Siêu Cấp Cường Giả

Chương 382: Đông Lai chiến Diệp Thiên (2)

-    Từ nay về sau, trong quân sẽ không còn ai gọi là Diệp Thiên nữa.

Câu trả lời hờ hững của Bùi Đông Lai giống như một tiếng sét vang lên giữa trời trưa. Làm cho tất cả mọi người đều ngẩn ra, sau đó bọn hắn chỉ cảm thấy dường như máu trong người mình đang sôi lên, tất cả mọi người đều kích động, chờ mong màn biểu hiện của Bùi Đông Lai. 

Trên đài chủ tịch, tất cả các vị đại lão cũng bị lời nói của Bùi Đông Lai làm cho cả kinh không nhẹ, sau đó bọn hắn lấy lại tinh thần, liếc mắt trao đổi một phen. Cuối cùng là dựa theo quy định, để trận chung kết diễn ra.

-    Bùi Đông Lai, bản thân tao muốn xem mày dựa vào cái gì mà để cho tao biến mất ở trong quân.

Vốn đã bị Bùi Đông Lai hạ nhục 2 lần, lúc này nghe được lời nói hờ hững mà tràn đầy khí phách của Bùi Đông Lai thì sát khí trong mắt Diệp Thiên hiện lên, hắn hét lớn một tiếng, thả người bắn ra, trực tiếp nhảy lên lôi đài.

Tuy rằng giọng nói của Diệp Thiên to hơn Bùi Đông Lai, tuy rằng trên người hắn phát ra chiến ý và sát ý nhưng mà hắn lên lôi đài cũng không ra rung động gì đối với các tiểu đội đặc chủng cũng như các vị đại lão.

Bọn hắn chỉ nhìn vào Bùi Đông Lai đang từng bước, từng bước bước lên lôi đài.

Rốt cục.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Bùi Đông Lai đã bước lên lôi đài, khi cách Diệp Thiên khoảng 10m thì hắn đứng lại.

-    Bùi Đông Lai, tao nói rồi, vai của mày đã bị thương, tao dùng một tay cũng có thể thắng mày.

Mắt thấy Bùi Đông Lai dừng bước lại, chiến ý trên người Diệp Thiên không ngừng tăng cao, lạnh lùng nói.

Không trả lời, ánh mắt của Bùi Đông Lai nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên. Hắn cảm nhận được sát ý và chiến ý trên người Diệp Thiên ngày càng tăng lên.

-    Tao có thể cho mày ra tay trước.

Một lát sau, chiến ý trên người Diệp Thiên đã đạt được đỉnh, hắn giống như một thanh bảo kiếm được rút ra khỏi vỏ, lạnh lùng nói:

-    Đến đây đi, để cho tao biết, rốt cuộc con của Bùi Vũ Phu có trình độ nào?

Vẫn như cũng, không trả lời.

Đột nhiên, Bùi Đông Lai động.

Hắn bước từng bước chậm về phía Diệp Thiên.

Những bước chân giống như muốn nói cho mọi người biết, lúc này người đối mặt với hắn không phải là Diệp Thiên đồ đệ của Diệp Cô Thành người được xưng là binh trung chi vương, mà là đối mắt với một con chicken, chỉ một cái bóp là con chicken quẹo cổ ngay.

“Bộp! Bộp! Bộp!”

Mỗi bước chân Bùi Đông Lai bước ra đều làm cho khí thế trên người hắn tăng lên.

Bên tai vang lên tiếng bước chân của Bùi Đông Lai, cảm nhận được khí thế trên người Bùi Đông Lai không ngừng tăng lên thì Diệp Thiên chỉ cảm thấy mình đối mặt với một đội thiên binh vạn mã.

Bước chân của Bùi Đông Lai làm cho mặt đất khi hắn đi qua đều rung lên, hơn nữa còn xuất hiện những vết nứt.

Cảm nhận được áp lực Bùi Đông Lai mang đến cho mình, phần khinh thường trong lòng Diệp Thiên liền biến mất, vẻ mặt của hắn liền trở nên ngưng trọng, thậm chí trong nội tâm của hắn cũng xuất hiện một tia dao động.

“ Hú”

Lúc này, Diệp Thiên liền tập trung, khí vận đan điền hét lớn lên một tiếng, hắn muốn dùng phương thức này để ổn định lại bản thân, đồng thời muốn làm quấy nhiễu Bùi Đông Lai.

Đồng thời, hắn liền ngay tại chỗ bắn ra, bắn thẳng về phía Bùi Đông Lai.

Cùng với Tôn Nhận và Sở Phong bất đồng, Diệp Thiên ra tay vô thanh vô tức, cả người giống như quỷ mị, trong nháy mắt đã đến trước người của Bùi Đông Lai.

“ Ách?”

Mắt thấy Diệp Thiên ra tay vô thanh vô tức thì trong lòng Vương Khuê liền động, đồng tử của hắn đột nhiên thu nhỏ lại.

Năm ngoái lúc hắn và Diệp Thiên giao thủ với nhau thì hắn mới bước vào cảnh giới Ám Kính nhập môn mà Diệp Thiên đã bước và cảnh giới Ám Kính đại thành, hiện giờ hắn thấy Diệp Thiên ra tay thì đã nhìn ra chẳng những Diệp Thiên đã củng cố cảnh giới Ám Kính đại thành hơn nữa nhìn bộ dáng thì có thể đạt tới cảnh giới Ám Kính đỉnh phong.

Tiếng xé gió vang lên, bóng người hiện ra.

Diệp Thiên xuất hiện trước mặt Bùi Đông Lai, tay phải hắn chém ra, hóa thủ vi đao chém thẳng vào cổ của Bùi Đông Lai.

Lấy thực lực của Diệp Thiên, nếu truyền Ám Kình vào thủ đao thì uy lực không nói cũng biết. Nếu lúc này Bùi Đông Lai bị chém trúng cổ thì cổ của Bùi Đông Lai sẽ trực tiếp gãy ra, làm cho Bùi Đông Lai đi đời nhà ma.

Không những thế, một khắc này, cả người Diệp Thiên giống như một cây đại đao chém về phía Bùi Đông Lai. Hơi thở khủng bố của hắn đã bao phủ lấy Bùi Đông Lai, giống như đã đem Bùi Đông Lai cách ly với thế này, vô luận trốn đến chân trời góc biển nào cũng không thể né được một phát này của hắn.

Nhân đao hợp nhất!

Ra tay không theo quy tắc, vừa ra tay lại là sát chiêu!

Diệp Thiên, người đã đạt đến cảnh giới Ám Kình đỉnh phong, ôm nỗi hận ra tay, vừa ra tay đã là Nhân Đao hợp nhất!

Đối mặt với một kích này của Diệp Thiên, Bùi Đông Lai cũng không có né tránh mà là âm thầm phong bế lỗ chân lông lại, đem Ám Kình tụ tập vào cánh tay rồi vung cánh tay lên đỡ một đòn này của Diệp Thiên.

“ Bốp”

Thủ đao của Diệp Thiên đã chém vài cánh tay của Bùi Đông Lai.

-    Gãy cho ta.

Sau đó, Diệp Thiên gầm lên một tiếng, Ám Kình trên cánh tay Diệp Thiên bạo phát như núi lửa, trong nháy mắt đã bùng nổ.

“ Bốp”

Tiếng vang lại vang lên, cánh tay của Bùi Đông Lai không có bị gãy, ngược lại hắn lấy thủ làm công, Ám Kình trên tụ tập trên cánh tay Bùi Đông Lai chẳng những hóa giải một chiêu này của Diệp Thiên hơn nữa lại đem cánh tay của Diệp Thiên đánh văng ra.

“ Ủa?"

Thấy một màn như vậy, Diệp Thiên liền cả kinh, bất quá hắn liền biến chiêu, hóa đao thành trảo, trực tiếp chụp vào cánh tay của Bùi Đông Lai.

“ Bốp”

Lại một tiếng vang vang lên, Diệp Thiên chỉ cảm giác được mình đã chụp trên một khối đá. Cho dù một trảo này đã ẩn chứa Ám Kình nhưng không có cách nào kéo được cánh tay của Bùi Đông Lai.

Đối với việc này, Diệp Thiên cũng không cảm thấy có bất ngờ.

Bởi vì, hắn biết, thân là cao thủ Ám Kính thì Bùi Đông Lai đã sớm đem kình lực luyện nhập vào da thịt, khung xương, làm cho cánh tay cứng rắn như thép. 

Cánh tay bị Diệp Thiên chế trụ, Bùi Đông Lai cũng không có hoang mang, đột nhiên cổ tay phát lực, đột nhiên vừa chuyển, chụp vào cổ tay của Diệp Thiên.

Tá lực đả lực, phản cầm nã!

Lần này, Bùi Đông Lai kết hợp Thái Cực quyền cùng với Tá lực đẩy lực, chuyển thủ thành công, 5 ngón tay giống như là cương trảo, nắm lấy cổ tay của Diệp Thiên.

Đột nhiên bị Bùi Đông Lai nắm lấy cổ tay, Diệp Thiên liền cười lạnh, hắn run cổ tay lên, rồi sau đó mượn lực một trảo của Bùi Đông Lai thuận thế đẩy tới, tay phải chém ra, 5 ngón tay mở ra giống như là một cái đầu rắn vậy, nhắm thẳng ngay cổ của Bùi Đông Lai mà đâm tới.

Xà hình Thảo Thượng Phi!

Diệp Thiên sử dụng chiêu trong Hình Ý Quyền.

Hình Ý Quyền còn được gọi là Hành Ý Quyền, Tâm Ý Quyền, là môn võ thuật truyền thống của TQ cũng giống như Thái Cực Quyền và Bát Quái chưởng đều là nội gia quyền.

Một chiêu này của của Diệp Thiên bên trong có xà, ý động thân tùy. Dĩ ý lĩnh khí, dĩ ý hiển hình, cả người lấy tay phải làm đầu rắn giống như một con rắn lớn phóng ra, nhanh như gió, mạnh như sấm khiến người chống đỡ tan tác, làm cho người khác khó lòng đề phòng.

Thấy một màn như vậy, trái tim của Vương Khuê liền treo lên cổ họng, hắn nhìn ra được Diệp Thiên đã luyền Hình Ý Quyền đến mức thuần thục, Bùi Đông Lai muốn tránh một chiêu này quả thật là rất khó, mà một khi không né được thì sẽ mất mạng.

Thời khắc sinh tử, thân mình Bùi Đông Lai đột nhiên co lại, đùi phải giống như là sấm, đánh ra phía trước.

Hoàng Cẩu Tát Niệu! (Chó vàng đi đái)

Bùi Đông Lai bắt chước tư thế đi tè của chú cún, chân phải giống như đao phong nhắm về phía nửa mình dưới của Diệp Thiên mà đá ra.

Diệp Thiên chỉ thấy hạ thân của mình truyền đến cảm giác lạnh lẽo, làm cho hắn không cam lòng mà thu chiêu phải lui về sau vài bước.

Một cước này của Bùi Đông Lai đá vào khoảng không nhưng mà hắn cũng không thu chân, mà là dùng chân trái đỡ lấy thân hình rồi đột nhiên phát lực. Cả người liền bắn ra, trên không trung đùi phải của hắn một lần nữa vung ra, giống như là một con mãnh long, hướng về ngực của Diệp Thiên mà đá tới.

“ Ách?”

Thấy vậy, trong lòng Diệp Thiên liền động, theo bản năng hắn liền dùng 2 tay đỡ lấy ngực của mình.

“ Bốp”

Tiếng vang giòn truyền ra, một cước này của Bùi Đông Lai đã đá vào 2 cánh tay của Diệp Thiên, Ám Kình phát ra làm cho 2 tay của Diệp Thiên rút lại, hắn không tự chủ được mà phải lui về sau từng bước nữa.

Lần đầu tiên Bùi Đông Lai chủ động công kích, chẳng những làm cho Bùi Đông Lai lui ra sau, hơn nữa còn làm cho câu “ Tao dùng một bàn tay cũng có thể bóp chết mày” của Diệp Thiên trở thành rắm thúi.

Bất quá Bùi Đông Lai cũng không lộ ra vẻ khinh địch.

Bơi vì, thông qua đợt giao thủ vừa rồi, Bùi Đông Lai có thể thấy được Diệp Thiên đã đem Kình lực luyện vào lục phủ ngũ tạng, tương đương đã bước chân vào cảnh giới Ám Kính đỉnh phong.

Sở dĩ Bùi Đông Lai có thể đối kháng lại hoàn toàn là do thân thể biến thái của hắn, làm cho lúc hắn bộc phát Ám Kình thì cũng không kém Diệp Thiên là bao. Do đó có thể ở lực lượng và tốc độ cùng đối kháng với Diệp Thiên, tiến hành khiêu chiến vượt cấp, hơn nữa thông qua kinh nghiệm chiến đấu của Tiêu Phi thì hắn liền chuyển thủ thành công, làm giảm đi khí thế của Diệp Thiên.

Mặc dù như thế nhưng Bùi Đông Lai cũng biết, nếu muốn đánh bại Diệp Thiên thì phải đem Kình lực đánh trúng vào đầu, chỉ có như vậy thì mới có thể chiến thắng được.

Một kích làm cho Diệp Thiên lùi ra sau, khí thế của Bùi Đông Lai liền tăng lên, hắn muốn rèn sắt khi còn nóng cho nên phát động tiến công về phía Diệp Thiên.

Bởi vì một đoạn thời gian trước cảnh giới của Bùi Đông Lai đã đạt được bình cảnh ( chướng ngại) cho nên hắn từng cùng Quý Hồng luận bàn, kết quá không được như ý nhưng mà hắn từ Quý Hồng cũng học được vài chiêu “ Cô độc kiếm pháp” Của Cô Độc Phong Ảnh người được xưng là “ TQ đệ nhất kiếm khách”.

Đấm, bổ, chém.

Mặc dù Bùi Đông Lai không thể lĩnh ngộ hết tinh túy của “ Cô độc kiếm pháp” nhưng mà lúc này bằng tốc độ khủng khiếp của hắn, hắn hóa thủ vi kiếm, cả người giống như giao long đâm thẳng về phía Diệp Thiên làm cho Diệp Thiên không có cơ hội thở gấp, chỉ đành phải trốn tránh, tiếp theo là phải trốn chạy như thế Diệp Thiên đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.

-    Hay.

Dưới đài, Vương Khuê thấy Bùi Đông Lai sử dụng “ Cô độc kiếm pháp” thì 2 mắt liền tỏa sáng, sau đó thấy Diệp Thiên phải trốn chạy thì liền âm thầm cảm thán kiếp pháp của Bùi Đông Lai quá tinh diệu đồng thời lớn tiếng khen ngợi.

“ Hú”

Dưới tình thế cấp bách, Diệp Thiên lại hét lớn một tiếng, hai chân phát lực, đột nhiên bắn lên.

“ Bộp”

Mặt đất trên lôi đài liền vỡ vụn lưu lại dấu chân của Diệp Thiên, Diệp Thiên mượn lực phản chấn, cả người giống như đại bàng giương cánh bay thẳng lên cao, bổ nhào về phía Bùi Đông Lai, tay phải vung lên, hung hăng nện về phía đỉnh đầu của Bùi Đông Lai.

Dường như đã biết được Diệp Thiên sẽ phản kích bằng cách này, mặt Bùi Đông Lai không đổi sắc, hắn nghiêng người qua tránh thoát khỏi một chiêu Pháo quyền này của Diệp Thiên.

Sau đó.

Bùi Đông Lai không đợi Diệp Thiên hạ xuống đất, chân phải của hắn liền bắn ra, thẳng về phía giữa lưng của Diệp Thiên mà tới.

Một kích này của Diệp Thiên đánh vào khoảng không làm cho hắn mất đi trọng tâm, căn bản không thể trốn tránh.

“Rầm”

Tiếng trầm đục vang lên, cả người Diệp Thiên bị một cước của Bùi Đông Lai đá vào, mặc dù hắn đã luyện nhận Kình lực vào lục phũ ngũ tạng nhưng mà hắn vẫn bị một cước của Bùi Đông Lai làm cho chật vật, cả người giống như gục ngã mà hướng xuống mặt đất.