Khi nhận thấy được điểm này, ánh mắt của 'Sư huynh' tóc đỏ nhìn Hứa Kỳ Tịch, trở nên nhu hòa lên.
Nhiệt độ vốn phỏng người, cũng giảm xuống không ít.
Một loại tâm tình thân thiết không hiểu sinh ra trong lòng. . .
Nhìn một người thuận mắt hoặc là không thuận mắt, là do rất nhiều chi tiết nhỏ hợp lại mà thành của. Sư huynh tóc đỏ lúc này, dưới tác dụng của các chi tiết như khí tức của sư muội, bí pháp phân thân, giao lưu thông thuận, độ hảo cảm đối với Hứa Kỳ Tịch không ngừng nâng cao.
Đáng tiếc, không đợi sư huynh tóc đỏ đem độ hảo cảm tăng lên cực hạn, phân thân Hứa Kỳ Tịch đối diện đã hóa thành tro tàn.
"A?" Nhìn kiếm lớn của Hứa Kỳ Tịch, sư huynh tóc đỏ có chút bất mãn nói: "Đàn ông tại sao có thể yếu đuối như vậy, nói không được liền không được?"
Hắn vừa dứt lời, một cọng tóc ngắn ở không gian bên trong của kiếm lớn được tế ra, một phân thân Hứa Kỳ Tịch hoàn toàn mới một lần nữa ngưng tụ.
"Quả nhiên. . . Dùng bí pháp hóa thân của mình, lại có suy nghĩ tương đồng." Sau khi tận mắt thấy Hứa Kỳ Tịch thi triển năng lực 'Rút tóc phân thân' một lần, chỗ mềm mại trong nội tâm của sư huynh tóc đỏ, lần thứ hai được xúc động.
Bất quá, thấy phân thân mới của Hứa Kỳ Tịch ngưng tụ ra, số lượng tóc rõ ràng rất thưa thớt, trong lòng sư huynh tóc đỏ khẽ động.
Thành viên nhân tộc đối diện, rõ ràng còn chưa nắm giữ pháp thuật làm tăng số lượng tóc.
Số lượng tóc của nhân loại không tính ít, chỉ cần không phải người hói đầu, trên dưới mười vạn cọng tóc, cũng đủ thi pháp nửa đời người.
Bình thường mà nói, một pháp thuật nếu có thể sử dụng trên mười vạn lần, đã có thể xem như pháp thuật dùng rất nhiều lần . . .
"Cậu dùng phân thân tế trụ sao?" Sư huynh tóc đỏ cẩn thận cảm ứng một chút, đột nhiên hiểu được.
Hắn từ trong trụ cảm ứng được rất nhiều khí tức của Hứa Kỳ Tịch, cái này và năm đó hắn dùng phân thân thay thế nhân tộc để tế trụ, giống nhau như đúc.
Hảo cảm của sư huynh tóc đỏ đối với Hứa Kỳ Tịch +100.
Càng tiếp xúc, hắn lại càng thưởng thức nhân loại trước mắt.
Cho nên không đợi Hứa Kỳ Tịch trả lời, sư huynh tóc đỏ liền làm một động tác, hắn đưa tay từ trên đầu mình lấy xuống một sợi tóc dài, đưa cho Hứa Kỳ Tịch.
Sợi tóc đỏ rực sau khi rời khỏi thân thể của 'Sư huynh', liền hóa thành màu trắng.
Hứa Kỳ Tịch tiếp nhận sợi tóc màu trắng, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
"Đây là một pháp thuật tương xứng với 'Lông Tóc Hóa Thân Thuật'. . . Pháp thuật này, là tôi suy diễn từ trong một điển tích ra. Cũng chính là vì có 'Pháp thuật' này, sau này tôi mới dùng pháp thuật này làm cơ sở, sáng tạo ra 'Lông Tóc Hóa Thân Thuật'." Giọng nói của sư huynh tóc đỏ hơi dừng lại, nói: "Pháp thuật này, có thể từ không sinh ra có, khiến người hói đầu cũng có thể mọc tóc ra."
Hứa Kỳ Tịch: "Trên đời còn có pháp thuật như vậy?"
Cái này quả thật là kỳ tích!
"Đáng tiếc, suy diễn của tôi không tính hoàn mỹ. Tóc dựa vào pháp thuật này mọc ra, trong nháy mắt khi vừa mọc ra, sẽ rơi xuống đất." Sư huynh tóc đỏ cảm khái nói.
Như vậy rất tốt, có thể khiến người sử dụng pháp thuật không ngừng mọc tóc, có thể dùng để thi pháp.
Hứa Kỳ Tịch: ". . ."
Hắn đã có thể tưởng tượng ra tình cảnh kia, hắn một sử dụng pháp thuật này, sau đó một đầu tóc đen không ngừng mọc ra, nhưng những sợi tóc vừa mới mọc ra, lại nhanh chóng rơi xuống đất, để lại bi thương.
Cho nên pháp thuật này tên là?
"Tôi gọi nó là《 Thuật Cắt Tóc 》, làm cho tóc có thể không ngừng rơi xuống, tóc như tuyết, rơi đầy đất." Sư huynh tóc đỏ chậm rãi nói: "Cậu hãy cất giữ sợi 'Tóc' này cho tốt. . . Bên trong đã ẩn chứa tất cả lĩnh ngộ và lý giải của tôi đối với 《 Thuật Cắt Tóc 》. Hy vọng có thể mang đến trợ giúp cho cậu."
Hứa Kỳ Tịch tiếp nhận sợi tóc, đang muốn hỏi 'Tóc' này phải sử dụng như thế nào.
Đúng lúc này, sợi tóc bạc của sư huynh tóc đỏ hòa tan, hóa thành một vật thể có hình dáng của mảnh phù văn trong lòng bàn tay của Hứa Kỳ Tịch——sư huynh tóc đỏ trước mắt tuy rằng vẫn còn duy trì hình người, nhưng thân thể đã sớm không phải thân thể bằng xương bằng thịt của nhân loại.
Lúc này đối phương chỉ là ý chí còn sót lại, duy trì thân thể chính là nhờ lực lượng của lò luyện tinh hạch.
Cho nên sợi tóc bạc này, trên thực tế cũng là đồ vật do lực lượng của tinh hạch cụ thể hóa ra.
Hứa Kỳ Tịch nắm mảnh phù văn này, trong lòng hiện ra nguyên lý thi pháp và một vài tri thức trụ cột của《 Thuật Cắt Tóc 》.
Bất quá, nắm giữ môn pháp thuật này cũng không dễ dàng. Dù cho biết nguyên lý và bí quyết sử dụng, từ đầu muốn nắm giữ nó, chỉ sợ cũng cần mấy tháng thời gian.
"Trở về tìm cô giáo Tô đục một lổ, thay đổi số lượng một ngàn lẻ lổ." Hứa Kỳ Tịch cẩn thận đem mảnh phù văn này lưu trữ: "Cảm ơn."
Chỉ cần trên kiếm lớn có đủ lỗ, mình cũng có thể trở thành Vua Vạn Pháp!
"Không cần khách khí, đây là cậu nên được." Sư huynh tóc đỏ mặt mang nụ cười.
Lúc này ánh mắt của hắn nhìn Hứa Kỳ Tịch, giống như là một người cha già nhìn con của mình.
"Trở lại một lần đi, tôi đem lực lượng của lò luyện tinh hạch mở cho cậu. . . Cậu có thể dựa vào ý chí của mình sử dụng phần lực lượng này." Sư huynh tóc đỏ lại nói.
Lực lượng của tinh hạch, đủ để thay đổi cả hành tinh này, vận dụng tốt, thậm chí có thể thay đổi một vài quy tắc của hành tinh.
Phân thân của Hứa Kỳ Tịch lần thứ hai đưa tay đặt lên lò luyện tinh hạch. . .
Lần này, lò luyện ôn nhu không thương tổn đến hắn một chút.
Trong trụ đen, mơ hồ có cái bóng của nửa đoạn 'Vỏ kiếm' hiện lên.
Đây là hình dạng cuối cùng mà 'Sứ giả Cửu Tổ' muốn khiến trụ đen hình thành, cũng là đồ vật cần 'Đúc Kiếm Sư' đến đây, mới có thể chế tạo.
"Hứa Kỳ Tịch, để cho tôi tới thử xem!" Cô giáo Tô vẫn bàng quang khi nhìn đến đây, nhịn không được lên tiếng.
Lò luyện tinh hạch phối hợp, còn có 'Vỏ kiếm hình thức ban đầu' xuất hiện, nàng ấy cảm thấy bản thân tính là mượn dùng phân thân của Hứa Kỳ Tịch để hiện thân, cũng có thể thử xem.
Hứa Kỳ Tịch hơi phân thần, hóa ra một phân thân rỗng, để Tô Khê Sa mượn dùng.
Sau đó, tâm thần của hắn lại tập trung vào trong 'Tinh hạch'.
—— đối với tông sư rèn đúc như Tô Khê Sa mà nói, tinh hạch có thể hóa thành lò luyện hoàn mỹ nhất, dùng để chế tạo thần binh.
Mà có sự phối hợp của sư huynh tóc đỏ, Hứa Kỳ Tịch thấy được đủ loại quy tắc có thể thao tác.
Những quy tắc này, chính là quản lý đối với cả hành tinh. Trong đó phần lớn là không thể xúc động, dùng để duy trì vận chuyển cơ bản của hành tinh.
Nhưng ngay cả như vậy, dù cho điều động một phần lực lượng của tinh hạch, thêm vào lực lượng ý chí của sư huynh tóc đỏ, đều đủ để đem nhân tộc còn sót lại trên hành tinh này, toàn bộ xóa đi.
Dễ dàng giống như dùng giẻ lau chữ viết bằng phấn trên bảng.
"Mượn lực lượng của tinh hạch, có thể trong khoảng thời gian ngắn làm tổn thương kẻ xâm lấn sao?" Hứa Kỳ Tịch hỏi.
"Có thể, ví dụ như tại mặt ngoài của tinh cầu, nổi lên một trận thiên tai bao trùm toàn bộ thế giới." Sư huynh tóc đỏ đáp.
Hứa Kỳ Tịch: ". . ."
Lưỡng bại câu thương, cũng không phải là hắn muốn.
Mượn dùng lực lượng của tinh hạch, ánh mắt của hắn quan sát toàn bộ cấu tạo của thế giới.
Rất nhanh, hắn phát hiện một chỗ thú vị.
Đó là một không gian dưới mặt đất to lớn không gì sánh được, một tầng rồi lại một tầng, tầng tầng chồng tầng.
Thành phố dưới mặt đất. . . Hoặc nói là quốc gia dưới mặt đất.