Siêu Cấp Tiên Y

Chương 228: Nữ Hoàng Sinh Bệnh

"Có chuyện lớn sao? Xảy ra chuyện lớn gì?" Tuy giọng nói của Eric có vẻ nôn nóng, nhưng Trương Văn Trọng không để lời nói của hắn vào trong lòng, ngược lại còn dùng giọng nói trêu chọc hỏi.

Điều này cũng không phải nói Trương Văn Trọng không quan tâm đối với chuyện của Eric, kỳ thực là bởi vì trước đó Eric cũng từng gọi điện thoại vài lần cho hắn. Giọng nói mỗi lần gọi có khi là phiền não có lúc lại phẫn nộ. Lúc vừa mới bắt đầu, Trương Văn Trọng cũng hiếu kỳ nhịn không được hỏi thăm có chuyện gì lại chọc giận vị thân sĩ Anh quốc phong độ này. Nhưng câu trả lời của Eric làm hắn có chút dở khóc dở cười. Nguyên lai mấy lần trước Eric gọi cho Trương Văn Trọng chỉ là vì oán giận mấy tạp chí sách báo đỉnh cấp y học tại Châu Âu, không chịu đăng bài của hắn ghi chép về cuộc chữa bệnh của Trương Văn Trọng dành cho Vưu Thiên Hải. Nếu như không phải hắn có danh khí uy vọng trong giới y học Âu Châu, chỉ sợ biên tập của mấy tạp chí sách báo đỉnh cấp y học sẽ không khách khí từ chối, mà là dùng từ ngữ "nghĩ ngợi lung tung, thậm chí bị văn hóa của đông phương thần bí ăn mòn quá sâu" để châm chọc hắn.

Đối với tao ngộ của Eric, Trương Văn Trọng vừa biểu thị đồng tình, nhưng cũng không cảm giác ngoài ý muốn.

Trung y mặc dù được tán thành trong vùng Đông Á và Đông Nam Á, thế nhưng nếu đặt tại Âu Mỹ, sự tán thành thẳng tắp thấp nhất. Ở tại Âu Mỹ, độ tán thành về xoa bóp cùng châm viêm chỉ hơi cao hơn một chút, nhưng hai thủ thuật đều chỉ được xem như khang phục vật lý trị liệu, mà cũng không phải là kỹ thuật trị liệu chân chính.

Huống chi, buổi hôm đó Trương Văn Trọng dùng phương thức trị liệu cực kỳ đặc thù để trị liệu Miệt Phiến Chung trong cơ thể Vưu Thiên Hải, thậm chí có thể nói là không tưởng tượng nổi, dù đặt trong giới Trung y quốc nội, cũng không có người nghĩ đó là sự thật. Cho nên Eric viết bài văn về ca bệnh này gặp phải trắc trở với các y học tạp chí sách báo Âu Châu, cũng chẳng có gì là kỳ quái.

"Lẽ nào có tạp chí sách báo y học nào lại từ chối đăng bài viết của ông nữa sao?" Trương Văn Trọng cười hỏi.

"Không phải. Trương tiên sinh, lần này thực sự ra chuyện lớn." Giọng nói của Eric thập phần nôn nóng bất an: "Nữ vương bệ hạ, nữ vương bệ hạ sinh bệnh rồi!"

"Nữ vương bệ hạ?" Trương Văn Trọng đầu tiên hơi sửng sốt, sau đó mới kịp phản ứng, "Nữ vương bệ hạ" trong miệng Eric hẳn chính là nữ hoàng Elizabeth II của nước Anh. Người phụ nữ đã tám mươi tuổi đang ở trong cung điện Buckingham.

"Nữ hoàng Elizabeth của các vị cũng đã tám mươi tuổi rồi phải không? Tuổi tác như vậy, sinh bệnh cũng không phải là chuyện gì kỳ quái." Vừa mới nói đến đây, trong đầu Trương Văn Trọng chợt hiện lên một đạo tinh quang. Tuy rằng tiếp xúc với Eric thời gian không lâu, nhưng Trương Văn Trọng lại tương đối hiểu được tính cách của Eric, biết Eric sẽ không vô duyên vô cớ nhắc tới chuyện nữ hoàng Elizabeth bị bệnh. Hiện tại nếu Eric đã nhắc tới việc này, nói cách khác bệnh của nữ hoàng Elizabeth tám chín phần mười có liên quan tới Miệt Phiến Chung mà Eric đã mang về Anh quốc!

Quả nhiên, ngay khi Trương Văn Trọng vừa nghĩ ra, Eric đã nói: "Nữ vương bệ hạ không phải bị bệnh bình thường, bà ấy bị trúng Miệt Phiến Chung!"

Vùng lông mày Trương Văn Trọng nhướng lên, nói: "Tôi không phải đã dặn ông giữ gìn cẩn thận Miệt Phiến Chung hay sao? Sao ông lại để nó có cơ hội ký sinh lên thân thể người? Ngô...chờ một chút, chuyện này có chút không thích hợp. Dù Miệt Phiến Chung tổn thương người, cũng không thể làm tổn thương tới nữ hoàng Elizabeth chứ? Đến tột cùng ông đem Miệt Phiến Chung đi đâu nghiên cứu? Đừng nói với tôi, ông nghiên cứu bên trong điện Buckingham!"

Eric vội vã giải thích: "Không phải, tôi cũng không có nghiên cứu Miệt Phiến Chung bên trong điện Buckingham, tôi nghiên cứu tại y học viện hoàng gia Anh quốc. Bởi vì tôi là bác sĩ sinh đạo sư của y học viện hoàng gia, cho nên ở trong y học viện hoàng gia tôi cũng có được một phòng nghiên cứu riêng của mình. Sự tình là như vậy, ngay ngày hôm qua, tôi đang ở bên trong phòng thí nghiệm nghiên cứu Miệt Phiến Chung, vừa lúc nữ hoàng bệ hạ đến y học viện hoàng gia thị sát..."

Bên trong điện thoại, Eric đem quá trình nữ hoàng Elizabeth bị trúng Miệt Phiến Chung kể lại cho Trương Văn Trọng.

Nguyên lai, Eric cũng từng đảm nhiệm chức ngự y cho nữ hoàng Elizabeth một thời gian. Khi Elizabeth II ở trong y học viện thị sát, đột nhiên nghĩ tới muốn thăm viếng vị tiền ngự y này. Cho nên bà cùng nhân viên đi tới phòng thí nghiệm của Eric. Trùng hợp, Eric đang nghiên cứu con Miệt Phiến Chung mang về từ đông phương xa xôi, nhìn thấy nữ hoàng bệ hạ giá lâm, hắn vội vã dặn dò trợ lý cẩn thận nhốt con Miệt Phiến Chung vào ống nghiệm thật kỹ, mà chính hắn đi ra nghênh đón nữ hoàng Elizabeth II.

Mấy bác sĩ đi theo Eric, đều lần đầu tiên gặp được nữ hoàng bệ hạ bên ngoài ti vi. Cho nên tâm tình không khỏi có chút kích động, do đó khi bỏ Miệt Phiến Chung vào ống nghiệm, đã phạm phải sai lầm, không đậy nắp ống nghiệm kịp lúc. Nhưng không có ai ngờ tới, con chung độc từ khi đi tới Anh quốc, luôn nằm im bất động như đã chết, không ngờ lại nắm chắc cơ hội thoáng qua này, mạnh mẽ từ trong ống nghiệm bay ra. Lúc đó, lực chú ý của mọi người đều ở trên người nữ hoàng Elizabeth, không ai đi chú ý một con sâu nho nhỏ không đáng kể. Thẳng đến sau khi nữ hoàng rời khỏi, Eric quay trở về bàn thí nghiệm, chuẩn bị tiếp tục nghiên cứu Miệt Phiến Chung, Eric mới khiếp sợ phát hiện, ống nghiệm vốn nhốt kín Miệt Phiến Chung, không ngờ đã hoàn toàn rỗng tuếch.

Con Miệt Phiến Chung kia, không ngờ đã biến mất?

Eric từng chứng kiến qua sự đáng sợ của Miệt Phiến Chung, sau khi phát hiện nó biến mất, hắn nhất thời thất kinh, toàn thân tuôn đầy mồ hôi lạnh. Lập tức ngay trong ngoài phòng thí nghiệm tìm kiếm con chung độc kia. Nhưng làm cho hắn cảm thấy cực kỳ lo lắng lẫn thất vọng, sau một phen tỉ mỉ tìm kiếm, hoàn toàn không có thu hoạch.

Lúc đó Eric suy đoán, con chung độc thoát khốn có thể đã ký sinh lên thân thể người rồi hay không? Hồi tưởng những người vừa xuất hiện bên trong phòng thí nghiệm, đại khái toàn là thành viên hoàng thất cùng quan lớn chính giới Anh quốc. Nếu như Miệt Phiến Chung ký sinh lên người bọn họ, như vậy hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!

Bởi vì có Vưu Thiên Hải làm tiền lệ, cho nên Eric biết Miệt Phiến Chung ký sinh lên cơ thể người không thể dùng máy móc kiểm tra ra được. Nếu như không có thuật bắt mạch vô cùng kỳ diệu của Trương Văn Trọng, cũng chỉ đành chờ bệnh trạng phát tác, mới có thể xác định được Miệt Phiến Chung đã ký sinh lên thân thể người nào.

Không thể tránh được, Eric chỉ đành lo lắng chờ đợi Miệt Phiến Chung phát tác. Cùng lúc đó hắn cũng không ngừng hướng thượng đế khẩn cầu, khẩn cầu con chung độc không ký sinh lên cơ thể người, cho dù là bị một người nào đó vô tình đạp chết cũng tốt hơn a... Nguồn: http://Trà Truyện

Đáng tiếc chính là, thượng đế cũng không cho vị tín đồ thành kính như hắn được toại nguyện. Ngay sáng sớm hôm nay, sau một đêm trằn trọc khó ngủ, Eric đã có được một tin tức xác thực: nữ hoàng bệ hạ sinh bệnh. Bệnh trạng thập phần cổ quái, ngự y hoàn toàn không biện pháp.

"Nữ vương bệ hạ, người trúng Miệt Phiến Chung không ngờ là nữ vương bệ hạ, úc, thượng đế!" Khi nghe thấy tin tức này, Eric chấn kinh cả người.

Miệng hắn liên tục lẩm bẩm chỉ còn là một câu nói như thế. Mãi cho đến nửa giờ trước, hắn mới tỉnh hồn từ trong nỗi khiếp sợ, đồng thời lập tức chạy tới cung điện Buckingham. Bởi vì từng đảm nhiệm chức ngự y cho nữ hoàng, đồng thời vẫn luôn duy trì quan hệ cá nhân tốt đẹp với thành viên hoàng thất, cho nên hắn có thể tiến vào cung điện Buckingham, khám bệnh cho nữ hoàng Elizabeth. Mà cuộc điện thoại hiện do hắn chạy ra bên ngoài phòng ngủ của nữ hoàng Elizabeth gọi cho Trương Văn Trọng.

"Tôi đã khám bệnh qua cho nữ hoàng bệ hạ, bệnh của bà cùng Vưu Thiên Hải hoàn toàn giống nhau. Đồng dạng cũng là hai chân xuất hiện tật bệnh. Không hề nghi ngờ, đây là Miệt Phiến Chung quấy phá! Tôi đã kiến nghị với điện hạ Charles, mong muốn có thể mời anh đến Anh quốc một chuyến, giúp nữ hoàng bệ hạ chữa trị cho nữ hoàng bệ hạ." Nói đến đây, Eric dừng lại một thoáng, nghe thanh âm dường như đang nói chuyện với người bên cạnh. Rất nhanh hắn lại nói tiếp với Trương Văn Trọng: "Ác, Trương tiên sinh, thỉnh chờ chốc lát, điện hạ Charles đang muốn nói chuyện cùng anh." Điện thoại rất nhanh đã bị Eric trao vào tay một người khác, một thanh âm nam tử trầm ổn vang lên trong điện thoại, có lẽ đây chính là điện hạ Charles theo lời Eric đã nói.

"Chào ông, Trương tiên sinh, tôi là Philip Arthur George Mountbatten Charles Windsor, ông có thể gọi tôi là Charles." Hoàng thân Charles nói.

"Chào ông, Charles tiên sinh." Trương Văn Trọng nói.

Hoàng thân Charles không đổi giọng nói, tiếp tục: "Tước sĩ Eric vừa nói với tôi chuyện của ông, nếu như có thể, tôi mong muốn ông có thể đến Anh quốc một chuyến. Đương nhiên, tiền lộ phí tới lui, tiền chi tiêu đều do chúng tôi chi trả toàn bộ, ông hoàn toàn không cần quan tâm. Mặt khác, vô luận ông có thể chữa được bệnh cho mẹ tôi hay không, tôi đều muốn đại biểu vương thất Anh quốc trả cho ông tiền chẩn bệnh rất cao, xem như đáp tạ ông từ nơi xa xôi đến Anh quốc."

Tuy rằng lời nói của hoàng thân Charles rất khách khí, nhưng Trương Văn Trọng từ trong đó nghe ra được một ít vấn đề. Hắn không khỏi nở nụ cười, đạm mạc nói: "Charles tiên sinh, xin thứ cho tôi nói chuyện có chút trực tiếp. Từ lời nói của ông, cùng giọng nói của ông, tôi có thể nghe ra được, ông hẳn cũng không tin tôi có thể chữa tốt bệnh của mẹ ông đúng không? Nếu như tôi đến Anh quốc, nói không chừng cả gương mặt mẹ ông tôi cũng không gặp được, lại đừng nói tới sẽ chữa bệnh cho bà ấy. Như vậy xem ra, tôi chỉ đến Anh quốc giống như một chuyến du lịch nước ngoài mà thôi. Tôi hiếu kỳ, ông đã không tin tôi, vì sao chịu dùng tiền mời tôi đến Anh quốc du lịch một chuyến vậy? Không có khả năng chỉ vì nể mặt tước sĩ Eric phải không?"