Thẩm Dã bất đắc dĩ buông tiếng thở dài: "Anh biết đời này Cố Quyện Thư giúp em rất nhiều, nhưng em không thể bởi vậy mà xem nhẹ sự tàn bạo trong xương cốt của anh ta. Nghiêm túc nói, là lão phu nhân huỷ hoại em, nếu không phải bà ta giúp Cố Quyện Thư tra ra chỗ sai của em, anh ta căn bản sẽ không nghi ngờ em, càng sẽ không giết em như thế. Sự thù hận của anh đối với bà ta, đương nhiên phải nhiều hơn so với Cố Quyện Thư."
"Đây không hợp lý, theo anh nói, Cố Quyện Thư mới là người ra tay với tôi, lão phu nhân chỉ là một phần trong đó, vì sao anh phải hận lão phu nhân?" Quý Chu Chu không mắc lừa.
Thẩm Dã khẽ cười một tiếng, trìu mến nhìn cô: "Em cho là ai đưa ra ý tưởng ném em xuống biển?"
Quý Chu Chu sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới việc này.
"Cố Quyện Thư giết em là vì lợi ích, nhưng sau khi lão phu nhân đưa ra cách này, lại là muốn hủy hoại tất cả sự tôn nghiêm cuối cùng của em, huống chi Cố Quyện Thư nghe lời bà ta. Em nói xem, sao anh có thể không hận bà ta?" Dường như nhớ tới bi kịch, hốc mắt Thẩm Dã dần dần đỏ lên.
Trong lòng Quý Chu Chu phát lạnh: "Không thể nào, quan hệ của bọn họ không tốt, sao có thể..." Nói đến một nửa, cô nhớ tới chuyện vừa rồi hai bà cháu phối hợp chọc tức Trương Thành, tuy hai người bất hòa xưa nay, nhưng một khi đối mặt người ngoài...
"Em nghĩ ra rồi? Cho nên Chu Chu, rời khỏi Cố gia đi, chỉ cần em nguyện ý, anh có thể dẫn em đến bất kỳ chỗ nào." Thẩm Dã tiến lên một bước: "Sự nghiệp gì đó dã tâm gì đó, anh đều từ bỏ, anh chỉ cần em."
Sống lại một đời, anh ta đã sớm không muốn nhất định sống ra cái dạng gì như đời trước nữa, nhưng Quý Chu Chu ở Cố gia một ngày, anh ta chắc chắn phải phá đổ Cố gia, giết bà cháu Cố gia. Chỉ có như vậy, mới có thể yên tâm hoàn toàn.
Đáy mắt Thẩm Dã lộ ra sự cầu xin nhàn nhạt: "Chu Chu, đi theo anh được không..."
"Nếu dựa theo logic của anh, người anh hận nhất không phải là chính mình sao?" Ánh mắt trong vắt của Quý Chu Chu nhìn Thẩm Dã, hiển nhiên đối với đề nghị của anh ta không có nửa phần động tâm: "Nếu không phải anh lợi dụng Quý Chu Chu ăn cắp cơ mật, sao cô ấy lại chết?". Truyện Full
Thẩm Dã sửng sốt, trong lúc nhất thời không chú ý tới cách xưng hô kỳ lạ của cô.
"Châm ngòi ly gián, anh vẫn nên tỉnh lại đi, mọi người đều là người trưởng thành rồi, ai có hơn ai đi nữa, lúc liên quan đến lợi ích bản thân thì người cũng sẽ biến thành ác quỷ. Anh kêu tôi tin tưởng anh?" (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Quý Chu Chu cười nhạo một tiếng: "Ngại quá, Quý Chu Chu đời trước quá ngây thơ, thật lòng gửi gắm sai cũng không biết, nhưng tôi thì không."
Quý Chu Chu nói xong xoay người muốn rời đi, Thẩm Dã theo bản năng bắt lấy cổ tay cô, cô lập tức lộ vẻ mặt chán ghét: "Buông ra."
Thẩm Dã ngơ ngẩn nhìn cô, chỉ cảm thấy cảm giác xa lạ ngày càng mãnh liệt, dưới sự ngơ ngác ngược lại thật sự buông tay ra. Mà cảnh tượng này rơi vào mắt Trương Nhã Quyên, người mới từ trong nhà vệ sinh bước ra, nghe được động tĩnh đến đây nhìn xem, khiến đôi mắt cô ta đều sắp đỏ lên.
Quý Chu Chu thấy Thẩm Dã không hề dây dưa, lắc lắc cổ tay đi vào nhà vệ sinh. Trong lòng cô chán ghét đến hoảng, phải đi rửa tay một chút mới được.
Cô vào nhà vệ sinh, dùng nước rửa tay ra sức chà vài cái, làn da đều đỏ mới đi rửa lại nước sạch, nhìn mặt mình trong gương, nửa ngày nói không ra lời.
Ngoại hình của nguyên chủ và mình giống nhau như đúc, cho nên cô thường xuyên không ý thức được, bản thân là linh hồn xuyên qua, nhưng thời gian lâu rồi, cũng có thể cảm giác được có chỗ không giống. Ví dụ như nguyên chủ bởi vì suy dinh dưỡng thời gian dài, bỏ lỡ cơ hội phát triển vòng 1.
Sau một lúc lâu, Quý Chu Chu sờ mặt mình một cái, nhìn thấy động tác trong gương giống hệt, cô buông tiếng thở dài, nhìn mình trong gương gật gật đầu.
"Tuy là chiếm thân thể cô, nhưng tôi cũng không phải tự nguyện, hơn nữa cốt truyện và kết cục của các người đã sớm định trước, cũng đã diễn xong rồi, nếu không phải tôi xuyên qua, căn bản là không có chuyện Thẩm Dã trùng sinh. Vì vậy xin lỗi, cho dù hiện tại trông giống như tôi đang chiếm lợi ích của cô thì tôi cũng sẽ không có cảm giác áy náy bao nhiêu."
Quý Chu Chu ở trong quyển sách này lâu như thế, đã lười giúp nguyên chủ trút giận, hơn nữa cốt truyện hiện tại, căn bản như là phần 2 của《Thâm tình si mê》, cô đã hoàn toàn là người mới, không lý do muốn thay nguyên chủ tồn tại.
"Mặc dù không biết cô có thể đau lòng vì Thẩm Dã hay không, nhưng tôi là tôi, cô là cô, tôi không thể nào vì cô mà làm trái tâm ý của mình, có một tia mềm lòng với Thẩm Dã, như vậy đối với tôi và Quyện Thư đều không công bằng, hiểu chứ?"
Trong gương mình và mình đối diện, Quý Chu Chu chớp chớp mắt, bản thân trong gương cũng chớp mắt theo. Sau hồi lâu cô cảm thấy mình hơi ngốc, sờ sờ lỗ mũi xoay người muốn đi ra ngoài, nhưng kéo cửa nhà vệ sinh, biểu cảm lập tức thay đổi.
Cô cmn sao bị nhốt lại? Quý Chu Chu cạn lời một trận, thế nhưng trong phút chốc không thể nghĩ ra là ai khóa. Dẫu sao cô đắc tội không chỉ một người. Cô sờ túi xách một cái, sau khi xác định mình không mang di động thì từ bỏ cách liên lạc với Cố Quyện Thư.
Chắc không phải Thẩm Dã nhỉ? Quý Chu Chu tưởng tượng đến khả năng này, trước chọc cho bản thân vui vẻ. Với tính tình thâm tình si ngốc bây giờ của Thẩm Dã, đừng nói là nhốt cô, ngay cả trừng mắt liếc cô một cái cũng làm không được.
Quý Chu Chu buông tiếng thở dài, dán lỗ tai lên cánh cửa. Lúc này khách sạn đang đông người, lại là mở tiệc rượu, không thể nào không có người đến nhà vệ sinh.
Quả nhiên, chỉ chốc lát sau thì có âm thanh giày cao gót đến gần rồi, chỉ là còn chưa đi tới cửa, đã nghe được một người phụ nữ bốn năm chục tuổi mở miệng: "Nhà vệ sinh tầng này đang sửa chữa, mời hai vị tiểu thư lên tầng hai."
"Trang điểm cũng không được sao?" Trong đó có một cô gái nhỏ phàn nàn.
Người phụ nữ xin lỗi trả lời: "Thật sự rất xin lỗi."
"Khách sạn của các người sao lại thế này, trong thời điểm này còn sửa chữa, thật là..." Cô gái nhỏ vừa phàn nàn, vừa cùng bạn đi xa.
Quý Chu Chu mơ hồ hiểu ra, người phụ nữ bên ngoài chắc là nhân viên khách sạn, cũng là do người nhốt mình cố ý tìm tới trông cửa, tránh cho mấy người khác sẽ vào.
Người kia làm việc này vẫn rất hấp tấp, nếu không sao lại không nghĩ đến, chỉ cần mình thừa dịp có người tới hét to lên thì nhất định sẽ có người phát hiện mình bị nhốt? Những cô gái tới đây, sẽ không có khả năng cùng phe với người kia chứ?
Quý Chu Chu nhướng mày, vậy mà cũng không nóng vội, ở nhà vệ sinh thăm dò một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng trên thùng nước lớn và cây lau nhà trong một góc.
...
Sau khi Trương Nhã Quyên nhốt người lại, trong lòng chua xót không chịu nổi, trong đầu đều là hình ảnh Thẩm Dã nắm lấy cổ tay Quý Chu Chu. Tưởng tượng đến việc Quý Chu Chu cướp đi tất cả đàn ông của cô ta thì trong lòng tràn đầy sự oán độc. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Nhưng có Cố Quyện Thư ở đây, cô ta không làm được gì hết, chỉ có thể thừa dịp Quý Chu Chu vào nhà vệ sinh, tạm thời quyết định nhốt cô lại.
Làm cho cô đợi ở nhà vệ sinh đến hừng đông là được rồi, dù sao người phụ nữ không an phận như vậy, cả người đều vô cùng dơ bẩn xấu xa, cũng chỉ đáng ở trong nhà vệ sinh.
Trương Nhã Quyên cảm thấy bớt giận một chút, một mình ở trong phòng một lát, lại bắt đầu cảm thấy bất an. Cách này của cô ta quá tệ rồi, chỉ cần ngày mai điều tra máy theo dõi một chút thì sẽ biết là ai làm. Nếu Cố Quyện Thư biết rồi, có thể gây bất lợi với Trương gia không?
... Mặc kệ nó, cô ta và Thẩm Dã kết hôn rồi, sau này chính là đối thủ cạnh tranh của Cố gia, nào còn phải bận tâm suy nghĩ của bọn họ... Nhưng Thẩm Dã sẽ thấy thế nào? Anh có cảm thấy mình độc ác hay không, càng thích Quý Chu Chu hơn? Trương Nhã Quyên càng nghĩ trong lòng càng không chắc chắn.
Đúng lúc nhân viên khách sạn mà cô ta sắp xếp vội vội vàng vàng chạy tới, không ngừng gõ cửa làm người ta bực mình. Trương Nhã Quyên không kiên nhẫn đi mở cửa, còn chưa hỏi thế nào thì người phụ nữ kia sốt ruột nói: "Hình như Quý tiểu thư ngất rồi."
Trương Nhã Quyên sửng sốt: "Sao có thể?!" Cô ta chỉ nhốt người lại thôi mà, sao có thể ngất xỉu chứ?!
"Là thật, lúc đầu cô ấy còn kêu cửa, đột nhiên kêu thảm thiết một tiếng rồi không có tiếng động. Không có sự phân phó của cô, tôi không dám đi vào xem, cho nên đến đây kêu cô, cô xem làm sao bây giờ?" Người phụ nữ hối hận không thôi, do mình ham tiền boa, mới đồng ý Trương Nhã Quyên làm việc này, nếu như bị Cố gia truy cứu trách nhiệm, nói không chừng nửa đời sau bà ta đều xong rồi.
Trương Nhã Quyên cũng bắt đầu hoảng hốt, sau một lúc lâu hừ lạnh một tiếng: "Sợ cái gì, bà đi mở cửa thả cô ta ra là được."
"Tôi tôi tôi không dám, tiền của cô trả cô, chuyện này không liên quan gì tới tôi." Người phụ nữ nhét tiền vào tay Trương Nhã Quyên, vội vã chạy trốn.
"Đồ vô dụng!"
Trương Nhã Quyên nghiến răng mắng một tiếng, đành phải tự mình đi qua. Không còn cách nào, chuyện này càng ít người biết càng tốt, tự cô ta đi xem, nếu Quý Chu Chu thật sự ngất rồi, vậy kêu người đến đây, vừa vặn có thể diễn một vai người tốt, nếu không phải, vậy để Quý Chu Chu ở bên trong đến hừng đông đi!
Trương Nhã Quyên quyết định chủ ý, vội vàng đến cửa nhà vệ sinh dừng lại, hít sâu một hơi ra vẻ bình thường mở miệng: "Kỳ lạ, sao cửa này bị khóa rồi, không phải khi nãy vẫn còn bình thường sao?"
Cô ta nói xong bước lên trước hai bước, vặn vặn chốt cửa bị khóa, phóng đại âm thanh lần nữa: "Nhân viên quản lý bên này đâu, sao nhà vệ sinh bị khóa rồi? Tới đây mở cửa cho tôi."
Nói xong câu đó, Trương Nhã Quyên nín thở nghe động tĩnh trong phòng, nhưng không nghe thấy động tĩnh gì hết. Lần này cô ta nhẹ nhàng thở ra, lúc mình nhốt người chính là che giấu thân phận, Quý Chu Chu không thể nào biết cô ta làm, bây giờ diễn ra tuồng này, cô cũng không phối hợp, nhất định Quý Chu Chu thật sự ngất rồi.
Một khi đã như vậy thì yên tâm, Trương Nhã Quyên móc chìa khóa dự phòng ra, hai ba cái cửa đã mở ra, đẩy cửa một cái vậy mà ở bên trong không có một người. Cô ta kinh ngạc đi vào, vừa định xem xét từng phòng một, thì phía sau đột nhiên vang lên một tiếng lanh lảnh: "Hey!"
Trương Nhã Quyên theo bản năng quay đầu lại, Quý Chu Chu núp sau cửa tạt một thùng nước tới. Thùng vốn sạch sẽ, nhưng Quý Chu Chu vì người nhốt cô mà cho một phần đại lễ, cố ý cần mẫn lau chà dưới sàn, vắt nước bẩn trên mặt đất vào thùng.
Lúc nghe được giọng nói của Trương Nhã Quyên, Quý Chu Chu đã biết cô ta nhốt mình, trong lòng vẫn luôn có cảm giác phấn khích của trò chơi khăm sắp diễn ra, với một thùng nước này, Quý Chu Chu lập tức sảng khoái.
Trương Nhã Quyên đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhìn thấy nước bẩn trên người mình, ôm đầu hét lên, tiếp theo giương nanh múa vuốt muốn nhào đến Quý Chu Chu.
Quý Chu Chu hoảng sợ, vội vàng ụp cái thùng lên đầu cô ta, tiện thể đẩy người ngã xuống đất, thừa dịp lúc Trương Nhã Quyên giãy giụa một đường chạy về tiệc rượu.
Cố Quyện Thư với Diệp Khuynh, Chử Trạm đều đang ngồi ở chỗ cũ, anh sớm đã chờ đến mất hết kiên nhẫn. Lúc đang định lên lầu tìm người thì nhìn thấy Quý Chu Chu vội vã chạy tới, trên người còn có vài vệt nước.
Cố Quyện Thư đột nhiên đứng lên, sắc mặt cũng u ám theo: "Làm sao vậy?"
"Mau, đi mau!" Ánh mắt của Quý Chu Chu lấp lánh.
Chử Trạm và Diệp Khuynh cũng đứng lên theo, Diệp Khuynh thấy đầu tóc của cô rối tung, lo lắng: "Có người khi dễ cô à?"
"Tôi đánh cô dâu, chúng ta chạy mau." Quý Chu Chu phấn khích.
Ba người đàn ông ở đây: "..."
Tác giả có lời muốn nói:
Ba người đàn ông: Đừng sợ, chúng tôi bảo vệ em, đã xảy ra chuyện gì thì mạnh dạn nói đi.
Chu Chu: Ò, tôi đánh nhân vật chính của bữa tiệc đính hôn.