Sau Khi Âm Thanh Nội Tâm Của Người Qua Đường Giáp Bị Lộ Được Cả Nhà Sủng Ái

Chương 45: C45 Bất ngờ không

Diệp Lạc Dao lập tức dừng bước chân.

【 Mình nên đứng ở đây nghe hay là tới gần đó nghe? 】

【 Đi thẳng qua đó phải chăng không được lịch sự lắm?! 】

【 Ừm? Sao Lục Bác nhỏ giọng xuống rồi? Vậy rốt cuộc mình có nên đến gần nghe không? 】

Diệp Lạc Dao bối rối đứng yên tại chỗ.

Cùng lúc đó, Hoắc Yến và Tần Diệu đang giúp thu dọn đồ đạc cũng đồng thời dừng lại động tác.

Mặc dù khoảng cách có chút xa nhưng ở khoảng cách này vẫn có thể nghe rõ tiếng lòng của Diệp Lạc Dao.

Hoắc Yến cất chiếc bát cuối cùng đã được rửa sạch xong, ngẩng đầu nhìn xung quanh nói với Tần Diệu: "Tôi dọn chỗ này xong rồi, tôi đi nhà vệ sinh trước."

Hắn phải nhanh chóng đi tìm Diệp Lạc Dao, hắn nhất định phải ở hiện trường nghe chuyện bát quái này!

Tần Diệu đưa tay cầm lấy thùng nước rỗng bên cạnh: "Vừa hay tôi cũng phải đi lấy nước, cùng nhau đi?"

Cái tên nhân tố không ổn định Lục Bác này rốt cuộc cũng sắp bạo lôi, Tần Diệu cần phải qua đó sớm để hiểu rõ tình hình, sau đó chuẩn bị công hệ công chúng trước.

(*) Bạo lôi 暴雷: Kể cốt truyện của bộ phim cho những người sắp xem nó.

Không phải hắn vì muốn nghe bát quái mới qua đó đâu!

Lý do muốn đi lấy nước này không thể từ chối được, cũng vì để không chậm trễ thời gian, Hoắc Yến gật đầu, hai người nhanh chân đi về hướng Diệp Lạc Dao.

Mà lúc này, Diệp Lạc Dao đang đứng ở cửa phòng tắm, cuối cùng vẫn khiến bát quái chiến thắng lý trí của mình.

Hít sâu một hơi, Diệp Lạc Dao nhấc chân đi về phía Lục Bác.

Khi đang sắp đến gần, Diệp Lạc Dao còn cố ý phát ra một tiếng "ơ", sau đó dùng giọng điệu nghi hoặc hỏi: "A? Hóa ra là Lục ca à, bên này tối quá, anh ở chỗ này làm gì vậy?"

Lục Bác hiển nhiên cũng không ngờ vậy mà còn có người khác ở đây, đang định che điện thoại nói liền nghe thấy giọng nữ đầy tức giận vang lên từ đầu bên kia điện thoại: "Lục Bác! Bên cạnh anh là ai?"

Âm thanh lớn đến mức dù không bật loa nhưng ở trên thảo nguyên rộng lớn lại có thể nghe thấy rõ ràng.

Lúc này Diệp Lạc Dao khẳng định không thể giả vờ như không nghe thấy, vốn dĩ vợ Lục Bác đã có toàn bộ bằng chứng Lục Bác ngoại tình, nhưng không thể khiến đối phương hiểu lầm.

Vì vậy Diệp Lạc Dao vội vàng lên tiếng giải thích: "Xin chào, em là Diệp Lạc Dao, xin lỗi vì đã gián đoạn cuộc trò chuyện của hai người, Lục ca, người này là ai vậy?"

Diệp Lạc Dao ngước mặt, trong đôi mắt tràn ngập mùi vị bát quái.

【 Khẳng định là vợ anh đúng không! 】

Sắc mặt Lục Bác có chút đặc sắc, nhưng cũng may khống chế lại được không thể cảm xúc của mình lộ ra ngoài, hít sâu một hơi mới giải thích với Diệp Lạc Dao: "Đây là người nhà của tôi......."

Diệp Lạc Dao cố ý kéo dài giọng: "Ồ, thì ra là vậy, thời gian cũng muộn rồi, Lục ca vẫn chưa đi vệ sinh cá nhân sao?"

Biểu cảm của Lục Bác đột nhiên có chút vô ngữ.

Theo lẽ thường, người bình thường đều sẽ nói mình nói chuyện điện thoại với người nhà đi, Diệp Lạc Dao cậu có phải nên tránh đi một lúc hay không?

Tại sao Diệp Lạc Dao còn có thể đứng ở chỗ này nói chuyện với mình?

Nếu đổi thành lúc khác, hắn khẳng định sẽ nguyện ý nói chuyện với Diệp Lạc Dao, dù sao thì nhìn Diệp Lạc Dao cũng rất đẹp, rất hợp thẩm mỹ của hắn, nhưng hiện tại hắn nào có tâm tình nói chuyện?

Lục Bác chỉ có thể đè nén sự buồn bực trong lòng, giải thích với Diệp Lạc Dao: "Vẫn còn sớm, tôi còn phải nói chuyện với cô ấy một lúc nữa." Dừng một lát, Lục Bác lại hạ giọng nói với điện thoại: "Thời gian không còn sớm nữa, em ngủ sớm chút, trước đó không phải anh đã nói với em......."

Lời còn chưa dứt, đầu dây bên kia lại truyền tới giọng nữ: "Đợi đã! Lục Bác, em muốn đến địa điểm ghi hình của các anh!"

Biểu tình của Lục Bác lại thay đổi, còn chưa kịp mở miệng liền thấy Diệp Lạc Dao đột nhiên nhanh bước tới gần, cười nói: "Có thể! Lục ca, nếu người nhà anh tới thì chỉ cần nói với tổ đạo diễn là được, kỳ trước ba mẹ em cũng tới suốt thời gian ghi hình, tổ chương trình sẽ sắp xếp mọi chuyện."

【 Bảo đảm sẽ sắp xếp một cách rõ ràng, thỏa đáng cho chị! 】

Lục Bác ngay tức khắc ngẩng đầu, vô cùng kinh ngạc nhìn Diệp Lạc Dao.

Không phải? Cậu đang nói gì vậy?

Rốt cuộc Diệp Lạc Dao còn muốn nghe đến khi nào?

Hơn nữa con mắt nào của cậu nói tôi muốn đối phương tới đây vậy?

Lục Bác trong lòng tức giận nhưng lại không thể thật sự tức giận với Diệp Lạc Dao.

Lục Bác hít một hơi thật sâu, đã từng chịu thiệt hai lần vì âm lượng điện thoại quá lớn, hắn vội vàng cúi đầu giảm âm lượng điện thoại xuống, sau đó hơi lùi ra sau hai bước, kéo khoảng cách với Diệp Lạc Dao rồi nói: "Không cần làm phiền.......". ngôn tình sủng

"Gì mà không cần làm phiền?" Hoắc Yến không nhịn được trực tiếp mở miệng hỏi.

Nghe thấy giọng nói của Hoắc Yến, Diệp Lạc Dao rất mừng rỡ, nhanh chóng quay đầu lại mới phát hiện không chỉ có Hoắc yến mà Tần Diệu cũng đi theo.

Nhìn thấy hai người, sắc mặt Lục Bác lại thay đổi.

Khó lắm hắn mới chạy tới chỗ không người để gọi điện, tại sao một người hai người ba người cứ xuất hiện trước mặt hắn vậy!

Rốt cuộc mấy người này có hiểu cái gì gọi là chừng mực không?

Hiển nhiên, Diệp Lạc Dao hiểu nhưng cậu chỉ đang giả vờ không hiểu thôi.

Nhìn thấy hai người, Diệp Lạc Dao lanh lẹ lặp lại lời mình vừa nói cho hai người nghe, sau đó điên cuồng ám chỉ với Hoắc Yến và Tần Diệu: "Kỳ trước ba mẹ em đến được tổ chương trình sắp xếp chu đáo, người nhà Lục ca tới chắc cũng không có vấn đề gì đâu ha?"

Tần Diệu cố gắng đè khóe miệng xuống, sau đó mới lướt qua Diệp Lạc Dao nhìn Lục Bác sau lưng cậu.

Ánh đèn ở chỗ này rất mờ, nhưng dựa vào ánh đèn từ lều bạt cách đó không xa vẫn có thể nhìn rõ biểu cảm lúc này của Lục Bác, trong mắt hắn lộ ra tia hoảng sợ, trên mặt tràn đầy ý hoảng loạn, trong điện thoại tựa hồ vẫn không ngừng truyền đến giọng nói của người đầu bên kia, hắn không nhịn được đem điện thoại dịch xa một chút: "Không cần......."

"Chắc chắn có thể!" Hoắc Yến mở miệng ngắt lời Lục Bác, cười nhìn Lục Bác: "Đừng lo, cho dù Tần tổng của chúng ta không sắp xếp giúp cậu, tôi khẳng định sẽ giúp cậu sắp xếp."

Ăn dưa trên mạng làm sao k1ch thích bằng ăn dưa ngay tại hiện trường.

Hơn nữa nếu muốn ăn dưa, vậy toàn bộ chủ dưa đều cần phải có mặt!

Diệp Lạc Dao cong miệng.

【 Vẫn là anh hai mình đáng tin nhất! 】

Tần Diệu: "......."

Hắn còn chưa nói gì được không?

Sao chỉ có Hoắc Yến đáng tin?

Vì thế Tần Diệu lên tiếng: "Tổ chương trình không hạn chế khách mời dẫn theo người nhà hoặc nhân viên theo, nếu muốn thì trực tiếp nói với tổ đạo diễn để sắp xếp là được."

Sắc mặt Lục Bác lập tức sụp đổ.

Không......


Đợi đã, tại sao mấy người này lại tự quyết định rồi vậy?

Hắn từng nói để người nhà hắn tới khi nào!

Hắn thật sự không muốn đối phương tới đây chút nào!

Nhưng lúc này đã muộn rồi.

Đầu dây bên kia lại vang lên giọng nói tức giận của người phụ nữ: "Người vừa nói là Tần Diệu và Hoắc Yến đúng không? Tần Diệu đã đồng ý rồi, anh vẫn không muốn em tới? Lục Bác, anh nói thật đi, có phải có chuyện gì muốn giấu không? Có phải anh không dám đối chất trực diện với em hay không?!"

【 Đương nhiên là hắn không dám! Dù sao trong tay cô đã có bằng chứng! 】

Diệp Lạc Dao giọng điệu phấn khích, đôi mắt dưới ánh đèn mờ trên thảo nguyên đặc biệt sáng ngời.

Lục Bác: "........"

Hắn sắp điên rồi.

Mặc dù Lục Bác đã giảm âm lượng điện thoại xuống nhưng trên thảo nguyên yên tĩnh, giọng nói này vẫn rất rõ ràng.

"Em có thể nhỏ giọng chút được không!" Giọng nói của Lục Bác cất cao.

Diệp Lạc Dao thiếu chút nữa không nhịn được bật cười.

【 Nhìn Lục ca cảm động chưa kìa, nước mắt cơ hồ đều rơi xuống rồi! 】

Hoắc Yến và Tần Diệu đồng thời cong khóe miệng.

Em xác định đây là cảm động rơi nước mắt?

Nhưng mà không quan trọng.

Dù sao thì bọn họ nói lời này cũng không phải là nói cho Lục Bác nghe, chỉ cần người đầu dây bên kia nghe thấy là được.

"Anh..... anh cũng muốn ôn nhu nói chuyện với em, nhưng ai bảo em đột nhiên nói lớn như vậy?" Lục Bác tựa hồ bị người đầu dây bên kia làm cho bất lực, chỉ có thể hạ giọng nghiến răng nghiến lợi giải thích.

"Em tới đây? Em tới làm gì!" Đầu Lục Bác giống như trướng to, không quan tâm đ ến ba người Diệp Lạc Dao nữa, vội vàng cầm diện thoại đi ra phía xa.

Không thể để bọn họ nghe thấy nữa.

"Lục ca, bên đó tối lắm, anh đừng đi quá xa!" Diệp Lạc Dao còn không quên nhắc nhở một câu.

Lục Bác loạng choạng bước chân thiếu chút nữa ngã nhào.

Diệp Lạc Dao vội vàng giả vờ kinh ngạc che miệng lại: "Có phải em nhắc nhở quá muộn rồi không?"

【 Ha ha ha ha ha ha ha ha, nhìn Lục Bác kích động kìa. 】

Em nhắc quá muộn chỗ nào, là nhắc nhở quá đúng lúc mới đúng.

Hoắc Yến vỗ vai Diệp Lạc Dao: "Được rồi, để hắn gọi điện thoại đi, chúng ta đi thôi."

Dù sao lời nên nói bọn họ cũng đã nói rồi, hiện tại phải xem đối phương muốn tới hay không.

Tần Diệu vừa mới nói rất rõ, chỉ cần đối phương chịu tới thì bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ với tổ đạo diễn.

Nói cách khác, vốn dĩ không cần Lục Bác đồng ý. Đối phương muốn tới, hoàn toàn có thể trực tiếp bỏ qua Lục Bác mà tới.

Bây giờ, bọn họ chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là được.

Nghĩ đến cảnh vợ chồng xé nhau trước ống kính, thật sự nghĩ thôi cũng đủ k1ch thích!

Chờ Tần Diệu lấy nước đi ra, phát hiện Lục Bác vẫn đang đứng ở xa nghe điện thoại.

Tựa hồ chú ý đến tầm mắt của mấy người Tần Diệu, Lục Bác lại di chuyển lên một khoảng xa.

【 Đi xa như vậy, xem ra Lục Bác thật sự có chút sợ hãi rồi. 】

Diệp Lạc Dao dường như không hạ được khóe miệng xuống.

"Đi thôi, chúng ta trở về trước." Tần Diệu nói với Diệp Lạc Dao và Tần Diệu.

Trên đường ba người trở về lều bạt đụng phải Tống Triết Hàm và Chu TỬ Kiện cũng đang cầm theo đồ dùng vệ sinh cá nhân đi tới.

Mấy người chỉ đơn giản chào hỏi mấy câu rồi định rời đi, Tống Triết Hàm đột nhiên hỏi: "Vừa rồi mọi người xảy ra chuyện gì vậy?"

Ba người cùng lúc dừng bước chân.

Diệp Lạc Dao nghi hoặc.

【 Hửm? 】

"Tại sao lại nói như vậy?" Hoắc Yến hỏi.

Tầm mắt tìm tòi nghiên cứu của Tống Triết Hàm rơi trên mặt Diệp Lạc Dao, chậm rãi nở nụ cười: "Trực giác, cảm giác hình như mọi người gặp được chuyện gì đó thú vị, không thể nói với bọn tôi sao?"

Chu Tử Kiện có chút mơ hồ.

Chuyện gì thú vị?

Sao hắn không nhìn ra?

Diệp Lạc Dao không khỏi oán thán.

【 Thật không hổ là Tống Triết Hàm bụng dạ thâm hiểm, cái này cũng để anh phát hiện ra! 】

Vì vậy Diệp Lạc Dao nói: "Cũng không có gì, vừa nãy Lục ca gọi điện thoại, chỉ đơn giản nói với anh ấy mấy câu thôi."

【 Về phần rốt cuộc là chuyện gì thì thật sự không thể nói với anh được! 】

【 Nhưng mà vợ Lục Bác là một người thuộc phái hành động tiêu chuẩn, chắc sẽ không để chúng ta đợi lâu đâu! Muộn nhất là chiều mai, chúng ta có thể gặp được cổ rồi. 】

Tống Triết Hàm hiển nhiên có chút bất mãn với câu trả lời của Diệp Lạc Dao, nhưng hắn không tiếp tục truy hỏi chỉ lộ ra một nụ cười sâu xa rồi xoay người đến phòng tắm.

Chu Tử Kiện rõ ràng vẫn còn mơ hồ, nhưng thấy mấy người không có ý định giải thích liền mỉm cười với bọn họ rồi bước đi theo Tống Triết Hàm.

Ba người Diệp Lạc Dao về đến nơi cắm trại, thấy Đoạn Hạo Nghiêm đang ngồi ở cửa lều bạt.

Bóng lưng gã trông đặc biệt cô đơn, hai mắt đỏ hoe, tầm nhìn càng không có tiêu cự, chỉ ngẩn người nhìn chằm chằm một chỗ đến xuất thần.

【 Ừm........ xem ra chắc là nói điện thoại với Tô Thụy xong rồi? 】

【 Mất hồn mất vía như vậy, xem chừng hoàn toàn tỉnh ngộ, nhận ra mình đã bị lừa đến thật tình? 】

Diệp Lạc Dao mím môi, mỉm cười nhìn Hoắc Yến.

Hoắc Yến bối rối.


Nhìn hắn làm gì?

Sau đó liền nghe thấy Diệp Lạc Dao ở trong lòng thổ tào:

【 Khoảng thời gian trước anh hai mình thất tình quả thật giống y như Đoạn Hạo Nghiêm bây giờ. 】

【 Cùng một lứa bên trời lận đận, anh hai thật sự không đi an ủi chút à? 】

(*) Nguyên văn — 同时天涯沦落人: Là một câu thuộc Tỳ bà hành.

Hoắc Yến: ".........."

Chiều nay Đoạn Hạo Nghiêm còn ngáng chân hai người đấy?

Rốt cuộc con mắt nào của em nhìn ra hắn là một người không mang thù vậy?

Hoắc Yến không chút do dự xoay người vào lều bạt, thời gian không còn sớm, hắn cũng phải mau chóng đi tắm vệ sinh cá nhân.

Tần Diệu cũng xoay người cùng vào trong lều.

Cũng không phải Tần Diệu không muốn an ủi người ta, mà là trực giác mách bảo, hiện tại Đoạn Hạo Nghiêm cần nhất không phải an ủi, gã cần thời gian bình tĩnh, không có người quấy rầy hắn đã là sự an ủi tốt nhất rồi.

Thấy hai người rời đi, Diệp Lạc Dao tỏ vẻ tiếc nuối.

【 Mình cũng không phải một người biết an ủi người khác, bỏ đi, để Đoạn Hạo Nghiêm tự bình tĩnh lại đi. 】

【 Nhưng mà nói gì thì nói, mình thật sự muốn lướt xem Weibo! Mình nhớ vợ của Lục Bác cũng có tài khoản Weibo, trước khi Lục Bác bị lộ tin tức, tài khoản Weibo của cổ có đăng một số nội dung...... 】

Diệp Lạc Dao đang do dự, thấy Hoắc Yến đột nhiên lại từ trong lều đi ra.

"Anh hai, anh không đi tắm à?" Diệp Lạc Dao nghi hoặc hỏi.

Hoắc Yến cầm điện thoại, mặt không biến sắc: "Anh bỗng dưng nhớ ra hình như mình còn cần đăng Weibo quảng bá thương hiệu, anh đi tìm tổ chương trình kết nối tín hiệu vệ tinh."

Diệp Lạc Dao vội vàng đi theo: "Em cũng muốn đi."

【 Kết nối mạng thì mình có thể nhân cơ hội lướt Weibo của vợ Lục Bác một lát! 】

Diệp Lạc Dao vẻ mặt xúc động.

Hoắc Yến càng thêm vui vẻ.

Quả nhiên tới tham gia chương trình này là quyết định đúng đắn nhất của hắn từng làm!

Còn có chuyện gì hạnh phúc hơn việc ăn dưa nhanh hơn người khác?

Đáp án đương nhiên là —— Không có!

Rất nhanh, hai người đều kết nối được tín hiệu vệ tinh.

Diệp Lạc Dao quay về lều bạt, Hoắc Yến mang theo điện thoại đi tắm.

Thời gian còn sớm, tổ chương trình đương nhiên vẫn chưa dừng phát trực tiếp.

Vì có thể quay được những hình ảnh có hiệu quả hơn nữa, thậm chí tổ chương trình còn lắp đặt camera trong lều.

10 giờ tối, phòng trực tiếp lúc này đang náo nhiệt.

Vô số cư dân mạng ăn dưa vừa ở ăn dưa trên Weibo xong, liền nóng lòng mở phòng trực tiếp của 《 Cùng nhau đi du lịch 》.

Vừa nhấn vào, bóng dáng lạc lõng của Đoạn Hạo Nghiêm xuất hiện ngay trong phòng phát sóng trực tiếp chính.

Quần chúng ăn dưa lập tức bật cười.

"Tổ chương trình biết chúng ta muốn xem cái gì!"

"Được được được, xem như tôi đã nhìn ra, tổ chương trình các người cũng thích ăn dưa như Diệp Lạc Dao đúng không!"

"Thật thiếu đạo đức! Vì ratings mà các người thật sự không từ thủ đoạn nào!"

"Nhưng mà nhìn Đoạn Hạo Nghiêm thật sự rất thảm!"

"Nhưng không phải sao, nhìn bộ sáng mất hồn mất vía này của hắn, nhìn cái là biết thật sự thất tình ha ha ha ha ——."

"Tô Thụy! Đều tại cậu!"

"Nhưng luôn cảm thấy vẫn thiếu chút gì đó, nếu như lúc này tổ chương trình bật thêm một bản BGM thất tình gì đó....... hê hê."

"Lầu trên, để tôi giúp cậu @Tổ chương trình, cậu là một thiên tài!"

"Nhưng mà nói gì thì nói, Diệp Lạc Dao đâu?"

Ngoại trừ Đoạn Hạo Nghiêm ở ngoài nơi cắm trại, những khách mời khác đều đi tắm rửa.

Các khán giả tìm khắp nơi một vòng, rốt cuộc cũng tìm thấy bóng dáng của Diệp Lạc Dao trong phòng trực tiếp cuối cùng.

Tổ chương trình chu đáo chuẩn bị túi ngủ cho từng vị khách mời ở mỗi lều bạt, không gian của lều bạt rất lớn, Diệp Lạc Dao chuyển túi ngủ của mình vào trong cùng, sau đó chui vào trong túi ngủ bắt đầu lướt Weibo.

Nhưng có lẽ do đang lướt Weibo vui vẻ nên Diệp Lạc Dao không chú ý tới vị trị hiện tại của mình gần camera nhất, mặc dù ở góc độ này không thể nhìn rõ Diệp Lạc Dao đang xem nội dung gì, nhưng khán giả có thể quan sát rõ từng biểu cảm biến hóa trên gương mặt của Diệp Lạc Dao.

Trong lều bật một ngọn đèn nhỏ, trong hoàn cảnh không mấy sáng sủa chỉ thấy Diệp Lạc Dao đột nhiên nắm chặt điện thoại ha ha cười lớn, vừa cười vừa vỗ vào chân mình: "Chịu không nổi...... trực giác thật sự quá chính xác, cái này vậy mà có thể bị hắn phát hiện!"

Làn đạn đều là: A?

"Hình như Diệp Lạc Dao không phải đang ăn dưa của Tô Thụy và Đoạn Hạo Nghiêm?"

"Ban nãy ẻm nói ai trực giác quá chuẩn vậy? Lại là ai phát hiện ra chuyện gì?"

"Chẳng lẽ lại có dưa gì mới?!"

"A a a a —— chịu hổng nổi, tại sao âm thanh của Diệp Lạc Dao không thể to hơn một chút? Có cái gì không thể cho bọn chị nghe với?"

"Đúng! Diệp Lạc Dao, chị là fans trung thành nhất của em, cầu xin em chia dưa cho chị nghe nữa!"

Đáng tiếc, bất kể âm thanh của làn đạn có to đến mấy thì Diệp Lạc Dao cũng không nghe thấy.

Hai người duy nhất biết được Diệp Lạc Dao đang cười cái gì chỉ có Hoắc Yến và Tần Diệu.

Trên đường tắm xong trở về, Hoắc Yến cũng tìm kiếm tài khoản clone của Tống Triết Hàm, xem mấy bài viết mới đăng trên Weibo mà Tống Triết Hàm mới đăng mấy phút trước:

【 Câu Sử: Tán Tài Đồng Tử thật hào phóng, 500 vạn tiền vi phạm hợp đồng nói cho liền cho, cái tên nam ma ma Tô Thụy này may mắn thật. 】


(*) Tán Tài Đồng Tử 散财童子: Bởi vì rất nhiều báu vật quý hiếm đã tự nhiên xuất hiện trong nhà khi cậu sinh ra nên cậu được đặt tên là 「 Thiện Tài 」; Thiện Tài là một trong 500 đồng tử ở Phúc Thành nơi mà Văn Thù Bồ Tát từng sống nên được đặt với cái tên "Thiện Tài Đồng Tử".

Hoắc Yến kinh ngạc.

Đoạn Hạo Nghiêm cho Tô Thụy nhiều tiền như vậy à?

Quả nhiên, mình không luyến ái não nặng bằng Đoạn Hạo Nghiêm!

Mặc dù hắn cũng mất không ít.......

Không nghĩ nữa, tiếp tục xem Weibo!

【 Câu Sử: Nhưng mà nam ma ma cũng không hưng phấn được lâu, Tán Tài Đồng Tử vừa khóc vừa nói với đạo diễn khi trở về sẽ kiện cậu ta ha ha ha ha, hắn khóc thật sự rất thảm thiết, mình phun tào hắn cũng không tốt lắm. 】

【 Câu Sử: Thú vị, chương trình này của chúng ta thật thú vị. Nhìn vẻ mặt xanh xao kia của Hà Đồng, có lẽ người tiếp theo gặp xui chính là hắn. 】

(*) Hà Đồng ở đây em Tống chỉ Lục Bác đấy, chương trước ẻm chê Lục Bác xấu như Hà Đồng, nếu quên thì Hà Đồng chính là một quái vật trong truyền thuyết của NB nha.

Hoắc Yến không nhịn được cười, bước nhanh về lều bạt.

Ngược lại, Tần Diệu đi tìm nhà sản xuất, đơn giản đem chuyện vợ Lục Bác có khả năng sẽ tới vào ngày mai, để bọn họ làm chuẩn bị trước.

Tốt nhất là giấu Lục Bác tạo cho hắn một bất ngờ.

Mặc dù nhà sản xuất không hiểu ý nghĩa sâu xa trong câu nói của Tần Diệu, nhưng vẫn đảm bảo.

Chuẩn bị bất ngờ cho các khách mời sao!

Chuyện này chính là sở trường của hắn!

Thời gian càng lúc càng muộn, đèn trong mỗi lều trại đều lần lượt tắt đi.

Chỉ có đèn trong lều của đám Diệp Lạc Dao vẫn bật sáng.

Diện tích của lều trại bọn họ rất lớn, hai người Diệp Lạc Dao và Hoắc Yến chiếm hai vị trí bên lều, Tần Diệu đành dứt khoát đặt túi ngủ của mình ở chính giữa.

Lúc này ba người đều nằm trong túi ngủ, trong tay cầm điện thoại, không biết còn cho rằng bọn họ đều xem hot search tối nay.

Nhưng trên thực tế chỉ có một mình Diệp Lạc Dao xem, hai người còn lại đều đang kiên nhẫn chờ Diệp Lạc Dao tìm được tài khoản Weibo của vợ Lục Bác.

Khi đồng hồ chỉ đến 10 giờ tối, Diệp Lạc Dao lật người.

【 A, sao lại không tìm thấy? 】

【 Mình nhớ vợ Lục Bác chính là quản trị viên của nhóm fans Lục Bác mà, sao lướt một vòng vẫn không tìm thấy vậy nhỉ? 】

Tần Diệu có chú ngạc nhiên.

Còn là quản trị viên của nhóm fans Lục Bác, chẳng trách vợ Lục Bác có thể nắm giữ được bằng chứng ngoại tình của hắn.

Đây gọi là gì?

Không vào hang hổ sao bắt được hổ con?

Hoắc Yến nhanh chóng chuyển sang tài khoản ăn dưa, sau đó theo dõi Lục Bác, xin gia nhập toàn bộ nhóm fans của Lục Bác.

Chẳng lẽ do Diệp Lạc Dao lướt quá nhanh nên bỏ sót rồi chăng?

Hắn cũng phải tìm giúp thử xem.

Diệp Lạc Dao lại cần thận xem lại từng hình đại diện của quản trị viên của mấy nhóm fans.

【 Không có, không ở trong này. 】

Diệp Lạc Dao hơi nhíu mày.

【 Ba năm trước vợ Lục Bác mới kết hôn cùng Lục Bác, khi đó sự nghiệp của Lục Bác vừa mới bắt đầu, vợ hắn không chỉ hỗ trợ về mặt tài chính, ngay cả hậu viện hội của Lục Bác ban đầu cũng là vợ hắn quản lý. 】

【 Chẳng lẽ gần đây hậu viện hội của Lục Bác đổi người quản lý khác rồi? 】

Ngón tay Hoắc Yến hơi dừng lại.

Cũng rất có khả năng.

Một khi nghệ sĩ trở nên siêu nổi tiếng, ít nhiều đề sẽ tiến hành thay đổi lại nhân viên bên cạnh.

Bởi vì số lượng fans đột nhiên tăng mạnh, nên chắc chắn cần đổi sang những nhân viên tiếp nhận được nhiệm vụ quan trọng.

Đương nhiên, trong lòng có ý muốn giấu như Lục Bác chắc chắn cũng sẽ nhân cơ hội đổi người của hậu viện hội thành người mà mình tin tưởng.

Diệp Lạc Dao vẫn đang suy nghĩ.

【 Cũng có khả năng là đổi người, nhưng mình nhớ trong cốt truyện khi Lục Bác bị vạch trần, vợ hắn vẫn còn là quản lý mà ta, a ——— đợi đã, có khả năng vợ hắn là quản lý của siêu thoại không nhỉ? 】

Quản lý của siêu thoại, hay được gọi là người chủ trì.

Hầu hết đều là đại fan hoặc nhân viên của nghệ sĩ đó quản lý.

(*) Đại fan — có lượng follow cao, sức ảnh hưởng lớn trong cộng đồng fan hâm mộ của nghệ sĩ nào đó. Trong C-Biz, đại fan thậm chí còn thường xuyên liên lạc với phòng làm việc hoặc chính các nghệ sĩ để định hướng hành động cho fan, đem lại lợi ích cao nhất cho nghệ sĩ.

Diệp Lạc Dao vội vàng nhấn mở siêu thoại của Lục Bắc, bắt đầu tìm kiếm những thông tin quan trọng.

Không lâu sau liền nghe giọng nói đầy hưng phấn của cậu vang lên:

【 A! Tìm thấy rồi! Ha ha ha ha —— 】

Hoắc Yến và Tần Diệu đồng thời hai mắt phát sáng.

Cho nên vợ hắn rốt cuộc là người chủ trì nào!

Có thể có thêm tin tức mấu chốt không!

Diệp Lạc Dao vừa lướt Weibo vừa cảm khái:

【 Chẳng trách Lục Bác lại bị vợ hắn nhấn vùi trong đất, tài khoản này của vợ Lục Bác là đại fan trung thành của siêu thoại, tất cả những tuyên truyền, phản hắc trước đây đều là cổ khởi xướng. 】

(*) Phản hắc 反黑: Phản đối nói xấu, bôi xấu, có thể dùng sự thật chứng minh hoặc cách khác, ví dụ dùng mặt.

【 Tin Weibo mới nhất —— Ơ? Vé máy bay! 】

【 Điểm đến chẳng phải là địa điểm ghi hình kỳ này của chúng ta sao?! 】

Diệp Lạc Dao lập tức trở nên phấn khích.

Có thông tin vé máy bay quan trọng này, Hoắc Yến và Tần Diệu cũng nhanh chóng tìm được tài khoản Weibo này —— Tâm Tâm Ái Lục Bác.

Bấm vào trang chủ của tài khoản, tin mới nhất chính là vé máy bay mà Diệp Lạc Dao vừa nói.

Hoắc Yến nhìn kỹ, ba giờ sáng?

Nếu không nghỉ ngơi, vậy chẳng phải sáng mai có thể đến nơi cắm trại của của bọn họ?

Khóe miệng Hoắc Yến bỗng không đ è xuống được nữa.

Tần Diệu nhấn mở khu bình luận của tin Weibo đầu tiên.

Với tư cách là đại fan của siêu thoại Lục Bác, người theo dõi Weibo của vợ Lục Bác hầu như đều là fan của Lục Bác.

Sau khi nhìn thấy điểm đến của vé máy bay, fans Lục Bác đều có chút kích động, sôi nổi truy hỏi:

"Tâm Tâm muốn đến địa điểm ghi hình của Lục bảo à?"

Một phút trước, Tâm Tâm Ái Lục Bác trả lời tài khoản fan này: "Đúng, đi bắt gian."

Các fans tưởng Tâm Tâm Ái Lục Bác đang nói đùa, phía dưới toàn bộ đều là "ha ha ha ha ha".


Diệp Lạc Dao thấy fans đơn thuần như vậy không nhịn được cũng ở trong lòng cười ha ha ha.

【 Thật sự thương tiếc cho nhóm fans, có lẽ bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới Tâm Tâm Ái Lục Bác nói đi bắt gian là đi bắt gian thật đúng không? 】

Diệp Lạc Dao nghĩ tới liền vui vẻ, nếu không phải do túi ngủ quá nhỏ, cậu sẽ kích động đến mức muốn ở bên trong lăn lộn.

Lại lướt xem lịch sử Weibo của Tâm Tâm Ái Lục Bác, không phát hiện ra tin tức có ích nào khác, Diệp Lạc Dao mới chịu từ bỏ.

【 Được rồi, quả nhiên trước khi mọi chuyện được đưa ra ánh sáng, vợ Lục Bác sẽ không xúc động mà đăng bằng chứng lên Weibo. 】

【 Vậy chỉ có thể chờ cuộc gặp mặt vào ngày mai thôi! 】

【 Dù sao mình nhớ trong cốt truyện gốc, Lục Bác và vợ hắn xé nhau vô cùng đặc sắc! Hơn nữa hình như Lục Bác cũng không phải chỉ ngoại tình đơn giản, dường như hắn còn tìm một nam kim chủ, sau đó ở sau lưng nam kim chủ lén lút tự mình bao dưỡng một tình nhân là nam sinh đại học....... phải không ta? 】

Hoắc Yến và Tần Diệu đồng thời trợn to mắt.

Lục Bác......... Hắn chơi thật đa dạng.

Thời gian cũng không còn sớm, Diệp Lạc Dao có chút buồn ngủ nên cũng lười đi xem bản ghi nhớ.

Dù gì ngày mai cậu sẽ biết thôi!

Diệp Lạc Dao vẫn chưa xem đã mà buông điện thoại xuống, chuẩn bị đi ngủ.

Thấy vậy Tần Diệu hỏi một câu: "Ngủ à?"

Diệp Lạc Dao ừm ừm gật đầu.

Thật buồn ngủ.

Tần Diệu lại xoay đầu nhìn Hoắc Yến.

Hoắc Yến ngáp một cái, cũng đặt điện thoại xuống: "Tắt đèn đi."

Vì vậy trong lều nhất thời tối đen.

Trước khi Diệp Lạc Dao đeo bịt mắt, còn không quên lấy một cái áo che camera lại, màn hình của phòng trực tiếp tức khắc tối đen.

Bọn họ thì ngủ rồi nhưng cư dân mạng trong phòng trực tiếp lại không ngủ được.

"Này, mọi người vừa nhìn thấy rồi đúng không?"

"Nhìn thấy rồi!"

"Biểu tình vừa rồi của Diệp Lạc Dao chính là biểu tình ăn được dưa! Cho nên rốt cuộc cậu đã ăn dưa gì vậy!"

"Chết tiệt, thật muốn chui vào túi ngủ của Diệp Lạc Dao để xem cùng ẻm!"

"Mang theo tui nữa!"

"Ha ha ha ha, vậy phỏng chừng túi ngủ của Diệp Lạc Dao sẽ bị các cô chen chúc rách tung luôn quá!"

Cư dân mạng sôi nổi nói chuyện rất lâu, nhưng Diệp Lạc Dao lại không biết.

Khi mở mắt ra lần nữa, trời bên ngoài đã sáng rồi.

Diệp Lạc Dao ngồi dậy, phát hiện Tần Diệu và Hoắc Yến đều đã dậy, cậu thay quần áo rồi đi ra, trùng hợp nghe thấy đạo diễn nói: "Sáng hôm nay chúng tôi đã chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn cho mọi người, chờ tất cả các khách mời dậy hết, chúng tôi sẽ có một bất ngờ dành cho mọi người!"

Bộ dáng buồn ngủ của Diệp Lạc Dao lập tức biến mất, đôi mắt trừng lớn.

【 Bất ngờ? Cho Lục Bác sao? 】

Diệp Lạc Dao vội vàng quay đầu tìm bóng dáng của Lục Bác.

Không biết tối qua vợ Lục Bác đã nói gì với hắn, trên mặt Lục Bác lúc này không có chút hoảng sợ nào, biểu tình rất nhàn hạ. Hắn ngồi cạnh Đoạn Hạo Nghiêm, ngồi có chút gần, đang nhỏ giọng nói gì đó với Đoạn Hạo Nghiêm.

Đoạn Hạo Nghiêm hai mắt trống rỗng, hiển nhiên một câu cũng không nghe lọt tai.

【 Ây yo, Đoạn Hạo Nghiêm thật sự bị tổn thương rất nặng. 】

【 Ơ? Đợi đã, sao quầng thâm dưới mắt Chu ca lại nặng quá vậy? 】

Được Diệp Lạc Dao nhắc nhở, Hoắc Yến và Tần Diệu mới quay đầu nhìn Chu Tử Kiện, nhìn thử thì, thật sự, rất đen!

Cảm nhận được tầm mắt của Diệp Lạc Dao, Chu Tử Kiện chậm rì rì đi qua chỗ cậu.

"Làm sao vậy?" Diệp Lạc Dao nhỏ giọng hỏi.

Chu Tử Kiện liếc nhìn Lục Bác, vẻ mặt đau khổ không nói chuyện.

Tống Triết Hàm lúc này sáp lại gần, cười nhạt: "Nói chuyện tới 3 giờ sáng, cách một cái lều anh cũng có thể nghe thấy, Lục ca thật sự rất quan tâm Đoan ca nha."

Diệp Lạc Dao lập tức biết được chuyện thế nào, cậu mím chặt môi mới không thể mình cười thành tiếng.

【 Anh muốn nói hắn nhìn trúng Đoạn ca đúng không! 】

"Em nhìn hắn kìa, cười vui vẻ bao nhiêu." Tống Triết Hàm nhướng mày: "Xem ra lần này tiến triển rất thuận lợi."

Thấy Lê Tư Viễn cũng đi tới, Tống Triết Hàm hỏi: "Đúng không?"

Lê Tư Viễn cau mày một lúc, nhỏ giọng mắng một câu: "Xác thật, người vô liêm sỉ như hắn cũng không nhiều."

Diệp Lạc Dao nhịn cười thật sự có hơi khó chịu.

【 Không sao, rất nhanh Lục Bác không cười được nữa đâu! 】

Tần Diệu không tỏ rõ ý kiến mà gật đầu.

Sáng nay hắn dậy sớm, trùng hợp nhìn thấy bất ngờ này!

Mấy người lại nói chuyện một lúc, không lâu sau, Văn Tương Nguyệt và Lưu Nghiên trang điểm xong cùng nhau đi ra.

Thấy mọi người đều đã có mặt, đạo diễn hào hứng giơ cái loa cầm tay của mình: "Tối qua chúng tôi nhận được liên hệ từ cô ấy, lý do cô ấy tới đây chính là vì sắp đến sinh nhật của một vị khách mời trong chúng ta, cho nên cô ấy tới để tặng quà sinh nhật cho cậu ấy! Bây giờ, xin mời khách mời thần bí của chúng ta xuất hiện!"

Sau khi nghe đạo diễn nói xong, các khách mời đều có chút khó hiểu.

"Sinh nhật ai?" Lê Tư Viễn hỏi.

Ánh mắt xem trò hay của Diệp Lạc Dao đã sớm rơi trên người Lục Bác.

Tần Diệu và Hoắc Yến cũng nhìn sang.

Thấy Tống Triết Hàm cũng nhìn sang, những khách mời khác cũng nhìn theo.

Lục Bác vẫn đang an ủi Đoạn Hạo Nghiêm, thậm chí bả vai của hắn kề sát vai của Đoạn Hạo Nghiêm, đầu hai người ghé sát giống như đang thì thầm nói gì đó.

Thực ra cũng chỉ là nhìn giống thôi, dù sao linh hồn của Đoạn Hạo Nghiêm lúc này đã sớm bay đi, hắn một chữ cũng không nghe lọt vào tai, chỉ có một mình Lục Bác giống như con muỗi tự hát tự xướng bên tai Đoạn Hạo Nghiêm.

Ngay lúc này, một giọng nữ đột nhiên vang lên: "Lục Bác, hoa cúc của anh gặp mùa xuân nên ngứa khó nhịn rồi à? Người mới thất tình mà anh cũng dám xuống tay!"

Lục Bác nghe thấy lời này sắc mặt bỗng thay đổi, theo bản năng phản bác: "Em đang nói nhảm gì vậy, anh chỉ đang an ủi ———."

Trong nháy mắt, một chiếc bánh kem bị người dùng sức ném vào mặt Lục Bác.

Xung quanh vang lên tiếng hít hà.

Diệp Lạc Dao cười không ngừng.

【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha đúng thật giống hoa cúc gặp được mùa xuân! 】

【 Nhưng mà Lục Bác, anh hoàn toàn xong đời rồi! 】

- ---

Chương này dài xỉu:(