Khi Bùi Đông Lai kết thúc kiểm tra phản ứng thần kinh của mình bước ra khỏi phòng, hắn cảm nhận được ba người Jason nhìn mình với ánh mắt dị thường.
Đối với điều này, hắn cũng không thấy giật mình, cũng không có biểu hiện ra cái bộ dạng tự cao tự đại.
- Tiểu tử, ta thừa nhận, ngươi khiến cho bốn người chúng ta vô cùng kinh hỉ. Đồng dạng, ta cũng tin tưởng lời ngươi nói lúc trước. Có lẽ vì ngươi, trong tương lai bốn người chúng ta sẽ thấy kiêu ngạo khi có một người đệ tử xuất chúng.
Thấy Bùi Đông Lai từ phòng kiểm tra bước ra, Jason cởi chiếc mặt nạ kim sắc trên mặt xuống, tươi cười nhìn Bùi Đông Lai, ánh mắt cũng trở nên thân mật hơn rất nhiều.
Nghe thấy những lời Jason nói, lại nhìn khuôn mặt sắc cạnh kiên nghị của hắn, Bùi Đông Lai mơ hồ cảm nhận được một chút quen thuộc, nhưng cố gắng nhớ lại thì hắn không thể nghĩ ra mình đã gặp Jason ở nơi nào
- Hẳn là Tiêu Phi nhận thức Jason, hay ít ra đã từng gặp Jason.
Vài giây đồng hồ sau, Bùi Đông Lai mơ hồ đoán ra vấn đề.
- Tiểu tử, thân thể của ngươi tố chất vô cùng ưu tú không nói, toàn bộ năng lực Tiên Thiên lại vượt xa người thường, quả thật không thể tin nổi.
Ba người Cain sau khi Jason bỏ mặt nạ cũng gỡ chiếc mặt nạ trên mình xuống, Cain rốt cục cũng bật ra cái nghi vấn trong lòng mình nãy giờ
- Nhóc, trước kia ngươi lăn lộn chỗ nào?
- Ta là học sinh trung học, sắp tới sẽ vào Đại học.
Chuyện tình linh hồn của Tiêu Phi chính là bí mật lớn nhất của Bùi Đông Lai, hắn tất nhiên sẽ không nói cho bốn người Jason biết.
- Sinh viên?
- Mợ nó, gặp quỷ rồi >"<
Nghe Bùi Đông Lai nói, vẻ mặt Fan Bate đầy tiếc nuối:
- Ngươi không tham gia quân đội quả thật là đáng tiếc.
- Đúng vậy, với tố chất của ngươi, nếu vào quân đội nhất định sẽ trở thành quân nhân ưu tú nhất thế giới.
Jason cũng không keo kiệt lời khen ngợi, bởi vì hoàn cảnh đặc thù nên hắn đã tiếp xúc rất nhiều mầm non ưu tú, nhưng giống như Bùi Đông Lai thì hắn chưa từng gặp.
Nếu không phải như thế, hắn cũng sẽ không dùng "Quái vật" hai chữ đến nói về Bùi Đông Lai.
- Mấy con hàng, không cần khích lệ thằng nhóc quái vật này, để hắn tiến hành kiểm tra tâm lý đi, ta đang khẩn cấp muốn biết năng lực thừa nhận của hắn có biến thái như dự chúng ta nghĩ không.
Lúc này, người duy nhất chưa mở miệng De Rossi cũng đã lên tiếng, hắn là chuyên gia tâm lý học, chịu trách nhiệm khảo nghiệm Bùi Đông Lai ở hạng mục này.
- De Rossi, ta nghĩ ngươi không cần kiểm tra nữa, tiểu tử này tuyệt đối là toàn tài.
Cao thủ ám sát Tinh Qua đạo Fan Bate dùng ngữ khí khẳng đinh, nói:
- Cứ nhìn biểu hiện của hắn lúc mới vào căn cứ là thấy được điểm này.
- Để hắn tiến hành kiểm tra đi.
Jason biết lời Phạm Ba Đạt nói là sự thật, bất quá hắn vẫn là muốn biết năng lực thừa nhận tâm lý của Bùi Đông Lai đến cỡ nào cường hãn.
- Đi thôi, tiểu tử, kiểm tra tâm lý là kiểm tra cuối cùng của ngươi.
Cain lại phất phất tay.
Bùi Đông Lai gật gật đầu, im lặng theo sát bốn người đi đến một gian phòng, trong biểu tình chờ mong của bốn người,hắn đi vào phòng.
Cũng như phòng kiểm tra phản ứng thần kinh, phòng kiểm tra tâm lý cũng là một mảnh tối tăm, người thường đi vào dù có đưa tay lên trước mặt cũng không thấy gì.
Bất quá... Bùi Đông Lai có thị lực vượt xa người thường, ngắn ngủi thích ứng đi qua, có thể thấy rõ hết thảy mọi thứ trong phòng.
Căn phòng thoạt nhìn rộng hơn một trăm thước vuông, vách tường cùng mặt đất đều là do tài liệu đặc thù chế tạo nên, xem ra giống như một chiếc màn hình cỡ lớn.
Đơn giản đem căn phòng đánh giá một lần, Bùi Đông Lai tuy rằng không biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, bất quá lại cũng không có sợ hãi, tương phản, hắn trực tiếp làm ra một cái tư thế đứng tấn.
Mặt khác trong một gian phòng, bốn người Jason thông qua màn hình quan sát hết thảy hành động của Bùi Đông Lai.
- Éc, Ô mai gột, Jason, hắn đang làm gì đó?
Mắt thấy Bùi Đông Lai ngay tại chỗ làm tư thế trung bình tấn, De Rossi nhịn không được hỏi.
- Công phu Tung của.
Jason trầm ngâm vài giây đồng hồ, chậm rãi mở miệng.
Công phu Tung của?
- Chỉ mong chút nữa hắn cũng có thể bình tĩnh giống như bây giờ.
Nghe Jason giải thích, De Rossi liếc mắt
Nửa giờ.
Một giờ.
Suốt một giờ qua đi, trong phòng không có bất cứ động tĩnh gì, im lặng, bóng tối làm cho lòng người hoảng sợ.
Nhưng mà.
Bùi Đông Lai cũng giống như không có việc gì, vẫn ngồi trung bình tấn như trước.
- Jason, ta cho rằng cái kiểm tra này không có ý nghĩa gì với hắn, ta đề nghị chuyển sang hạng mục kiểm tra sau.
De Rossi chần chờ một chút, nói ra suy nghĩ của mình.
Jason gật gật đầu:
- Ngươi là người tinh thông tâm lý học nhất trong bốn người chúng ta, mói thứ do ngươi quyết định.
- Tiểu tử, khảo nghiệm chân chính đến đây!
De Fossi nói xong, trực tiếp bấm vào nút bên cạnh.
Ngay sau đó.
Căn phòng nguyên bản đang tối đen, im lặng đột nhiên phát sanh biến hóa, mặt đất cùng trên vách tường đều xuất hiện ánh sáng.
"Hô... Hô..."
"Oanh!"
"Rầm..."
Sau đó, Bùi Đông Lai chỉ cảm giác được cuồng phong tàn sát bừa bãi, thiểm điện lôi minh, mưa lớn như hắt nước bên mình.
Bốn người Jason trong phòng đều dán chặt ánh mắt của mình vào màn hình.
Trên màn hình đang hiển thị hình ảnh của Bùi Đông Lai, mỗi biểu cảm trên khuôn mặt, ánh mắt của hắn đều được truyền tới màn hình này.
Trong cái nhìn chăm chú của họ, đối mặt với mọi biến hóa của căn phòng, đồng tử Bùi Đông Lai đột nhiên phóng đại, sau đó trở lại bình thường, hắn vẫn như cũ duy trì tư thế trung bình tấn.
" Ầmmmmmm... ẦẦmmm...ẦẦẦmmm..."
Vài giây sau, hình ảnh bốn phía lại biến đổi, Bùi Đông Lai nhận ra mình đang ở trong một sơn cốc, âm thanh dữ dội vang lên, kèm theo đó là những hòn đá khổng lồ từ bốn phía sơn cốc đang ầm ầm lăn về phía hắn.
Bùi Đông Lai hiểu rằng tất cả những hình ảnh này chử là ảo ảnh, chỉ là những ảo ảnh này đã qua xử lý đặc thù làm cho người ta có cảm giác như tất cả mọi thứ là sự thực, dường như tận thế đang buông xuống trước mắt.
Đối mặt với chuyện này, Bùi Đông Lai mạnh mẽ áp chế nỗi sợ hãi trong nội tâm, duy trì tư thế đứng tấn, nhưng trong lòng lại cười khổ. Nếu không có kinh nghiệm quá khứ bị ngã từ thần đàn xuống thung lũng đầy hoảng loạn, lại chưa khôi phục được trí nhớ về những cuộc đua xe mạo hiểm đầy khoái cảm của Tiêu Phi, chỉ sợ sẽ kinh hoàng không thôi.
Bốn người Jason vì đã cảm nhận được biểu hiện yêu nghiệt của Bùi Đông Lai nên cũng không quá mức ngạc nhiên, họ chờ mong vào những biểu hiện tiếp theo của hắn.
Trong phòng, lúc này xung quanh của Bùi Đông Lai không còn máu chảy, đá rơi nữa mà thay vào đó là hình ảnh mặt trời chậm rãi mọc lên, bướm hoa bay lượn, làm cho người ta hoài nghi có phải lúc này là đi vào chốn tiên cảnh hay không.
" Oành Oành."
Đọt nhiên một tiếng nổ vang lên, nguyên bản đang yên tĩnh đột nhiên bị rung chuyển.
" Rầm Rầm"
Trong lúc nhất thời, tất cả cảnh tượng trước mắt Bùi Đông Lai đều bị đỗ gãy, những tảng đá to rơi xuống.
Đột nhiên xảy ra chấn động làm cho hai chân của Bùi Đông Lai không ổn, đồng tử phóng đại, khóe mắt giật lên.
Bất quá rất nhanh Bùi Đông Lai đã ổn định làm cơ thể của mình, vẻ mặt liền trở nên bình tĩnh, chẳng thèm quan tâm gì đối với mọi cảnh tượng xung quanh.
- Thật khó có thể tưởng tượng được hắn lại là một sinh viên.
Thấy Bùi Đông Lai vẫn duy trì ổn định thì Cain lắc đầu, không thể nào tưởng tượng nói.
- Đây chính là hình ảnh tiên tiến nhất, mô phỏng toàn bộ thế giới.
Fan Bate mở miệng phụ hỏa:
- Biểu hiện của hắn còn tốt hơn so với một tên binh lình thông thường.
Jason cùng De Rossi không có hé hăng, bọn họ cũng biết đối với hình ảnh mô phỏng mà nói thì chiến trường mới chính là khảo nghiệm chân chính.
30s sau, trong phòng tình cảnh đá rung đất chuyển đã biến mất, Bùi Đông Lai lại thấy mình đang đứng ở một chiến hào, bên cạnh là một đám binh lính, bọn họ cầm lấy súng ống và lựu đạn.
Toàn bộ binh lính đều cầm súng, chuẩn bị ngắm bắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện
Dưới chân núi, hơn một ngàn tên mặc quân trang NB, đội mũ sắt, cầm súng, chậm rãi tiến đến.
Chiến trường mô phỏng?
Thấy được cảnh tượng trước mắt, Bùi Đông Lai liền minh bạch.
" Ầm"
" Ầm"
Lúc này dưới chân núi, đột nhiên vang lên những tiếng nổ.
- Nằm xuống.
Cùng lúc đó, ở bên cạnh Bùi Đông Lai, một tên chỉ huy khẽ quát một tiếng.
" Bụp"
Quan chỉ huy vừa ra lệnh thì đám binh lính bên cạnh Bùi Đông Lai liền nằm xuống đất.
- Đây chỉ là chiến trường mô phỏng mà thôi.
Trong lòng Bùi Đông Lai vưa động, theo bản năng hắn nằm xuống nhưng lập tức hắn liền đứng dậy.
" Ầm…Ầm"
Coi như lúc hắn lấy lại tinh thần thì một quả đạn pháo từ trên trời rơi xuống bên cạnh hắn, trong nhất thời, bên tai vang lên những tiếng " Ầm, ầm" đất đá văng lên khắp nơi.
Bị cảnh tượng này làm cho Bùi Đông Lai có cảm giác muốn nằm xuống, bất quá cuối cùng hắn dựa vào năng lực khống chế của mình, bỏ qua cái ý nghĩ kia.
- Một người chưa từng lăn lộn trong chiến trường, lại có thể làm ra biểu hiện như vậy, quả thật là quá xuất sắc.
Trong một gian phòng khác, thấy biểu hiện của Bùi Đông Lai thì Cain liền nói ra đánh giá của mình.
Ba người Jason không nói gì, bọn hắn im lặng, chú ý đến nhất cử nhất động của Bùi Đông Lai.
- Khai hỏa.
Trong phòng, bên tai cảu Bùi Đông Lai lại vang lên mệnh lệnh của tên quan chỉ huy kia.
" Pằng"
"Pằng"
Trong phút chốc, những tiếng nổ súng vang lên, Bùi Đông Lai chỉ cảm thấy muốn cầm súng bắn về những tên NB ở phía dưới.
" Phốc, Phốc"
Sau đó không đợi Bùi Đông Lai làm ra động tác cầm súng lên thì một tên lính bên cạnh đã bị bắn vỡ đầu, óc cùng máu văng ra khắp nơi.
- Nhị Đản.
Người chung quanh phát ra một tiếng thống khổ.
" Phốc, Phốc"
" Phốc, Phốc"
Sau đó, những người bên cạnh Bùi Đông Lai đều trúng đạn, gã gục xuống.
Cùng lúc đó, binh lính NB ở phía dưới đã bao vây toàn bộ ngọn núi.
- Các huynh đệ, thủ trưởng đã kêu chúng ta phải thủ vững định núi 12 tiếng, hiện giờ chúng ta nhất định phải kéo dài tới 13 tiếng.
Mắt thấy mấy người binh lính bên mình ngã xuống thì vị quan chỉ huy kia quát lên:
- Kế tiếp, mọi người tranh thủ thời gian chốn cất các huynh đệ, sau đó theo ta đi giết tụi kia.
Người chỉ huy kia vừa nói xong thì có một tên binh lính nhảy lên, vấn tóc lên rồi cột trên đầu một cái kèn, dùng sức thổi lên.
"Đô... Đô..."
Trong phút chốc, tiếng kền vang khắp cả đỉnh núi.
- Các huynh đệ, xông lên.
Bên cạnh Bùi Đông Lai, một đám binh lính không sợ chết, hai mắt đỏ như điên, tay cầm theo đại đao, giơ lưỡi lên, xông về phía đám binh lính NB.
" Pằng "
" Pằng "
" Pằng "
Những tên lính NB bóp cò, đám người TQ cứ thế mà ngã xuống.
"Đô... Đô..."
Tiếng kèn càng ngày càng to, càng ngày càng dồn dập!
Nghe được tiếng kèn, một tên binh lính bị trúng đạn mà chưa chết liền cố gắng đứng lên, tiếp tục xung phong, nhưng mà bởi vì mất máu quá nhiều nên không gắng gượng được bao lâu, bước chân dần lão đảo…
- Tiểu quỷ tử, ta nói con mẹ chúng mày.
Thấy một màn như vậy, Bùi Đông Lai chỉ cảm thấy máu trong người sôi lên, hai mắt hắn đỏ, giống như là một người chiến sĩ thông thường, tiến lên phía trước.
" Bụp"
Thấy một màn như vậy, De Rossi nhấn vào một nút, hình ảnh liền biến mất.
"Hô... Hô..."
Mắt thấy hình ảnh đột nhiên biến mất, Bùi Đông Lai dần dần dừng lại.
Trong phòng, hai mắt hắn đỏ lên, thở hổn hển, nước mắt không khống chế được mà rơi ra.
- Xem ra, tâm lý cùng tố chất của hắn kém hơn do với dự đoán của chúng ta.
Lúc này, trong một gian phòng khác, thấy được biểu hiện của Bùi Đông Lai thì Fan Bate nói ra cách nhìn của mình.
- Như vậy là tốt rồi, hắn đang là tuổi trẻ, nhiệt huyết một chút thôi.
Cain nói một chút, rồi đánh giá:
- Ta đề nghị lần kiểm tra này thì hắn hợp cách.
- Xuất sắc.
Ánh mắt của Jason vẫn không rời khỏi Bùi Đông Lai, hắn khẽ lắc đầu.
- Jason, ta thừa nhận là biểu hiện của hắn lúc trước có thể nói là hoàn mỹ, nhưng mà hạng mục chiến trường mô phỏng này thì biểu hiện của hắn lại quá tệ.
Fan Bate hơi có tiếc nuối, phản bác.
Ngay cả Cain cũng cảm thấy khó hiểu về cách nhìn của Jason, ở hắn xem ra, lấy biểu hiện cuối cùng của Bùi Đông Lai thì đánh giá " Xuất sắc" thật sự là không thích hợp.
- Sở dĩ hắn biểu hiện như vậy là hắn là một người TQ, cùng tâm lý và tố chất không có liên quan với nhau, hắn và đại đa số người TQ đều giống nhau, đều nhớ đến giai đoạn lịch sử bị sỉ nhục như chó kia.
De Rossi khẽ thở dài:
- Nếu đổi thành người khác, người không biết đoạn lịch sử kia hoặc không phải là người TQ thì ta tin tưởng, biểu hiện của hắn sẽ xuất sắc hơn so với hiện tại.
- Đúng vậy, là hắn yêu nước.
Jason chậm rãi thu hồi lại ánh mắt:
- Cho nên ta cho rằng hắn là một người xuất sắc.
Trong gian phòng kiểm tra, Bùi Đông Lai không biết biểu hiện của hắn đã làm cho đám người Jason có những ý nghĩ khác nhau.
Bởi vì hình ảnh vừa rồi giống như là hiện thực, khiến cho Bùi Đông Lai nhớ lại giai đoạn lịch sử kia, cho nên thấy được một đám người ngã trong máu thì Bùi Đông Lai liền sôi máu.
Cuối cùng hắn vẫn lựa chọn cầm súng, xông lên.
Lúc này, cảnh tượng trước mắt biến mất, bởi vì hắn đã bị hình ảnh kia làm cho xúc động, cho nên không kìm lòng được mà nước mắt chảy ra.
Mắt thấy toàn bộ hình ảnh biến mất, Bùi Đông Lai hít sâu một hơi, không có lau nước mắt trên mặt mà cúi người xuống, vái một cái thật sau.
Làm xong tất cả mọi chuyện, hắn xoay người, bước ra cửa.
Ngay sau đó.
Không đợi hắn đi đến bên cửa thì một cơn đau đã xuất hiện trong đầu của hắn, bước chân của hắn dừng lại.
Từng màn, từng cảnh tượng giống như là hình ảnh truyền vào đầu của hắn…