Show Ân Ái Đều Phải Chết

Quyển 1 - Chương 1: Lâu chủ bị ép đến điên rồi

Lầu 1: Lâu chủ có chuyện gì thương tâm thì cứ nói ra để mọi người “an ủi” “an ủi”. 

—————–

Lầu 2: Show ân ái thì trực tiếp kéo ra ngoài hỏa thiêu! Hết chuyện! 

—————–

Lầu 3 (lâu chủ trả lời): Trước tiên phải giới thiệu một chút, lâu chủ là một con mọt quanh năm cố thủ trong nhà, giới tính nam, yêu thích con gái, giá trị nhan sắc không liên quan tới nội dung đáng chửi thề của topic này, thôi thì cứ tự đánh giá là 95/100 điểm đi.

Bình thường lâu chủ rất thích chơi game, mà chơi nhiều nhất là một game online cổ phong, xin mọi người đừng đoán già đoán non tên game làm cái gì, lâu chủ chỉ muốn yên tĩnh mà phỉ nhổ mấy cái thôi.

Game này lâu chủ đã chơi được vài năm, từ lúc phiên bản Beta được ra mắt liền bắt đầu tham gia, trải qua thời gian dần dần trở thành một game thủ có thâm niên, chuyên PvE(1), tự mình tập hợp một đoàn phó bản cố định, đích thân chỉ huy, sắc bén, trầm ổn, cơ trí, DPS(2) mạnh mẽ, hơn nữa thanh âm lại đặc biệt giống nam thần, mỗi lần phó bản mới được tung ra, đoàn của chúng tôi đều có thể giành được hạng năm.

(1) PvE: Person versus Environment: để chỉ những cuộc chiến giữa người chơi và các tạo vật, mục tiêu trong game như quái, boss, chiến dịch, nhiệm vụ… Là những người chơi chuyên về đánh phó bản.

(2) DPS: có nghĩa là Damage Per Second có nghĩa là sát thương theo thời gian nói đến những vị tướng càng về sau game thì sẽ càng mạnh và khó lòng nào mà có thể hạ gục.

—————–

Lầu 7:Giá trị nhan sắc 95/100… Sắc bén, trầm ổn, cơ trí… Thanh âm đặc biệt giống nam thần… Chào mọi người, tôi là mặt mũi của lâu chủ, hắn đã không cần tôi nữa. 

—————–

Lầu 10: Giá trị kinh nghiệm của lâu chủ thật cao, thời gian đăng kí nick đã là 5 năm trước, nói cách khác thím đã trà trộn ở cái diễn đàn “Liên minh em gái ngọt ngào mong manh mềm mại“ này rất nhiều năm rồi phải không? Thế mà còn dám nói mình là “Giới tính nam, yêu thích con gái”? Hơn nữa, có thẳng nam nào lại đặt cho mình cái tên “Tiểu đội Meow” chứ! Thật là đáng sợ có được không! 

—————–

Lầu 16 (lâu chủ trả lời): Đừng kéo chủ đề đi lệch hướng nhé, ID trên diễn đàn này là do tôi đi mượn.

Nói tiếp, vào khoảng nửa năm trước, T(1) chính trong đoàn cố định của chúng tôi và trị liệu chuyên dụng của hắn đồng thời A(2) game, hai người bọn họ là một đôi yêu đương qua mạng đã tu thành chánh quả, chạy ra hiện thực kết hôn rồi trực tiếp chiến đấu ở ngoài ấy. Sau khi bọn họ A game, đoàn chúng tôi liền thiếu mất hai vị trí, trị liệu còn dễ, mấu chốt là T chính quá khó tìm. Người chơi T vốn ít, hơn nữa đoàn chúng tôi lại muốn tranh năm hạng đầu, cho nên có yêu cầu rất cao đối với trang bị, kỹ thuật, thao tác, ý thức và cả thời gian online của T chính. Đó chính là lý do suốt một thời gian chúng tôi vẫn không tìm được người thích hợp.

(1) T = tanker, tức những con tướng siêu lỳ làm nhiệm vụ bán máu nhân đạo, tức là ăn hết đạn của địch, cực kỳ khó chết.

(2) A = AFK là viết tắt từ tiếng Anh của từ Away From Keyboard, có nghĩa là đã rời khỏi bàn phím. Từ này thường được dùng trong game đặc biệt là LMHT, có nghĩa là người chơi đã bỏ game.

Vốn tôi đã bỏ cuộc, tính bồi dưỡng T phụ trong đoàn một chút, nhưng vào đúng lúc ấy, T chính trước đó của đoàn đột nhiên giới thiệu một người bạn của hắn cho tôi. Người bạn kia cũng chơi T chính, hơn nữa còn có một trị liệu cố định, vì thế tôi mang theo hai người nọ cùng đánh phó bản một lần. Thao tác của cả hai đích thực không tồi, hơn nữa T chính mới còn có Chanh Vũ(*) đỉnh nhất vừa mới được tung ra, cả server cũng không có mấy cái, cho nên tôi liền để hai người bọn hắn gia nhập đoàn cố định của mình.

(*) Chanh Vũ: một loại phi kiếm có tạo hình rực rỡ hoa lệ

Từ ấy, cơn ác mộng của tôi bắt đầu.

Đúng rồi, để tiện xưng hô, trong các post tiếp theo, T chính mới gọi là S, trị liệu cố định của hắn gọi B nhé.

—————–

Lầu 21: Ha ha ha, S và B, thù hận biết bao nhiêu đây?

—————–

Lầu 28: Lâu chủ, cái loại lý do chống chế “ID đi mượn” này đã cũ nát lắm rồi có được không?

—————–

Lầu 33 (lâu chủ trả lời): Trước tiên phải nói rõ ràng một chút, S và B là một đôi gei, căn cứ vào trực giác sắc bén như dã thú của mình, tôi cho rằng S là công, B là thụ.

Nguyên cớ như sau — Đầu tiên, môn phái mà S chơi có ngoại hình đặc biệt oai phong dũng mãnh, vũ khí là đại đao, hơn nữa thời điểm nói chuyện trên YY, thanh âm cũng tương đối đàn ông, giọng điệu mang theo hơi hướng của người phương Bắc, trầm thấp và mạnh mẽ. Trong khi đó môn phái B chơi thì lại na ná như tiên tử, tóc dài nhè nhẹ tung bay, chiêu thức đều là bay bay múa múa, đặc biệt gái tính. Người chơi acc nam của cái môn phái này đa phần đều là em gái cải trang, hoặc là gei chuẩn mực. Hơn nữa, giọng nói của B trên YY cũng là giọng thụ tiêu chuẩn, vừa mở miệng đã được một đám em gái khen là dễ thương.

Ha ha, dễ thương cái con cẹc ấy.

Lâu chủ rất cởi mở đối với vấn đề đồng tính luyến ái, cho nên không thấy bọn hắn chướng mắt gì, thế nhưng sau đó tôi đã phát hiện, tôi sai rồi…

—————–

Lầu 36: Thím cũng là gei, đương nhiên cởi mở. 

                Lầu 36 #1: tán thành!

                Lầu 38 #2: tán thành +1!



—————–

Lầu 42 (lâu chủ trả lời): Lầu trên đừng quấy rối!!! 

Lần đầu tiên tôi phát hiện hai người kia không bình thường chính là sau khi bọn hắn vào đoàn được một tuần. Ngày đó đoàn chúng tôi có hai phó bản có thể đánh, một cái là phó bản 25 người, một cái là 15 người. Vốn tôi lập kế hoạch đánh cái 25 người, cho nên đã thông báo cho các đoàn viên tập hợp ở cửa phó bản tương ứng, thế nhưng ngay trước khi bắt đầu, bỗng có mấy người nói tới không được, vì thế tôi đành phải thảo luận trên YY, cuối cùng thay đổi chú ý quyết định đi đánh phó bản 15 người, bảo mọi người đồng loạt cưỡi kiếm bay sang địa điểm mới, một phen chuẩn bị đầy đủ lại thành ra như vậy.

Trên bản đồ Game, vị trí của hai phó bản này một cái ở góc dưới bên trái, một cái ở góc trên bên phải, đích thực là hai điểm có khoảng cách xa nhất.

Theo lý thuyết, cái này căn bản không phải vấn đề to tát gì, bởi vì nếu người chơi cưỡi kiếm bay đến thì cũng không tốn quá mười giây đồng hồ.

Để những người không chơi game có thể hiểu được, tôi liền nói đơn giản một chút, cái hệ thống game Ngự Kiếm chính là như này: đầu tiên các thím chọn “Ngự kiếm”, khi ấy bản đồ lớn sẽ tự động mở ra, sau đó thím sẽ thấy nhân vật theo phong cách hoạt hình mà thím chơi đang giẫm lên một thanh kiếm bay xuất hiện giữa bản đồ lớn. Kế tiếp, thím chọn điểm mình muốn đến ở trên bản đồ nhỏ, nhân vật sẽ lập tức cưỡi kiếm bay qua, bất kể đi đâu cũng chỉ tốn có mấy giây đồng hồ.

Vì thế cho nên, tôi và các thành viên của đoàn rất nhanh liền tập hợp ở lối vào phó bản 15 người.

Nhưng là, S và B mãi không thấy mặt, tôi mở ra bản đồ lớn ra thì thấy hai người này vẫn còn đứng chình ình ở chỗ phó bản 25 người kia.

Tôi ngây thơ tưởng rằng bọn họ không nghe thấy, vì thế lại hô một tiếng trên YY: “S, B, chúng ta chuyển sang đánh phó bản XX, các ông nhanh bay đến đây đi.”

Lúc này, thanh âm của S vang lên, nghe vào liền có cảm giác phi thường đáng tin cậy: “Biết rồi, đang đến.”

Lâu chủ khờ dại bỗng yên tâm cực kỳ.

Vậy mà, ba phút đồng hồ sau, tôi mở bản đồ lớn ra một lần nữa, lại phát hiện hai tên này đã di động đến khu vực bên cạnh phó bản 25 người, nhìn qua quả thực giống như đang cưỡi ngựa mà đi dạo…

Ngay lúc tôi đang u mê mụ mị thì thanh âm của S vang lên lần thứ hai: “Đội trưởng, thật ngại quá, có thể chúng tôi sẽ hơi chậm, hay là cậu cứ bảo mọi người đi ăn cơm chiều trước đi, ăn xong rồi đánh, ok?”

Tôi: “Vì sao? Các ông nhanh lên, trực tiếp bay qua đi.”

Lúc này, thanh âm nhè nhẹ lành lạnh đậm chất tiểu thụ của B xuất hiện: “Không bay được, tôi sợ độ cao.”

Trong nháy mắt, toàn bộ YY đều yên tĩnh.

Sau ba giây đồng hồ, kênh đoàn đội và YY đều tràn đầy những tiếng “Ha ha ha ha ha”, mà tôi, hoàn toàn mụ mị trước cái còm biu tơ yêu dấu.

Tôi: 

Tôi: 

Tôi: 

Cưỡi kiếm trong game mà mày sợ độ cao cái cục cớt à!!! 

—————–

Lầu 50:Thím vừa nói cưỡi kiếm, mị liền biết thím đang chơi game gì…

—————–

Lầu 61:Thằng B đầu óc có vấn đề hả, ha ha ha! Coi game bàn phím như game toàn tức mà chơi sao, ha ha ha ha! 

—————–

Lầu 65: Lợi hại, anh giai của em ơi. 

—————–

Lầu 74 (lâu chủ trả lời): Nhưng mà lâu chủ dại khờ vẫn chưa từ bỏ ý định, còn tưởng B đang nói đùa, vì thế tôi thúc giục thêm một lần nữa: “Đừng nhí nhố, nhanh lại đây đi.”

B dứt khoát im lặng.

S thế nhưng vô cùng xấu hổ giải thích: “Thực xin lỗi, em ấy sợ độ cao thật đấy, còn sợ đến nghiêm trọng, hiện tại tôi cưỡi ngựa chở em ấy qua, trong vòng bốn mươi phút nhất định có thể đến nơi, các ông đi ăn cơm chiều trước đi.”

Trong nháy mắt tôi hiểu được, hai người này, đang nói thật.

Tôi lại kiên trì thêm một chút, ý đồ thuyết phục bọn hắn rằng chơi game Ngự Kiếm mà sợ độ cao là chuyện không thể đến mức nào. Song B lại cường điệu chứng bệnh của mình thêm lần nữa, đại khái chính là vừa trèo lên phi kiếm liền buồn nôn, sau đó dứt khoát không nói gì thêm nữa, mà suốt dọc đường S vẫn luôn ôn tồn giải thích, hơn nữa còn từ chối để chúng tôi giúp bọn hắn lên acc điều khiển nhân vật bay qua, ngữ khí tuy ôn hòa nhưng mà một chút cũng không chịu thoái nhượng.

Thành viên trong đoàn đều chẳng biết phải làm sao.

Trước khi lâm trận đổi T là không thể, hơn nữa phó bản 15 người vốn dĩ mới được tung ra, đánh cũng thực khó khăn. Người ta vẫn nói rất có lý, DPS ngỏm thì chết một thằng, mà T ngỏm liền chết một đoàn. Bởi lẽ đó, trước mặt cái tên quái dị đệ nhất thiên hạ, tôi thực đáng xấu hổ mà khuất phục, để thành viên trong đoàn đi ăn cơm chiều, hẹn một giờ sau sẽ tập hợp.

Người trong đoàn đều vô cùng khó chịu, bởi vì B thật sự rất thái cmn quá, tất cả mọi người hầu như đều chưa từng gặp qua.

Một giờ sau, S và B thuận lợi đến được lối vào phó bản.

Chúng tôi không nói gì thêm, trực tiếp xông vào phó bản. Hai người kia tuy rằng quái dị muốn chết thế nhưng kỹ thuật đích thực hơn người, chỉ một lần cả đoàn đã thông qua phó bản, còn giành được cái thành tựu không một ai bị trọng thương. Bởi lẽ đó, cảm xúc của người trong đoàn đều tốt hơn rất nhiều. Đêm hôm ấy, S dùng cái acc đại thần của hắn gửi cho mỗi người trong đoàn cố định một cái thư, bên trong đính kèm mười vạn miếng linh thạch, mười miếng luyện hóa thạch cấp cao nhất và một trăm viên tiên đan dùng trước khi đánh phó bản, nói là đền bù vì khiến mọi người lãng phí thời gian.

Chúng tôi đánh phó bản một tuần cũng không kiếm được nhiều vật phẩm đến vậy, có được khôngggggg!

Vì thế, thành viên trong đoàn liền nhao nhao cúi đầu trước sức mạnh của kẻ lắm tiền.

Thậm chí còn có bọn cờ hó thấy tiền sáng mắt nháy mắt quay sang chĩa đại bác vào mặt tôi, nói rằng chuyện này căn bản là do thằng đội trưởng quái thai bất ngờ đổi phó bản.

Còn có mấy đứa bảo, lần sau chờ khi quyết định xong phó bản muốn đánh, chúng nó sẽ đi báo cho S và B trước một tiếng.

S nghe được vui vẻ vô cùng, lại giao dịch cho đám cờ hó kia thêm một vạn linh thạch, rồi nhận làm anh em.

Trái tim của tôi, quá lạnh, quá tái tê… 

—————–

Lầu 88: Ha ha ha lâu chủ đừng nóng, thương yêu lâu chủ, thắp cho lâu chủ mấy cái đèn cầy mặc niệm, thím B thực sự là quái dị.

—————–

Lầu 102: Đã biết là game gì, thực xin lỗi lâu chủ, nếu S cho tôi mười vạn linh thạch, lòng tôi cũng hướng về phía hắn. 

—————–

Lầu 114: Mị có một vấn đề, chuyện này phát sinh sau một tuần kể từ khi bọn họ gia nhập đoàn đúng không? Vậy trước đó lâu chủ hoàn toàn không phát hiện cái đức hạnh này của bọn họ hả?

Lầu 129 (lâu chủ trả lời): @Lầu 114, trước đó tôi thật sự không hay biết, đoàn cố định của chúng tôi, mỗi ngày đều đặt thông báo trên kênh YY từ sớm về chuyện sẽ đánh phó bản gì và đánh lúc nào. Các lần trước đó S và B đều đến rất sớm để chờ, tôi còn cảm thấy hai người bọn hắn đặc biệt đúng giờ cơ! Ai mà ngờ được, bọn hắn đi đâu cũng đều cưỡi ngựa!!!

Nhưng thôi, chuyện này kỳ thực không quá to tát, những chuyện quái dị của hai người bọn hắn vẫn còn nhiều, chẳng qua tôi đề cập tới một chuyện nho nhỏ trước, để mọi người có cái nhìn đại khái mà thôi. Bây giờ tôi phải đi lấy cap USB, lát nữa trở về sẽ tám tiếp.

PS: lâu chủ đã cảm thấy tốt hơn rất nhiều, phun hết ra quả thực là vô cùng sảng khoái.