, chỉ sợ sản lượng không cao. Chờ ruộng mới thành thục ít nhất phải năm năm, năm năm này xem tiến triển thế nào? Nhất là năm nay, vốn tưởng rằng tình hình thu lương sẽ có chuyển biến tốt đẹp, không nghĩ lại còn khốn quẫn như này.
Hạng Tha im lặng không nói, điều này y thật cũng không nghĩ ra cách giải quyết.
Hạng Trang bỗng nhiên nói:
- Tử Dực, ta tính thi hành tân "pháp luật thuế ruộng", hơn nữa năm nay thi hành luôn. Thuế suất duy trì mười lăm phần trăm không thay đổi. Nhưng đối tượng nộp thuế được mở rộng từ nông dân đến cử quốc, bất kể là dân bình thường, sĩ tử vọng tộc hay là nhà quyền quý thé gia, thậm chí là vương thất điền sản đều phải nộp thuế, không nuông chiều người kháng pháp.
- Việc này…
Hạng Tha nhíu mày nói:
- Đại vương, việc này có hơi quá không?
Hạng Tha không cần nghĩ đều có thể đoán được, một khi tân "pháp luật thuế ruộng" này được thi hành, tất sẽ nhận được sự phản đối mãnh liệt của thế gia, sĩ tộc. Bởi vì gần như tất cả sĩ tộc đều có một lượng điền sản lớn, thế gia càng sâu. Hành động này của Đại vương, gần như là lấy miếng ăn từ trong miệng họ, làm sao bọn họ không phản đối cơ chứ?
Vừa rồi mới ban quý bố luật nhập hộ khẩu toàn dân, đã đắc tội với các dòng họ tại Giang Đông. Hạng Tha cũng không cho rằng hiện tại là thời điểm tốt để đắc tội với thế gia sĩ tộc. Một khi thế gia sĩ tộc dòng họ liên thủ phản kháng quyền vương thì cục diện sẽ trở nên nghiêm trọng. Nếu làm không tốt Đại Sở sẽ vô nghĩa mà gặp đại họa.
Hạng Trang cũng hiểu mọi chuyện trọng đại, lập tức sai người đi gọi Bách Lý Hiền đến.
Nghe xong ngọn nguồn sự việc, Bách Lý Hiền phe phẩy quạt lông trầm ngâm thật lâu sau mới nói:
- Đại vương, làm như vậy cũng không phải không được.
- Quân sư, ngươi không phải là…
Hạng Tha khẩn trương, đang định phản bác thì lại bị Hạng Trang ngăn lại. Lập tức Hạng Trang xoay người lại nói với Bách Lý Hiền:
- Tử Lương, ngươi nói đi, việc này nên làm gì bây giờ?
Bách Lý Hiền khẽ mỉm cười, nhìn Hạng Tha nói:
- Lệnh Doãn lo lắng nhất, là tân 《 thuế ruộng pháp 》 một khi thi hành, thế gia, sĩ tộc và dòng họ sẽ liên kết kháng pháp, khiêu chiến vương quyền, nếu muốn phá giải loại cục diện này kỳ thật không khó. Đầu tiên, tụ tập tráng đinh của các dòng họ các huyện phục vụ lao dịch hoặc là xây công sự hoặc là khai hoang. Cứ như vậy các dòng họ các huyện cũng không thể nháo sự.
Hạng Trang gật đầu nói:
- Việc này Tử Dực vừa rồi cũng đã nói qua cùng quả nhân. Để cho các tráng đinh của các dòng họ đi khai hoang đất tại các khu trạch, hai bờ Ô Giang, có thể tăng thêm một số khoản cho quốc khố.
Các tráng đinh của dòng họ các huyện đều đi khai hoang tại khu trạch bờ Ô Giang, tộc lão dòng họ này vừa ngửi được món ngon liền muốn có hành động. Nhưng dưới tay bọn họ không có tráng đinh thì còn hành động được gì nữa? Về phần tập trung tráng đinh các dòng họ tại các huyện tại khu trạch và bờ Ô Ging, đương nhiên phải thực hiện quản lý bằng quân sự. Hơn nữa không ai dẫn đầu, cũng sẽ không xảy ra bất cứ chuyện không may gì.
Bách Lý Hiền gật gật đầu, nói tiếp:
- Tiếp theo, Đại vương còn phải ban ra một đạo chiếu, lấy thưởng thần có công lao trên danh nghĩa diện rộng thêm vào bổng lộc thế khanh thế huân tộc, ít nhất là muốn đoạt lại đủ số thuế ruộng trả cho bọn hắn. Như vậy, lợi ích của thế khanh huân tộc không bị tổn hại, bọn họ sẽ không có phản ứng gì.
Theo như lời Bách Lý Hiền nói thế khanh thế huân thật ra chính là thế tộc cố Sở, như là Thúc Tôn Quán, Khuất Ý, Ngũ Khởi vân vân. Lượng thế tộc cố Sở này tuy rằng không nhiều lắm, chỉ có hơn mười nhà, nhưng lực ảnh hưởng ở Giang Đông lại rất lớn. Đừng thấy bọn họ không binh quyền, nhưng chỉ cần bọn họ hô hào, tuyệt đối sẽ có người đứng ra hưởng ứng.
Cho nên, lấy lòng cố Sở thế tộc là tất yếu.
Bách Lý Hiền dừng một chút, lại nói tiếp:
- Cuối cùng, chỉ còn lại sĩ tộc từ sáu quận Bắc Giang di chuyển đến Giang Đông, bộ phận sĩ tộc này không giống thế khanh thế huân là địa vị cao, ở trong quân cũng có ít nhiều lực ảnh hưởng, lại thắng ở số lượng khổng lồ. Bốn quận Giang Đông ít nhất cũng có hơn một ngàn sĩ tộc, một khi cùng phản kháng, vẫn không thể khinh thường được.
Hạng Tha liên tục gật đầu, thừa nhận:
- Lời quân sư nói có lý. Huyện lệnh, Huyện thừa cùng với các quan viên của bốn quận Giang Đông và năm mươi sáu huyện phần lớn đều là từ con cháu sĩ tộc đảm nhiệm. Một khi tân pháp làm sĩ tộc tức giận, bọn họ cũng không công nhiên phản kháng, nhưng sẽ sai khiến con cháu sĩ tộc từ quan quy ẩn, cục diện sẽ không thể thu dọn được.
Hạng Trang vẻ sợ hãi:
- Vậy thì đúng thật là tai họa ngầm rồi.
Nghĩ mà xem, một khi hầu hết các Huyện lệnh, Huyện thừa cùng với các quan viên tại năm mươi sáu huyện đều từ chức, thì cục diện chính trị của toàn bộ nước Sở sẽ chẳng phải sẽ lộn xộn hay sao?
Bách Lư Hiền khẽ mỉm cười, nói tiếp:
- Cho nên, trước khi thi hành tân pháp thuế ruộng, trước hết thi hành môn học sĩ nông công thương. Vì quốc gia bồi dưỡng đủ nhân tài, đến lúc đó, con cháu sĩ tộc một lượng không lớn từ quan. Mà một khi số lượng không lớn từ quan thì vừa lúc nhân tài bồi dưỡng dự trữ phong phú đến đảm đương trọng trách tại các quận huyện.
Hạng Tha không hiểu hỏi:
- Quân sư, khóa học sĩ công nông thương ư?
Bách Lý Hiền khoát tay, lấy từ trong ống tay áo ra một quyển sách đưa cho Hạng Trang, Hạng Trang xem xong lập tức hai mắt sáng ngời, sau đó đưa quyển sách đó cho Hạng Tha. Hạng Tha xem xong vẻ mặt khẽ kích động, thì thầm:
- Phàm là con cháu nước Sở, bất kể là sĩ công nông thương đều có thể tham dự kỳ thi trong nước ư? Thành tích đủ tư cách đều được ban tặng tước vị công sĩ?
Hạng Trang khẽ vuốt cằm, tước vĩ công sĩ tuy rằng hèn mọn, hàng năm lộc gạo quốc khố cũng có thể có nhưng rất ít, nhưng đối với những con cháu xuất thân bần hàn từ công, nông mà nói, một khi có được tước vị giống như đời sau có công danh tú tài, cũng có tư cách xuất sĩ làm quan, đây mới là quan trọng nhất.
Không hề nghi ngờ, thi hành "khóa học sĩ nông công thương" đích xác có thể tiêu trừ được tai họa ngầm về con cháu sĩ tộc bãi công.
Đây là bởi vì, ngoại trừ con cháu thế gia sĩ tộc, trong con cháu công nông thương Giang Đông cũng không thiếu người đọc sách, nhất là con cháu thương nhân, bởi vì gia cảnh giàu có. Chỉ là từ khi Vệ ƯỞng bắt đầu trọng nông ức thương, địa vị thương nhân ngày càng sa sút. Con cháu thương nhân trên cơ bản không có khả năng ngẩng đầu.
Một khi thi hành khóa học sĩ công nông thương, địa vị thế gia sẽ không bị quá uy hiếp, phỏng chừng sẽ không có phản ứng gì. Sĩ tộc quảng đại khẳng định sẽ phản đối mãnh liệt. Nhưng Hạng Trang vốn đã chuẩn bị đối phó bọn họ, cũng sẽ không có e dè gì. Về phần con cháu nông công thương và hàn môn, thì nhất định sẽ toàn lực ủng hộ việc thi hành tân pháp.
Như vậy, tân pháp cũng có nhóm người ủng hộ đầu tiên!
Hễ là cải cách pháp luật, ngoại trừ xóa sạch những quyền lợi cũ đồng thời cũng nhất định gỡ bỏ giai tầng lợi ích. Nếu không, tân pháp căn bản không thể kéo dài được lâu. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Trà Truyện chấm c.o.m
Vệ Ưởng cải cách pháp luật sở dĩ thành công, chính là ông ta cải cách pháp luật trong quá trình giúp đỡ một số địa chủ. Bởi vậy cuối cùng Vệ Ưởng vừa chết, tân pháp cũng không bị bãi bỏ. Còn Vương An Thạch, Trương Cư Chính sở dĩ cải cách pháp luật thất bại, là bởi vì bọn họ không đặt tương quan giữa lợi ích tập thể với tân pháp, kết quả là người vừa chết thì pháp luật bị dỡ bỏ.