Đối với sắc lang, bọn chúng nhìn thấy gái đẹp thì mắt cứ dán vào, dâm tính nổi lên, với kẻ ăn hàng, chỉ cần nhìn thấy đồ ăn ngon thì nước rãi rỏ ra, với kẻ sưu tầm thì chỉ cần nhìn thấy kỳ trân dị bảo sẽ kích động vạn phần.
Tần Tử Viết cũng là Thái Sơn Bắc Đẩu trong ngành Kinh Tế như Cổ Bồi Nguyên, ông không vì tiền, chẳng vì lợi mà chỉ vì nghiên cứu học thuật… Ông dành cả cuộc đời dâng hiến cho việc nghiên cứu.
Lòng nhiệt tình của ông với việc nghiên cứu chẳng kém gì so với đám sắc lang săm soi gái đẹp!
Dưới tình huống này, sau khi ông xem mô hình Bùi Đông Lai đưa ra thì trong lòng cực kì kích động, không biết dùng từ ngữ nào lột tả nổi, bởi vậy mà ông chẳng thèm quan tâm tới hình tượng, chẳng màng quen biết mà đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
Thấy hành động khác thường của Tần Tử Viết, Cổ Bồi Nguyên cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Đúng vậy!
Một chút cũng không.
Với Cổ Bồi Nguyên, sở dĩ mấy tháng nay ông để Bùi Đông Lai nghiên cứu giả thuyết mô hình Kinh Tế mới, ban đầu cũng chỉ mong chỉ đạo giúp Bùi Đông Lai hình thành giả thuyết mô hình Kinh Tế, cho Bùi Đông Lai có thêm kiến thức ở phương diện nghiên cứu, giúp hắn có thêm một lá bài tẩy, có thêm chút lợi thế!
Vậy nên dù sau này Bùi Đông Lai không kiềm chế được bản thân, phạm tội trong giới xã hộ đen thì phía trên truy cứu tới cũng sẽ nương tay.
Bởi ước nguyện như vậy nên lúc ban đầu Cổ Bồi Nguyên chẳng hề nghĩ tới việc Bùi Đông Lai có thể đưa ra cái thành quả nghiên cứu kinh thiên động địa gì.
Chính vì vậy mà sau khi xem qua giả thuyết mô hình Kinh Tế và đại diện cho hệ thống P1 mà Bùi Đông Lai hao tổn tâm huyết nghiên cứu xong, sự chấn động trong lòng Cổ Bồi Nguyên cũng chẳng khác gì Tần Tử Viết lúc này.
Ông thấy rằng mô hình nghiên cứu này của Bùi Đông Lai hoàn toàn có thể giành được giải Nobel! ( Vãi khựa, sướng kinh quá cơ)
Đây cũng là nguyên nhân ông dám vỗ ngực khoe khoang với bạn tốt của mình ở ngành Kinh Tế.
Bởi trước đó một tháng Cổ Bồi Nguyên từng xem qua mô hình nghiên cứu của Bùi Đông Lai nên hiểu rất rõ nên cũng không hề ngạc nhiên vì hành động khác thường của Tần Tử Viết, những người khác thì không được như vậy.
Dù là các lão làng trên đài cùng Tống Kim hay các nhà Kinh Tế học phía dưới khi nghe thấy Tần Tử Viết nói "Tôi không hiểu" xong đều giật mình nhảy dựng lên khỏi chỗ ngồi của mình.
Tần Tử Viết là ai?
Thái Sơn Bắc Đẩu trong ngành Kinh Tế.
Nếu Tần Tử Viết nói mình hiểu liền chứng minh mô hình của Bùi Đông Lai không phải thứ vất đi mà đó là thứ có giá trị.
Nhưng biểu hiện vô cùng kích động của Trần Không Tử đã càng cho thấy mô hình của Bùi Đông Lai không chỉ là thứ có giá trị, hẳn phải có giá trị phi thường!
"Phù….Phù…"
Dường như Tần Tử Viết nhận ra mình quá mức kích động nên ông vội vàng hít sâu hai cái điều chỉnh cảm xúc xong liền cười khổ:
- Xin lỗi quý vị, tại tôi quá kích động.
Không một tiếng động, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Tần Tử Viết.
- Vốn học trò của tôi nói với tôi rằng cậu ta nhất định sẽ chiến thắng trò ấy, tôi cũng không tin.
Sắc mặt Tần Tử Viết tràn ngập cảm xúc đan xen trong khi nhìn Bùi Đông Lai với ánh mắt lẫn lộn giữa sự tán thưởng và nhiều hơn là vẻ khiếp sợ:
- Giờ tôi đã tin, tuy rằng tôi vẫn chưa hoàn toàn hiểu về mô hình này nhưng tôi thấy rằng nó là một mô hình cực kì thâm ảo, thực sự thì… Có thể đại biểu cho một cái hệ thống hay không tôi cũng chưa thể xác định.
"Rầm!"
Tần Tử Viết vừa dứt lời toàn trường vốn im lặng liền trở nên náo nhiệt.
Rất nhiều người hiểu được một phần nào đó liền chăm chú nhìn lên màn hình tựa như phát hiện ra bảo bối yêu dấu, căng não ra suy nghĩ về mô hình của Bùi Đông Lai. Bởi thời gian quá ngắn nên nhưng người xem không hiểu đều lộ ra sắc mặt xấu hổ.
Bởi vì…mô hình của Bùi Đông Lai họ không hiểu nổi không phải là thứ vất đi mà là do trình độ của bọn họ có hạn!
Trong đó, nhà Kinh Tế học tên Minh Huy kia cực kì xấu hổ!
Bởi âm thầm ủng hộ Diệp Tranh Vanh cùng với sự bất mãn về biểu hiện cuồng ngạo của Bùi Đông Lai, hắn không chỉ châm chọc mà còn kích động những kẻ xem không hiểu đứng ra đả kích Bùi Đông Lai.
Lúc này Minh Huy nghe Tần Tử Viết đứng dậy nói mô hình của Bùi Đông Lai rất thâm ảo thì điều này làm cho hắn cảm thấy được bản thân bị tát một cái vào mặt.
Cực kì xấu hổ. Hắn liên tục liếc cái mô hình kia, rõ ràng chưa từng thấy qua, mà cũng chẳng hiểu gì cả liền nhíu mày nói:
- Trần lão, ngài xác định mô hình này rất thâm ảo sao? Tôi nhớ là ngài vừa nói ngài cũng chẳng hiểu gì, tôi thì cảm thấy rằng hắn đang cố làm ra vẻ huyền bí.
Không trả lời.
Không thèm quan tâm.
Tần Tử Viết coi Minh Huy giống như là không khí, ông đứng dậy nói với Bùi Đông Lai ở trên đài:
- Tôi nhớ là cậu vừa nói, nếu chúng tôi có nghi vấn liền có thể nói ra để cậu giải thích. Nếu không ngại thì tôi nêu vài vấn đề để cậu giải đáp, được chứ?
- Thầy Trần, mời ngài nói.
Trước bao nhiêu người cười nhạo chỉ trích trước đó hay sự tán dương của Tần Tử Viết, biểu hiện của Bùi Đông Lai vẫn luôn bình tĩnh.
Lúc này nghe Tần Tử Viết hỏi Bùi Đông Lai vẫn trầm ổn tựa như nắm chắc thế cục trong tay, cảm giác kia tựa như hắn đã đoán được sự việc xảy ra tiếp sau đó.
Mà sự thực đúng là vậy!
Bởi lẽ giả thuyết mô hình Kinh Tế hắn đưa ra đúng là đại biểu cho một hệ thống Kinh Tế mới, thậm chí hệ thống này có thể khiến khu vực tài chính quốc tế chấn động, có thể gây nên một hồi chiến tranh tài chính khốc liệt.
Chỉ là…
Tất cả chuyện này xảy ra vào ba năm trước.
Dựa theo trí nhớ của Tiêu Phu, mô hình này do một nhà Kinh Tế nổi tiếng trên thế giới cùng đoàn nghiên cứu của ông nghiên cứu mất tám năm, vào ba năm cuối cùng nghiên cứu ra nguyên mẫu, mà bị Mỹ lợi dụng nên gây ra một cuộc chiến tranh tài chính chưa từng có trên toàn cầu, nhiều quốc gia nhờ đó mà giàu lên.
Ngay từ đầu, để giảm bớt tổn thất, cấp trên đã triệu tập các nhà Kinh Tế học nổi tiếng trên trong nước để nghiên cứu đối sách nhưng lại chẳng có kết quả gì.
Lúc nguy cấp, cấp trên tìm tới Tiêu Phi giao cho hắn một nhiệm vụ đặc thù- điều tra rõ ràng chân tướng về sự việc này!
Tiêu Phi không phụ sự mong đợi của mọi người, hắn lẻn vào Mỹ, chẳng những tra rõ sự tình mà còn thông qua thủ đoạn đặc thù khiến nhà Kinh Tế học nổi tiếng kia đưa ra thành quả nghiên cứu, cũng chính là số liệu trong giả thuyết đại biểu cho mô hình hệ thống Kinh Tế mới.
Giống như Bùi Đông Lai nói với chính mình, từ lúc nhận nhiệm vụ Cổ Bồi Nguyên đưa cho còn tưởng rằng ông nói đùa, lúc đó hắn cũng chẳng tin rằng mình có thể làm ra giả thuyết về mô hình khu vực Kinh Tế.
Chỉ là.
Vì không muốn phụ sự kì vọng của Cổ Bồi Nguyên nên Bùi Đông Lai kiên trì hoàn thành, kết quà là trong lúc dung hợp với linh hồn Tiêu Phi hắn đã thu được trí nhớ phương diện này.
Bởi lẽ trong trí nhớ Tiêu Phi chỉ là một nguyên mẫu, số liệu không tổ hợp liền mạch, Bùi Đông Lai đành phải tiêu phí khá nhiều thời gian nghiên cứu, hiểu rõ số liệu này xong liền bắt đầu tổ hợp, cuối cùng cho ra số liệu liên kết chặt chẽ với nhau, hợp thành mô hình hiện tại.
Chính vì vậy mà trình độ lí giải về mô hình này của bùi Đông Lai so với Cổ Bồi Nguyên còn cao hơn, hiển nhiên sẽ chẳng sợ việc bị hỏi.
Thấy Bùi Đông Lai đáp ứng, Tần Tử Viết càng thêm kích động, một hơi cẩn thận nói ra sáu vấn đề ông chưa sáng tỏ.
- Ngại quá, tôi quá kích động rồi, thế này nhé, tôi hỏi từng câu một vậy.
Đưa ra liên tục sáu vấn đề xong Tần Tử Viết cười khổ nói.
Bùi Đông Lai lắc đầu:
- Không cần thưa thầy Trần, em đã nhớ kĩ câu hỏi của thầy, em sẽ trả lời vấn đề đầu tiên: trong hệ thống này, liên kết giữa các nền Kinh Tế ảo và nền Kinh Tế thực và những gì là sự khác biệt giữa…..
Tần Tử Viết gật đầu, tỏ rõ sự chờ mong với câu trả lời của Bùi Đông Lai.
Không chỉ riêng Tần Tử Viết, các nhân vật lão làng dù hiểu mô hình hay không đều hướng ánh mắt về phía Đông Lai.
Trong đó, không ít người loáng thoáng hiểu được cũng tỏ vẻ mong chờ như Tần Tử Viết, mà những người xem không hiểu cũng có chút thấp thỏm.
Còn Diệp Tranh Vanh trước đó nói với Tần Đông Tuyết rằng Bùi Đông Lai nhất định sẽ thua, hắn cũng không hiểu mô hình của Bùi Đông Lai, mà lúc này Bùi Đông Lai trở thành tiêu điểm duy nhất thì khẽ nhíu mày.
Tần Đông Tuyết bên cạnh hắn nhìn Bùi Đông Lai không chớp mắt.
Khác với lúc trước, trên mặt nàng không phải sự tín nhiệm mà là sự kích động và kiêu ngạo!
Trước những ánh mắt của đám đông, Bùi Đông Lai bắt đầu trả lời sáu vấn đề Tần Tử Viết đưa ra.
Vấn đề thứ nhất trả lời xong, một số người hiểu sơ sơ đã tỉnh ngộ, những người chưa hiểu cũng đã nắm bắt được chút gì đó, lại hướng về phía mô hình cũng đã hiểu ra ít nhiều.
Vấn đề thứ hai trả lời xong.
Những người hiểu được hô hình vỗ tay nhiệt liệt, những người chưa hiểu trước đó đều cảm thấy xấu hổ chỉ hận không có cái lỗ nẻ nào mà chui.
Vấn đề thứ ba được Bùi Đông Lai giải đáp.
Tiếng vỗ tay vang dội khắp hội trường.
Xong vấn đề thứ tư.
Tiếng vỗ tay như sấm dậy. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
Vấn đề cuối cùng hoàn tất.
Một mảnh tĩnh lặng.
Ngoài Diệp Tranh Vanh cũng những kẻ ủng hộ hắn, Tần Tử Viết và những người còn lại đều nhìn Bùi Đông Lai bằng ánh mắt khó tin, giống như đang thầm hỏi: Hắn mới hai mươi tuổi tại sao lại có thể làm tất cả những thứ này?
- Thầy Trần, ngài còn vấn đề gì sao?
Bùi Đông Lai lên tiếng xua tan sự im lặng trong hội trường.
- Tạm thời tôi chỉ có sáu vấn đề này.
Bùi Đông Lai làm Tần Tử Viết bừng tỉnh sau cơn khiếp sở, ông cười khổ đáp.
- Tôi có.
- Tôi cũng muốn hỏi.
- Tại sao….
…..
Tần Tử Viết nói tạm thời không có vấn đề còn những nhà Kinh Tế học kia lại trở nên điên cuồng, liên tục giơ tay chỉ muốn Bùi Đông Lai giải đáp thắc mắc trong lòng họ.