Tyson thì không cần nói, mặc dù hắn luyện ngoại công đến cảnh giới Thiên Cấp cao thủ, nhưng trong cơ thể không tồn tại nội kình, cho nên không thể cảm nhận được Miệt Phiến Chung trưởng thành cùng Mẫu chung đang ẩn núp tận sâu trong lục phủ ngũ tạng nữ hoàng Elizabeth.
Nhưng Richard lại bất đồng, hắn cũng không phải người thường, mà là một dị năng giả. Ngay từ thuở nhỏ dị năng trong cơ thể đã thức tỉnh, theo sau được giáo sĩ Thánh Công Hội phát hiện, đưa vào trong Thánh Công Hội dốc lòng bồi dưỡng. Hiện giờ hắn đã trở thành giáo chủ một phương, cũng đoạt được danh hiệu dị năng giả cấp bốn, dị năng am hiểu nhất chính là thần thuật "Chân Thực Nhãn". Lúc trước, khi kiểm tra thân thể của nữ hoàng Elizabeth, hắn từng thi triển qua rất nhiều lần "Chân Thực Nhãn" nhưng không phát hiện ra, ở trong lục phủ ngũ tạng của nữ hoàng có điều gì bất thường.
Nếu tình huống vừa rồi không xảy ra, có thể hắn cũng không tin lời nói của Trương Văn Trọng. Nhưng hiện tại, tận mắt chứng kiến ấu trùng Miệt Phiến Chung hóa thành kén, đánh úp giáo chủ Tayson, hắn đã không còn hoài nghi lời nói của Trương Văn Trọng nữa. Ngược lại bắt đầu tò mò: "Đến tột cùng thì làm sao Trương Văn Trọng biết được chuyện này?"
Nhìn diễn cảm nghi hoặc trên mặt của hai vị giáo chủ, Trương Văn Trọng cười nhạt đáp lời: "Riêng về Chung độc, nhất là Chung độc biến dị, muốn dựa vào dụng cụ công nghệ cao phát hiện ra, căn bản chính là vô khả năng. Bởi vì bọn chúng có năng lực kí sinh độc đáo, có thể qua mặt được dụng cụ công nghệ cao kiểm tra..."
"...Sở dĩ tôi cảm nhận được sự hiện hữu của bọn nó là bởi vì thông qua biến hóa âm dương trong nội thể của nữ hoàng. Sau đó dùng phương pháp tứ chẩn trong Đông y thu thập các triệu chứng bệnh trạng, cuối cùng mới cho ra kết luận như vậy."
Richard và Tyson đứng trân trân nhìn Trương Văn Trọng, trải qua vài giây đồng hồ sau, hai người mới trăm miệng một lời nói: "Thượng đế ah! Thần kỳ như vậy sao?"
Tuy rằng hai người đều có chút hoài nghi lời giải thích của Trương Văn Trọng, nhưng xem tình huống trước mắt, lời giải thích này cũng là hợp lý nhất rồi. Dù sao, ở trong mắt hai người bọn họ, Trương Văn Trọng không phải dị năng giả cũng không phải tu chân giả. Gần nhất chỉ là một tên võ giả tu vi Địa Cấp mà thôi, hắn có năng lực nhìn ra được bệnh trạng của nữ hoàng, nói không chừng thật sự chính là dựa vào y thuật thần kỳ.
Hoàng thân Charles lẳng lặng đứng ở một góc trong phòng. Lúc này nhanh chân đi tới bên cạnh Trương Văn Trọng, thần tình lo lắng dò hỏi: "Trương tiên sinh, bây giờ phải làm gì đây? Mẹ tôi...bà ấy không có chuyện gì chứ?"
Trương Văn Trọng nhìn nữ hoàng Elizabeth vẫn đang ở trong trạng thái hôn mê nằm trên bàn mổ, đáp lời: "So sánh tình huống trước mắt mà nói, thì bệnh trạng của nữ hoàng coi như đã ổn định, Miệt Phiến Chung trưởng thành cùng mẫu Chung kí sinh ở trong người bà ấy, chưa thấy có những hành vi quá khích. Cho nên chúng ta vẫn dựa theo kế hoạch điều trị lúc trước mà tiến hành, hôm nay cho bà ấy uống đơn thuốc kia đi. Đợi ngày mai tôi đến khám lại, căn cứ theo trạng huống thân thể, mới chế định được phương pháp trị liệu."
Hoàng thân Charles vội vàng gật đầu: "Ok, ok! Liền dựa theo Trương tiên sinh hoạch định đi."
Lúc này Richard cùng Tyson đều lựa chọn bảo trì im lặng. Hai người bọn hắn sớm đã nhụt chí, mặc kệ bọn hắn chịu thừa nhận hay không chịu thừa nhận, giờ phút này đối với y thuật của Trương Văn Trọng cũng là khâm phục triệt để.
Sau khi gật đầu chào mọi người vài câu, Trương Văn Trọng liền chuẩn bị rời khỏi nơi này. Nhưng ngay tại lúc hắn mới bước chân ra khỏi cánh cửa phòng giải phẫu, thì nữ hoàng Elizabeth nằm hôn mê trên bàn mổ, đột nhiên há miệng kêu lên thất thanh.
Bất quá, cẩn thận nghe kĩ thì không phải thanh âm do nhân loại phát ra, mà tựa như đám ác quỷ ở dưới âm ti địa ngục đang kêu gào thảm thiết. Thanh âm bất thình lình này, khiến bốn cô nàng y tá đang lau người cho nữ hoàng, bị hù dọa không nhẹ, đồng thời giật mình la hét chói tai, liên tục thoái lui về phia sau. Trong đó có hai người bởi vì kinh sợ quá độ, mà chân nam đá chân xiêu, ngã sõng soài ở trên mặt đất.
"Rầm...rầm..."
Richard cùng Tyson cũng hoảng hốt, luống cuống kêu lớn: "Nữ hoàng...nữ hoàng gặp chuyện không hay!"
Cơ hồ theo bản năng, Richard giương cánh tay phải lên, hướng về phía nữ hoàng Elizabeth đang nằm ở trên bàn mổ, mà tính thi triển thần thuật. Nhưng khi hắn vừa xòe bàn tay ra, thì đột nhiên lại bị chặn đứng bởi một cánh tay rắn chắc khác...
Richard ngẩng đầu nhìn, người đè tay mình xuống không phải ai khác, mà chính là Trương Văn Trọng.
"Vì sao ngăn cản tôi?" Richard khó hiểu nói.
Lúc này Trương Văn Trọng đang chăm chú nhìn vào nữ hoàng Elizabeth, cũng không thèm quay lại, chỉ trầm giọng đáp: "Đừng dùng thần thuật! Chẳng lẽ ông quên rồi sao? Con Miệt Phiến Chung trưởng thành dị biến này, có kĩ năng thôn phệ linh khí."
Richard giật mình cả kinh, liền hồi tưởng lại cảnh tượng con Miệt Phiến Chung hóa ra từ ấu trùng thôn phệ linh khí ở trong sợi tơ lúc trước. Nhất thời trên dưới toàn thân hắn đều ướt đẫm mồ hôi lạnh. Nếu Trương Văn Trọng không ngăn cản kịp thời, bản thân mình tùy tiện hướng nữ hoàng Elizabeth thi triển thần thuật, như vậy tám chín phần...Miệt Phiến Chung trưởng thành cùng mẫu Chung kí sinh trong lục phủ ngũ tạng cũng sẽ thôn phệ cắn nuốt linh khí. Tới lúc đó, sẽ xuất hiện biến cố như thế nào, bản thân hắn quả thật không dám tưởng tượng.
"Chúng ta...chúng ta phải làm cái gì bây giờ?" Richard lại ngoảnh mặt nhìn Trương Văn Trọng dò hỏi. Nguyên ban đầu biểu hiện của hắn rất tỉnh táo, lúc này thanh âm đã trở thành run rẩy. Bất quá ngay cả bản thân hắn cũng không nhận ra điểm dị thường này.
Trương Văn Trọng không trả lời vấn đề của hắn, mà nhanh chân bước lại phía bàn mổ, cẩn thận quan sát nữ hoàng Elizabeth đang nằm run rẩy, trong miệng không ngừng phát ra những tiếng gào rít gầm gừ.
Giờ khắc này, khuôn mặt của nữ hoàng Elizabeth II đã hoàn toàn vặn vẹo thành một đoàn. Vừa nhìn đã khiến cho người ta sợ hãi, phảng phất như là bà lão pháp sư ở trong phim kinh dị.
Không thể hoài nghi, giờ phút này nữ hoàng Elizabeth đang cực kì thống khổ.
"Trương tiên sinh, mẹ tôi...bà...bà ấy làm sao vậy?" Hoàng thân Charles tuy rằng phi thường sợ hãi. Nhưng hắn vẫn đè cỗ tâm tình sợ hãi ở trong lòng xuống. Bình tĩnh nhìn Trương Văn Trọng hỏi.
Trương Văn Trọng cau mày, trầm giọng hồi đáp: "Tình huống có chút không ổn. Theo tình huống hiện tại, chỉ sợ là nó muốn hút cạn máu trong người nữ hoàng, khiến cho bà ấy chết khô. Theo sau, bọn chúng liền phá xác chui ra ngoài, đi tìm chủ thể kí sinh mới."
"A..."
"Trời ơi, thật là đáng sợ!"
"Thượng đế nhân từ, tôi không muốn trở thành vật chủ kí sinh đâu!"
...
Trong phòng giải phẫu, nhất thời náo loạn thành một đoàn, những tiếng kinh hô thất thanh vang lên từng đợt. Sau khi tận mắt chứng kiến tình cảnh bi thảm của nữ hoàng Elizabeth xong, không một ai là không sợ hãi cái con vật Miệt Phiến Chung nhỏ nhoi này. Cho nên vừa nghe Trương Văn Trọng nói như vậy, cả đám người liền chạy ùa ra cửa phòng, cũng có người đứng trân trân chết lặng.
Hoàng thân Charles mặc dù không bị hù chạy, nhưng cũng sợ điếng hồn. Sắc mặt lúc trắng lúc xanh, đồng thời dùng thanh âm run run, dò hỏi: "Vậy...vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Trương Văn Trọng phân phó nói: "Charles tiên sinh, phiền ông cho người đưa đồ đệ Tô Hiểu Hồng của tôi đến đây. Nhớ kĩ, kêu nàng mang theo cả hộp cửu châm nhé."
"Nhất định rồi! Tôi đi luôn đây." Hoàng thân Charles vội vàng xoay người, chạy đi tìm Tô Hiểu Hồng.
Đứng trước bàn mổ, Trương Văn Trọng hít sâu một hơi, xuất hộp ngân châm đem theo bên mình ra, nhấc một cây châm lên. Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện