Say Mộng Giang Sơn

Chương 419: Sẵn sàng phản kích

Ngày kế là tuần giả, giờ Mùi sau trưa, Dương Phàm ở Kim sai túy mở tiệc chiêu đãi Đô quan lang trung Tôn Vũ Hiên và Ti Môn lang trung Nghiêm Tiêu Quân, chủ sự bản ti Phùng Tây Huy phụ trách tiếp khách.

Vô cùng khéo, ngày hôm nay vừa lúc cũng có một nhóm quan viên khác cũng tụ hợp ở Kim sai túy, trong bữa tiệc khi thấy Dương Phàm, đầu tiên là hàn huyên một trận, không ngờ lát sau tất cả đều vào nhã gian mời rượu chúc mừng Dương Phàm.

Người chúc mừng là hai trong “Tam Tư Ngũ Khuyển” Quang lộc Thừa Tống Chi Tốn, Thái Phó Thừa Lý Tuấn, mà Dương Phàm lại khá thân cận với Võ Tam Tư, bọn họ chạy tới mời rượu chuyện là rất hợp tình hợp lý. Nhưng mấy vị quan viên khác tuyệt đối không phải người của Võ Tam Tư, như là Trung thư Thị lang Tô Ngọc Hành, vị này cấp bậc tứ phẩm, bản thân là quan viên giữ chức vị quan trọng nổi bật trên triều đình, ngay cả nhị hùng của Võ thị là Võ Thừa Tự và Võ Tam Tư đều nể mặt mũi. Ngoài ra còn có thân tín của Lý Chiêu Đức đứng đầu nhóm Tể tướng, như là Thư ký Giám Kim Vô Thái, là người của Tể tướng Tô Vị Đạo, ngoài ra còn có Lễ Bộ lang trung Mạch Nham, thư ký thừa Lý Quý Nữ, Trứ Tác Lang Lý Triển Bằng, Lạc Dương úy Đường Tung...

Tôn Vũ Hiên và Nghiêm Tiêu Quân mở rộng tầm mắt, hoá ra mạng lưới quan hệ của Dương Phàm không chỉ là quan tướng ở trong quân ngũ! Không ngờ ở trên triều đình cũng có nhiều bằng hữu như vậy.

Tướng lĩnh trong quân ngũ ngay cả là Đại tướng quân cầm trọng binh cùng bọn họ là nước giếng không phạm nước sông, bọn họ không cần quan tâm. Cũng như hoàng thân tôn thất con cháu Võ thị này, bọn họ kính trọng nhưng giữ khoảng cách. Tôn thất này dù là có chức quan trong người, phần lớn cũng chỉ là võ tướng, trên triều đình không có vị trí của bọn hắn.

Võ Thừa Tự lúc trước đảm nhiệm Tể tướng, vốn là chiếm lĩnh một cơ hội tốt trên chính đàn gia tộc Võ thị, đáng tiếc hắn nóng vội, vì thế dưới sự phản kích của nhóm Tể tướng bảo vệ phái Lý mà thất bại quay về.

Võ Tắc Thiên để con cháu Võ thị phần lớn kiêm quân chức, là vì bà hiểu lực lượng quân sự rất quan trọng đối với sự ổn định địa vị của bà, nên không cho phép bọn họ đặt chân chính đàn, là vì cân bằng loại sự việc như này, đó cũng là phản ứng cân bằng của Đế vương.

Cho nên ba chỗ dựa vững chắc sau lưng Dương Phàm cố nhiên có thể đảm bảo hắn ở tại Hình Bộ không bị người khác áp bức, nhưng cũng không thể nào làm cho các quan viên ở Hình Bộ coi trọng hắn. Mà giờ khắc này lại có mặt những quan viên này, đồng thời cấp bậc còn cao hơn bọn họ một đến hai bậc, mà lại tỏ ra vô cùng tôn kính Dương Phàm.

Khi bọn họ ý thức được mạng lưới quan hệ của Dương Phàm ở trong quan trường thậm chí còn rộng hơn bọn họ, sự kiêu căng mà bọn họ vẫn thường tỏ ra với Dương Phàm, cho là mình đã cấp đủ mặt mũi với Dương Phàm nay tiêu tan thành mây khói.

Dương Phàm rất khách khí đáp lễ những người kia, hắn biết những người đó là do Thái Bình công chúa sắp xếp đến tâng bốc mình. Thái Bình công chúa mới đặt chân lên chính đàn hai năm mà đã có được nhiều người nguyện trung thành với nàng như vậy, điều này cũng khiến cho Dương Phàm âm thầm giật mình kinh hãi.

Hắn đương nhiên rõ ràng, đây không phải là toàn bộ thế lực của Thái Bình công chúa, mà nàng nhất định còn có lực lượng bí mật chưa phơi bày ra nữa.

Khi Dương Phàm vừa mới bắt đầu nhìn thấy Quang Lộc thừa Tống Chi Tốn, Thái Phó thừa Lý Tuấn thì có chút kinh ngạc, kia chẳng phải là người của Võ Tam Tư sao? Chẳng lẽ đã bị Thái Bình công chúa mua chuộc rồi? Và khi hắn nhìn thấy Thư ký Thừa Lý Quý Nữ, Trứ Tác Lang Lý Triển Bằng thì mới mơ hồ hiểu được một chút.

Kết giao với Uyển Nhi lâu như vậy, hắn đương nhiên biết bên cạnh Uyển Nhi cũng có một vài người, tỷ dụ như Thư ký Thừa Lý Quý Nữ, Trứ Tác Lang Lý Triển Bằng này, hai người này luôn luôn thân cận với Uyển Nhi.

Như thế xem ra, Thái Bình công chúa hư hư thật thật, thật thật giả giả, cố ý dùng phương pháp để người của nàng mời những quan viên khác cùng đi, dùng thủ đoạn làm nhiễu tai mắt này mục đích là không để bại lộ lực lượng thật sự của nàng.

Dù sao Võ Tắc Thiên cũng đang chú ý Dương Phàm, ai biết Nữ hoàng có thể hay không nhất thời hứng khởi, phái người giám thị Dương Phàm và người nào ăn uống tiệc rượu. Mà Võ Tắc Thiên cũng là người kiên quyết phản đối con gái mình nhúng tay chính đàn đấy, một khi làm cho bà biết, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

Ngay cả thế lực tập đoàn phân thuộc bất đồng, chỉ cần giữa hai tập đoàn lớn không có hành động giương cung bạt kiếm mà cùng ăn uống thì cũng là chuyện bình thường, bọn họ tự nhiên rất dễ dàng có thể mời được những quan viên khác đến, mà bọn họ tỏ thái độ kính lễ đối với Dương Phàm, cũng là cấp mặt mũi cho người mời họ tới.

Cứ như vậy cho dù có người để ý tới thì cũng chỉ có Võ Tam Tư là nổi bật nhất, sẽ không ai để ý tới hai thế lực phân thuộc Uyển Nhi và Thái Bình công chúa. Điều này có thể thấy được tâm tư của Thái Bình công chúa cẩn thận, tỉ mỉ đến thế nào.

Đám người Tô Ngọc Hành, Kim Vô Thái đi vào nhã gian không nói gì cả, cũng không làm gì, bọn họ đi tới chỗ Tôn Vũ Hiên, Nghiêm Tiêu Quân vừa mới uống ba tuần rượu và đang nói vài ba câu với Dương Phàm, rất khách khí kính rượu Dương Phàm, nói vài câu chúc mừng, lịch sự gật đầu chào Tôn Vũ Hiên, Nghiêm Tiêu Quân, rồi xoay người rời đi. Chỉ như thế thôi nhưng ánh mắt của Tôn Vũ Hiên, Nghiêm Tiêu Quân đã nhìn Dương Phàm rất khác rồi.

Đó chính là hiệu quả mà Dương Phàm muốn.

Nếu mọi chuyện ỷ lại người khác, cho dù sau lưng ngươi có chỗ dựa vững chắc lớn như vậy, người bên ngoài dù là mời ngươi, sợ ngươi, nhìn mặt mũi của người sau lưng ngươi mới nể mặt ngươi, mà không phải là muốn bình đẳng hợp tác với ngươi.

Cái Dương Phàm muốn chỉ là một cơ hội, là để hai cây cỏ đầu tường là Tôn Vũ Hiên và Nghiêm Tiêu Quân đầu nhập vào mình. Muốn tranh mở một thế giới tại Hình Bộ thì chỉ có thể dựa vào một quyền một cước của hắn để mở cục diện, lực lượng bên ngoài chỉ là có tác dụng thúc đẩy mà thôi. Giờ phút này hưng phấn nhất là Phùng Tây Huy rồi. Y biết đây là bước đầu tiên mà Dương Phàm thật sự bước vào Hình Bộ, mà việc Dương Phàm lần này phơi bày ra nhân mạch và lực lượng có chút ngoài dự liệu của y. Y tin tưởng nếu Dương Phàm thật sự có thể nắm giữ Hình Bộ ti, vậy thì chủ sự là y có thể được thăng tiến rồi. Y rất chờ mong giây phút “Ba năm không kêu bỗng nhiên nổi tiếng” này.

Lúc đi ra khỏi Kim sai túy, Dương Phàm mệt chết đi, loại mệt mỏi này là mệt tinh thần. Hắn mới vào triều đình là ngay tại quân ngũ, trong quân ngũ tương đối đơn thuần một ít, nói cái gì nói làm chuyện gì rất thẳng thắn, rất ít giống các quan văn nói năng thận trong từng câu từng chữ, câu nào cũng phải nghiền ngẫm cân nhắc.

Nhập gia tùy tục, hắn chỉ có thể dùng phương thức giống thế để giao lưu với Tôn Vũ Hiên và Nghiêm Tiêu Quân, thủ đoạn mà lộ rõ quá sợ sẽ làm hai kẻ không có đầu óc kia sẽ sợ hãi mà bỏ chạy.

Tuy hơi mệt mỏi nhưng lúc đi ra khỏi Kim sai túy, trong lòng Dương Phàm khá hài lòng, tiệc rượu hôm nay hoàn toàn đạt được mục đích. Đường đã mở như vậy, không thể nào Tôn Lang trung và Nghiêm Lang trung không đầu nhập hắn được. Cho dù hiện tại Trần Đông có thế lực hơn hắn, huống chi trên đầu hắn còn có một Thôi Thị lang mờ ám nữa.

Đường đã mở ra như thế, Tông Lang trung và Nghiêm Lang trung không thể không đầu nhập hắn được, không nói đến Trần Đông hiện tại có thế lực hơn hắn, huống chi trên đầu hắn còn có một Thôi Thị lang nữa.

Hắn chỉ cần Tôn Vũ HIên và Nghiêm Tiêu Quân trong tình hình chung thì duy trì thế trung lập, thời khắc mấu chốt có thể tỏ ra chút thái độ ủng hộ là đủ rồi. Hắn là Hình Bộ ti lang trung, hắn muốn lập quyền uy tại Hình Bộ ti, biện pháp hữu hiệu nhát chính là khiêu chiến với quyền uy của Trần Đông, đây cũng là biện pháp duy nhất.

***

Thời gian trôi mau, nhoáng cái đã qua hơn mười ngày. Sáng sớm hôm nay, nghị sự ở trong phòng Thôi Thị lang, Chính Đường Tứ Ti ngồi nghiêm chỉnh, Thôi Nguyên Tống ngồi ở vị trí đầu, Chủ sự Hình Bộ Phùng Tây Huy ngồi bên dưới nhất, uể oải đọc công văn.

Đây là quy củ của Hình Bộ, mỗi tuần vào một thời gian nhất định Hình bộ sẽ lấy các vụ án đã phán xử tử hình ra, để các Chính Đường Hình Bộ cùng Chủ quan các Ti tiến hành thảo luận, nếu có vị quan nào cho rằng vụ án xử tử không thích hợp thì có thể đưa ra, mọi người cùng thảo luận. Nếu như Chính Đường Hình Bộ hoặc hơn phân nửa các Tư pháp quan đưa ra ý kiến khác nhau, thì sẽ thẩm tra xử lý lại một lần nữa.

Đây là một loại tổng kết công vụ theo lệ hàng tuần, trên thực tế chủ quan các Ti đều tự phụ trách một vụ, rất ít xoi mói vào vụ việc do người khác phụ trách, nếu như có người nào đó muốn nhờ vả thì trước đó thầm thông qua quan viên phụ trách vụ án đó trước, ai sẽ làm khó dễ tại hội nghị công sự chứ?

Nguyên nhân, đây không hề là hội nghị tổng kết có ý nghĩa thật sự, từ lúc Dương Phàm tới Hình Bộ, hắn đã hai lần tham gia hội nghị tổng kết tuần kiểu này rồi, mỗi lần đều chẳng khác gì "Từ Thứ tiến vào Tào doanh", không có ý kiến gì. Những người khác cũng vậy hết, thông thường đều do một vị chủ sự đọc lại vụ án một lần, chủ quan các Ti ngồi nghe không lắc đầu, cũng không gật đầu.

Thôi Nguyên Tống Chính Đường Hình Bộ có lúc sẽ hỏi một hai câu trong cuộc thảo luận, mấy lang trung liền nói một tiếng "Hạ quan không có dị nghị.", Thôi Nguyên Tống sẽ tiếp tục đọc vụ án tiếp theo. Loại việc doanh dưỡng này, ngay cả các chủ sự Hình Bộ khác đều lười tới tham gia, đều đương nhiên sẽ giao cho Phùng Tây Huy chức quyền ít nhất tham gia.

Đây là lần thứ ba Dương Phàm tham dự, hắn quyết định, ngay ngày hôm nay sẽ làm khó dễ Trần Đông.

Ngày hôm trước, hắn thông qua Phùng Tây Huy tỉ mỉ tìm hiểu toàn bộ vụ án tử hình tuần vừa qua đã xử lý, hắn lựa chọn vụ án Phường lệnh Ưng Đồ đánh giết bình dân Tần Tiểu Bạch tại cổng chợ Bắc.

Ưng Đồ là Phường lệnh chợ bắc ba khu phố của Lạc Dương, đừng thấy chức quan này chỉ cấp bát phẩm, quản lý phường chợ nhưng thật ra kiếm lợi được rất nhiều, không có bối cảnh thì không thể nào có được công việc béo bở như vậy. Dương phàm đã tra rồi, sau lưng Ưng Đồ là một vị Lại bộ viên ngoại lang.

Tần Tiểu Bạch đi mua hàng tại chợ Bắc thì nảy sinh tranh chấp với hỏa kế trong cửa hàng, mà cửa hàng này lại có quan hệ với Ưng Đồ, Ưng Đồ làm Phường lệnh, đứng ra duy trì trật tự, Tần Tiểu Bạch cũng không phải kẻ vừa, chửi ầm lên, Ưng Đồ giận dữ, sai người bắt Tần Tiểu Bạch lại, cho ăn côn bảng, dĩ nhiên là đánh chết ngay tại chỗ.

Liên quan đến mạng người, đây là vụ án tử hình được đưa lên cấp trên xử lý, thế nhưng kết quả xử lý của Hình Bộ Ti Trần Lang trung lại là "vô tội phóng thích", lý do Ưng Đồ thân là Phường lệnh, có trách nhiệm duy trì trị an trên phố chợ, mà Tần Tiểu Bạch lại chống lại Phường lệnh, nhiễu loạn trị an, nên bị Ưng Đồ thi trượng trừng trị, Tần Tiểu Bạch thân thể suy yếu, người thi trượng lực có nặng có nhẹ, nên mới dẫn đến tử vong.

Vì vậy, Ưng Đồ tuy bị xử phạt nhưng không gì đáng lo ngại, không phải là cố ý giết người, mà là ngộ sát, rủi ro trong chấp hành công vụ, không đáng bị chế tài. Mà miễn tội sở dĩ thuận lợi thông qua, khổ chủ cũng không truy cứu cũng là nguyên nhân chính. Dương Phàm đã ngầm hỏi, biết nương tử của người chết Tần Tiểu Bạch cũng đã nhận đối phương một khoản tiền lớn, vậy là "Tư hoà" .

Theo Luật Đại Chu, Tư hoà cũng là phạm tội, lật lại vụ án Tần Tiểu Bạch có thể sẽ động chạm đến vị Lại bộ viên ngoại lang đứng phía sau kia, một trận chiến này, hắn khiêu chiến không chỉ quyền uy của Trần Đông, hơn nữa liên quan đến Lại bộ quan viên, chỉ cần đánh một trận thành công, hắn có thể kéo Trần Đông xuống ngựa, tạo quyền uy của mình ở Hình Bộ Ti.

Hình bộ thị chưởng quản hình pháp, muốn lập uy ở nơi này, đương nhiên phải có bả lĩnh thông hiểu luật pháp. Cũng như lập uy trong quân, thì tốt nhất là lập nhiều công huân.

Dương Phàm đã chuẩn bị đòn phản kích rồi!