Màn đêm buông xuống Seoul, trong thư phòng của biệt thự Thôi gia, lúc này Thôi Trí Kim đang ngồi trước bàn đọc sách, vẻ mặt tỏ ra nghiêm túc xem những bản báo cáo của những công ty của Thôi gia.
"Ách"
Đột nhiên, đôi mắt của Thôi Trí Kim trợn tròn ra.
- Thả lỏng, thả lỏng thôi Thôi tiên sinh, ngài đừng nên khẩn trương.
Không đợi Thôi Trí Kim lấy lại tinh thần thì một giọng nói liền vang lên.
Giọng nói mê người kia lọt vào trong tai khiến cho toàn thân Thôi Trí Kim cứng ngắc, cả người hắn liền tỏ ra vô cùng sợ hãi.
Bởi vì hắn biết đối phương có thể đi vào đây thì chỉ có 2 loại khả năng.
Thứ nhất là đối phương đã giệt sạch toàn bộ những bảo tiêu bên ngoài nhà.
Thứ hai là đối phương thần không hay, quỷ không biết mà đi vào đây, những tên bảo tiêu bên ngoài vẫn chưa phát hiện điều gì.
Nhưng mà, dù là khả năng nào thì cũng khiến cho Thôi Trí Kim cảm thấy có chút lạnh người, đối phương muốn giết mình thì quả thật dễ như trở bàn tay.
Bọn hắn hắn lả không muốn ám sát ta, nếu không thì sẽ không nói nhảm như vậy.
Rất nhanh, Thôi Trí Kim liền hiểu ra điểm này, hắn không còn tỏ ra khẩn trương nữa mà thở sâu vào 2 hơi.
Liên tục thở sâu 2 hơi khiến cho người Thôi Trí Kim bình tĩnh trở lại, hắn quay đầu lại thì thấy phía sau hắn là một nam, một nữ.
- Là…Là cô?
Hắn nói chính là tiếng Trung, nhưng mà giọng nói có chút run rẩy.
- Như thế nào Thôi tiên sinh, chẳng lẽ ngài cảm thấy kỳ quái sao?
Quý Hồng đi về phía Thôi Trí Kim, nở ra nụ cười mê hồn, nũng nịu nói:
- Theo lý thuyết thì ngài nên cảm thấy kỳ quái mới đúng a…
Thôi Trí Kim không lên tiếng.
Thân là đệ nhất thế gia của TQ, thì trước khi Bùi Đông Lai quật khởi thì Thôi Trí Kim đã từng phái người đến TQ để giết Bùi Đông Lai, nhưng kết quả là những người hắn phái đi sau khi bước chân vào TQ thì bị người tổ chức đặc thủ của TQ mang đi.
Một lần lại một lần thất bại, khiến cho Thôi Trí Kim dần dần bỏ quên ý định phái người vào TQ giết Bùi Đông Lai, cố gắng đợi cho Bùi Đông Lai xuất ngoại thì kiếm cơ hội giết hắn.
Lý tưởng phong phú nhưng thực tế lại tàn khốc.
Khiến cho Thôi Trí Kim nằm mơ cũng không ngờ chính là, Bùi Đông Lai lại quật khởi ở TQ, hơn nữa sau đó hắn còn biết Bùi Đông Lai chính là con trai của Vũ Thần TQ trong truyền thuyết.
Sau khi biết được những chuyện này thì Thôi Trí Kim trực tiếp bỏ qua ý định trả thù cho cháu hắn, bất quá hắn vẫn chú ý đến Bùi Đông Lai.
Sau khi biết được Bùi Đông Lai đắc tội với Diệp gia, thì hắn liền âm thầm chờ mong Diệp gia thông qua phương pháp nội đấu sẽ xử lý Bùi Đông Lai.
Tính toán này tồn tại liên tục cho đến khi Nạp Lan Minh Châu chủ động liên hệ với con hắn.
Đối với Nạp Lan gia ở Đông Bắc thì Thôi Trí Kim cũng có biết đến, thậm chí hắn còn hợp tác với Nạp Lan gia ở trên thương trường.
Từ miệng của con trai hắn thì hắn biết được Nạp Lan gia muốn thông qua Thôi gia để giết chết Bùi Đông Lai, nghe được lời nói này thì Thôi Trí Kim liền trực tiếp bác bỏ.
Nói đùa.
Thôi gia luôn đem người khác trở thành quân cờ của mình, khi nào lại đem mình trở thành quân cờ của người khác?
Nhưng mà.
Thái độ của Thôi Trí Kim đã bị một câu nói của Nạp Lan Minh Châu làm cho thay đổi, chỉ cần Thôi gia nguyện ý ra tay giết Bùi Đông Lai thì có thể đứng về chiến tuyến với Diệp gia, có thể mở hoa trên đất của TQ.
Bởi vì những lời nói này của Nạp Lan Minh Châu mà Thôi Trí Kim đã mở hội nghị gia tộc, cuối cùng quyết định: Chỉ cần Nạp Lan Minh Châu mời được người của Diệp gia ra mặt thì Thôi gia sẽ phái người đến TQ.
Kết quả là Diệp Tranh Vanh đã ra mặt, song phương đạt thành hiệp nghị. Thôi gia phụ trách ám sát, còn Diệp Tranh Vanh hoặc là nói Diệp gia sẽ đảm bảo cho tử sĩ của Thôi gia thành công đi vào và rời đi, hơn nữa sau này cũng đồng ý để cho Thôi gia mở nhà máy, xí nghiệp ở TQ.
Có thể nói, lần này Thôi Trí Kim phái tử sĩ ra giết Bùi Đông Lai là vì muốn báo thù cho cháu của hắn, càng quan trọng hơn là muốn đứng về phía chiến tuyến với Diệp gia.
Dưới tình hình như vậy, khi hắn thấy được người được xưng là "Nữ hoàng làm công" cho Bùi Đông Lai là Quý Hồng xuất hiện thì trong lòng Thôi Trí Kim liền hiện lên một suy nghĩ: Chẳng lẽ mình bị Diệp gia ám toán sao?
Sẽ không.
Trong phút chốc. Thôi Trí Kim liền bỏ qua suy nghĩ này.
Bởi vì hắn biết cục diện trước mắt của Diệp gia và Bùi Đông Lai, biết được song phương không chết không thôi, nhất là Diệp Tranh Vanh, nằm mơ cũng muốn giết chết Bùi Đông Lai, nếu không sẽ không nói ra câu ngoan thoại là đào bới phần mộ tổ tiên của Bùi Đông Lai.
- Thôi tiên sinh thân ai, ngài nhất định muốn biết tại sao ta lại xuất hiện ở nơi này đúng không?
Quý Hồng đi đến trước người Thôi Trí Kim, nở ra nụ cười, tuy nhiên nụ cười này khi rơi vào trong mắt Thôi Trí Kim thì khiến cho hắn có cảm giác như đang nằm ở trong hầm băng, cả người rét run:
- Hoặc là nói, ngài thật sự muốn biết, chuyện hợp tác giữa ngài và tên Diệp Tranh Vanh vì sao lại bị chúng ta biết, đúng không?
- Cô muốn gì?
Thôi Trí Kim cố nén cơn sợ hãi trong lòng, nhất châm kiến huyết hỏi.
- Ông phái người ám sát lão bản của ta, ông nói ta muốn làm gì?
Quý Hồng đem mặt để sát vào Thôi Trí Kim, nụ cười trên mặt đột nhiên biến mất, thay vào đó là vẻ mặt lạnh lẽo, sát ý khủng bố làm cho cả người Thôi Trí Kim trở nên cứng ngắc.
Mặc dù trên người Quý Hồng phát ra sát ý khiến Thôi Trí Kim có chút sợ hãi, nhưng hắn tin Quý Hồng sẽ không giết hắn vì thế hắn liền trầm giọng:
- Nếu cô muốn giết ta thì ta đã chết rồi, nói đi, cô muốn làm gì?
- Quả nhiên không hổ danh là người đứng đầu của Thôi gia.
Quý Hồng cũng không cảm thấy kinh ngạc khi Thôi Trí Kim đoán được điểm này, mà là cười lạnh châm chọc nói một câu:
- Giúp lão bản của ta làm một việc.
- Việc gì.
- Để người của ông xử lý đôi cẩu nam nữ Diệp Tranh Vanh và Nạp Lan Minh Châu kia.
Giọng nói Quý Hồng lạnh lẽ, cảm giác kia giống như hận không thể tự mình giết chết Diệp Tranh Vanh và Nạp Lan Minh Châu.
Hả?
Nghe Quý Hồng nói thế thì trong lòng Thôi Trí Kim vừa động, lập tức hiểu được Bùi Đông Lai không dám tự mình ra tay giết Diệp Tranh Vanh, muốn mượn tay của tử sĩ Thôi gia.
- Ta có thể đáp ứng yêu cầu này của cô.
Thôi Trí Kim trầm ngâm một lát, đáp:
- Nhưng mà cô phải cam đoan, sau khi làm xong việc này thì người của ta sẽ bình an vô sự.
- Thôi Trí Kim, ông không có đủ tư cách bàn điều kiện với ta.
Quý Hồng cười lạnh một tiếng:
- Đương nhiên, ông có thể lựa chọn không đồng ý. nguồn Trà Truyện
"Bá!"
Nói xong, cổ tay Quý Hồng run lên, một thanh chủy thủ sắc bén xuất hiện ở trong tay nàng.
- Cô không cần phải làm ta sợ.
Thấy hành động của Quý Hồng thì tuy rằng trong lòng Thôi Trí Kim vô cùng sợ hãi, nhưng mà hắn lại cười lạnh, nói:
- Tuy rằng ta không biết vì sao các người lại phát hiện được việc hợp tác giữa ta và Diệp Tranh Vanh, tuy rằng ta không biết vì sao trong lúc quan trọng này mà lão bản của cô cùng nữ nhân của hắn đi tảo mộ, nhưng mà ta dám cam đoan, chỉ cần ta không không đáp ứng điều kiện của hắn, như vậy, hắn tuyệt đối không dám ra tay giết Diệp Tranh Vanh! Ngoài ra, lấy thực lực của tử sĩ Thôi gia thì cho dù chúng ta không giết được hắn thì cũng vẫn có thể giết chết được nữ nhân của hắn, nữ nhân của hắn sẽ chôn cùng với ta.
Quý Hồngcố tình trầm mặc.
- Bởi vì hắn chẳng nhưng bị đặc công giám sát, không thể điều động người của hắn, hơn nữa lùi một bước mà nói thì cho dù hắn có thể điều động được người của hắn thì người của hắn cũng không có năng lực đối kháng với tử sĩ Thôi gia.
Thôi Trí Kim không biết suy nghĩ trong lòng Quý Hồng, thấy Quý Hồng giữ im lặng thì hắn nghĩ đến đã uy hiếp được Quý Hồng thì vẻ sợ hãi trong lòng hắn biết mất, toát ra vài phần khí thể của gia chủ Thôi gia:
- Còn về tổ chức đặc thù của quý quốc thì có Diệp gia ở đó, bọn hắn không có khả năng ra tay giúp Bùi Đông Lai.
- Thôi Trí Kim, ông phân tích không sai, nhưng mà ông nên nhớ một chút, người của ông bây giờ còn chưa động thủ, đây cũng chính là nói nếu như cuộc đàm phám của chúng ta không thành, hoặc là nói ta giết ông thì lão bảo của ta thừa dịp người của ông chưa động thủ thì hắn sẽ mang theo nữ nhân của hắn rời đi.
Khi nói chuyện, Quý Hồng đem thanh chủy thủ đặt vào cổ Thôi Trí Kim:
- Cho nên, giống như lúc trước, ông vẫn không có đủ tư cách để bàn điều kiện với ta.
Nói xong, cổ tay Quý Hồng hơi dùng sức, thanh chủy thủy liền hơi ấn sâu vào cổ của Thôi Trí Kim, một dòng máu tươi chảy ra.
"Hô... Hô..."
Cảm nhận được cơn đau trên cổ, cảm nhận được bản thân mình hoàn toàn bị sát ý của Quý Hồng bảo phủ thì hơi thở của Thôi Trí Kim trở nên dồn dập, cuối cùng hắn cắn răng, nói:
- Ta có thể đáp ứng cô nhưng mà ta muốn nói cho người của ta biết, nếu sau khi chuyện này thành công mà bọn hắn không liên lạc được với ta thì bọn hắn sẽ lập tức động thủ với Bùi Đông Lai và nữ nhân của hắn.
- Có thể.
Quý Hồng mỉm cười thu hồi chủy thủ, nhưng trong lòng đúng là cả kinh tột đỉnh, lão bản thân ái của ta, ta thật sự rất tò mò, tại sao ngài lại đoán được một màn này?