Ngay khi Ác Sát Ngũ Kiếp chấm dứt, phiến mây đen kiếp số bao phủ trên bầu trời Ung Thành đã tiêu tán trong thời gian rất nhanh.
Cả thiên địa từ từ khôi phục lại tình huống như ngày thường.
Ngoại trừ số ít người tu chân, đại bộ phận người thường cũng không biết phía sau Trúc Khê sơn đã xảy ra chuyện gì. Bọn họ chỉ nghĩ dị tượng thiên địa vừa rồi chỉ là một hồi khí trời biến hóa không bình thường, trong những buổi trà dư tửu hậu thỉnh thoảng đề cập tới một chút, thế nhưng chỉ qua vài ngày cũng đã lãng quên.
Đợi khi thiên địa khôi phục như thường, cả người Trương Văn Trọng giống như bị thoát lực, nằm trên mặt đất thở hổn hển. Những tiên khí hay chuẩn tiên khí, sớm đã được hắn thu trở vào Càn Khôn Hồ.
Trận Ác Sát Ngũ Kiếp này, không chỉ làm hao hết linh lực của hắn, đồng thời cũng hút hết thể lực hắn. Lúc này ngoại trừ hắn còn có thể thở dốc, dù động đậy đầu ngón tay cũng không còn lực lượng.
Tuy rằng trong cơ thể tạm thời đã không còn linh lực, thế nhưng hắn vẫn rất rõ ràng, tu vi hiện tại của mình đã đạt tới tiêu chuẩn Luyện Hư trung kỳ.
Nhìn bầu trời xanh lam, hắn nhịn không được nói thầm trong lòng: "Nếu như có ai tuyển chọn lúc này đối phó ta, ta dù có muốn phản kháng cũng là bất lực..." Tâm niệm vừa hiện lên, một đạo quang mang màu vàng đất hiện lên, lập tức phóng xuất ngay bên cạnh hắn không xa.
Hắn liếc mắt liền nhận ra, đạo quang mang màu vàng đất kia chính là do Thổ Độn Phù sản sinh. Hắn không khỏi nở nụ cười khổ trong lòng: "Không thể nào, miệng ta lẽ nào lại là miệng quạ đen như thế, nói cái gì là có cái đó sao? Vận khí của ta thật không tệ đến như thế đi?"
Ngay khi quang mang màu vàng đất tán đi, cuối cùng hắn nhìn thấy rõ gương mặt người vừa đến, cũng chợt thở dài một hơi. Nguyên lai người dùng Thổ Độn Phù đi đến cũng không phải người ngoài, mà là Nhất Nguyên đạo tông Từ Pháp chân nhân.
Người tới chỉ có Từ Pháp chân nhân, vị lão giả thần bí kia cũng không đi theo.
Từ Pháp chân nhân đi tới trước mặt hắn, nhìn thấy quẫn thái của hắn, không khỏi nở nụ cười, nói: "Không nghĩ tới Trương chưởng môn chỉ dùng tu vi Luyện Hư kỳ lại vượt qua Ác Sát Ngũ Kiếp chỉ dành cho Hợp Đạo kỳ. Ta còn định chạy tới trợ trận cho ngươi đây. Bất quá hiện tại xem ra cũng không cần thiết nữa..."
Nằm trên mặt đất điều dưỡng nghỉ ngơi một hồi, trong cơ thể hắn nhiều ít khôi phục được một chút linh lực cùng khí lực, tuy rằng còn chưa thể nhúc nhích, nhưng ít ra có thể há mồm nói chuyện. Lúc này nghe lời Từ Pháp chân nhân, hắn cười khổ nói: "Ác Sát Ngũ Kiếp đích thật là hung hiểm phi thường, ta có thể độ kiếp thành công nhiều ít là dựa vào vận khí..."
Từ Pháp chân nhân lắc đầu nói: "Ngươi đừng tự coi nhẹ mình. Vận khí cũng là một loại thực lực. Nếu như có vận khí mà không có thực lực, ngươi cũng không độ qua kiếp nạn này..."
Hắn cười cười, cũng không tiếp tục bàn về vấn đề này, mà nói: "Ngươi hẳn cũng phát hiện trong Ác Sát Ngũ Kiếp, ẩn chứa một cỗ yêu khí cường đại phải không? Ta hoài nghi cỗ yêu khí từ khe hở không gian phát ra. Thế nào, ngươi có phái người theo đầu mối này điều tra?"
Từ Pháp chân nhân nói: "Khi Ác Sát Ngũ Kiếp vừa mới bắt đầu, ta cũng đã hướng đệ tử bổn tông phân phó qua việc này. Nghĩ không cần bao lâu, sẽ có tin tức trở về. Chúng ta cũng không cần vội vã..." Nói đến đây nàng hơi khựng lại, quan sát hắn một phen, mới cười nói: "Nhưng ngươi thế nào rồi? Cần ta hỗ trợ không..."
Hắn cũng không khách khí, nói: "Nếu như có thể, lấy dùm ta bình dược trong người..."
"Không thành vấn đề..." Từ Pháp chân nhân đưa tay lấy ra một bình dược từ trong túi hắn, búng nắp bình, đổ ra hai viên, không khỏi cười nói: "Đây là lục phẩm Hãn Linh Hoàn? Không nghĩ tới nha, ngươi lại xa xỉ tới như vậy! Tưởng lại ta tốt xấu cũng là chưởng giáo của Nhất Nguyên đạo tông Thiên Tự Hào, dùng đan dược cũng chỉ ở tứ ngũ phẩm mà thôi. Với ngươi, quả nhiên không có cách nào khác so sánh..."
Sau khi đút hai viên Hãn Linh Hoàn vào miệng hắn, Từ Pháp chân nhân suy nghĩ một chút liền đổ ra bình dược, xác định bên trong còn dư vài viên Hãn Linh Hoàn, không khỏi bỏ luôn vào túi mình cười nói: "Nhìn thấy thì được phân tài sản, số Hãn Linh Hoàn còn lại thuộc ta sở hữu đi thôi..."
"Ngươi thích thì cứ lấy đi thôi." Hắn nói một câu lại nhắm mắt lại, bắt đầu vận chuyển Y Giám Tâm Kinh luyện hóa hấp thu linh khí trong hai viên đan dược, để nhanh tốc độ khôi phục linh lực và thể lực.
Từ Pháp chân nhân cũng không quấy rối hắn, lại im ắng đứng bên cạnh hắn, thay hắn hộ pháp.
Nửa giờ sau, sắc trời dần tối, lúc này hắn mới dừng việc điều tức, lúc mở mắt cũng đứng lên khỏi mặt đất.
Trong thời gian nửa giờ qua, hắn không chỉ khôi phục một bộ phận linh lực, đồng thời thương thế trên người cũng chuyển biến rất tốt. Chất độc nơi vai trái đã được Y Giám Tâm Kinh và thân kim cương tác dụng bị bài trừ hóa giải sạch sẽ.
Đối với tốc độ khôi phục của hắn, Từ Pháp chân nhân trong lòng cũng kinh ngạc. Chỉ cảm thấy càng lúc càng hiếu kỳ về hắn hơn trước.
Hắn cũng không biết trong lòng nàng đang suy nghĩ chuyện gì, đứng lên, hắn lại hướng Từ Pháp chân nhân chắp tay nói: "Đa tạ giúp đỡ."
"Ta nào có giúp đỡ..." Từ Pháp chân nhân cười nói: "Ta bất quá chỉ tới đây lấy bình Hãn Linh Hoàn, thuận tiện ngắm cảnh thôi. Đừng nói tới, phong cảnh sau Trúc Khê sơn thật đúng là "tạo thành cảnh điểm du ngoạn, nghĩ đến sinh ý sẽ rất tốt..."
"Ách..." Hắn không khỏi sửng sốt, nói: "Thế nào, Từ Pháp chân nhân còn có hứng thú đối với việc kinh doanh?"
"Tại sao lại không chứ?" Từ Pháp chân nhân cười nói: "Ta tu chân là bởi vì hứng thú, việc buôn bán cũng là vì hứng thú. Chỉ bất quá ta thích điệu thấp, mọi việc đều để thủ hạ đứng ra. Cho nên trong thương giới người nhận thức ta cũng không có mấy người."
Từ Pháp chân nhân hiển nhiên không muốn nhiều lời về vấn đề này, ngược lại hỏi thăm thương thế của hắn: "Thân thể của ngươi không có trở ngại chứ? Nhất Nguyên đạo tông tuy không thiện luyện đan, nhưng cũng có nghiên cứu về đan dược chữa thương. Hay ta gọi đệ tử đem tới cho ngươi?"
Hắn lắc đầu cự tuyệt: "Đa tạ ý tốt, nhưng cũng không cần thiết, thân thể ta cũng tốt, đừng nhìn thấy thương thế có vẻ nghiêm trọng, không qua vài ngày, là có thể khang phục..."
Từ Pháp chân nhân cũng không hoài nghi lời nói của hắn, dù sao tốc độ khôi phục vừa rồi của hắn nàng cũng đã tận mắt nhìn thấy.
Ngẩng đầu nhìn sắc trời hơi tối, nàng đột nhiên nhớ tới chính sự: "Ác, được rồi, Trương chưởng môn, chuyện Thái Hư Phiêu Miểu Hoàn, ngươi còn chưa bắt đầu luyện chế đi..."
Trên mặt hắn hiện lên vẻ áy náy, ngại ngùng nói: "Vốn dự định tối nay sẽ giao cho các ngươi, nhưng hiện tại xem ra phải hoãn lại mấy ngày mới được..."
Từ Pháp chân nhân cười nói: "Trương chưởng môn, ngươi hiểu lầm rồi, ta cũng không có ý hối thúc ngươi. Ta chỉ muốn nói, ngươi cứ yên tâm dưỡng thương, đợi khi khỏe lại, thì giúp ta luyện chế cũng không muộn..."
"Đa tạ..." Hắn chắp tay nói, đồng thời trong lòng âm thầm quyết định, đến lúc đó sẽ giúp Từ Pháp chân nhân luyện chế thêm vài phần.
"Cảm tạ cái gì? Ta cũng đã được bồi thường." Nàng cười nói, đem ra bình dược, lắc lắc trước mặt hắn.
Hắn bật cười.
"Thời gian không còn sớm nữa..." Nàng ngẩng đầu nhìn trời, sau đó lại nhìn hắn hỏi: "Cần ta tiễn ngươi một đoạn đường không?"
Hắn lắc đầu: "Không cần, ta tự trở lại được."
Từ Pháp chân nhân cũng không nói thêm điều gì, gật đầu: "Tốt lắm, vậy ta đi trước..." Lại khoát tay lấy ra Thổ Độn Phù.
Trong một mảnh quang mang màu vàng đất, thân ảnh nàng biến mất trên núi Trúc Khê.
Khi Từ Pháp chân nhân rời đi, hắn cũng không ở lại lâu nơi này, dùng ba Thổ Độn Phù quay về trong nhà.
Nhìn thấy thương thế trên người hắn, người nhà Trương gia hoảng sợ. Cuối cùng hắn phải dùng một phen miệng lưỡi mới làm cho họ tin hắn chỉ bị thương ngoài da, cũng không nghiêm trọng, tu dưỡng mấy ngày là có thể khang phục.
Trong nhiều ngày kế tiếp, hắn xin nghỉ phép, ở lại nhà khôi phục linh lực điều dưỡng thương thế. Trong lúc đó Vưu Giai ở lại luôn trong biệt thự chiếu cố hắn.
Một tuần rất nhanh trôi qua, linh lực và thương thế của hắn cũng đều khôi phục bảy tám phần. Vì vậy hắn gọi Tam Túc Ô vào phòng sách bắt đầu luyện chế Thái Hư Phiêu Miểu Hoàn. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
Sau khi cùng hắn thành công trải qua Luyện Nhân Ngũ Thuật, làm nó được lột xác, thực lực đề thăng thật lớn. Hiện tại tuy rằng còn kém Minh Xà và Tiêu Đồ, nhưng cũng đã có tu vi Nguyên Anh kỳ. Không chỉ như vậy, sau khi đánh vỡ bình cảnh, tốc độ đề thăng của nó cũng nhảy vọt hơn trước đây.
Hiện tại Tam Túc Ô đã không còn dáng dấp đen thui như trước. Lông chim toàn thân đã biến thành màu đỏ rực như lửa, thập phẫn tuẫn lệ.
Từ xa nhìn lại, nó thật giống như một đoàn hỏa cầu.
Luyện chế Thái Hư Phiêu Miểu Hoàn đối với hắn mà nói cũng không phải là việc khó. Dù sao hắn ngoại trừ tinh thông thuật luyện đan còn có được thần thức đại la kim tiên. Có hai điều kiện này, xác suất thất bại khi luyện chế đan dược thất phẩm trở lên tự nhiên là rất thấp.
Qua một buổi chiều, hắn đã luyện chế ra ba phần Thái Hư Phiêu Miểu Hoàn. Bất quá nhìn ra thấy sắc trời đã tối, liền gọi điện cho đệ tử liên lạc của Nhất Nguyên đạo tông, để cho họ ngày mai phái người tới lấy.