"Đúng rồi"
Trần Húc cùng Quản Dịch không thể hiểu nổi Cao Hiểu Tiết hét lên làm cái gì, về Đường Bích Hiên thì lại càng mê muội.
Trần Húc biết rõ, cái phần mềm Đại Sư Thiết Kế này mà tung lên mạng cũng sẽ được rất nhiều người hoan nghêng đấy, bởi vì dạo này người nhàm chán chả có việc gì làm thì đầy rẫy ra.
Huống chi cái trò chơi này không chỉ có người nhàn rỗi mới dùng, quan trọng hơn có thể giả lập căn phòng của mình để dễ dàng sắp xếp, cái này người mới mua nhà đúng là một cái của quý.
Nhưng Cao Hiểu Tiết lại lắc đầu nói:" Không nên đem phần mềm này lan truyền thế, dù gì thì đây cũng là của ngươi làm ra, ta tin ngươi có thể sửa đổi nó một chút." Thấy Trần Húc gật gật đầu, Cao Hiểu Tiết liền nói tiếp:" Ta vừa rồi đột nhiên nghi ra một cái biện pháp, đó là đem trò chơi này phát hành thành một cái web game...."
Quản Dịch lắc đầu, Trần Húc gật đầu:" Như thế cũng được sao"
Cao Hiểu Tiết tự tin cười, trên phương diện trò chơi, nàng rất chi là tinh mắt đấy nhá. Vì vậy nàng nói:" Ý của ta là đem cái trò chơi Đại Sư Thiết Kế này đổi thành một cái webgame, có thằng cấp, có kiếm tiền. Đồ thì phải dùng tiền trong game để mua...... Không cần bọn họ thao tác quá nhiều, chỉ cần nhấp nhấp 3 cái chuột là được, các ngươi nghĩ sao hả...?"
" Cái này..." Trần Húc còn đang suy nghĩ thì Quản Dịch cất tiếng:" Chủ ý này được đấy nha!"
Trần Húc liếc mắt nhìn đểu Quản Dịch:"Thế nào mà lại được"
Quản Dịch đá lông nheo qua ý xem thường Trần Húc chỉ số thông minh bằng con ruồi, sau đó cười hì hì nói:" Cao Hiểu Tiết ý ngươi ta hiểu được, nói đúng là không cung cấp cho người chơi dùng offline mà là làm thành một webgame giống nông trại chứ gì."
Nhìn hai nữ nhân này thảo luận rất cao hứng, Trần Húc chen vào nói:" Được sao, cái này làm sao giống game online được, có người chơi hay sao?"
"Cái này sao giống mấy game võng du kia được!" Cao Hiểu Tiết nói:"Hiện tại nền võng du nếu không có tài chính, không có kỹ thuật thì chỉ có nác chết, căn bản không có khả năng đáp ứng được người dùng. Cho nên hiện tại rất nhiều công ty cũng bắt tay vào khai phá lĩnh vực webgame. Loại game trong webgame này không tốn time như game võng du, đối với những người thời gian hạn hẹp nhất định sẽ cuồng game này."
Cao Hiểu Tiết đối với lĩnh vực trò chơi luôn làm Trần Húc rất bội phục, hơn nữa Quản Dịch cũng chĩa mồm vào góp ý nên hắn ko có biện pháp cự tuyệt, bất quá Trần Húc lại nghĩ đến vấn đề khác:"Vậy ý của ngươi là là đêm cái trò này chuyển thế thành webgame ấy hả? Nhưng làm việc này cần có một sever các loại nha, bảo mật rất là phiền toái đấy."
Cao Hiểu Tiết cười nói:"Trong trường có một trang web SNS mạng xã giao, họ đem người sử dụng trang web hạn chế là phải học sinh. Căn cứ vào lý luận không gian 6 chiều, một người cùng một người xa lạ khác khoảng cách sẽ không vượt quá sáu người (ViVi: Chả hiểu, viết đại :v). Nói cách khác, thông qua 6 người xa lạ có thể biết được bất cứ ai trên thế giới. Cái loại mạng SNS trong trường này là như thế. Thông qua phương thức thêm bạn, có thể biết được càng nhiều người khác, như vậy sẽ mở rộng được xã giao. Chỉ là hiện tại loại chuyện lặt vặt này ở trong trường cũng chỉ xem là chuyện phiếm, nhưng ta biết rõ, ở nước ngoài họ thông qua SNS web đưa vào một số trò chơi để quản lí học sinh."
"Loại trò chơi mini này cũng không có khác mấy với web game, trò chơi giúp tăng thêm hảo hữu giữa người. Trò chơi hữu ích, hữu ích, thiết thực phạm vi chỉ trong SNS web. Hiện nay ở nước ngoài rất nhiều SNS web dùng cái tiểu thủ đoạn này a."
Nghe đến đó Trần Húc cũng có chút sáng não rồi, vì vậy liền nói:" Vậy ý của ngươi là đem trò chơi này làm thành một cái trò chơi mini? Sau đó đưa vào mạng nội bộ trong trường để cho người sử dụng chơi? Nói như vậy có thể tăng thêm tính bằng hữu đúng không... Như thế chả phải giống bà mối lắm sao.....?! Không bằng làm luôn một cái websites trò chơi, dù sao cũng đủ trình mà."
Nghe xong lời này, Cao Hiểu Tiết vẫn chưa trả lời, Quản Dịch lại nở nụ cười."Ý nghĩ của ngươi quá hạn hẹp rồi, ta đồng ý quan điểm cảu thím Tiết, trò chơi này cho vô trường học, phải nói là đôi bên cùng lợi."
"Sao lại đôi bên cùng lợi?"
Quản Dịch tự tin cười:" Ngươi xem, game online cần nhất là gì? Chúng ta lại mới phát hành ra một cái trò chơi, ngươi cảm thấy dùng tài lực của chúng ta sẽ có cửa sao? A, lần trước game Kim Dung Đại Hiệp Truyện được công nhận bởi vì vừa vặn được trưng bày, Hơn nữa trò chơi tính xác thực rất cao, lại còn mặt mũi của đại thần SMMH thêm vào, cho nên cũng miễn phí được khoản tuyên truyền. Hiện tại chúng ta lại chả có gì, Nhưng nếu mượn mạng nội bộ của trường, chúng ta lại được miễn phí quảng cáo, hé hé."
Trần Húc gật gật đầu:"Cao, quá cao, phi thường cao tay" Sau đó Quản Dịch còn nói:" Mà cái trò chơi này cũng không phải không có lợi nhuận. Nhưng long trọng mà nói thì đem trò chơi này mở miễn phí ra"
" Xong rồi a!" Trần Húc vừa nghe liền nhếch miệng nói:" Miễn phí còn không bằng thu phí"
Quản Dịch ha ha cười, nói:" Ngươi nghe rõ ý của ta đã, Thu phí đạo cụ cùng miễn phí trò chơi thật ra là cách kiếm tiền nhanh nhất. Chúng ta có thể thêm vào một số loại đạo cụ khác, thoả mãn cho những kẻ lắm tiền. Tỷ như thu phí đạo cụ về mua đồ, mua đất, vân vân.... Về phần trò chơi có cân đối, ta xin ngươi, trò chơi phải có kẻ mạnh kẻ yếu chứ. Hơn nữa ta tuyệt đối tin tưởng, có ít người chơi trò này để làm tham chiếu, cho nên họ tuyệt đối sẽ bỏ tiền mua đồ."
Trần Húc vừa nghe cũng có chút mồ hôi hột, nữ nhân quả thật đáng sợ, đầu óc buôn bán chả thằng nào bì kịp? Chẳng qua nếu thực sự như nàng nói thì lợi nhuận sẽ phi thương a.?
Bốn người ngồi ở đây bàn luận vất vưởng, lại không hề biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì nha.
Cao Hiểu Tiết đối với phương diện trò chơi rất có tiềm lực, Quản Dịch đối với phương diện buôn bán cũng rất có tiềm lực. Trong lúc vô ý, các nàng đã vượt lên đầu thời đại của web game rồi.
Từ năm 2008 về sau, mạng xã hội SNS web nhanh chóng phát triển vượt bậc.
Những trò chơi này dễ chơi, mà lại không hoa phí nhiều time, vì vậy lập tức trở thành một game người người yêu thích, nhà nhà yêu thích. Rất nhiều người chơi mỗi ngày đều lên mạng xã hội mục đích cũng không phải là xem tin tức bạn bè gửi cho, mà là xem củ cải trong vườn mình trồng đã thu hoạch được chưa.
Mà bởi vì Trần Húc tùy tiện lấy ra một cái phần mềm cùng ý kiến tiêu điều của Cao Hiểu Tiết, vô ý đã dẫn dắt Trung Quốc bước sang con đường dùng mạng xã hội.
Cao Hiểu Tiết cùng Quản Dịch hào hứng thảo luận , càng nói càng cảm thấy phương pháp này rất có tương lai, vì vậy dứt khoát chuyển chủ đề từ việc dọn phòng sang làm game, bắt tay vào việc soạn các chi tiết của game. Rồi sau đó ngay cả Đường Bích Hiên cũng bị kéo vào thảo luận trong khi cô nàng chả biết đếch gì về game cả. Nhưng đã là con gái thì chắc chắn sẽ có ước mơ mình có mộ cái nhà ấm cúng, có một hoa viên, sau đó vô ưu vô lo.
Mà trò chơi đang được thảo luận lại liên quan đến việc ước mơ bé bỏng của con gái.
Mà muốn như thế... trước tiên phải làm người chơi thích thú, như vậy họ sẽ có ấn tượng lâu dài hơn.
Quản Dịch nói:"Kiếm tiền không thể quá nhanh, đương nhiên cũng không thể quá chậm. Quá nhanh thì trò chơi sẽ nhanh chóng kết thúc, quá chậm thì game thủ sẽ nhụt chí."
Cao Hiểu Tiết nói:"Hay là cho tiền game đi đôi với thăng cấp, cấp càng cao kiếm tiền càng nhanh, như vậy sẽ cân bằng"
Đường Bích Hiên nói:"Giấc mộng của muội a? A, muội nói cũng đừng có chê cười nha. Giấc mộng của muội là chỉ cần một căn nhà nhỏ, tốt nhất là dưới chân núi, có cảnh sắc núi đồi. Còn phải có một tiểu hoa viên trồng các loại hoa cỏ, có ánh nắng, muội rất mong được như vậy."
Trần Húc nói:"Ô, nếu như nhiều chi tiết như vậy, viết chương trình rất lâu nhá, không tốt lắm a."
"Vậy trước tiên đừng nóng vội cho vào cảnh tự nhiên, trước mắt là cứ như vậy đã"
"Đúng rồi Bích Hiên vừa nói về hoa viên lại làm ta có một ý tưởng, chúng ta có thể cho người chơi trồng hoa cỏ, sau đó thu hoạch bán đi để kiếm tiền a!"
"Đúng vậy, còn có thể đến nhà bạn bè trộm hoa cỏ! HaHa, chủ ý này quá độc, quả là thiên tài nha a ha. Ta nghĩ nên cho người trông coi hoa cỏ của mình, còn có thể trộm được của người khác."
"Phòng ở có thể cho thuê. Đương nhiên cho hảo hữu thuê, cũng có thể hệ thống cho thuê, ta cảm thấy hệ thống cho là tốt nhất, dù sao cũng có một số người ít tiền không đủ mua nhà phải thuê phòng.
Mấy người càng thảo luận càng hưng phấn, bất tri bất giác đã đến buổi tối. Cao Hiểu Tiết sờ sờ cái bụng nhăn nhó, nhìn máy tính đã có hơn mười bản ghi chép. Buồn bực nói:" Xong rồi, lượng công việc càng lúc càng lớn, nhưng chừng này cũng chỉ là bắt đầu mà thôi. Xem ra phải đợi đến khai giảng lại phải tụ tập lại mấy cha của khoa kỹ thuật trong trường thôi. Mọi người cùng nhau khắc phục khó khăn!"
Trần Húc vò đầu nói:" Vừa mới bắt đầu không cần phải nhiều chi tiết như vậy đâu, dù sao dùng websites làm game cần một dung lượng rất lớn, mà còn là 3D. Chỉ sợ mạng của trường không chống nổi." Bạn đang đọc chuyện tại Trà Truyện
Cao Hiểu Tiết buồn bực gãi gãi đầu, có chút phát điên kêu "A a a, rốt cuộc là tự làm một cái sever hay là đi mượn đây?"
Theo hướng phát triển của webgame hiện tại và một số vấn đề khác, chọn mạng của trường là tuyệt đối không sai, nhưng càng thảo luận, chi tiết game càng nhiều, như vậy websites này cần dùng lượng quá lớn.
Nhưng muốn hạ thấp dung lượng, theo phương diện kỹ thuật hiện tại thì không thể giải quyết nổi.
Cuối cùng Cao Hiểu Tiết chỉ có thể để cho Trần Húc làm một số chi tiết có thể chịu đựng được." Một mình ta làm sao?" Trần Húc trợn trắng mắt nhìn các vị nữ hiệp:"Đừng có nâng cao ta quá được không, một mình ta làm sao mà nổi trời."
Cao Hiểu Tiết nói:"Chả phải trò chơi này là một mình ngươi tạo nên sao?"
"Ta xin ngươi, không thể nói 2 cái này đồng dạng được." Trần Húc nói:"Offline thì ta có thể làm được, nhưng đã lên đến mạng Trà Truyện thì lại là một cấp độ khác rồi." Gặp Cao Hiểu Tiết gật đầu, Trần Húc lại nói:"Vậy ngươi có thể dùng cái phần mềm này mà sửa thành game online sao?"
Cao Hiểu Tiết lắc đầu, nói:"Không được". Trần Húc khoát khoát tay:" Vậy một mình ta sao mà làm đây"
Cao Hiểu Tiết vừa nghe liền nói:" Để ta hỏi Tinh Tinh một chút, hẳn là nàng có thể, trình độ của nàng rất cao nha."
Trạm Tinh? Trần Húc vừa muốn nói chuyện, điện thoại lại Quản Dịch đã vang lên, Quản Dịch nhìn một chút sắc mặt lập tức thay đổi, Trần Húc thấy vậy liền hỏi:"Làm sao vậy?" Quản dịch đưa tay lên miệng làm một cái thế đừng nói chuyện, sau đó nhận điện thoại:"Uy, là cha à..."