Hẹn hò thời học sinh ở Hàn Quốc là đi bộ, đi nói chuyện và đi chơi ở công viên rất là nhiều. Trong số các công viên thì đương nhiên nổi tiếng nhất phải nói đến Hangang Gongwon (công viên sông Hàn) rồi, cả công viên rộng lớn ngay mép sông Hàn, mùa xuân thì bao trùm bởi hoa anh đào, còn mùa thu thì lá vàng là đỏ rực rỡ. Hay nhất là trong công viên có phần cho người đi bộ riêng, và phần đường cho người đi xe đạo riêng, nước sông không phạm nước giếng! Còn ở bãi cỏ thì cơ man là thỏ, thỏ béo ú đủ các màu suốt ngày ngồi nhồm nhoàm ăn, lại không sợ người, rất đáng yêu.
Lần đầu tiên được cả nhóm rủ đi sông Hàn chơi, mình thích lắm! Chuẩn bị rõ là kỹ, nào là váy ngắn, nào là giỏ đồ ăn vặt, xúng xính. Ra đến nơi mình được tiếp xúc với "văn hoá hẹn hò Hàn Quốc" đầu tiên, đấy là các cặp đôi yêu nhau, ra đến sông Hàn chơi thì dứt khoát phải đi xe đạp đôi, hoặc là người này đèo người kia phóng vù vù. Dĩ nhiên là nghe đến vậy, mình háo hức vô cùng luôn, mặc váy ngồi nghiêng trên xe đạp thì có khác gì các nhân vật nữ chính trong truyện tranh đâu!
Sau đó, tụi mình chở nhau, phóng vèo vèo trong công viên, cảm thấy rất sung sướng. Thật là lãng mạn. À, mọi chuyện có thay đổi một chút xíu: Mình mới là người đèo. Cậu ấy không biết đi xe đạp. Mình sau 10 phút ngớ ra trước sự thật phũ phàng đấy thì được Hugo dắt vào tiệm tạp hoá, mua cái quần đùi mặc váy (cái này ở Hàn Quốc hầu như chỗ nào cũng bán, nhất là ven sông Hàn), rồi tẽn tò về thuê xe đạp... chở bạn trai của mình đi chơi. Mình cũng định hậm hực, định cảm thấy oan ức, nhưng mà xong bây giờ nghĩ lại thì vui lắm.
Lần đầu tiên hẹn hò ở Hàn Quốc, lại còn ở sông Hàn — mình mới là bạch mã hoàng tử. Mặc dù lúc ấy chiến mã của mình hơi cà tàng và có màu xanh, nhưng mình đã là bạch mã hoàng tử trong chuyện tình của mình đấy!