Từ sau khi trải qua trận bang chiến, Mùa Đông Không lạnh tự nhận mình giống bà điên lại cảm thấy tinh thần có chút uể oải. Hỏi vì sao à? Trả lời là: “Vì tôi vậy mà lại không thắng được Chỉ Gian Lưu Sa. Cuộc đời thật sự rất tịch mịch.”
“Kiếp trước bà lại không có cứu thế giới, may mắn ở đâu ra mà trận nào cũng thắng cho được?” Hoa Sinh Mê Ôn Tiễu bước đến bên cạnh nhân vật của Mùa Đông Không Lạnh rồi ngồi xuống: “Server 8 cũng có đại thần được không? Bà đúng là không coi ai ra gì mà. Huống chi lúc còn ở server 4 cũng đâu có trăm trận trăm thắng đâu a!”
“A Tiễu, tôi hỏi bà này. Ngoại trừ Chỉ Gian Lưu Sa ra thì server này còn ai có tầm nhìn chiến thuật tốt nữa?” Mùa Đông Không Lạnh gửi tin nhắn riêng cho Ôn Tiễu.
“Có a. AK47 chỉ huy liên minh, chỉ huy lâu như vậy chắc chắn là có nhiều chiến thuật riêng. Bão Nhiệt Đới của Lâm Uyên Các, đệ nhất Thích Khách toàn server cũng hay chỉ huy, phong cách có vẻ đơn giản mà bạo lực. Công Tước chỉ là không thích nói chuyện trước mặt người khác thôi, bằng không bà đi hỏi ảnh thử xem, biết đâu có thể ngộ ra được gì đó. À đúng rồi, còn một Võ Tôn nữa, thuộc bang trung lập, cũng là một nhân vật cấp thần ẩn dật.” Ôn Tiễu trả lời.
“Ai?”
“Hùng Phong Vĩ Nghiệp!”
Từ khi đến server 8 đến giờ, Mùa Đông Không Lạnh ngoại trừ đánh nhau hay làm nhiệm vụ thăng cấp cùng tổ Cầm Thú thì cũng ít có cơ hội trao đổi với bang trung lập, tất nhiên là không biết người khởi xướng post truyện rồi cuối cùng lôi luôn cô ra ngoài kia.
Làm tác giả viết truyện chuyên nghiệp, Đại Hùng lúc này vẫn đang tập trung vào câu chuyện của mình, càng viết càng hăng.
“Đại Hùng, ông đang làm gì đó?” Ôn Tiễu lập tức gửi tin nhắn cho Hùng Phong Vĩ Nghiệp.
Chỉ lát sau, hắn đã trả lời: “Đang cắn viết. Củ Lạc a, tôi hỏi cô, cô cảm thấy tôi nên viết hệ liệt kiểu nhặt xà phòng* hay viết truyện về một nhân vật áo trắng như tuyết, họ kép Hiên Viên?”
*R: nhặt xà phòng: ý kiểu đề phòng bị tập kích bất ngờ hoặc tình cảm anh em, thiên về BL nhiều hơn.
“Từng có một kẻ áo trắng như tuyết, họ kép Hiên Viên, cưỡi tường vân* bảy sắc đến cưới nàng. Hắn mang đến áo cưới màu trắng dệt từ những tia nắng chiều với một thớt ngựa quý**, kể nàng nghe nhiều chuyện giật gân, lên YY xin một tử mã***?”
*Tường vân: đám mây lành.
**Trong cv là bảo mã, vừa có nghĩa là ngựa quý, vừa có nghĩa là BMW. Tui hông biết Đại Hùng đang nói cái nào nữa.
***Còn tử mã (ngựa tím) là gì trên YY thì tui hông biết.
“Nghe cũng vần lắm. Cô chờ đó, để tôi ghi lại đã.” Hùng Phong Vĩ Nghiệp mắt sáng ngời, đang định lưu lại làm tư liệu thì bị Ôn Tiễu gọi giật.
“Khoan đã! Tôi đang định giới thiệu với ông một cô nàng, không phải, là một nữ hán tử mới đúng.”
Hùng Phong Vĩ Nghiệp suy nghĩ một chút, sau đó phi thường nghiêm túc trả lời: “Tôi có vợ rồi!”
“Ông cứ xuyên tạc ý của tôi như vậy là sao!” Ôn Tiễu tức giận: “Tôi cũng đâu phải tính giới thiệu đối tượng cho ông!”
Đợi đến khi Ôn Tiễu kéo được Hùng Phong Vĩ Nghiệp vào đội thì các thành viên trong tổ Cầm Thú đều lần lượt vui vẻ chào hỏi.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Đây, Đại Hùng.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Í? Củ Lạc em đang làm mai sao?
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Không phải Lưu Sa?
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Lan quyên gì tới Chỉ Gian Lưu Sa. A Tiễu, bà nói cái gì rồi phải không?!?
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Tôi chưa nói gì hết à. Là bản thân bà biểu hiện quá rõ ràng thôi……
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Đâu? Giới thiệu cho tôi nữ hán tử nào đâu?
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Thật ra, tôi là một cô gái rất dịu dàng.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Thật hung tàn.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Còn hung tàn hơn cả Củ Lạc.
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Khóc, cô có ý tưởng truyện ngắn nào cho tôi sao?
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Gì?
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Đại Hùng, ông có thể tạm quên đi mớ truyện của ông một lúc được không….
……
“A Tiễu nói suy nghĩ của ông rất lợi hại, cho nên tôi đến hỏi một chút.” Mùa Đông Không Lạnh trực tiếp gửi tin nhắn cho Hùng Phong Vĩ Nghiệp.
“Cô nương, cô không cần nghiêm túc như vậy chứ?” Hùng Phong Vĩ Nghiệp buồn bực vô cùng. Giọng điệu như lãnh đạo đi thị sát này là sao?
“Đừng để ý nhiều vậy!” Mùa Đông Không Lạnh nói: “Tôi chỉ muốn biết với lập trường một người quan sát thì ông cảm thấy các chỉ huy của hai liên minh có những ưu khuyết điểm gì thôi.”
“Vấn đề chuyên nghiệp như vậy sao lại hỏi tôi? Tôi trung lập mà em gái, lại không tham gia đánh nhau.”
“A Tiễu nói trận thành chiến đầu tiên nó chỉ huy đã được ông gợi ý, cho nên tôi cảm thấy ông tuy không tham gia thành chiến bang chiến nhưng bình thường nhất định cũng có nghiên cứu. Cái nhìn của thành viên trong hai bang đều sẽ thiên về một phía, ông thì có vẻ trực quan hơn.” Mùa Đông Không Lạnh vào thẳng chủ đề.
……
“Củ Lạc a, sao bạn của cô lại nghiêm túc dữ vậy? Vì sao lại đến hỏi tôi chuyện chỉ huy, vậy rất trở ngại việc viết truyện của tôi đó!” Hùng Phong Vĩ Nghiệp pm Ôn Tiễu.
“Bởi vì ông lợi hại a. Còn nữa, lần trước ông mở topic kể chuyện kia, nạn nhân trực tiếp là nó đó. Nó chính là Mùa Đông Không Lạnh của server 4, ông coi như bồi thường người ta đi.” Ôn Tiễu cũng không quan tâm Mùa Đông Không Lạnh muốn biết điều gì. Dù sao làm chỉ huy thì phải biết người biết ta mới được. Chắc là vì bang chiến không thắng được nên cô nàng đang xoa tay chuẩn bị trực tiếp đè chết Chỉ Gian Lưu Sa rồi. Tính cách Mùa Đông Không Lạnh cô hiểu rất rõ.
Trong khi Hùng Phong Vĩ Nghiệp bị Mùa Đông Không Lạnh dụ phải chỉ điểm giang sơn, gạn đục khơi trong thì ba người Ôn Tiễu, Chinh Chiến Công Tước và Khiêu Hải Tự Sát Ngư đang giành khoáng thạch dưới đáy biển Quần Đảo Dao Trân.
Khoáng thạch chỉ có thể dùng làm phù chú. Lúc nhàm chán, bọn họ liền chạy khắp nơi hái thảo dược, đào khoáng thạch hoặc câu cá này nọ, luyện tập kỹ năng sống để thỏa mãn phần nào nhu cầu hằng ngày của mình.
Thật ra ngoại trừ việc phải đập đồ mỗi khi cần thì Chinh Chiến Công Tước bình thường chả có vẻ gì giống đại gia cả.
Tốc độ tay của anh rất nhanh, tốc độ mạng cũng vậy, cho nên Ôn Tiễu gần như đều là thế này:
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Khốn nạn! Anh lại giành đá của em nữa rồi!
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Đệch, Ngư mau cản Công Tước lại! Cản ảnh lại!!!!!
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Trai cò đấu nhau, Ngư ông đắc lợi. Không ngờ lại bị Ngư tiểu thiếp đoạt hết.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Đóng cửa! Thả Công Tước!
[Trước mặt] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Hai người các người ăn hiếp một mình tôi. Không công bằng!
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Giành không được em theo họ Ngư của anh luôn!
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Hay theo họ Công Tước của anh?
[Trước mặt] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Cái họ kép phong cách quý sờ tộc phương Tây như vậy có được không đó?
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Còn cướp được thì hai người theo họ Hoa của em!
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Hãy gọi tôi là Hoa Vô Khuyết.
[Trước mặt] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Hãy gọi tôi là Tiểu Ngư Nhi.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Lại là một cặp BL.
……
Đào khoáng thạch dưới đáy biển xong, ba người lại đi dọc theo đường mòn dưới đáy biển dạo khắp bản đồ Vũ Hoa Đảo cấp 75.
Ngoại trừ Thủy Linh Tinh Quái thì trước khi đến được cấp 75, đảo này gần như là trống rỗng.
Ba người vô cùng quen thuộc nhau. Xét thấy Công Tước không thích nói chuyện trước mặt người lạ cho nên tạm thời chuyển từ nói chuyện phiếm ở kênh [Đội ngũ] sang kênh [Trước mặt]. Bốn bề vắng lặng, vô cùng an toàn.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Phong cảnh ở Vũ Hoa Đảo cũng không tệ a. Trời còn đang mưa nữa. Xem bên kia là chỗ nào kìa?
[Trước mặt] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Giống giống quốc lộ Bàn Sơn*, hai bên đều là hoa đào sao?
*R: up cho cái hình đường Bàn Sơn ở TQ:
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Bây giờ còn đang là mùa đông mà anh đã xuân tâm nhộn nhạo rồi hả?
[Trước mặt] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Nhìn hai người phu xướng phụ tùy nên hâm mộ mà.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: À đúng rồi, không phải Công Tước nói anh sắp kết hôn sao?
[Trước mặt] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Phải, khoảng độ lễ mừng năm mới. Đến khi đó sẽ không thể chơi game thường xuyên được nữa. Thiếu cái bóng đèn là tôi thì hai người có nhớ không?
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Giết đến cửa nhà ông thôi!
[Trước mặt] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Tới luôn đê, nhớ mang Củ Lạc theo.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Loại gái ngoan như em sợ giết đến cửa nhà anh rồi sẽ không có đường về.
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Nhìn trước, tiến lên. Nếu cố gắng không chừng còn có thể tìm được Vân Mẫu Thạch.
……
Ba người leo lên tọa kỵ chạy về phía quốc lộ Bàn Sơn mà Ngư vừa chỉ. Tiểu quái hai bên đường công kích rất cao. Chinh Chiến Công Tước dẫn đường kéo một số lượng lớn quái đi, cảm giác giống như một đám tiểu đệ chạy theo sau mông, thoạt mình uy vũ vô cùng.
[Trước mặt] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Củ Lạc, em có cảm thấy như vầy giống đoàn du lịch không?
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Giống. Vị đang chạy phía trước kia chính là hướng dẫn viên du lịch.
Công Tước đột nhiên ngừng lại.
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Hai người mở đường, tôi bọc hậu!
Hoa Sinh Mê và Khiêu Hải Tự Sát Ngư không nhúc nhích.
Đường này ngập tràn quái, bảo hai người bọn họ dẫn đường còn không phải tự sát sao?
[Trước mặt] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Thật ra ý của tôi là hai đứa tôi là tiểu lâu la theo sau ông, cũng như đám quái này vậy.
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Ngư nói rất có lý!
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Chạy mệt rồi, nghỉ ngơi một chút. Tôi làm tiểu lâu la cho, Ngư lên đi!
[Trước mặt] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Tại sao không phải là Củ Lạc?
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Tôi không nỡ để em ấy chết a!
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: No do no die why you try! Thắp nến!
Vậy là thư ký Ngư ưu thương chạy lên dẫn đường.
Lúc nào cũng có thể thấy thanh trạng thái bên cạnh avatar đầu hắn xuất hiện dấu hiện chiến đấu hồi máu. Đây đúng là một câu chuyện hết sức bi thảm.
Bản đồ đường Bàn Sơn hình con rắn này có tên là Tử Vân Thai. Trên đường đi đều là quái, chạy thẳng đến chỗ cao nhất, ở đây có một nhiệm vụ hằng ngày.
Công Tước nói đây đúng là địa điểm chặn giết lí tưởng ở dã ngoại.
Nhưng mà không may thay, cùng lúc này, bọn họ lại thấy được ba cái acc vừa xa lạ vừa quen thuộc trên Tử Vân Thai, ba đầu sỏ Lâm Uyên Các!
Kẻ thù gặp nhau luôn đỏ mắt, nhưng nếu tình huống phát sinh với mấy người này thì lại hoàn toàn khác.
[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Chào, khéo vậy a!
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Bình thường, bình thường.
[Trước mặt] Im Lặng Như Tờ: Đây là cùng đi ngắm cảnh sao?
[Trước mặt] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Tùy tiện đi một chút, rèn luyện thân thể, thư giãn gân cốt.
[Trước mặt] Lãnh Tuyết Nhi: Thật có nhã hứng a!
[Trước mặt] Hoa Sinh Mê: Mọi người khách sáo quá, có thể thông tục dễ hiểu hơn chút được không? Thí dụ như bây giờ chúng ta có nên làm một trận không đây?
[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Đừng nóng vội a, thời gian đánh nhau cũng đâu phải thiếu, bây giờ không phải là tư tưởng lớn gặp nhau sao? Chiến trường này được a!
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Chỗ đánh lén tuyệt hảo!
[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: So với đánh nhau, tôi còn muốn làm chuyện này hơn, không biết mấy người có hứng thú hay không.
[Trước mặt] Chinh Chiến Công Tước: Nói nghe thử xem.
[Trước mặt] Im Lặng Như Tờ: Sắp update, nghe nói có đấu liên server.
[Trước mặt] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Ừm, tin này cũng không phải mới, nhưng mà vẫn chưa có thông tin chi tiết a.
[Trước mặt] Chỉ Gian Lưu Sa: Công Tước, ông biết tôi muốn nói gì đúng không? Còn Bạo Lực Nữu nữa, cô thấy sao? Mấy người có nên suy nghĩ một chút không?
……
“Chỗ anh có tin tức cụ thể không?” Ôn Tiễu gửi tin nhắn riêng cho Chinh Chiến Công Tước: “Về nội dung update lần này ấy.”
“Không có, Lưu Sa chắc là cũng không đâu. Nhưng mà vẫn có thể đoán được đại khái, ví dụ như một ít nội dung chính trong trận đấu liên server.”